Tôi ném khẩu súng cho Lý mặt rỗ, nhét vào trong một chút muối, một tay nắm lấy Thiên Lang Tiên, thận trọng đi mở cửa. Cuồng phong thông qua khe cửa ô ô thổi tới, làm tôi toàn thân lạnh lẽo, mùi rượu trong nháy mắt giảm bớt không ít. Tôi hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên mở cửa nhanh chóng ném muối ra ngoài! Muối bị nước mưa làm rơi xuống đất, mà tôi rõ ràng trông thấy một bóng đen bị chém đứt đầu đang quỳ ở cửa. Tôi toàn thân giật nảy, Thiên Lang Tiên không chút do dự quất xuống, sau đó nhanh chóng lui lại.
Cũng may bóng đen kia không có có động tác gì, chỉ là một mực quỳ trên mặt đất. Lâm Long Sơn trong lều hỏi tôi có chuyện gì? Tôi hít sâu một hơi, khoát tay nói không có việc gì, Lý mặt rỗ thì chạy tới dùng đèn pin chiếu ra ngoài cửa. Đó đúng là pho tượng đá. Mẹ nó, ai đặt pho tượng ở đây? Chắc không phải là nó, cho dù muốn hại người, cũng phải thông qua khí linh để ra tay, còn muốn chạy khắp nơi như vậy là không thể. Tôi lập tức nhìn thoáng xung quanh, xung quanh không có ai, e là cho dù có người cũng đã sớm chạy thoát rồi.
“Là ai, cút ra đây cho ta, cùng ta đánh một trận!” Lý mặt rỗ phẫn nộ hướng lên trời bắn một phát súng nhưng không có tiếng đáp lại. Lâm Long Sơn hiếu kỳ xông tới, khi hắn thấy pho tượng liền trợn mắt hốc mồm “Móa nó, Trâu Tam Nhi, lão tử đối với ngươi không bạc, ngươi vì sao muốn dồn ép không tha!” Tôi hoài nghi Lâm Long Sơn có phải bị hoang tưởng rồi không, đến lúc này vẫn cho rằng là Trâu Tam Nhi đang làm trò quỷ.
Tôi quan sát kĩ pho tượng, tôi muốn xem dòng máu kia rốt cuộc là từ chỗ nào chảy tới. Rất nhanh, tôi đã phát hiện nơi máu chảy ra, vết cắt trên cổ pho tượng giống như đang bị nước mưa rơi xuống mà đổ máu không ngừng. Mà trên cổ pho tượng là một cái đầu gà, tôi nhìn thấy mà giật mình. Theo nước mưa chảy đến, đầu gà chầm chậm tuột xuống. Tôi hô to một tiếng đừng cho đầu gà rơi xuống! Nói rồi liền xông lên định giữ chặt đầu gà.
Nhưng đã không kịp, tôi vừa chạy hai bước, bỗng nhiên một trận cuồng phong thổi tới, đầu gà lập tức rơi xuống mặt đất, làm văng lên một mảng lớn bọt nước. “Xong rồi.” Tôi mắng một câu “Xem ra hôm nay có người phải chết…” Tôi đóng cửa, quay đầu lại nhìn mọi người nói “Tất cả mọi người đừng hốt hoảng, trấn định lại đã. Nếu như tiếp theo không phối hợp với ta, trong các ngươi nhất định có một người phải chết.” Lâm Long Sơn lập tức nơm nớp lo sợ nói, chúng ta tuyệt đối sẽ phối hợp, tuyệt đối sẽ phối hợp.
Tôi đến bên giường ngồi xuống, tôi suy nghĩ một chút xem ai bị thổ phỉ nhắm tới. Lý mặt rỗ ngồi trên giường hỏi tôi có chuyện gì xảy ra? Tôi nói “Vừa rồi những oan hồn thổ phỉ kia đã khởi động nghi thức, muốn thu lấy một người trong chúng ta làm thổ phỉ, cho nên đặt trên pho tượng một cái đầu gà. Nếu như đầu gà không rớt xuống, một người trong chúng ta cùng lắm là nửa đời sau không thuận lợi, cuối cùng sa vào tà đạo.” – “Nhưng bây giờ đầu gà đã rơi xuống, tức là tổ sư gia không chịu thu nhận, vậy theo quy củ của thổ phỉ thì người này phải bị chặt đầu!”
Nghe tôi nói hết, mấy người còn lại mắt trợn tròn, nhìn nhau không nói nên lời. Lâm Long Sơn nơm nớp lo sợ hỏi tôi có thể đem kẻ bị thổ phỉ nhắm tới đưa ra ngoài hay không. Tôi nói “Dễ thôi, hẳn là có người trong đầu đã biết ai bị để mắt tới rồi. Bởi vì hắn có lẽ đã sớm nhận được dấu hiệu thông báo.” Nói xong, ánh mắt của tôi lướt tới hai người tài xế. Tôi hoài nghi lúc ban ngày hai người họ bị trúng tà tức là đã được vật kia thông báo, hôm nay muốn thu ai làm thổ phỉ.
Tôi phát hiện tài xế lái xe cho chúng tôi sắc mặt rất không bình thường, thần sắc khủng hoảng nhìn Lâm Long Sơn. Vừa phát hiện tôi nhìn chằm chằm, hắn lập tức sỡ hãi đem ánh mắt dời đi. Tôi đến trước mặt hắn cười lạnh nói “Ngươi hẳn phải biết là ai?” Nếu tôi đoán không sai, người biết là hắn. Ai ngờ lái xe lại lập tức lắc đầu “Không phải ta, thật không phải là ta.” – “Đánh rắm.” Lâm Long Sơn lập tức chạy tới, nói “Nếu là ngươi thì nhận đi, con mẹ nó ngươi muốn chết à! Giờ chỉ có hai vị huynh đệ này có thể giúp ngươi.”
Lái xe lắc đầu càng mạnh “Ông chủ, ta hôm nay… thực sự sinh ra ảo giác, tên thổ phỉ kia nói muốn thu ngươi, nghi thức này là chuẩn bị cho ngươi. Nhưng ta căn bản không để ý tới, bây giờ xem ra đó không phải là ảo giác.” Lâm Long Sơn mặt trắng bệch “Không thể, ngươi nói hươu nói vượn.” – “Chớ vội.” Tôi lập tức vỗ bả vai Lâm Long Sơn “Ta có thể bảo đảm ngươi sẽ an toàn.” Nói rồi tôi nhìn thoáng qua Lý mặt rỗ, Lý mặt rỗ lập tức hiểu ý, đi tới định trói chặt Lâm Long Sơn.
Lâm Long Sơn sợ hãi “Các ngươi muốn làm gì?” – “Thổ phỉ sẽ không đến đòi mạng ngươi.” Tôi vội vàng an ủi Lâm Long Sơn “Bọn hắn sẽ chỉ khiến ngươi sinh ra ảo giác rồi tự chặt đầu mình, ta trói ngươi lại, tránh ngươi tự mình hại mình.” Lâm Long Sơn mặc dù sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn phối hợp để Lý mặt rỗ trói hắn vào đầu giường. Ngoài cửa cuồng phong vẫn thổi mạnh, tôi nhìn thoáng qua pho tượng, phát hiện trên đầu pho tượng vẫn có máu tươi, tôi liền buồn bực, một cái đầu gà sao lại có nhiều máu như vậy, bị mưa xối lâu như vậy cũng không sạch.
“A, Tiểu Lưu, ngươi định làm gì?” Lúc tôi đang nhìn người sau lưng bỗng truyền đến tiếng thét hoảng sợ của Lâm Long Sơn. Tôi lập tức quay đầu, kinh hãi phát hiện Tiểu Lưu không biết từ lúc nào thoát khỏi dây thừng, đứng trước mặt Lâm Long Sơn nhìn chằm chằm. Lâm Long Sơn sợ hãi, đau khổ giãy giụa, thét chói tai hô cứu mạng. Tiểu Lưu trong nháy mắt rút từ trong túi Lâm Long Sơn một cây chủy thủ, vạch trên cổ hắn. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lý mặt rỗ đang nhìn chằm chằm lập tức cầm cái ghế bên cạnh hung hăng nện xuống đầu Tiểu Lưu. Cái ghế vỡ tan nhưng hắn như không có việc gì chạy đến bên cửa sổ nhảy ra ngoài. Tôi lập tức nhìn qua cửa sổ, Tiểu Lưu cũng sớm đã không thấy bóng dáng.
Mẹ nó, tôi mắng một câu, không cần phải nói, thổ phỉ muốn thu người, không phải là Lâm Long Sơn mà là Tiểu Lưu, hắn lừa chúng tôi.
Ta cởi dây trói Lâm Long Sơn. Vừa cởi xong, Lâm Long Sơn liền giận tím mặt, vọt tới cửa sổ mắng tiểu Lưu. Người lái xe còn lại lập tức đau khổ cầu khẩn tôi mau cứu tiểu Lưu. Tôi cũng do dự, cứu hay không cứu? Trên người tôi ngoại trừ Thiên Lang Tiên cũng không mang pháp bảo nào khác. Nếu quả như thật cùng đối phương tranh đấu, chỉ sợ tôi không có năng lực thoát ra an toàn. Đang do dự người lái xe nọ bỗng ngạc nhiên hô một tiếng “Tiểu Lưu ở ngoài cửa, mau nhìn, Tiểu Lưu ở ngoài cửa.” Tôi lập tức chạy tới cửa phát hiện một đạo hắc ảnh lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó còn ném vào gian phòng thứ gì đó, liền biến mất trong bóng tối.
Tôi đuổi theo ra ngoài, nhưng không thấy thân ảnh Tiểu Lưu. Mà sau lưng lại phát ra tiếng thét chói tai. Tôi hít sâu một hơi chạy ngược về lều, chân không cẩn thận giẫm lên một thứ gì đó trơn trượt. Tôi lập tức cúi đầu xem, xém chút hồn phi phách tán. Trên mặt đất có nửa cái đầu lưỡi, bị tôi đạp trúng, không ít máu phun ra tung tóe. Đoạn đầu lưỡi này còn rất mới mẻ, không cần phải nói, nhất định là của Tiểu Lưu. Vì sao đối phương không cắt đầu của Tiểu Lưu, mà lại cắt đầu lưỡi? Điều này không đúng.
Cửa sổ phía sau lưng tôi bỗng nhiên nhẹ nhàng đẩy ra. Tôi theo bản năng quay đầu lại kinh hãi phát hiện Tiểu Lưu quỳ bên cửa sổ, tư thế giống pho tượng đá như đúc. Hắn hơi ngước cổ lên, nhìn chúng tôi cười nhạt cười, trong mồm máu không ngừng trút xuống. Tôi còn đang rúng động bỗng nhiên trông thấy một đạo hắc ảnh từ trên cổ hắn lóe lên một cái rồi biến mất, ngay sau đó, đầu của hắn như trái bóng lăn xuống, chỗ vết chặt ngay ngắn, máu tươi phun ra rất xa, nhuộm đỏ toàn thân Lâm Long Sơn.
Mà đầu của hắn lăn đến dưới chân Lâm Long Sơn, Lâm Long Sơn tròng mắt trắng dã, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Tôi hoảng hồn, bóng đen kia rốt cuộc là thứ gì có thể chặt đứt cổ người sống?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 09/11/2020 11:36 (GMT+7) |