Dân buôn đồ âm

Phần 41

Lão mập bị thiêu chết, một tháng sau thì Lý mặt rỗ từ Mỹ trở về. Trông thấy hắn mặt mũi hồng hào, phong thái phấn khởi, có thể đoán ra con của hắn đã chữa trị thành công.

Lý mặt rỗ nói với tôi, con của hắn cấy ghép tủy thành công, nhưng đã cạn tiền nên đành về trong nước tiếp tục điều trị.

Hắn còn hỏi tôi, dạo này có vụ làm ăn nào không? Tôi liền đem vụ vạn thi đăng kể cho hắn nghe. Hắn liền hỏi tôi kiếm được bao nhiêu tiền.

Tôi im lặng, Lý bát giới này trong mắt chỉ có tiền thôi sao? Hắn cũng đành im miệng. Hắn tự biết không thú vị, cũng không hỏi đến cùng, tối lại mua rượu qua, cùng tôi uống một trận.

Tôi cùng mừng cho con trai hắn, nên uống hơi nhiều. Cho đến lúc say khướt mới nằm sấp trên bàn ngáy o o.

Sáng hôm sau, đang ôm bồn cầu gọi huệ, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Tôi nhíu mày, giờ mới có sáu giờ, ai lại đến lúc sáng sớm? Chẳng lẽ là khách? Cũng một tháng nay chưa buôn bán gì, nghĩ có khách tới, lòng tôi cũng có chút mong chờ.

Tuy nói, hiện giờ tôi cũng không phải thiếu tiền. Nhưng cũng không biết có phải ông nội và bố tôi di truyền cho hay không, làm tôi luôn hiếu kỳ với mấy vật tà âm.

Mở cửa, trước mặt một trung niên, mặc áo đuôi tôm, thắt nơ, đằng sau là một chiếc rolls royce, hẳn là quản gia của một nhà giàu.

“Xin hỏi, ngài là ông chủ Trương?” Quản gia hỏi.

Tôi khẽ gật đầu.

“Phiền ngài theo tôi đi một chuyến, có người muốn gặp ngài.”

“Là ai?”

“Tới nơi ngài tự nhiên sẽ biết.” Quản gia mỉm cười: “Là một vụ làm ăn lớn.”

Lý mặt rỗ lúc này cũng vừa tỉnh, trông thấy người quản gia, lập tức hớn hở: “Lại phát tài.”

Tôi biết, dạng hào môn này khó mà đắc tội, đành nhẫn nhịn, cùng Lý mặt rỗ lên xe. Không ngờ, cuối cùng xe lại đưa chúng tôi tới một trung tâm giải trí.

Nhìn thấy trung tâm giải trí, lòng tôi bắt đầu thấp thỏm không yên. Nơi này cách tòa nhà chính phủ chưa tới năm trăm thước, tại nơi đắt đỏ này, mở một trung tâm giải trí, tất nhiên thế lực đằng sau phải rất lớn.

Đối phương rốt cuộc là ai? Điều này khiến tôi càng thêm bất an.

Bên trong khu giải trí bày biện xa hoa tráng lệ, quả thực vượt khỏi sức tưởng tượng của tôi. Thảm đỏ, tượng mạ vàng, vách tường khảm kim cương… Mà có thể đi vào nơi này, hầu hết là bậc thượng lưu, tôi với Lý mặt rỗ ăn mặc tuềnh toàng, thu hút ánh mắt của không ít người.

Quản gia dẫn chúng tôi vào một gian phòng, nói ngồi đợi ở đó. Lý mặt rỗ bị trang trí nơi này làm cho hoa mắt, sờ chỗ này một chút, ngắm chỗ kia một cái, nếu được, cho hắn ở nơi này cả đời chắc cũng cam lòng.

Tôi thì chẳng có lòng dạ ngắm nghía những thứ này, gọi Lý mặt rỗ tới, lo lắng bất an hỏi hắn, đoán xem rốt cuộc là ai cho gọi chúng ta? Vì sao lại hẹn ở nơi này? Có quan hệ gì với Long Tuyền sơn trang hay không?

Tôi thừa nhận, hiện tại tôi có chút sợ bóng sợ gió, nhưng Long Tuyền sơn trang quá lợi hại, đến mức nam nhân áo thun nghe cũng biến sắc, vì vậy tôi không thể không đề phòng.

Lão Lý vừa cười vừa nói yên tâm đi. Nếu là Long Tuyền sơn trang muốn giết ngươi, sớm đã cho sát thủ ra tay, đâu rảnh mời ngươi đến chốn giải trí này.

Nghe hắn nói vậy, tôi cũng an tâm phần nào. Chỉ tò mò, không biết ai sẽ tới gặp chúng tôi.

Cánh cửa chậm rãi mở ra, một bóng người quen thuộc lập tức xuất hiện. Tôi giật mình, không ngờ người đến lại là nam nhân ở Mê đồ quán.

Nam nhân không chút thay đổi, vẫn lạnh lùng như vậy, cho dù xuất hiện ở nơi trần tục này, hắn vẫn như bông sen trắng, siêu nhiên xuất trần, làm cho người nhìn cảm thấy kiêng dè.

Tôi kích động đứng lên hỏi, tại sao ngươi lại ở đây?

Hắn hướng tôi cười nhạt một tiếng, mặc dù nụ cười rất cứng nhắc, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy ấm áp.

Lý mặt rỗ cũng nhếch môi nghênh đón: “Huynh đệ, đã lâu không gặp nha. Ta từ ‘Ờ me ri cần’ xa xôi trở về, vừa hay có chút quà cho ngươi đây.”

Nói xong Lý mặt rỗ móc trong túi ra một chiếc iphone đời mới, đưa cho nam nhân: “Ta thấy ngươi xưa nay hình như không dùng điện thoại di động, liền cố ý mua tặng ngươi một cái.”

Nam nhân nhìn thoáng qua, chẳng hề từ chối, ngược lại còn lễ phép gật đầu. Tôi hung hăng nhìn Lý mặt rỗ, cháu trai này thật biết lấy lòng người khác nhỉ, sao bao nhiêu lần mà hắn không chịu tặng tôi thứ gì.

“Ngươi cũng được mời tới?” Tôi hỏi nam nhân.

Hắn lắc đầu: “Không, là ta mời ngươi tới.”

“Ngươi mời ta tới?” Tôi giật mình, không nghĩ hắn có vẻ phong trần như vậy, mà lại hẹn chúng tôi tới nơi thiên đường giàu có này. Tôi vốn cho rằng hắn là loại đạo sĩ lang bạt nay đây mai đó.

Có điều, lời hắn kể tiếp sau, liền làm cho tôi hiểu ra. Thì ra hắn mời chúng tôi đến, là muốn chúng tôi ra tay giúp một chút. Hắn vừa nhận một ủy thác của giám đốc trung tâm này. Nhà giám đốc có con trai, bị mù bẩm sinh. Không biết giám đốc nghe được ở đâu nói, thi châu có thể chữa được đôi mắt cho con, nên dùng quan hệ rộng lớn cùng với số tiền không nhỏ mời nam nhân từ Hongkong về, nhờ hắn tìm kiếm thi châu.

Thi châu, thứ này tôi biết rõ, không hề dễ kiếm, có thể nói, có tiền cũng không mua được.

Bởi thứ này, nói thẳng ra là con mắt của người chết. Đương nhiên không phải người chết nào cũng được, mà phải là loại mắt của xác ướp trăm năm thậm chí ngàn năm.

Chỉ có loại xác ướp này, con mắt mới không hư thối hoàn toàn, mà giống xương cốt, bị vôi hóa biến thành một viên cầu cứng.

Nhưng ở Trung Quốc, muốn tìm cổ mộ mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm vô cùng khó khăn, chưa nói đến việc con mắt nằm giữa thi thể. Lỡ như làm không tốt, đào ra cái ‘bánh chưng’ (các thím muốn biết bánh chưng là gì, vui lòng tham khảo bộ Đạo mộ bút ký), không chừng tất cả sẽ vong mạng.

Cho nên tôi lo lắng nhìn thái độ nam nhân, hỏi hắn có đồng ý hợp đồng này không.

Nam nhân trầm mặc một hồi, nói hắn không thể không đồng ý, bởi vì việc này có liên quan với một tổ chức, một khi thi châu rơi vào tay tổ chức đó, đối với tôi sẽ vô cùng bất lợi.

“Đối với ta vô cùng bất lợi?” Tôi giật mình, còn tưởng hắn nói nhầm.

Nam nhân gật đầu: “Đúng, từ khi vạn thi đăng mất tích bí ẩn, Long Tuyền sơn trang liền dốc toàn lực đi tìm thi châu.”

“Nhưng bọn chúng tìm thi châu thì liên quan gì tới ta?” Lòng tôi rối như tơ vò.

Nam nhân không trả lời, chỉ vén áo tôi lên, bảo Lý mặt rỗ quan sát sau lưng. Lý mặt rỗ vừa nhìn thoáng qua liền la hoảng lên: “Ôi má ơi, Trương gia tiểu ca, trên lưng ngươi có cái gì vậy?”

Tôi bị tiếng la của lão Lý làm cho sợ hãi, vội hỏi hắn nhìn thấy gì. Lý mặt rỗ nơm nớp lo sợ nói: “Trên lưng ngươi có hai con mắt lớn, nhìn thật buồn nôn…”

Cái gì? Tôi đầu óc rối loạn, vội chạy đến một chiếc gương, quay đầu nhìn với ra phía sau.

Quả nhiên, trên lưng của tôi có hai con mắt lớn, rất quỷ dị.

Đương nhiên cũng không hẳn là con mắt đúng nghĩa, chỉ là hai bên cột sống nhô lên hai u thịt nhỏ, hình dạng rất giống mắt người, thoáng qua sẽ lầm đó chính là mắt.

Không nói thì không sao, nói ra tôi bỗng cảm thấy sau lưng ngứa không chịu nổi, muốn đưa tay gãi. Nam nhân bắt lấy tay tôi, bảo tôi tuyệt đối không được động tới hai con mắt, nếu chúng vỡ ra tôi cũng sẽ chết.

Tôi bị dọa người đầy mồ hôi, vội hỏi nam nhân, rốt cuộc đây là chuyện gì?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 11
Phần 41  Câm miệng! Hạ Thiên nhìn tên lão Ngũ mặt thẹo: Anh có đi hay không thì liên quan gì đến chú? Anh thích đi thì sẽ đi, không cần chú phải nhắc nhở. Hạ Thiên dừng lại một chút rồi nói thêm một câu: Anh cũng định đi, nhưng nếu anh đi thì chẳng phải người ta sẽ nghĩ rằng anh bị chú đuổi đi sao? Như vậy anh chẳng mất mặt à? Vì vậy anh quyết định không đi. Tên lão Ngũ mặt thẹo chợt cảm thấy cực kỳ bức bối, trong lòng càng hối hận mình lắm miệng, vì vậy hắn lại có chút tức giận: Vậy mày còn muốn thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Bộ đôi chiến sĩ - Tác giả The Kid
Hòn đảo Ahihi một hòn đảo hư cấu ở vùng biển Việt Nam đang bị bọn zombie ngoài hành tinh xâm chiếm. Bọn zombie này biết trang bị vũ khí và có nhiều phương tiện chiến đấu tối tân. Chính phủ Việt Nam gửi quân đội ra ngoài đảo để đánh đuổi bọn quái vật, giành lại hòn đảo của tổ quốc. Càng ngày càng có nhiều binh sĩ Việt Nam ngã xuống. Để tăng cường thêm binh lính đi chiến đấu ngoài đảo, chính phủ quyết định sử dụng những người tù nhân. Những người tù nhân bắt đầu được huấn luyện nhiều thứ để trở thành những chiến sĩ ưu tú. Sau một thời gian...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 3
Phần 41 Tố Nương nghe vậy có chút xao động, thoáng do dự một chút, thấp giọng nói: “Tố Nương hết thảy cũng đều nghe lời thiếu gia” Tố Nương vốn kỳ thật muốn rời bỏ Trương Mỹ Nhân, nhưng là trong khoảng thời gian gần đây, Trương Mỹ Nhân không biết trúng phải tà pháp gì, luôn luôn thích nàng... khiến nàng thống khổ không chịu nổi. Bây giờ có cơ hội rời khỏi Trương Mỹ Nhân, Tố Nương tự nhiên sẽ không cự tuyệt. “Nghe những lời này của nàng thật tốt quá. Qua vài ngày nữa, ta sẽ bàn bạc với di nương” Lưu Phong trong lòng tràn đầy vui sướng. Thu phục nhân tài mới là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng