Dân buôn đồ âm

Phần 204

Tôi hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gõ cửa. Nhưng bên trong không có ai trả lời. Tôi liếc nhìn Lý mặt rỗ, hắn hô to “Giao hàng đây!” Tôi bị Lý mặt rỗ làm cho toát mồ hôi lạnh, cho dù muốn gọi cửa cũng đừng lấy cớ như thế chứ, dù bên trong có người cũng bị dọa gần chết. Nhưng vẫn không có ai mở cửa. Hết cách, mạng người quan trọng, tôi đành phá cửa. Tôi vừa đưa tay vặn chốt cửa, không ngờ cửa lại tự động mở ra từ bên trong, xem ra là có người ở. Tôi nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói “Xin chào, chúng ta là cảnh sát, có chút việc muốn tìm người hợp tác.” Nhưng cửa chỉ mở ra một khe nhỏ. Kỳ quái là, bên trong tối như mực, không nhìn thấy gì. “Có ai không?” Tôi lần nữa hô một tiếng, vẫn không có tiếng đáp lời. Tôi lập tức ra hiệu cho bọn họ lui lại, còn tôi thì mở đèn pin, thận trọng đẩy cửa ra. Nếu như bên trong không có ai, vậy vừa rồi mở cửa chính là…

Khi cửa mở rộng ra, tôi lặng lẽ bật công tắc đèn. A!! Như Tuyết và Tiểu Nguyệt hét lên, tông cửa xông ra. Tôi cũng sợ hãi đến hai chân mềm nhũn, nhanh chóng lui lại, phía sau lưng dựa vào tường mới không ngã xuống. Trước mặt, có một người đứng đó. Người này tư thế rất cổ quái, giống như đang nhảy đường phố với tư thế rất khó, hai chân hướng ra ngoài với góc độ không thể tưởng tượng nổi, hai tay gập đoạn, trong hốc mắt, miệng đều là máu, hai con mắt bị khoét ra. Trên cổ treo một mảnh vải màu đỏ trắng giao thoa đang nhẹ nhàng đong đưa, giống như treo chuông.

“Không có gì, không có gì.” Mặc dù sợ hãi, nhưng tôi vẫn rất nhanh trấn định lại, hắn chỉ là một tử thi, sẽ không làm gì được người khác. Tôi lập tức chạy tới an ủi Như Tuyết và Tiểu Nguyệt, hai người đều sợ hãi, hai tay che mắt, co ro ngồi xổm trên mặt đất. Lý mặt rỗ đã sớm lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Trung Thành.

Tôi thấy hai cô gái đều sợ hãi, bèn đưa bọn họ đi thang bộ xuống, đứng dưới ánh đèn đường chờ cảnh sát đến. Rất nhanh, Lâm Trung Thành và thủ hạ đã tới, tôi để Như Tuyết và Tiểu Nguyệt ở trong xe cảnh sát sau đó cùng Lâm Trung Thành lên lầu. Lâm Trung Thành lúc trông thấy thi thể quỷ dị kia cũng sợ hãi, tái mặt trợn mắt, tay cầm súng cũng run rẩy. Sau đó y nói với tôi, những thi thể đẫm máu hơn, chết tàn nhẫn hơn y cũng từng thấy qua rất nhiều. Nhưng tư thế chết của thi thể quái dị như vậy, lại là lần đầu nhìn thấy, y tình nguyện đối mặt với thi thể máu tanh, cũng không dám nhìn thi thể này. Ngay cả Lâm Trung Thành chuyên viên tổ trọng án còn sợ hãi đến như vậy thì không cần nói tới các nhân viên cảnh sát khác.

Dù sao lầu ba này không có người ở, mà tất cả mọi người đều biết nơi này có ma. Theo yêu cầu của tôi đám người rất nhanh liền hạ thi thể xuống đất. Tôi hỏi Lâm Trung Thành, người chết có phải là người đã sống trong gian phòng này không. Lâm Trung Thành không hiểu nhìn tôi “Ngươi đừng nói không biết hắn là ai đấy?” Tôi có chút hồ đồ “Ta phải biết sao?” – “Ngươi đã xem lại bản ghi camera thang máy trong phòng trực rồi chứ?” Lâm Trung Thành hỏi ngược lại. Lòng tôi lộp bộp nhảy một cái “Ngươi nói đây là cậu shipper đã chết?” Lâm Trung Thành nhẹ gật đầu.

Mẹ nó, trong lòng tôi thầm chửi một câu, trước đó tôi còn thật sự ‘nhìn thấy ma’, khi tôi từ trên lầu đi thang máy xuống lầu ba, người này còn đứng ở cửa thang máy nhìn tôi cười. Nhưng khi đó, cậu shipper này đã là người chết. Cảnh sát phong tỏa căn hộ này lại, gọi pháp y đến kiểm tra thi thể. Kết quả rất nhanh đã có, tay chân, mắt của thi thể đều bị ngoại lực tàn phá. Lâm Trung Thành nhìn thi thể, nói “Trương lão bản, nếu được thì ta có thể nói rằng, vụ án này đã có manh mối! Người này lúc đi thang máy thì thang máy phát sinh trục trặc, tay chân đều vì bị ngã mà tổn thương, thương thế nghiêm trọng mà chết.” – “Vậy giải thích thế nào việc ngày đầu tiên không phát hiện ra xác chết, mà hiện giờ người này lại ở trong phòng 304.” Tôi nhìn Lâm Trung Thành. Y nhìn tôi cười đắng chát “Có những lúc bắt buộc phải hồ đồ.” Tôi hiểu ý của y, là không muốn để chuyện này tiếp tục kéo dài, nếu không không những sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu trong xã hội, thậm chí còn có thể làm y mất chức.

Tôi biết Lâm Trung Thành làm đến nước này cũng đã là tận lực, tôi nhiều lời cũng vô nghĩa, cho nên dứt khoát gật đầu. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, trừ phi tìm ra nguyên nhân thực sự, nếu không tôi sẽ không buông tay! Thi thể rất nhanh đã bị mang đi, chúng tôi là những người phát hiện phải tới cục cảnh sát, ghi chép khẩu cung xong cũng được về.

Như Tuyết rất sợ hãi, hỏi tôi phải làm sao bây giờ? Thi thể rõ ràng đã mất tích rất lâu, cảnh sát lục soát toàn bộ lầu ba, cũng không tìm thấy thi thể, thi thể làm sao lại xuất hiện ở căn phòng kia được? Tôi nói “Xem ra, chúng ta phải đi phòng 304 một chuyến.” – “Không được!” Như Tuyết và Tiểu Nguyệt không chút do dự cự tuyệt “Nơi đó quá đáng sợ, ta không dám đi.” – “Ta và Lý mặt rỗ đi.” Tôi nói “Gian phòng kia là mấu chốt, ta tựa hồ đã biết được một chút quy luật của gian phòng kia rồi.” – “Quy luật gì?” Lý mặt rỗ hứng thú nhìn tôi. “Gian phòng đó có hai vong hồn.” Tôi nói “Chỉ là bọn họ hẳn là gặp phải một thứ.” – “Vì sao?” Lý mặt rỗ không hiểu nhìn tôi. “Một người đi sớm về trễ, một người đi muộn về sớm, hai người họ tựa hồ thay phiên đi một chỗ nào đó.” Tôi kiên nhẫn giải thích. Trong lòng tôi suy nghĩ, một vong hồn là của shipper, một là của chủ nhân bộ y phục.

“Xem ra, chúng ta lần này phải tìm hiểu đối phương rốt cuộc đi nơi nào mới được.” Lý mặt rỗ ngẫm nghĩ gật đầu. “Vậy chúng ta sao còn phải đến phòng 304 nữa?” Như Tuyết không hiểu hỏi. “Rất đơn giản.” Tôi nói “Bởi vì đó là nơi bọn họ xuất phát, chúng ta chỉ có thể từ nơi đó theo dõi bọn họ.” – “Ca có thể theo dõi một con quỷ sao?” Tiểu Nguyệt hoài nghi. “Yên tâm đi.” Tôi lật miếng vải cổ xưa lên “Cái chết của bọn họ đã liên quan đến mảnh vải cổ xưa này, vậy nếu thứ này xuất hiện, bọn họ nhất định sẽ bám lên thứ này.”

Tôi đánh giá sơ qua mảnh vải này, món đồ này từ trong ra ngoài tản ra khí tức mãnh liệt cổ xưa, áp bức người ta, tựa như đứng trước mặt mình là một vị phu nhân quý phái. Cảnh sát tựa hồ đã kết thúc chuyện này, trong khu dân cư dán thông báo, nói thi thể đã tìm thấy bên dưới thang máy, là do thang máy trục trặc nên dẫn đến tai nạn. Một cái chết bất thường cứ như vậy đã bị che đậy bằng lý do khoa học đẹp đẽ, có trời mới biết những vụ án chết người cùng loại với vụ này có bao nhiêu vụ.

Các gia đình ở lầu ba nhao nhao trở về, thang máy lại khôi phục vận hành bình thường, trong lòng tôi đan xen vui mừng lẫn lo lắng. Vui là vì cư dân đã trở về, dương khí tràn đầy, ít nhiều sẽ ngăn chặn âm khí của gian phòng 304. Lo là vì vật kia có thể nào bị dương khí chọc giận, từ đó sẽ làm ra chuyện quá đáng với cư dân? Cân nhắc một hồi, cuối cùng tôi vẫn gọi điện cho Lâm Trung Thành, khuyên y tốt nhất nên sơ tán cư dân, chờ thêm một thời gian nữa, chờ nơi này gió êm sóng lặng lại cho cư dân chuyển về!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Phần 60 Lúc này tôi liền hiểu ngay ra ý của Tiểu Hoa, nhất thời bản thân vẫn không tài nào tin được. Thứ mà hắn chuẩn bị cho tôi chính là mặt nạ của Chú Ba tôi. Hắn không phải muốn bảo tôi dùng thuật dịch dung đấy chứ. Là hắn muốn tôi đeo nó lên. Tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng thán phục Tiểu Hoa, hắn ở cách tôi cả nghìn dặm mà vẫn biết được hoàn cảnh của tôi hiện giờ, hơn nữa còn phán đoán rất chuẩn xác, hắn biết dù tôi có cố gắng thế nào trong việc dựa vào các mối quan hệ thì chuyện cũng không thể cứu vãn được. Thế lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Phần 29 Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa chạy vừa kêu: “Nguy to rồi, nguy to rồi, trên núi có lửa cháy.” Tôi hoảng hồn, tự hỏi chẳng lẽ vừa rồi chúng tôi chỉ đốt một đống lửa mà làm cháy luôn cả cánh rừng? Nhớ lại khi nãy đốt cái động kia, đúng là không có dọn dẹp gì xung quanh, nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng