Dân buôn đồ âm

Phần 200

Hắc hắc, hắc hắc! Một tiếng cười cổ quái bỗng nhiên từ trong đại sảnh truyền đến, tôi lập tức nhìn lại. Nhưng đại sảnh trống rỗng, đâu có người? Nhưng khi ánh mắt của tôi nhìn đến trên người Lý Minh Minh, tôi lập tức ngây ngẩn cả người. Sau lưng hắn lại xuất hiện bốn năm cái bóng. Mỗi đạo cái bóng đều rất nhạt, xem ra không phải là bóng của Lý Minh Minh, bởi vì mấy cái bóng này có động tác khác với Lý Minh Minh. Lý Minh Minh hai tay ôm gà, không nhúc nhích. Mà bốn đạo cái bóng còn lại đều hai tay nâng quá đỉnh đầu, cũng không biết rốt cuộc đang làm gì.

Tôi đang chuẩn bị bảo lão đầu hành động thì Lý Minh Minh chợt phát ra một tiếng ‘Lạc’, giống như đang nấc, sau đó toàn thân co rút, ngã xuống như chó nằm trên đất. Con gà trống trong nháy mắt hắn ngã xuống giãy giụa bay ra ngoài, không ngừng mổ những hạt gạo trên đất. Vì gà trống và Lý Minh Minh bị dây đỏ buộc lại một chỗ, nên cả hai từ một phương diện nào đó là ‘Mệnh cách tương đồng’, cho nên theo gà trống không ngừng mổ gạo, Lý Minh Minh cũng không ngừng cúi đầu xuống đất ‘mổ’. Thế nhưng hắn không phải thật sự là ‘mổ’, bởi vì mỗi một lần cúi đầu, đầu hắn sẽ va chạm với mặt đất, phát ra tiếng phanh phanh. Tôi thấy trán hắn đã rướm máu, còn tiếp tục như vậy chỉ sợ óc cũng vỡ ra. Không còn kịp rồi, chỉ có thể sớm động thủ!

Tôi lập tức nhìn lão đầu gật đầu, lão đầu lập tức từ trong góc đi ra, cầm đồ tể đao chém vào đầu gà trống. Đầu gà văng ra, máu tươi tóe thật xa. Thân thể của nó vẫn ngẩn ra đó, máu tươi nhuộm đỏ phòng khách. Tôi thì nắm lấy hai con lươn, dùng sức bóp máu ra nhỏ lên cổ Lý Minh Minh. Làm được việc này cũng không dễ dàng, hắn vẫn đang bắt chước gà trống lăn lộn khắp nơi, tôi khó khăn lắm mới nhỏ được máu lươn lên cổ Lý Minh Minh. Rất nhanh, gà trống ngẩn ra không bao lâu liền ngã xuống nằm im, Lý Minh Minh cũng không nhúc nhích nằm co quắp trên mặt đất.

Lão đầu vội vã cuống cuồng hỏi tôi Lý Minh Minh sẽ không chết chứ? Tôi lắc đầu, bảo lão nhìn kỹ. Lý Minh Minh nằm trên mặt đất không bao lâu, mấy cái bóng dưới chân hắn lại dần dần từ rời đi, lát sau trôi đến bên cạnh con gà trống. Tình cảnh đó rất kinh dị, một con gà trống không nhúc nhích dưới chân lại có bốn cái bóng người! Mấy cái bóng tựa hồ đang nhổ lông gà, không ngừng khuấy động thân thể gà trống.

Một lát sau, mấy cái bóng không ngờ lại chạy về dưới chân Lý Minh Minh. Lòng tôi nhảy lên, chuyện này là thế nào? Hẳn là đối phương phát hiện đây là chiêu ‘Hoán mệnh’, phát hiện tình huống không đúng? Lúc đang nghĩ ngợi, Lý Minh Minh lại đột nhiên đứng lên, mấy cái bóng đen cũng trong nháy mắt hợp thành một hình bóng. Tôi thấy rõ, hình bóng kia trong tay còn cầm một quyển sách, mẹ nó, xem ra vẫn không thể nào lừa được mấy lão quỷ, vong linh bên trong Thái Công binh pháp thật sự xuất hiện rồi.

Lý Minh Minh tròng mắt trợn trắng, kiễng lên mũi chân, từng bước một đi về phía cửa sổ. Lão đầu sợ hãi, tay giơ đồ đao không biết làm sao, tôi sợ lão đầu sẽ làm chuyện gì, ra hiệu lão hạ đao xuống, bảo hắn chú ý quan sát động tĩnh của Lý Minh Minh. Lý Minh Minh động tác cứng ngắc, hướng cửa sổ đi đến. Xem ra đối phương muốn Lý Minh Minh nhảy lầu. Lão đầu run rẩy hỏi tôi làm sao bây giờ? Còn có thể làm sao? Chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Minh Minh đi tới, nếu thật cùng với vong linh Thái Công giao đấu, tôi tuyệt đối không phải đối thủ.

Lý Minh Minh chật vật đi đến cửa sổ, tay cầm lên Thái Công binh pháp, cẩn thận lật xem. Tôi thận trọng cầm một sợi dây to, buộc Lý Minh Minh lại, tránh hắn nhảy khỏi cửa sổ. Nhưng chờ rất lâu cũng không thấy Lý Minh Minh có động tĩnh gì, chỉ thấy Lý Minh Minh đang đọc sách, hai mắt sáng ngời có thần, tựa như đang mê muội. Biến thành quỷ rồi mà vẫn ham học như vậy, thật đúng là con mẹ nó hiếm thấy, tôi đột nhiên cảm giác được con quỷ này có chút hài hước.

Còn đang nghĩ ngợi, Lý Minh Minh bỗng nhiên buông sách xuống, sau đó lặng yên không một tiếng động nằm co quắp trên mặt đất. Mà cái bóng sau lưng Lý Minh Minh lại không thấy tung tích. Tôi nhẹ nhàng thở ra, xem ra vong linh cũng không có ý muốn sát hại Lý Minh Minh. Huyết vụ bao phủ phía trên Thái Công binh pháp cũng lập tức tiêu tán…

Tôi lập tức tại đốt ba nén hương bên cạnh cuốn sách. Ba nén hương chậm rãi bốc cháy lên, khói bay về hướng cuốn sách. Lý Minh Minh lát sau tỉnh lại, sau đó hắn như có thay đổi rất lớn, thái độ với lão đầu thay đổi một trăm tám mươi độ, không ngừng nói xin lỗi. Lão đầu giật nảy mình, còn tưởng rằng Lý Minh Minh vẫn đang bị quỷ nhập. Tôi lập tức hỏi Lý Minh Minh vừa rồi lúc hôn mê rốt cuộc nhìn thấy cái gì? Lý Minh Minh liên tục cười khổ, chỉ Thái Công binh pháp.

Tôi lập tức cầm lấy Thái Công binh pháp, lật trang đầu nhìn thoáng qua, vừa rồi Lý Minh Minh vẫn luôn nhìn trang đầu. Thiên thứ nhất là trung hiếu thiên, cũng không phải là thuật dụng binh. “Tôn trưởng, chính là gốc rễ của bản thân, bậc tôn trưởng trải đời đã nhiều, phải khiêm cung đối đãi…” Xem ra, vong linh Thái công cũng không có ý lấy mạng Lý Minh Minh, chỉ là đang truyền thụ cho hắn đạo khiêm cung mà thôi.

Lý Minh Minh có chút nhức đầu nhìn tôi “Nói thật, ta cũng không phải loại khinh rẻ người già, mẹ nó, còn không phải bị cuộc sống bức bách sao? Người già trải qua gian nan vất vả, vì xã hội cống hiến, tuổi già sức yếu lẽ ra phải được xã hội tôn trọng, nhưng thể chế hiện nay lại không cách nào bảo vệ quyền lợi cho họ…” – “Ngươi nói vậy, trong lòng ta cũng xấu hổ.” Lão đầu nhịn không được cười “Kỳ thật ta tìm nơi hẻo lánh lấn chiếm bày quầy bán hàng cũng giống vậy, làm khó đội trật tự đô thị các ngươi…” – “Trăm ngàn năm qua loại mâu thuẫn giai cấp này, bất cứ ai cũng không giải quyết được, chớ nói chi là các ngươi.” Tôi cười nói “Không phải đều vì cuộc sống sao? Thôi, ta đi đây, chuyện của hai ngươi, hai ngươi từ từ giải quyết đi.”

Trước khi đi, lão đầu nhất quyết đưa cuốn Thái Công binh pháp cho tôi, nói ngày sau nói không chừng đối với tôi sẽ có trợ giúp. Tôi sảng khoái thu nhận, không nói đến đây là âm vật, chỉ riêng giá trị lịch sử của nó cũng có thể cho tôi kiếm đủ tiền. Nhưng tôi cũng không có ý muốn bán đi, đồ cổ có ý nghĩa lịch sử như thế, tôi thực sự không bỏ được!

Trung Hoa là nơi lễ nghĩa đại bang, từ xưa đã có truyền thống kính già yêu trẻ. Nhưng trong lòng tôi lại rõ ràng, cái gọi là lễ nghĩa đại bang, đơn thuần là cái vỏ ngoài mà thôi, thật sự là hổ thẹn với danh xưng. Những người đi trước vì quốc gia bỏ ra cả một đời tâm huyết, vậy mà khi bọn họ già yếu lại không được xã hội chăm lo, ngược lại phải để bọn họ vì cuộc sống mà khổ sở vất vả bôn ba, điều này rất không công bằng.

Đây không phải là việc mà một người, một chính sách có thể giải quyết được. Nếu mọi người thường xuyên quan tâm chăm sóc người già, hiếu thảo từ mỗi cá nhân trở đi mới có thể giải quyết triệt để vấn đề này, phải không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 4
0 Ánh mắt Tả Nam Xuân trở nên lạnh lẽo, nếu không phải nghe nói vị sơn chủ này đã cứu mạng tiểu sư muội, y đã lập tức phát tác. Thiên Ngoại Thiên ta cũng đã đi qua, chỉ là tiên tịch còn không dọa được ta. Sư muội ta tới cáo từ ngươi đã là vô cùng nể mặt, bảo ngươi hủy tiên tịch là sợ ngươi gặp phải phiền phức, chẳng lẽ ngươi còn muốn ngăn cản? Tả Nam Xuân hừ lạnh một tiếng, Mi Tâm đột nhiên hiện ra một đóa Hồng Liên cửu phẩm: Hiện tại ta sẽ dẫn người đi, chuyện còn lại ngươi hãy tự lo lấy! Miêu Nghị, Diêm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 44
0 Ầm Ầm. Sơn băng địa liệt, khí tức hủy diệt tràn ngập giữa không trung, trong Hoang Vu sơn mạch, vô số ngọn núi cao ngất dưới dư âm của năng lượng khủng bố ảnh hưởng bị san bằng thành bình địa. Giết. Cùng với đó, những người trong mật địa Thiên giới và những người nổi bật trong các mật địa khác đánh ra. Cả đại quân rậm rạp của Thượng Thanh thế giới trong giây lát cũng bộc phát ra tiếng chém giết kinh thiên động địa. Đại quân phóng về phía trước, đất rung núi chuyển. Giống như là thủy triều mang theo khí tức sát phạt lập tức va chạm với đại quân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 6
0 Mấy canh giờ sau, trong đại sảnh, Lục Thiếu Du nhíu mày, vừa rồi từ trong miệng hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng hắn đã biết được, Lục Thiếu Hổ đã về tới Lục gia, ngay cả Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải cũng đã tới Lục gia. Ánh mắt hắn lạnh lùng, khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý, hắn đang lo lắng không có biện pháp đối phó với Triệu gia, đây chính là cơ hội đưa tới cửa nha. Tiểu tặc, chàng muốn làm gì vậy? Vân Hồng Lăng nhìn Lục Thiếu Du, cảm giác hàn ý quanh người Lục Thiếu Du lúc này, dường như cũng cảm thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng