Dân buôn đồ âm

Phần 231

Sự tình càng ngày càng nghiêm trọng, Lôi Long phát hiện phạm vi mộng du không chỉ giới hạn ở phòng bếp. Hắn bắt đầu đêm hôm khuya khoắt cầm dao đi tới đi lui trong phòng ngủ và phòng khách, vợ hắn bị hắn nhiều lần đánh thức trong đêm. Có một lần, xảy ra chuyện đáng sợ khiến cho Lôi Long lâm vào vực sâu tuyệt vọng!

Hôm đó Lôi Long vẫn như thường ngày tìm đồ ăn trong nhà, nhưng mấy ngày trước đó hắn đã ăn sạch những thứ có thể ăn được rồi. Đói đến phát điên, Lôi Long lục tung bếp, phòng khách, phòng ngủ. Sau khi ăn xong một chút đồ ăn còn sót lại hắn lại càng đói, đói đến mức bắt đầu đánh mất lý trí. Trong cơn đói đến chết người này, sự chú ý của hắn trong lúc vô tình lại hướng đến đứa con vừa đầy tháng của mình.

Lúc này đứa bé còn đang ngủ say, nhưng trong mắt hắn, đó đâu phải là một sinh mạng? Căn bản chính là một đống thịt tươi, lúc ấy hắn căn bản không khống chế nổi, không có chút mảy may lý trí, giơ dao lên hướng về đứa bé từng bước một đi tới. Nếu như không phải vợ hắn kịp thời làm hắn thức tỉnh, giải cứu đứa bé, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Sau khi bừng tỉnh, hắn ảo não không thôi. Mà vợ hắn cũng không dám ở trong nhà. Cho dù hắn đau khổ cầu khẩn, vợ hắn vẫn đưa con rời đi. Lôi Long về sau nghĩ thông suốt, cảm thấy rời đi cũng tốt, vạn nhất hắn làm điều gì đáng tiếc thì hắn không còn dũng khí tiếp tục sống nữa. Lôi Long ý thức được mình có lẽ bị thứ gì đó không sạch sẽ cho quấn lên ngươi, bèn đi tìm cao nhân ở khắp nơi.

Nhưng cao nhân cũng không phải như thức ăn ngoài chợ, có thể tìm được đơn giản như vậy. Sau khi bị vài tên cao nhân giả mạo lừa đảo, Lôi Long đối với cái gọi là cao nhân cũng đã tuyệt vọng. Nhưng hắn cũng không hề từ bỏ việc tìm kiếm, có lúc đi rất xa để tìm, thậm chí qua đêm ngay trên phố.

Lôi Long không trở về nhà, cũng không có nghĩa ý nghĩ kinh khủng kia không quấn lấy hắn. Hắn vẫn như cũ một ngày hai mươi bốn giờ đều đói, thậm chí trong đầu thường xuyên có ý nghĩ sẽ ăn thịt trẻ con. Lôi Long thường xuyên khống chế không nổi lý trí của mình, trông thấy trẻ con trên đường sẽ không kiềm chế được xông tới định ăn thịt. Nhưng cũng may mỗi lần đều không thành công, dù sao cũng có người lớn ngăn cản hắn.

Đúng thật là cơ duyên xảo hợp, có lẽ là trong cõi u minh đã có thiên ý, Lôi Long đi tìm kiếm cao nhân, trong lúc vô tình đi ngang qua tiệm đồ cổ của tôi. Khi đi qua cửa tiệm, hắn đang chật vật đấu tranh tư tưởng. Cơn đói kịch liệt nói với hắn, tranh thủ thời gian đi ăn thịt trẻ con đi, nếu không sẽ bị chết đói! Mà chút lương tri còn sót lại thì cảnh cáo hắn, ngàn vạn lần không thể làm thế, ngàn vạn lần không được!

Thời gian trôi qua, cơn đói kịch liệt từ từ chiến thắng lý trí, thấy mình sắp phát điên, lúc hắn thầm hạ quyết tâm đi bắt trộm một đứa bé về ăn thịt, thì cỗ dục niệm kia lại bị mạnh mẽ ép xuống. Hắn mừng rỡ trong lòng, còn tưởng rằng mình rốt cục đã chiến thắng dục niệm. Nhưng vừa rời khỏi tiệm của tôi, ý nghĩ kỳ quái đó liền mãnh liệt trở lại, từ từ ngăn chặn lý trí của hắn. Hắn bèn lùi lại đến tiệm đồ cổ, thì lý trí một lần nữa chiếm thế thượng phong.

Cứ như vậy kiểm tra mấy lần, Lôi Long kết luận chỉ có ở trước tiệm của tôi mới an toàn. Nhưng về sau hắn bị tôi đuổi đi, hết cách, hắn đành phải đi tìm nơi nào khác có thể tạm thời áp chế dục niệm. Không ngờ hắn đi một lúc lại tìm được, nơi đó là cửa nhà Tiểu Nguyệt. Nhưng là ai mà ngờ hai chúng tôi là một cặp, hắn quanh quẩn trước cửa nhà Tiểu Nguyệt lại lần nữa chọc phải tôi…

Sau khi bị đuổi đi, dục niệm điên cuồng trong nháy mắt như hồng thủy vỡ đê bột phát, hắn lại không tìm được nơi có thể ngăn chặn dục niệm, liền tấn công một đứa bé đang chơi đùa bên lề đường. Sau đó hắn bị bắt tới đồn cảnh sát. Lôi Long rất hận tôi, nếu như lúc ấy tôi có chút lòng tốt thì hắn cũng sẽ không bị bắt. Cho nên khi Phong Thân Na Na tra hỏi có đồng bọn không, hắn liền nói ra tôi.

Không ngờ Phong Thân Na Na lại quen biết tôi, Lôi Long trong lúc không ngờ biết được tôi có thể trảm yêu trừ ma, điều này khiến Lôi Long vui sướng, liền luôn miệng nói là tôi sai khiến hắn, hy vọng lừa gạt tôi đến đồn cảnh sát cứu hắn. Chuyện sau đó tôi đã biết, trong cõi u minh đã có thiên ý, tôi lại dính vào chuyện của Lôi Long…

Sau khi nghe xong, chúng tôi đều trầm mặc, Phong Thân Na Na hỏi “Trương lão bản, nếu ngươi không quản, tên này nhiều lắm là bị giam hai ngày, sau khi ra ngoài sẽ lại gây tai họa cho xã hội. Nói không chừng chứng bệnh kia còn lây cho ngươi nữa, ngươi giải quyết cho tốt đi!” Nhìn mặt Phong Thân Na Na, tôi biết nếu tôi mặc kệ, nàng cũng sẽ không bỏ qua cho tôi.

Nữ nhân này đúng là thích quản việc của người khác, đứng đấy nói cứ như không, mỗi lần xử lý âm vật tôi không phải đều gặp nguy hiểm đến tính mạng ư? Cô ta cảm thấy tôi chỉ cần phất tay là có thể giải quyết ư?

Thấy tôi trầm mặc, Lôi Long lần nữa đau khổ cầu khẩn, cuối cùng tôi cũng bị ép buộc hết cách, chỉ đành thở dài nói “Mẹ nó, ta hoài nghi kiếp trước có phải ta nợ tiền ngươi không. Đưa ta đến nhà ngươi xem cái đã, sau đó mới quyết định.” Lôi Long lập tức cảm ơn, Phong Thân Na Na nói với hắn “Thấy ngươi có bệnh nên tha ngươi một mạng, nếu còn có lần sau thì sẽ xử bắn!”

Phong Thân Na Na mặc dù chỉ là một cảnh sát hình sự nho nhỏ, nhưng xử lý loại tranh chấp dân sự này vẫn dư sức, cho nên giáo huấn xong liền thả hắn ra. Lôi Long đã hết sạch tiền, cho nên tôi đành tự trả tiền đón xe dẫn hắn trở về. Hắn có chút ngượng ngùng, trên đường đi đều cam đoan, nếu như tôi có thể giúp hắn khỏi bệnh hắn nhất định sẽ hậu tạ.

Nhà hắn ở trong khu tập thể của cơ quan công tác, nơi này hẳn là đã nhiều năm rồi, kiến trúc vẫn là từng dãy nhà ngói. Nhưng trên vách tường có chữ “Hủy”, tôi biết đây là nơi chờ phá dỡ để giải phóng mặt bằng. Mặc dù bên ngoài cổ xưa, nhưng trong nhà khá sạch sẽ, khắp nơi tản mát ra khí tức của văn nhân, treo trên vách tường là thư họa của danh nhân, đồ dùng trong nhà là cổ điển và hiện đại kết hợp, đi vào khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ mà thưởng thức cảnh vật.

Chỉ là trong mơ hồ tôi ngửi thấy mùi mục nát, mùi đó làm người ta buồn nôn, tôi cau mày cẩn thận tìm kiếm, phát hiện tựa hồ là từ phòng bếp truyền ra. Tôi cau mày hỏi “Mùi kia là… Chuyện gì xảy ra vậy?” Lôi Long cũng đầy nghi hoặc đi tới phòng bếp, vừa nhìn liền kinh hãi hét rầm lên “Đây là chuyện gì xảy ra? Là ai làm?” – “Sao vậy?” Tôi thần kinh lập tức căng cứng, vội vội vàng vàng chạy tới.

Khi tôi nhìn vào trong bếp, không nhịn được mà tê cả da đầu. Trong bếp chất đống thi thể động vật, có mèo, có chuột, có chó, mà lại đa số là động vật còn non. Những động vật này đều đã chết nhiều ngày, chồng chất thành một khối, thi thể mốc meo, mọc ra một tầng nấm tơ trắng.

Càng kinh khủng hơn là những động vật này trên cổ đều có vết thương rất sâu, một con dao dính máu đang đâm trên cổ một con chó con. Từng đàn giòi bọ phủ kín con dao, quả thực rất buồn nôn. Tôi hít sâu một hơi, hỏi “Còn ai có chìa khóa nhà ngươi? Vừa rồi ta thấy khóa cửa không hề bị phá hỏng mà.”

Lôi Long ngẫm nghĩ, xoay người thử khóa lại cửa bếp, nói “Ta và lão bà mỗi người một cái, nhưng lão bà của ta hẳn là không có lý do làm ra chuyện như vậy…” Tôi nhìn hắn với ánh mắt sâu xa. Hắn kinh hãi tròng mắt muốn rơi ra ngoài “Ý của ngài là… Đây đều là ta làm?” Tôi gật đầu “Khả năng này rất lớn, nơi này có gì giám sát không?”

Lôi Long sợ hãi “Không có… Có ai lại giám sát phòng bếp đâu. Đại sư, ta không nhớ chút nào về chuyện đã giết nhiều động vậy như vậy trong nhà, hơn nữa ta giết nhiều thi thể động vật như vậy làm gì?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 17
0 Tần Vi Vi nhu tình như nước, nghe Miêu Nghị nói chuyện chính là việc sung sướng nhất đời, nàng nép vào người Miêu Nghị như con chim nhỏ... Trêu chọc Tần Vi Vi năm đó lạnh lùng như băng, giai nhân xấu hổ, ôm lấy hắn không buông. Miêu Nghị tâm tình sảng khoái cũng không lãng phí thời gian, hắn cũng giải nỗi khổ tương tư nhiều năm của Tần Vi Vi, chỉ khổ cho Hồng Miên, Lục Liễu không ngừng mang nước ấm chạy qua chạy lại, một ngày phải chạy đi năm sáu lần, tà âm không dứt bên tai, hai người không chịu nổi. Nhưng Hồng Miên, Lục Liễu khó có thể tưởng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 36
0 Rời cung, Thượng Quan Thạnh lo âu quanh quẩn đi lại trong một đài lâu, tâm tư như đốt. Nguyên nhân sự thể đối với hắn mà nói hoàn toàn không khó tra, trước là có người tập kích ngoài đại môn Ly cung, sau đó thì nơi ra vào tinh vực Thiên cung bị người tập kích, hai sự tình liên tiếp phát sinh, tưởng không liên hề hai chuyện lại với nhau cũng khó, nếu không làm sao sẽ vừa khéo như vậy, hai nơi này đều không phải địa phương bình thường, làm gì có chuyện ngẫu nhiên đồng thời bị tấn công? Chuyện ở nơi ra vào tinh vực Thiên cung hắn có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 28
0 Lời của nàng vừa dứt, cả đại điện hoàn toàn yên tĩnh, sắc mặt cường giả Đế Đạo minh trầm xuống, mà ánh mắt người Thiên Địa minh đều nhìn qua Lục Thiếu Du, hy vọng thấy vẻ biến hóa của hắn. Đây cũng là kết quả mà Thiên Địa minh đã thương nghị, nếu Lục Thiếu Du có thể đồng ý điều kiện này, tự phế tu vi, giao ra Đế Linh Tấn Thần đan cùng ba kiện thần khí, tới lúc đó hắn đã không còn uy hiếp với Thiên Địa minh, Thiên Địa minh không cần xuống tay với hắn, lưu hắn một mạng cũng có thể ngăn chặn Bắc Cung gia cùng Độc Cô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng