Dân buôn đồ âm

Phần 183

Lâm trường của Lâm Long Sơn đã hoạt động trở lại. Hắn thấy tôi là nhân tài, muốn lưu lại, trả tôi hai mươi vạn tiền lương. Nhưng đi làm công cuộc sống bị trói buộc, không phải thứ tôi muốn, cho nên tôi cùng Lý mặt rỗ trở về. Lý mặt rỗ ghét nhất là nợ nhân tình, cho nên sau khi trở về lập tức tìm Nhất Sơ trả tiền. Nhưng số tiền này đâu có trả dễ dàng như vậy? Dù sao Nhất Sơ lai vô ảnh khứ vô tung (không rõ tung tích), ngày thường gặp qua đã khó, cho nên chỉ có thể để tiền đó, chờ gặp được Nhất Sơ rồi nói sau.

Tiếp đó là chờ đợi không có mục đích. Bác sĩ nói cho chúng tôi biết, tế bào của Sở Sở đang nhanh chóng già yếu, nguyên nhân cụ thể bọn hắn còn đang kiểm tra. Nói tới nói lui là muốn nói cho Lý mặt rỗ biết Sở Sở đã không còn nhiều thời gian… Lý mặt rỗ mặc dù mặt ngoài trấn định, nhưng trên lòng đã như tro tàn. Bác sĩ vừa đi khỏi hắn liền tìm cái nơi không người, cuồng loạn khóc một trận. Lý mặt rỗ ở bên ngoài khóc, Sở Sở ở bên trong cũng khóc, làm tôi cũng không biết nên an ủi hai người họ ra sao. Lý mặt rỗ khóc xong liền kéo tôi đi tìm một quán cơm, gọi một bình rượu và mấy món nhắm.

Tôi vừa động đũa vừa an ủi Lý mặt rỗ, nói hay là chúng tôi cầu xin Nhất Sơ? Nhất định Nhất Sơ có thể giúp chúng tôi. Lý mặt rỗ bất đắc dĩ nói, hắn đã nhìn nhận rõ thực tế. Giờ hắn cũng không có ý gì khác, chỉ muốn Sở Sở sau khi chết, nàng có thể yên nghỉ, từ đó mỗi ngày đều bình yên. Tôi liền an ủi Lý mặt rỗ nói Sở Sở tâm địa thiện lương, đã làm nhiều việc tốt nhất định sẽ được lên thiên đường. Lý mặt rỗ uống một chén rượu, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi tôi “Ngươi nghe nói đến Vĩnh Lạc quan tài chưa?” – “Vĩnh Lạc quan tài?” Tôi hồ nghi một chút, không hiểu nhìn Lý mặt rỗ “Ngươi hỏi thứ này làm gì?”

Tôi biết rất rõ Vĩnh Lạc quan tài. Lần trước tại Dã Cẩu lĩnh, Lý mặt rỗ đã từng nghe Nhất Sơ nói qua. Vĩnh Lạc quan tài là một loại âm vật phi thường kỳ diệu. Tục truyền rằng vô luận người chết oan như thế nào, một khi táng nhập Vĩnh Lạc quan tài, khóe miệng đều sẽ hiện ra mỉm cười, nét mặt thỏa mãn. Vô luận oán khí lớn bao nhiêu đều sẽ bị Vĩnh Lạc quan tài làm hao mòn, chết đi vô cùng an tường, xuống âm phủ cũng sẽ là loại quỷ nhất đẳng. Nhưng Nhất Sơ từng nói vật này giống như Dạ Long Đạm, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, bình thường quan tài loại này chỉ có đại nhân vật (người quyền quý) mới có thể sử dụng nổi như loại hoàng thân quốc thích, muốn tìm quả thực khó như lên trời.

Lý mặt rỗ chắc không phải muốn tìm thứ này chứ? Tôi bị cái ý nghĩ to gan này làm cho giật nảy mình, ánh mắt sáng rực nhìn Lý mặt rỗ. Lý mặt rỗ nói với tôi “Ta có chút manh mối về Vĩnh Lạc quan tài, là Lão Thử tiền bối nói cho ta biết. Hắn đồng ý đi cùng chúng ta, có hắn đi cùng ta cảm thấy chúng ta nhất định có thể tìm thấy Vĩnh Lạc quan tài.” Tôi tức giận mắng một câu “Lão già chết tiệt kia tốt bụng vậy ư, ta xem là hắn muốn có Vĩnh Lạc quan tài thì có! Đừng nghe hắn nói hươu nói vượn, hắn muốn lừa gạt chúng ta.” – “Không phải.” Lý mặt rỗ chém đinh chặt sắt nói “Ta đã thương lượng với lão. Sau khi Sở Sở chết, để nàng dùng trước. Chờ Sở Sở hạ táng rồi, Vĩnh Lạc quan tài cũng là vô ích, đến lúc đó lại cho lão. Nhất cử lưỡng tiện, ai cũng có thể được lợi.”

Tôi ngơ ngác một chút “Lão già chết tiệt kia thật hảo tâm như vậy?” Lý mặt rỗ nhìn thoáng qua đồng hồ, nói “Lão cũng sắp đến rồi!” Lúc này tôi mới biết, thì ra Lý mặt rỗ còn hẹn Lão Thử tiền bối. Ban đầu Lý mặt rỗ là muốn ngồi trong khách sạn thương thảo cụ thể công việc, nhưng Lão Thử tiền bối lo lắng sẽ bị bại lộ cho nên để Lý mặt rỗ chọn quán cơm này. Rất nhanh, Lão Thử tiền bối liền khoan thai bước đến. Lão vẫn là bộ dáng tặc mi thử nhãn (mặt chuột tai dơi), người không biết nhất định sẽ nói lão là một tên trộm. Nhìn thấy chúng tôi, Lão Thử tiền bối nhiệt tình đi tới, cười hỏi chúng tôi đã thương lượng xong chưa? Việc này không nên chậm trễ, tốt nhất là tranh thủ thời gian. Lý mặt rỗ nói đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể xuất phát. Lại hỏi Lão Thử tiền bối, tin tình báo chuẩn bị thế nào?

Lão Thử tiền bối cười nói chúng tôi yên tâm, chỉ cần làm theo lời lão, nhất định không có vấn đề gì. Lý mặt rỗ còn muốn hỏi thêm tình huống cụ thể, Lão Thử tiền bối lại nói nơi này nhiều người phức tạp, mọi người lên xe hẵng nói. Tôi yên lặng, chúng tôi cái gì cũng không chuẩn bị đã lên đường rồi? Lão Thử tiền bối hèn mọn cười nói “Tiểu tử, sự tình Vĩnh Lạc quan tài nhất định phải giành giật từng giây, chậm chân sẽ bị người khác lấy mất…”

Lão Thử tiền bối và Lý mặt rỗ đều bị Vĩnh Lạc quan tài làm cho mê hoặc, căn bản sẽ không cân nhắc quá nhiều, Lý mặt rỗ thậm chí còn không chào tạm biệt Sở Sở, chỉ gửi một tin nhắn đã trực tiếp lái xe đi. Trên xe, Lão Thử tiền bối mới nói cho chúng tôi biết sự tình liên quan tới Vĩnh Lạc quan tài. Lão Thử tiền bối lúc tuổi còn trẻ vào Nam ra Bắc, quen biết rộng rãi khắp cả nước. Tin tức lần này là do một vị bằng hữu nói với lão. Vị lão hữu kia là người Miêu Cương. Mọi người đều biết, phong tục an táng của người Miêu Cương rất kỳ lạ, đem quan tài treo trên vách núi, chính là “Huyền quan” nổi danh.

Có khi nguyên một vách núi đá, chi chít đều là quan tài, người đi đường đêm khuya mà không biết nội tình nhất định sẽ bị dọa đến ngất đi. Mà thời gian trước, vị lão hữu này lên núi hái thuốc, không cẩn thận bị ngã, rơi lên trên một huyền quan trên sườn núi. Lúc ấy lão ta rất thảm, một bên chân đã gãy. Ở nơi ít ai lui tới này bị trọng thương như thế, kết cục chỉ có một con đường chết. Lão ta hoảng sợ, nằm trên quan tài hô to cứu mạng nửa ngày cũng không ai trả lời. Lão ta tuyệt vọng, chỉ có thể ngồi trên huyền quan cố hết sức lực, hy vọng có thể may mắn lết đi.

Nằm một lúc không hiểu sao lão ta lại ngủ thiếp đi. Lúc mở mắt ra phát hiện chung quanh tối om, đưa tay không thấy ngón, lão lập tức sờ xung quanh mới phát hiện mình bị nhốt vào trong quan tài. Mà nằm bên dưới lão có thứ gì đó mềm mềm ấm ấm, hình như là một thi thể. Điều này làm lão kinh hãi, hẳn là người kia vừa mới chết không lâu? Nhưng nhìn bề ngoài quan tài, ít nhất cũng đã trải qua mấy trăm năm? Lão không để ý nhiều, đạp rơi nắp quan tài rồi nhảy ra ngoài. Nhờ ánh trăng, lão mới phát hiện thi thể trong quan tài không hề bị hư thối, thậm chí còn là một thi thể ẩm ướt được bảo tồn hoàn hảo.

Nhưng điều khó hiểu là trên người thi thể vậy mà lại mặc áo mãng bào Minh triều, bên người còn đặt một chuôi thanh đồng cổ kiếm, khuôn mặt uy nghiêm xem chừng là đại quan triều đình. Khóe miệng nhàn nhạt mỉm cười, giống như ngủ thiếp đi. Nhưng y phục của người đó đa số đã hư thối, cùng với quan tài thủng trăm ngàn lỗ bề ngoài rất phù hợp. Vị lão hữu này ý thức được người này đã chết hơn mấy trăm năm, sở dĩ không bị phân hủy chỉ có một nguyên nhân, đó chính là do bộ quan tài này là Vĩnh Lạc quan tài.

Chỉ có Vĩnh Lạc quan tài mới có thể bảo trì thi thể trăm năm không hư hỏng, mà lại khiến người chết nét mặt mỉm cười! Càng làm cho lão ta tin tưởng đây là Vĩnh Lạc quan tài là, vết thương trên đùi lão trong vòng một đêm bình phục hơn phân nửa, chỉ còn lại trên da một chút sưng đỏ. Điều này không làm khó được lão, một người hái thuốc có kinh nghiệm phong phú, cuối cùng lão leo ra được ngoài sườn núi, sau khi trở về lập tức gọi điện thoại cho Lão Thử tiền bối, bởi vì Lão Thử tiền bối trước đó đã ủy thác vị lão hữu này nghe ngóng tin tức về Vĩnh Lạc quan tài.

Vĩnh Lạc quan tài là âm vật, mà lại có hiệu quả cường đại, là việc phi thường khó giải quyết. Mặc dù Lão Thử tiền bối vào Nam ra Bắc, toàn thân trên dưới đều là công phu, nhưng dù sao cũng đã tuổi già sức yếu, rất nhiều việc hao tốn sức lực không làm được, liền nghĩ đến chúng tôi. Đối với Vĩnh Lạc quan tài, tôi cũng không ôm hy vọng quá lớn, bởi vì tôi trong tiềm thức cảm thấy âm vật không có cái gì tốt cả. Cho người chết dùng vật này là nghịch thiên. Cho dù có thể tạm thời để người chết được thoải mái, nhưng về sau thì sao? Thi thể trường tồn thật sự là chuyện tốt sao? Khóe miệng thi thể cười sẽ nói lên điều gì ư?

Thế nhưng tôi biết rõ nói gì cũng không tốt, Lý mặt rỗ và Lão Thử tiền bối không thể nhận thức được điều đó. Rất nhanh, chúng tôi đã tiến vào cảnh nội Hồ Nam. Mặc dù quê Tiểu Nguyệt cũng ở Miêu Cương, nhưng bên kia ở vào biên giới Vân Nam, cách xa nơi này mười vạn tám ngàn dặm. Đi qua tỉnh lộ Hồ Nam, tôi cũng không biết đã qua Hồ Nam chưa, cuối cùng chúng tôi đứng ở thung lũng một ngọn núi nhỏ. Nơi này hoang tàn vắng vẻ, càng đi về phía trước là một con đường núi vừa hẹp vừa quanh co.

Tôi có chút buồn bực, liền hỏi Lão Thử tiền bối phải đi bộ qua con đường này hay sao? Lão Thử tiền bối cười gật đầu, nói để lão gọi điện thoại cho vị lão hữu kia, bảo lão ta tới đón. Nếu không có người dẫn đường, chúng tôi rất dễ dàng bị lạc trên mấy ngọn núi này. Nhưng Lão Thử tiền bối gọi ba bốn lần đều không được. Tôi nhìn sắc trời đã tối, liền nói hay là đi ra ngoài trước? Sáng sớm ngày mai lại đến, như vậy mới an toàn. Lão Thử tiền bối kiên quyết không đồng ý, nói nơi này phong cảnh không tệ, rất thích hợp để cắm trại dã ngoại. Lý mặt rỗ cũng liên tục gật đầu.

Trong lòng hai người họ nghĩ gì, tôi sao lại không biết? Rõ ràng là lo lắng Vĩnh Lạc quan tài bị người khác nhanh chân đến trước, cho nên muốn ở chỗ này gác đêm. Không có cách nào khác, chỉ có thể ở lại. Nơi này sản vật phong phú, chúng tôi theo lời Lão Thử tiền bối, đào hai cái bẫy, không bao lâu sau bắt được hai con hươu. Nghĩ tới thịt hươu thơm ngon, lo lắng trong lòng tôi cũng tan thành mây khói. Lần trước cùng Tiểu Nguyệt ăn thịt hươu, bây giờ nhớ tới một chút đã chảy nước miếng.

Ăn xong chúng tôi liền khóa trái cửa xe, ngủ trong xe một đêm. Nơi này phong cảnh cũng không tệ lắm, ráng chiều nung đỏ nửa bầu trời, gió đêm trong rừng thổi tới, bất tri bất giác tôi ngủ thiếp đi. Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi cảm giác có người nằm đè lên người tôi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 87 Khi ấy, kế hoạch của Giải Liên Hoàn hẳn là chiếu theo suy nghĩ của Giải Cửu Gia, tìm một người thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, cho nên trước đó ông ta đã mang theo một con thuyền, bám theo đoàn thuyền của đội khảo cổ từ xa. Trên thuyền ông ta chuẩn bị sẵn một kẻ thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, người này nhất định là do Giải Cửu Gia sắp xếp chu toàn từ rất lâu trước đó. Ngô Tam Tỉnh hoàn toàn không bị khống chế, việc đó xảy ra trước khi chú Ba kể lại câu chuyện này. Chuyện xảy ra giữa Giải Liên Hoàn và chú Ba dưới đáy biển hoàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lục Thiếu Du – Quyển 18
0 Vũ kỹ và linh kỹ đại hồn anh đều có thể thi triển. Bản thân nó vốn là do sát khí và tàn hồn ngưng tụ, trải qua Tử Kim Huyền Lôi ngưng tụ cho nên cũng không có cấp bậc nhất định, cũng không thể đơn độc tu luyện, chỉ có thể thôn phệ hồn anh và sát khí tăng cường tu vi. Từ trước cho tới nay đại hồn anh đều không ngừng thôn phệ sát khí và hồn anh đột phá, tu vi thậm chí so với bản thể Lục Thiếu Du còn mạnh hơn. Lúc này thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, khí tức lập tức tăng vọng. Dưới sự bao phủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Bà xã tôi là sếp - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Bạn gái tôi là sếp” Cường và Oanh cưới nhau đã lâu, hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Cường hơi sợ vợ, trong đầu anh luôn nghĩ là “bà xã tôi là sếp”. Hôm nay Cường vừa trở về sau chuyến công tác bên châu Âu. Cường khoe với vợ rằng mình vừa học được một chiêu ảo thuật bên nước ngoài. Oanh kêu Cường làm thử cho cô xem. Cường ôm Oanh lại mấy giây rồi bỏ cô ra, thật bất ngờ Cường đã lấy được cái áo ngực của Oanh mà không cần cởi áo thun cô ra. Oanh mắc cỡ đuổi theo chồng, ngắt nhéo anh. Sau đó hai vợ...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng