Dân buôn đồ âm

Phần 81

Để tránh bị phát hiện, chúng tôi lén lút đi ra khỏi phòng. Tiểu Nguyệt dẫn bọn tôi đi đường tắt, rất nhanh đã tới nhà chú Tư.

Tiếng gõ mõ đều đều vang lên từ trong phòng. Tôi nhỏ giọng hỏi tiểu Nguyệt, chẳng lẽ nàng thật sự không nghe thấy gì sao? Tiểu Nguyệt lắc đầu, nàng không hề nghe thấy gì cả.

Sao lại kỳ quái như vậy, chỉ mình tôi nghe thấy tiếng mõ? Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa sổ, nhìn vào bên trong.

Chú Tư vẫn như đêm qua, ngồi trên ghế, tay cầm một cây gậy, đều đều gõ vào mõ. Mặc dù đã nói trước cho tiểu Nguyệt và Lý mặt rỗ tình hình này, nhưng khi hai người chứng kiến tận mắt, vẫn kinh hãi mà há hốc mồm.

Mắt thấy tiểu Nguyệt định kêu lên, tôi liền bụm miệng nàng lại, nói khẽ: “Được rồi, đừng nói chuyện, mau lấy điện thoại ra quay phim lại.”

Tiểu Nguyệt mới lấy điện thoại ra, ghi hình chú Tư. Nàng bị dọa không ít, tay run run, tôi đành cầm lấy điện thoại, tự quay.

Chú Tứ gõ thêm vài phút, sau đó cầm mõ lên ghé miệng thổi hơi, thổi xong lại tiếp tục gõ. Được một lát như vậy, đột nhiên chú Tư buông gậy xuống, hai mắt mở trừng trừng, nhìn về phía chúng tôi.

Lòng tôi chột dạ, thầm nghĩ không ổn rồi, xem ra đã bị phát hiện. Cũng không biết là ‘mõ’ phát hiện ra chúng tôi, hay là chú Tư phát hiện ra.

Đang suy nghĩ, thì chú Tư lại chậm rãi đứng lên. Ông ấy muốn làm gì? Nội tâm tôi rất căng thẳng, không phải là muốn đối phó với chúng tôi chứ?

Vì an toàn, tôi kéo tiểu Nguyệt và Lý mặt rỗ lùi ra ngoài sân, tiếp tục theo dõi động tĩnh của chú Tư. Chú đội cái mõ lên trán, đi ra, mặc dù bước đi chệnh choạng, lắc lư, nhưng cái mõ vẫn dính chặt trên trán.

Thoáng cái đã đi tới góc tường, sau đó chú Tư cầm cái thuổng sắt lên. Tôi giật mình, theo bản năng nghĩ là chú chuẩn bị tấn công chúng tôi, liền thuận tay rút cây chủy thủ bên hông ra.

Chẳng ngờ, chú Tư cũng không thèm để ý chúng tôi, mà quay người đi ra khỏi sân. Bên ngoài tối như bưng, thậm chí còn nghe tiếng sói hoang gào rú, chú Tư cầm thuổng sắt, là định làm gì? Đi săn? Cũng không phải, đi săn sẽ không dùng thuổng.

Không dám suy nghĩ nhiều, tôi kêu hai người bám theo. Chú Tư lắc lư, tới một nhà, gõ cửa. Gõ cửa xong, bỗng nói: “Mau dậy làm việc.”

Người trong nhà nhìn chú Tư, anh mắt rất kinh ngạc. Bởi chú Tư hai mắt nhắm chặt, còn đội cái mõ trên đầu, nhìn qua rất quái dị.

Tôi sợ họ sẽ đánh thức chú Tư, làm chú trở thành ngớ ngẩn, nên chạy ra đứng sau lưng chú, nhẹ giọng nói cho mấy người kia, cứ làm theo lời chú.

Đám dân bản kia trợn tròn mắt, chắc cũng đoán được là do quỷ cản đường đang tác quái, liền nghe lời tôi, theo chú Tư giao phó, cầm thuổng sắt nhà mình ra.

Chú Rư gọi toàn bộ dân bản dậy, nửa đêm nửa hôm, một đoàn người cầm thuổng sắt thật khiến người khác hoang mang.

Tôi bảo tiểu Nguyệt nói với mọi người, tuyệt đối đừng nên sợ hãi, quỷ cản đường đang khống chế chú Tư, cứ để xem rốt cuộc nó muốn làm gì. Chỉ cần thấy có vẻ nguy hiểm, tôi sẽ đứng ra giải quyết.

Nghe tiểu Nguyệt giải thích, mọi người tỉnh táo hơn nhiều, đi theo chú Tư, thẳng tới con đường đất vào bản.

Ánh trăng lạnh lùng tỏa xuống, pha tạp thêm bóng cây, giăng khắp nơi, giống như một cái lưới, nhìn mà lo sẽ bị cái lưới kia chụp lên.

Tôi sợ sẽ có nguy hiểm, liền bảo các dân bản chờ tại cổng, tôi với hai người Lý mặt rỗ và tiểu Nguyệt đi theo chú Tư, lên con đường kia.

Chú Tư đi tới đoạn đường thường xuyên xảy ra tai nạn, bên cạnh là khe nước, thì khóe miệng lộ ra một nụ cười quái đản, sau đó chống thuổng xuống, thở dài: “Nơi này phong thủy không tốt, mỗi khi có ai lái xe ngang qua đây, thần kinh sẽ bị tê liệt, rất dễ chệch tay lái ngã xuống khe nước. Lấp cái khe này đi, sẽ không phải lo lắng nữa.”

Tôi nghe mà nổi da gà, bởi giọng nói này đâu phải là giọng của chú Tư, đây rõ ràng là giọng của một bà già, khàn khàn nhưng lại rất hiền hậu.

Đám dân bản bị dọa tái nhợt. Chú Tư một tay lấp khe nước, miệng than thở: “Chỉ đáng tiếc một điều, con trai ta còn trẻ mà đã bỏ mạng, số mệnh thật trêu người, haiz.”

Tôi đứng người, biết đây đều là những lời nói của ‘quỷ cản đường’. Đây mới thật sự là cao nhân đắc đạo, cho dù dân bản chẳng biết ơn ân nhân, thậm chí hại chết con của bà, nhưng bà vẫn luôn lấy ơn báo oán, quan tâm tới an nguy của mọi người.

Không biết hiện giờ các dân bản cảm thấy thế nào? Họ đoán chừng bị dọa cho sợ hãi, hẳn là không suy nghĩ quá nhiều, chỉ nơm nớp nhìn chú Tư.

Chú Tư đều đều dùng thuổng sắt đào đất, lấp cái khe nước kia. Tôi gạt nước mắt, giật lấy một cái thuổng của thôn dân bên cạnh, đi theo chú Tư lấp cùng.

Một lúc sau, dân bản cũng có phản ứng, đồng loạt đi tới, nhất thời tạo nên khí thế hừng hực, cùng nhau lấp đất.

Trông thấy khe nước sắp được lấp đầy, chú Tư bỗng toàn thân run rẩy, sau đó ngã ra mặt đất. Tôi lập tức chạy ra xem, dìu chú đứng dậy. Cái mõ cũng rơi khỏi trán chú Tư.

Chú Tư mở mắt ra, mơ màng nhìn xung quanh, nhẹ giọng hỏi: “Ở đây là đâu? Sao vừa rồi, vừa rồi… ta như nhìn thấy một ni cô?”

Tôi hỏi: “Chú Tư, ông có nhớ mình đã tự tay lấp khe nước không?”

Chú Tư do dự một chút nói: “Có nhớ mang máng.”

Chú nhìn thoáng qua khí thế của dân bản, vành mắt thoáng đỏ lên: “Dũng sĩ, sự việc đúng như ngươi nói lúc trước sao?”

Tôi gật gật đầu: “E là như vậy.”

Chú Tư lập tức quỳ xuống đất, gào khóc: “Tất cả tại ta, tại ta trách nhầm ân nhân.”

Tôi nhặt mõ lên, đưa cho chú: “Để nó an nghỉ đi.”

Chú gật đầu, chôn mõ xuống khe nước. Làm xong xuôi mọi việc, tất cả trở về bản. Sau khi trở về, còn mở một bữa tiệc cảm tạ ân nhân, mang xương cốt con trăn chôn cùng chỗ với cái mõ.

Sau này tiểu Nguyệt có nói với tôi, đoạn đường đó không xảy ra tai nạn nữa, còn có nhà đầu tư cải tạo thành đường vào khu du lịch sinh thái, dân bản nhờ vậy cũng hết nghèo khó.

Tôi tin rằng, là ni cô hết mình phù hộ bọn họ.

Trong đời sống hàng ngày, con người chúng ta chắc chắn có nhiều mảng tối. Nhưng không thể vì mảng tối mà vứt bỏ ánh sáng, thấy một hai người xấu, đã quy chụp tất cả mọi người đều xấu.

Thêm một phần tha thứ, bớt một phần tính toán, đừng làm tổn thương trái tim của những người tốt!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 4
Phần 81 Ta nói rồi, ngươi chỉ là một tên hề đang nhảy nhót mà thôi. Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên chút tiếu ý, sắc mặt hắn lúc này cũng có chút tái nhợt. Đồng thời thi triển ra Hư Linh Huyễn Ấn và Chu Tước Quyết khiến cho hắn tiêu hao vô cùng lớn, ít nhất bằng vào tu vi hắn hiện tại cũng ăn không tiêu. Chậm rãi đi về phía Hoàng Hổ, trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra sát khí, làm sao hắn có thể đơn giản tha cho tên này đây. Nhìn vào vẻ mặt của Lục Thiếu Du, Hoàng Hổ nằm trên mặt đất lúc này mới cực lực giãy giụa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một cô gái người Hàn Quốc đáng yêu, sang Việt Nam học tập rồi tình cờ quen Thành. Cả gia đình sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Trong nhà ai cũng yêu thương nhau. Hôm nay Khang và Thành phải đi công tác ở dưới Vũng Tàu, đến sáng mai...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Phần 81 Hạng Viêm Chân Nhân phản ứng, có thể nói là cực nhanh, trong tình hình này, một câu của lão vang vọng khắp chiến trường, đã lập tức đảo ngược tình thế bất lợi do Bạch Tiểu Thuần tạo ra. Còn tạo cho Huyết Khê Tông thêm một lý do điên cuồng để đánh giết. Ba đại Huyết Tử, Tống Khuyết, tu sĩ Huyết Khê Tông đều rực mắt lên, ba Huyết Phách và mấy Thái Thượng Trưởng Lão không còn do dự, ào về phía Bạch Tiểu Thuần. “Ăn nói bậy bạ!” Lão tổ thứ nhất của Linh Khê Tông hừ lạnh. “Bạch Tiểu Thuần là Thiên Mạch đệ tử của Linh Khê Tông ta, chỉ là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng