Cậy được một lúc, cậu shipper căn bản là cậy không ra, hắn hoảng sợ cuộn mình trong một góc, nơm nớp lo sợ nhìn cửa thang máy, ngồi ở đó rất lâu. Bỗng nhiên, hắn như nhìn thấy cái gì đó kinh khủng, theo bản năng che mắt lại, thân thể không ngừng giãy giụa, đá lung tung, tựa như muốn đẩy thứ gì đó trên người ra. Nhưng trước mặt hắn lại không có gì cả, hắn đang đấm đá không khí, quả thực rất quái dị. Giãy giụa trong chốc lát, cậu shipper đó bỗng nhiên đứng thẳng tắp tại chỗ, không nhúc nhích. Ngay sau đó, chân trái và chân phải của hắn, quay qua một bên theo một góc độ không thể tưởng tượng nổi, nhìn góc độ đó, rõ ràng là bị gãy mất. Ngay sau đó, hai tay hắn bắt đầu bẻ gập cong lại. Hắn giống như một con rắn tê liệt trên mặt đất, khóe miệng, mắt, mũi và tai bắt đầu chảy máu, nhưng hắn vẫn bò về hướng thang máy. Rất nhanh, hắn đã biến mất khỏi góc nhìn của camera, chỉ có cái hộp hắn mang tới vẫn yên lặng nằm trong thang máy.
Sau khi xem xong, tôi đã kinh hãi cả người toát mồ hôi lạnh. Lý mặt rỗ so với tôi càng không chịu nổi, dựa vào cái bàn, mới miễn cưỡng không ngã trên đất, sắc mặt tái nhợt như một tờ giấy. “Sao có thể? Cho dù bị quỷ nhập cũng sẽ không đem tay chân của mình vặn đi chứ? Ta thấy tên shipper này bản thân hắn đã là quỷ rồi.” Tôi nuốt nước miếng một cái, hỏi nhân viên trực “Hộp đồ kia đâu?” – “Cảnh sát mang đi rồi.” – “Vậy trong đó có cái gì?” – “Hình như là một bộ quần áo.” Nhân viên kia nói “Cụ thể ta cũng không rõ, việc này chúng ta không có quyền được biết.”
Món đồ kia có vấn đề, tôi cơ hồ quyết định thật nhanh, cùng Lý mặt rỗ trở về sau đó liền bảo Tiểu Nguyệt liên hệ với vị cảnh sát quen biết. Tôi muốn biết món đồ kia rốt cuộc là vật gì, là gửi cho ai. Tiểu Nguyệt nghe chúng tôi kể về những thứ nhìn thấy trong camera, nơm nớp lo sợ hỏi “Trương ca, chúng ta mặc kệ được không, chuyện này làm người ta quá sợ hãi…” Tôi nói “Ta cũng không muốn quả, chỉ là Như Tuyết âm khí nhập thể, nếu như chúng ta không quan tâm, vạn nhất vật kia làm loạn, người chịu khổ sẽ là Như Tuyết!” Như Tuyết vừa nghe nói vật kia có thể sẽ tiếp tục gây sự với nàng, dù gan to mật lớn thế nào cũng phải sợ hãi, lập tức đau khổ cầu khẩn tôi nhất định phải giúp đỡ nàng, bộ dáng tăng động, hoạt bát đáng yêu trước đó tan thành mây khói.
Lý mặt rỗ nói “Loại sự tình này cũng không phải tiện tay là giải quyết được, làm không tốt chúng ta cũng phải chết theo. Nếu không như vậy đi, ngươi chuyển chỗ ở nói không chừng vật kia sẽ không tìm được ngươi nữa nha.” Không chờ tôi nói, Tiểu Nguyệt lập tức nói “Đúng, ta sao lại không nghĩ tới. Cứ làm như thế đi! Như Tuyết, mấy ngày này ngươi tá túc ở nhà Lý mặt rỗ đi, trong nhà Lý mặt rỗ phong thuỷ đặc biệt tốt, bình thường yêu ma quỷ quái không xông vào được.” Đến lúc này Tiểu Nguyệt vẫn muốn tác hợp hai người họ.
Như Tuyết còn chưa nói, Lý mặt rỗ đã lập tức khoát khoát tay “Không được không được, ta không đồng ý.” Tôi biết Lý mặt rỗ cảm thấy Sở Sở mới chết một tháng đã để cô gái khác vào ở trong nhà sẽ làm hắn thấy có lỗi với Sở Sở. “Thôi đi! Làm như ta thích đến ở nhà ngươi vậy!” Như Tuyết bị Lý mặt rỗ làm cho tức giận “Phong thủy cái gì, đều là lừa trẻ con! Ta thấy ngươi kém xa Trương ca, mà dáng dấp lại còn bỉ ổi như vậy…” – “Ngươi…” Lý mặt rỗ thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Như Tuyết lại dương dương đắc ý nói “Thế nào? Bị ta nói trúng tim đen hả? Ha ha.”
Lý mặt rỗ tức khí không biết làm sao, Tiểu Nguyệt cũng tức điên, tên đần Lý mặt rỗ không hiểu chuyện gì cả. Thôi rồi, tôi thấy hai người họ thật sự không có khả năng tác hợp được, liền dùng ánh mắt ra hiệu với Tiểu Nguyệt đừng tiếp tục lãng phí tinh lực với chuyện này nữa, Tiểu Nguyệt cũng đành bất đắc dĩ. Tôi bảo Tiểu Nguyệt gọi cho vị cảnh sát lần trước xem có thể nhìn xem món đồ kia rốt cuộc là thứ gì, và gửi cho ai. Tiểu Nguyệt gọi điện một lát, rồi nói với tôi “Đợi chút nữa sẽ có một chuyên viên cảnh sát tới đây, cùng chúng ta bàn bạc một chút, đồng thời đem vật đó đến.” Tôi nhíu mày một cái “Tại sao phải phái chuyên viên đến?”
Tôi nhớ tới lần trước hợp tác với cảnh sát, xém chút đi làm kẻ chết thay, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Tiểu Nguyệt nói “Không có cách, đối phương ra điều kiện, muốn nhìn cũng được, nhưng nhất định phải phối hợp với cảnh sát. Hiện cảnh sát còn đang vì vụ án này sứt đầu mẻ trán.” Bất đắc dĩ, tôi cũng chỉ đành tự nhận xui xẻo. Rất nhanh, có một người trung niên đi tới, tuy mặc thường phục, nhưng từ khí chất toát ra, tôi nhìn một chút liền biết đây là nhân viên cảnh sát lâu năm.
Hắn ta giới thiệu “Xin chào, ta là Lâm Trung Thành, là người phụ trách đội cảnh sát hình sự liên quan tới vụ án này. Vụ án này rất kỳ quặc, ta muốn nghe xem Trương lão bản nghĩ thế nào.” Mặc dù tôi không quen nhìn hắn giả dối, nhưng tục ngữ nói không đánh người tươi cười, nên vẫn kiên nhẫn phân tích “Trường hợp này có khả năng liên quan đến hiện tượng siêu nhiên. Nhưng tôi cũng không dám kết luận, chi bằng xem món đồ kia trước rồi nói sau!” Lâm Trung Thành lập tức lấy cái túi trên người xuống mở ra. Đó là một bộ y phục, nhưng lại không giống quần áo bình thường, giống như một bộ quần áo cổ trang, chất vải mềm mại, hai màu đỏ trắng giao nhau, trên rộng dưới hẹp. Một sợi dây đai lam nhạt tùy ý quấn quanh, nếu mặc lên người nữ nhân thì sẽ làm người đó xinh đẹp rạng rỡ vô cùng. Nhìn sợi vải hình như là sợi tơ tằm thủ công rất quý giá, ở thời cổ chắc chỉ có người quyền quý giàu có mới có được đi?
“Thứ này, người shipper đó lấy từ đâu?” Tôi hỏi. Lâm Trung Thành lắc đầu “Đây là một món đồ cổ, chúng ta mời chuyên gia giám định tới nói chí ít có năm trăm năm lịch sử. Cụ thể là từ đâu tới, chúng ta cũng không thẩm tra được.” – “Đồ gửi cho ai?” Tôi hỏi. “Đưa đến phòng 304, nhưng tên trên đơn hàng lại không phải là tên của người sinh sống tại căn hộ đó, thậm chí họ còn không biết cái tên này. Chúng ta điều tra ra cái tên này là của người sống ở phòng 304 từ mười năm trước. Nhưng họ sớm đã dọn đi rồi…” Tôi hỏi “Nói cách khác, người shipper đi giao hàng cho người ở đó mười năm trước ư? Vậy các ngươi liên hệ với người đó chưa?”
Lâm Trung Thành lắc đầu “Người kia là cô nhi, mười năm trước đã cắt liên lạc với cô nhi viện. Chúng ta tìm thông tin trên toàn quốc cũng không có bất kỳ tin tức gì.” – “Không có tin tức?” Lý mặt rỗ tức giận “Mười năm trước chẳng lẽ không ai để ý tới hắn mất tích sao?” Lâm Trung Thành có chút lúng túng nói “Chúng ta cũng vừa mới biết được có một người như thế, mà mười năm trước cũng không ai báo án…” Theo thống kê không chính thức, hàng năm số người mất tích bí ẩn ở Trung Quốc chí ít cũng đến bảy tám chục vạn người, cho nên cái này cũng không thể trách được.
“Vậy thật kỳ quái, đơn hàng là ai yêu cầu, điều này có thể điều tra được chứ?” Tôi hỏi. Lâm Trung Thành lần nữa lắc đầu “Ai, điều ngươi nghĩ tới chúng ta cũng đã cân nhắc, chúng ta cũng nghĩ sẽ điều tra từ người gửi món đồ này, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra shipper kia đã bị sa thải một tháng. Đơn hàng này là hắn mang từ nhà mình ra.” Đây thật đúng là vụ án không đầu mối! “Cậu shipper đó phụ trách giao hàng trong khu vực này?” Tôi hỏi. “Đúng.” Lâm Trung Thành nói ” Trương tiên sinh, ngươi thấy chuyện này thế nào?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 09/11/2020 11:36 (GMT+7) |