Dân buôn đồ âm

Phần 180

Tiểu Lưu đã chết, vẫn quỳ bên cửa sổ, không nhúc nhích, mặc cho cổ không ngừng phun máu, dưới bóng đêm tĩnh mịch nhìn thấy mà giật mình. Không chỉ Lâm Long Sơn, lái xe nọ ngất đi. Tôi lập tức chạy đến, đem đạp thi thể ra ngoài cửa, đồng thời đóng cửa sổ lại. Không biết từ lúc nào, pho tượng đã biến mất, chỉ có một cái đầu gà nằm trong vũng máu, con mắt không cam lòng mở to, tràn ngập tơ máu. Lý mặt rỗ cũng sợ hãi, dựa lưng vào vách tường, ôm súng săn nhìn chung quanh. Tôi đi tới đánh thức Lâm Long Sơn cùng người lái xe nọ.

Hai người sau khi tỉnh lại vẫn sợ hãi không thôi, tôi đành để cho hai người co quắp ở cạnh giường, tôi thì ngồi giữ cửa. Tôi thúc thủ vô sách, nếu như pho tượng bị chặt đầu lại giết tới lần nữa tôi cũng đành bất lực. Nhưng pho tượng đã đoạt mất một mạng, tối nay hẳn là sẽ không có chuyện gì nữa. Chờ mãi tới hừng đông, phương đông lộ ra một tia ánh sáng, tôi lập tức lái xe dẫn bọn hắn rời khỏi lâm trường. Cũng may, lần này chúng tôi rời đi cũng không gặp quái sự. Đến khi tới nhà của Lâm Long Sơn, Lâm Long Sơn vẫn khủng hoảng, nói chuyện cũng nói không lưu loát.

Tôi đành phải an ủi Lâm Long Sơn, để hắn bớt sợ hãi, hiện giờ việc cấp bách là nhanh tìm được đồ cần dùng, tối nay, tôi muốn cùng pho tượng kia quyết một trận tử chiến! Lâm Long Sơn hoảng sợ nhìn tôi “Huynh đệ, lâm trường… ta… ta không cần nữa, ngươi đi đi.” – “Như vậy sao được?” Tôi lập tức nói “Ngươi không cần lâm trường, nhưng thứ đó vẫn sẽ làm xằng làm bậy, nó sẽ tiếp tục hại người.” – “Vậy ta mặc kệ.” Lâm Long Sơn lập tức nói “Chỉ cần ta không sao là được, ta trên có mẹ già dưới còn con nhỏ…” – “Hừ.” Lý mặt rỗ hừ lạnh một tiếng “Ngươi cho rằng ngươi không nhúng tay vào chuyện này nữa thì sẽ không sao? Ngươi quên là ai trêu chọc bọn hắn? Ngươi mới là kẻ cầm đầu, ngươi không diệt trừ bọn chúng, bọn chúng sớm muộn cũng sẽ diệt trừ ngươi, thậm chí liên lụy đến người nhà ngươi. Chưa thấy ai gặp oan hồn thổ phỉ mà có thể sống sót.”

Lâm Long Sơn cuối cùng vẫn bị Lý mặt rỗ làm kinh hãi, gian nan gật đầu, hỏi tôi có mấy phần chắc chắn thành công. Tôi do dự một chút, nói “Chỉ cần các ngươi nghe lời ta, ta tự tin mười phần thành công.” Lâm Long Sơn cứ vặn hỏi, tôi đành đem kế hoạch kể ra cho Lâm Long Sơn. Lâm Long Sơn nghe xong vẫn không tin “Như thế… Có được không? Vạn nhất không giải quyết được, chúng ta chẳng phải đều gặp nạn sao?” Tôi cười lạnh nói “Ngươi không tin ta cũng chịu, nói thật, nếu không phải nhiệm vụ Sơ Nhất giao, ta đã sớm phủi mông bỏ đi.”

Lâm Long Sơn mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nhẹ gật đầu, nói sẽ làm theo lời tôi. Hôm qua một đêm không ngủ, tôi mệt mỏi ôm Thiên Lang Tiên ngủ trong nhà Lâm Long Sơn. Lúc tôi tỉnh lại, Lâm Long Sơn đã cùng mười người công nhân trở về. Họ đến khiến trong nhà Lâm Long Sơn ríu rít tiếng người. Tôi vừa đi ra khỏi phòng ngủ, tất cả mọi người đều an tĩnh lại, tỏ vẻ không hiểu nhìn tôi. Tôi tằng hắng một cái, nói “Tối nay nếu chư vị nghe theo lời ta, ta cam đoan diệt trừ được đoạn đầu đài, để mấy huynh đệ đã chết được yên nghỉ, các ngươi cũng có thể tiếp tục công việc ở lâm trường!” Tôi nói xong, bầu không khí bỗng nhiên cổ quái, mọi người châu đầu ghé tai bàn bạc gì đó.

Cuối cùng một lão nhân tức giận đứng lên, nói “Lâm lão bản, ngươi không phải loại tử tế gì, rõ ràng gọi chúng ta đến là để phát lương, không ngờ lại muốn lợi dụng chúng ta đối phó vật kia.” Lâm Long Sơn lập tức nói “Mọi người không nên kinh hoảng. Vị huynh đệ kia là Khu Ma Thiên Sư nổi danh, trên đời này không có gì hắn không giải quyết được. Mọi người chỉ cần đi theo chúng ta tới lâm trường một lần, ta cam đoan trở về sẽ phát tiền công cho mọi người. Đương nhiên, nếu như mọi người muốn tiếp tục đi theo ta, thì chính là người có công lớn của lâm trường, tiền lương tăng gấp đôi!”

Người chết vì tiền chim chết vì ăn, Lâm Long Sơn nói xong, đám người lần nữa châu đầu ghé tai, nhưng sự mâu thuẫn rõ ràng ít đi rất nhiều. Lão nhân kia hỏi tôi, chuẩn bị đối phó thứ tà dị kia thế nào? Muốn bọn hắn làm gì. Tôi nói “Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi đi theo ta đến lâm trường một lần, ta cần dùng đến dương khí trên người sống, nhiều người sức lớn, cho dù có nhiều vật tà dị đụng phải chúng ta cũng phải lùi bước, chắc chắn không có nguy hiểm.” – “Ngươi nghĩ quá đơn giản.” Lão nhân nói “Hai người chết trước đây đều là trước mắt chúng ta mà bị chặt đầu, sự thật chứng minh chúng ta dù đông người thứ đó cũng không sợ chúng ta…” – “Đó là vì các ngươi sợ bọn hắn!” Tôi cười lạnh nói “Các ngươi càng nhu nhược, bọn hắn càng cường đại. Trái lại các ngươi càng không sợ, bọn hắn càng sợ các ngươi!”

Thấy bọn họ vẫn không tin, tôi bảo Lâm Long Sơn mang thứ hắn chuẩn bị ra. Lâm Long Sơn lập tức kéo một cái rương đến, mở rương ra bên trong toàn là quần áo lính Quốc dân đảng. Tôi cau mày một cái, hỏi Lâm Long Sơn không phải bảo hắn tìm quần áo Bát Lộ quân sao? Lâm Long Sơn khó khăn nói đây là mượn của một đoàn làm phim truyền hình. Quần áo Bát Lộ quân hôm nay họ phải dùng cho nên không mượn được, chỉ có thể dùng trang phục quân lính quốc dân đảng có được không? Tôi nói dùng trang phục này cũng được.

“Các ngươi ngẫm lại, thổ phỉ nhất sợ cái gì? Sợ nhất liền là quân tiễu phỉ. Tối nay tất cả mọi người mặc trang phục của quân tiễu phỉ, ta không tin bọn hắn không sợ.” – “Bọn hắn đều thành quỷ cả rồi còn sợ quân tiễu phỉ sao?” Có người lập tức chất vấn. “Vô luận là người hay quỷ, dù chết hay sống, nỗi sợ hãi với thiên địch cũng không thay đổi chút nào. Chỉ cần các ngươi lớn mật, không biểu hiện nhu nhược nhất định không có vấn đề gì.” Tất cả mọi người như có điều suy nghĩ gật gật đầu, lại bắt đầu nghị luận ầm ĩ.

Lý mặt rỗ cuối cùng hứa trả cho mỗi người hai ngàn phí dịch vụ, thế là đám người không chút do dự đáp ứng. Phân phát quần áo xong, tôi mang theo đám người trùng trùng điệp điệp tiến về lâm trường. Sau khi đi vào lâm trường, vết máu vẫn còn đó nhưng đầu của Tiểu Lưu đã không thấy đâu. Như thế cũng tốt, miễn cho đám người trông thấy cái đầu lại sợ hãi. Tôi bảo mọi người thay quần áo quân Quốc dân đảng, mỗi người cầm một cây súng săn, tiến về phía đoạn đầu đài.

Đoạn đầu đài vẫn ở chỗ cũ, cũng không biết rốt cuộc là tự nó xê dịch vị trí, hay có người lén lút xê dịch. Tôi đi lên nhìn qua phát hiện pho tượng đá tối thiểu cũng gần ngàn cân đi? Muốn dời đi đúng là khó khăn. “Tất cả mọi người chuẩn bị đi.” Nói xong, tôi ngồi lên trên đoạn đầu đài. Đám người lập tức bắt đầu bận rộn, đem đậu nành nhét vào súng. Khi bóp cò súng sẽ đem đậu nành oanh thành bụi phấn, bụi đậu nành bắn lên oan hồn thổ phỉ có thể làm bị thương bọn chúng.

Những người sinh sống dựa vào vùng rừng này đều đủ tư cách làm thợ săn, ai mà không biết dùng súng săn? Đám người rất nhanh đã chuẩn bị xong, tôi xem trời chiều ngã về tây, nơi này đã ít dần ánh nắng. Thêm một tiếng nữa, trời đã chuyển tối. Đến lúc đó chúng tôi bắt đầu hành động. Tiếp theo chờ đợi cũng không có chuyện gì, trừ việc nửa đường bỗng nhiên chạy đến một con sói bị đám công nhân bắn chết.

Sắc trời rất nhanh đen lại, đưa tay không thấy năm ngón. Tôi lập tức bảo đám người đốt lửa, trên đống lửa giội một tầng thi dầu! Thi dầu âm khí nặng nề như thế có thể dẫn dắt oan hồn thổ phỉ ra ngoài, đến lúc đó trực tiếp chấn nhiếp hẳn là có thể phong bế cái đoạn đầu đài này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai vợ chồng Tú – Khánh - Tác giả The Kid
Truyện kể về các sự kiện tình dục của hai vợ chồng Tú và Khánh. Trong công ty ai cũng biết anh chàng Tú và cô nàng Khánh đang thích nhau, nhưng họ nhút nhát không dám tỏ tình với nhau. Tú chỉ là một anh chàng bình thường, không có gì đáng kể. Còn Khánh, một cô gái dễ thương, duyên dáng, nói giọng Bắc, nhí nhảnh, hết mình trong công việc. Các đồng nghiệp rất muốn Tú và Khánh đến với nhau. Hôm đó trong công ty có chuyện vui nên các nhân viên rủ nhau đi nhậu để ăn mừng. Những người đồng nghiệp đã ép Tú và Khánh uống thật say. Khi cả hai đã say...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 10
0 “Xảy ra chuyện gì, chư vị đạo hữu vì sao lại kinh hoảng như vậy?” Kiền lão ma đến, bạch ảnh vốn với tư thế công kích, chỉ thoáng một chút thì đã trở về chỗ cũ, rồi bỗng nhiên như xoay cả nửa người về phía sau, thể hiện một tư thế đề phòng. Bởi vì các tu sĩ phi độn ra từ trong quang mạc tuy rằng ai nấy cũng đều chật vật vạn phần, nhưng không một ai không có Nguyên Anh tu vi, cho dù lão ma rất tự đại, cũng tuyệt không dám khinh thường. Huống chi vừa rồi trong quang mạc truyền đến những âm thanh bạo liệt, càng khiến hắn có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 13
0 Giang Nam nhận lấy mặt Thần kính này, Châm Phong Chân Thần lui ra, đột nhiên dừng bước lại nói: Thần Ông còn nói, nếu giáo chủ nghĩ tình cũ, kính xin sau này chiếu cố Nam Hải Thương Minh ta, nếu ở trong hạo kiếp giáo chủ có cần, Nam Hải Thương Minh ta tất nhiên cũng dốc túi tương trợ! Đây là ý gì? Giang Nam hơi ngẩn ra, nghi ngờ nói. Châm Phong Chân Thần cười nói: Trong loạn thế, Thương Minh như Nam Hải Thương Minh ta không có bối cảnh, không có chỗ dựa, chính là một khối thịt béo, ai cũng muốn gặm một ngụm, Thần Ông ý tứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng