Dân buôn đồ âm

Phần 18

Thì ra, âm hồn Nhật bản này vốn dĩ không phải hình người. Mà là một bộ giáp trụ bằng đồng, trên cổ thò ra đầu con mãng xà. Con mãng xà phùng mang trợn má, hai con mắt đỏ lòm, cái lưỡi tanh hôi dài ngoằng khiến ai nhìn vào đều nổi da gà.

“Tiểu ca, mau chạy đi” Lý mặt rỗ hướng tôi hét lớn. Không biết hắn kiếm đâu được một cái xẻng sắt, giờ phút này đang hướng đầu còn mãng xà đập xuống.

Mãng xà vung đuôi lên, quất bay lão Lý. Tôi chỉ sợ mãng xà sẽ nuốt lão Lý vào bụng, tranh thủ thời gian bò lên nóc nhà, nhặt mấy tấm ngói ném xuống đầu nó.

Mãng xà bị tôi chọc giận, buôn bỏ Lý mặt rỗ, xông lại chỗ tôi. Trong lòng tôi hoảng sợ nhìn nó lao tới. Người ta đều nói đánh rắn bảy tấc. Nhưng bảy tấc con mãng xà này đều được bảo vệ bởi bộ quân trang, tôi căn bản không có chỗ động thủ.

Mắt thấy mãng xà càng ngày càng gần, tôi quả thực lòng nóng như lửa đốt. Cuối cùng, không còn cách nào khác, tôi bèn nhảy từ trên nóc nhà xuống đất. Tức thì con mãng xà chuyển hướng, vòng xung quanh bao vây lấy tôi, anh mắt đỏ ngầu.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nghe một giọng nói vang lên: “Mau chạy tới đây.”

Âm thanh đột nhiên xuất hiện, khiến tôi giật mình, hướng mắt nhìn về phía đó. Cuối cùng kinh hãi phát hiện, một bóng người cao gầy, đứng trong sân, trên ngực ôm một thanh kiếm màu lam. Làn da người này rất trắng, mặc một bộ áo lông gấu, gương mặt trái xoan, ánh mắt có chút ngây dại. Nhưng nếu nhìn kỹ, anh mắt ngây dại đó ẩn chứa sát khí đằng đằng.

Ngạc nhiên nữa là thanh kiếm hắn mang, là thanh kiếm từ bát kỳ quân đại Hán. Xét tinh xảo trên vỏ kiếm, chắc chắn là hàng thật, trên thị trường giá ít nhất trăm vạn.

Thật khó tin xã hội hiện đại lại có kẻ dùng đồ cổ làm vũ khí. “Ngươi là ai?” Tôi lắp bắp hỏi.

“Là người có thể bảo vệ ngươi.” Thanh âm hắn phát ra lạnh như băng ngàn năm. “Không có thời gian, mau tới đây.” Cũng không biết tại sao, tôi đột nhiên cảm giác được hắn rất thân thiết, tựa như là bằng hữu lâu năm, chắc chắn sẽ không hại tôi.

Bởi vậy theo bản năng, tôi liền trốn đến bên cạnh hắn. Ngay lúc này, mãng xà phá tan bức tường, dữ tợn nhào tới. Cùng thời gian, tôi chỉ nghe thấy một tiếng kiếm rút khỏi vỏ, người vừa đứng bên cạnh đã biến mất, khi nhìn thấy hắn, trên thân mãng xà đã bị trường kiếm cắt một vệt dài.

Tốc độ nhanh chóng, khiến người ta không thể nhìn kịp, tôi thật khó tưởng tượng, chỉ trong một giây ngắn ngủi, một người có thể vọt lên, chém liên tiếp vào thân mãng xà.

Con mãng xà đau đớn rít lên một tiếng, sau đó rụt đầu vào trong giáp trụ. Nam nhân kia cũng chạy theo ra ngoài. Hắn không tấn công nữa, mà chỉ thẳng vào mãng xà, miệng đọc từng câu chú ngữ.

Chú ngữ kia trách trời thương dân, rất giống kinh phật, nhưng không hoàn toàn đúng, tôi trước giờ chưa từng nghe qua. Kỳ tích xảy ra, con mãng xà kia còn đang tức giận quật đuôi, chú ngữ vừa dứt liền rúc đầu vào trong nước, không động đậy, giống như một con thú cưng ngoan ngoãn. Lát sau, thân thể nó cũng chìm vào trong nước, xem ra là đã chết.

Nam nhân kia thở dài, cũng kính bái con mãng xà một cái, sau đó dùng kiếm móc hai con mắt của nó cất vào túi, quay đầu định rời đi. Từ đầu tới cuối không thèm đếm xỉa tới tôi.

Đợi khi nước rút gần hết, tôi mới hoàn hồn, muốn hỏi tên họ hắn là gì, cũng đã không kịp nữa rồi.

Lúc này thôn dân mắt thấy mãng xà đã chết, nhao nhao hồ hởi. Thôn trưởng thì dẫn người mở cống đập lớn, khai thông nước trong thôn. Thấy mọi người đều rời đi, tôi cùng lão Lý, gã huynh đệ, ba người bắt đầu nghiên cứu bộ quân trang Nhật bản kia.

Tôi không hiểu, năm đó diêm vương quân trú đóng ở đây, sao lại nuôi dưỡng con mãng xà kỳ quái này. Đã nhiều năm như vậy, cũng không biết làm sao con mãng xà này còn sống được.

Tôi cùng hai người định chặt đầu con mãng xà đi, kinh hãi phát hiện, bởi vì cơ thể bị giáp đồng bao bọc lâu ngày, trên đầu nó mọc lít nha lít nhít khối u. Nhìn những bướu thịt, thậm chí còn có một số bướu thịt rỉ dịch, chúng tôi lập tức nôn mửa.

Khơi thông xong dòng nước, chúng tôi trở lại diêm vương pháp trường, tìm thấy bên trong có một cái động lớn. Động này chắc chắn do công nhân đào ra, bên trong chất đầy hài cốt. Tôi đoán, nơi này hẳn là nơi xử lý thi thể của diêm vương quân, đem thi thể tù nhân băm ra, sau đó cho con mãng xà ăn. Cái hang lớn này thông ra dòng sông đào, bởi vậy mới gây ra lũ lụt.

Xử lý xong sự tình, tôi thẳng thắn đem chân tướng mọi chuyện nói cho trưởng thôn nghe. Lão nghe xong thì thở dài trầm mặc, cuối cùng kể tôi nghe. Cha mẹ lão ngày trước đều do quân Nhật sát hại, may mắn lúc ấy lão đi chơi ở bên ngoài thôn, mới sống sót. Năm đó Nhật bản có một nhóm quân lớn, tự sát ở chỗ này. Lão nói, nhất định sẽ đem chuyện này báo cáo lên chính phủ. Còn tôi thì tranh thủ mãng xà dục đao đi.

Cũng không biết ai tiết lộ thông tin, chỉ hai ngày sau liền có một người Nhật bản, tự xưng là người của đại sứ quán, nói muốn ra giá cao, mua lại thanh xà dục đao này. Cái giá hắn đưa ra, cao gấp mấy lần giá thị trường.

Nhưng hắn nói, hắn mua xà dụ đao với một điều kiện, đó là tôi phải quên đi tất cả những gì đã thấy ở diêm vương pháp trường. Tôi cười lạnh cự tuyệt, thương nhân có thể ái tài, nhưng không thể thất tiết.

Người Trung quốc tôn nghiêm, há lại để đồng tiền này sai khiến?

Diêm vương pháp trường cuối cùng được báo chí đưa tin, thậm chí còn có phóng viên nước ngoài tới phỏng vấn. Dư luận căm phẫn, đại sứ quán Nhật bản quyết định phải bồi thường cho thôn trang một khoản tiền, quán trưởng còn lấy danh nghĩa riêng, chi một khoản tiền mua lại xà dục đao.

Một thanh đao này, ba trăm vạn tệ. Tôi với lão Lý, gã huynh đệ chia ba, mỗi người một trăm vạn. Tôi từ khoảng thời gian này về sau, trong lòng vẫn luôn canh cánh chuyện diêm vương pháp trường, đầu luôn ghi nhớ một câu “Chuyển vần, báo ứng.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 3
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không thèm nhìn hai trưởng lão Hắc Kiếm Môn cái nào, lại lao hướng Tiền Bá Thiên. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh kết ấn, một làn sương đen đặc ngưng tụ thành trảo ấn. Trảo ấn bay ra xé rách không khí, trong mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bắn ra sát ý, trảo ấn xẹt nhanh, dòng không khí bị dạt sang hai bên. Trong trảo ấn này chứa kình khí dồi dào âm hàn bay ra từ bàn tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, trảo ấn rạch phá không gian, liên tục vang tiếng nổ đì đùng. Cảm nhận lực lượng khủng bố...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 3
Ởquảng trường chính giữa nhất đã do tam đại gia tộc bỏ vốn thành lập xong sáu cái lôi đài, để cung cấp cho thi đấu vòng lại, mà lôi đài ở chính giữa nhất dùng nham thạch cắt thành chính là dùng để thi đấu thập cường cuối cùng. Một sáng sớm, ở bốn phía lôi đài đã sớm tụ tập chật kín người. Tràng diện lúc này chỉ có thể dùng tám chữ để hình dung: Chiêng trống vang trời, tiếng người huyên náo! Lần này dự thi tổng cộng có 150 người, mỗi lôi đài lại phân ba mươi người rút thăm quyết định đối thủ. Quy tắc luận võ rất đơn giản, nhận thua...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hạ Thiên – Quyển 14
Ngoài những lúc đánh nhau với vợ, thời gian khác Hạ Thiên dù đánh ai cũng mong tốc chiến tốc thắng, mà tất nhiên với những người thực lực mạnh mẽ thì sẽ thích tốc chiến tốc thắng. Nếu là hắn trước kia, chỉ cần tùy tiện cho một chưởng cũng đủ chụp chết con gấu chó, căn bản không cần vũ khí gì cả. Thực tế hắn cũng có thể dùng châm làm cho gấu bị thương, có thể làm cho gấu không thể cử động được, nhưng vấn đề là lúc này hắn không có ngân châm, cũng không còn đủ lực, kết quả là dù có cây gậy gỗ cũng không đơn giản xử lý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng