Nhưng tôi chỉ là một thương nhân âm vật, không phải là cảnh sát, loại chuyện này tôi sẽ không quản, mà tôi cũng không quản được. Nếu ép Lâm Long Sơn hai chúng tôi cũng không sống được. Có người nói hai loại người tốt nhất đừng nên đắc tội, loại thứ nhất là ông chủ trên biển, loại thứ hai là ông chủ lâm trường. Bởi vì trên biển và trong rừng, đều là nơi cách biệt. Nếu như họ muốn giết người, quả thực so với việc bắt một con cá hay chặt một cái cây còn đơn giản hơn.
“Đào bên cạnh một chút.” Tôi nói. Lâm Long Sơn bảo lái xe lập tức đào phía bên cạnh. Rất nhanh, tôi phát hiện vật kỳ quái. Đó tựa như là một khúc xương trắng, chỉ tương đương kích cỡ bàn tay trẻ sơ sinh, hình tròn dẹp, mặt trên có mấy lỗ rỗng nhỏ bé. Tôi tử quan sát kỹ phát hiện tựa như là xương đầu động vật gì đó. Tôi bảo Lâm Long Sơn đến xem, hắn sống ở Đông Bắc đã lâu, nhất định sẽ biết. Lâm Long Sơn nhận ra đây là xương đầu gà trống. Xương đầu gà trống? Tôi liền ngây ra, đại não xoay tròn, rất nhanh tôi liền nghĩ đến một khả năng, khả năng này làm trong lòng tôi run sợ. Tôi lập tức bảo hắn đào tiếp! Lái xe đào một lát sau ra rất nhiều xương đầu gà trống.
“Nếu đoán không sai, xuống chút nữa hẳn là còn có hài cốt người.” Tôi nói. Tài xế kia không tin, quơ thuổng sắt tiếp tục đào, kết quả đúng là đào được thứ gì đó, nhìn vào lập tức mắt trợn tròn. Quả nhiên là hài cốt người, hơn nữa còn là hài cốt bị chặt rơi đầu. Xung quanh là một chút tiền đồng vụn vặt lẻ tẻ. Tôi lập tức đoạt lấy thuổng sắt, đào về hai bên, càng ngày càng nhiều tiền đồng xuất hiện. Tôi hít sâu một hơi, ném xẻng sang một bên, hung hăng đạp ba lần về phía hài cốt, sau đó nhảy ra nói “Các ngươi có ai mang theo dây đỏ không?” Tất cả mọi người lắc đầu. “Đi thôi!” Tôi nói “Chúng ta không mang theo đồ cần dùng, tối nay lâm trường nhất định sẽ gặp phải tai ương!”
Lâm Long Sơn vừa trông thấy hài cốt đã sợ hãi, nghe tôi nói thế hắn lập tức chạy lên xe. Lý mặt rỗ nhìn tôi một chút, tôi nói “Còn sững sờ ra đấy làm gì, nhanh chạy thôi!” Lý mặt rỗ vừa theo tôi lên xe vừa hỏi đây có phải ‘Lệ quỷ nhất tuyến liên’ trong truyền thuyết không? Tôi gật đầu, bảo trước khi trời tối nhất định phải chạy khỏi đây, nếu không chỉ sợ vĩnh viễn cũng không trốn thoát được. Lý mặt rỗ sợ hãi, thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm kính chiếu hậu. Trên xe, Lâm Long Sơn hỏi tôi có phải đã phát hiện ra điều gì không. Tôi có chút nôn nóng nói “Lúc các ngươi chôn xác, sao hết lần này tới lần khác lại đào chỗ đó mà không phải chỗ khác?” Thuần túy là trùng hợp? Tôi không tin. Rừng lớn như thế, không thể hết lần này tới lần khác lại đào chỗ đó.
Lâm Long Sơn nói bọn hắn cảm thấy chỗ đó có ánh nắng chiếu thẳng đến, bèn lựa chọn chỗ đó. Tôi nhíu mày “Chọn mộ phần không phải là đều chọn nơi không có ánh nắng chiếu đến sao? Tại sao lại chọn ở đó?” Lâm Long Sơn thở dài “Huynh đệ, ta nói thật với ngươi. Trâu Tam Nhi là người thiểu năng do ta dùng tiền mua về, ở lâm trường làm việc đã nhiều năm. Số tiền kiếm được cũng đủ để hắn cưới vợ sinh con, ta còn muốn giúp hắn tìm người nhà, ai biết lúc đó Trâu Tam Nhi lại bị công nhân khác hại chết. Thân làm ông chủ đến lúc này nên làm thế nào đây? Ta cũng chỉ đành đem y đi chôn.” – “Biết rõ Trâu Tam Nhi chết oan, sau khi chết sẽ biến thành âm hồn bất tán cho nên mới tìm nơi ánh nắng chiếu thẳng đến, hy vọng dùng ánh nắng trấn áp oán khí của hắn…”
Lâm Long Sơn nói lời này dõng dạc, giống như hết thảy đều là chuyện đương nhiên. Mặc dù tôi vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng không nói gì, còn giật giật Lý mặt rỗ ra hiệu không cần nói nhiều. Nếu để Lâm Long Sơn biết chúng tôi có suy nghĩ báo cảnh sát, hai chúng tôi chắc chắn gặp nạn. Cho nên tôi tận lực không quản chuyện này, mà chỉ phân tích “Chỗ đó thật ra là đoạn đầu đài. Đoạn đầu đài dùng để trấn áp ác linh dưới đất, các ngươi đem đoạn đầu đài đào lên, ác linh phía dưới tự nhiên sẽ có thể làm xằng làm bậy!” – “Đoạn đầu đài?” Lâm Long Sơn nuốt nước miếng “Hài cốt bên dưới đoạn đầu đài rốt cuộc là ai? Vì sao còn có đầu gà?”
Tôi đành kiên nhẫn giải thích. Những hài cốt đó thật ra là thổ phỉ chiếm cứ nơi này. Thổ phỉ không phải ai muốn cũng làm được, muốn gia nhập thổ phỉ phải trải qua khảo nghiệm: Đem đầu gà cắt bỏ, để trên đoạn đầu đài, sáng hôm sau kiểm tra. Nếu đầu gà rớt xuống chứng minh tổ sư gia không thu nhận, bởi vì điều này cho thấy kẻ này tương lai có một ngày có thể sẽ phản bội, gặp tình huống này sẽ chặt đầu kẻ đó. Nhưng nếu đầu gà vẫn còn lưu lại cho thấy tổ sư gia đã thu nhận. Ngoài ra tương lai tổ sư gia còn giúp người này cản họa sát thân một lần. Mọi người đều biết làm thổ phỉ bị bắt là sẽ mất đầu, cho nên bọn họ mới chọn đoạn đầu đài làm tổ sư gia.
Hài cốt bên dưới đoạn đầu đài hẳn là những kẻ đáng thương không qua được khảo nghiệm của tổ sư gia. Bọn hắn chết oan như thế, còn phải chịu ánh nắng mặt trời chiếu lên cùng với đoạn đầu đài trấn áp không có oán khí mới là lạ. Đoạn đầu đài này trước đó hẳn là đã bị người ta đào ra một lần! Mà những oan hồn thổ phỉ này nhất định đã làm hại người khác. Cho nên mới có người dùng ‘Lệ quỷ nhất tuyến liên’ là biện pháp truyền thống vùng Đông Bắc, đem dây đỏ xâu vào đồng tiền, sau đó đem hài cốt buộc lên đoạn đầu đài, nhờ đó đem oan hồn một lần nữa phong ấn.
Lâu ngày, dây đỏ đã hư thối, chỉ còn lại có đồng tiền. Nếu không bị quấy rầy những oan hồn này hẳn là sẽ tiếp tục ngủ say. Nhưng bây giờ hài cốt bọn hắn lại bị lộ ra ngoài, tối nay nhất định xảy ra chuyện lớn. Đây cũng là nguyên nhân tôi vội vàng như thế rời khỏi lâm trường. Nghe tôi nói xong Lâm Long Sơn mặt tái đi, sau đó hít sâu một hơi, nói không phải Nhất Sơ hại hắn sao? Vậy mà lại bảo hắn chuyển lâm trường lên cái ổ thổ phỉ. Nhất Sơ nhất định không phải vì hại Lâm Long Sơn mới làm vậy, nhất định là có lý do nhưng nguyên nhân cụ thể tôi cũng không rõ ràng.
Tôi gọi điện cho Nhất Sơ muốn hỏi là chuyện gì xảy ra, nhưng không có ai nghe máy. Cái này cũng không có gì lạ, Nhất Sơ rất hay biến mất không tăm tích, mười lần gọi điện thoại có thể có một lần gọi được đã là may mắn. Lâm Long Sơn hỏi tôi chuẩn bị dùng biện pháp gì đối phó những oan hồn thổ phỉ kia? Tôi nói chỉ có thể lần nữa dùng ‘Lệ quỷ nhất tuyến liên’ xem có thể áp chế bọn chúng hay không, nếu không được phải nghĩ biện pháp khác. Lâm Long Sơn lập tức nhẹ gật đầu.
“Trương gia tiểu ca, ta muốn đi tiểu…” Lý mặt rỗ bỗng nhiên nói. Tôi sửng sốt một chút, bình thường Lý mặt rỗ nói với tôi lời này, đều là đang nhắc nhở tôi cái gì đó. Thế là tôi lập tức nhìn thoáng qua Lý mặt rỗ, hắn lại thần sắc khẩn trương nhìn lái xe, tôi lập tức đưa mắt nhìn sang lái xe.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 09/11/2020 11:36 (GMT+7) |