Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 105

Tôi chăm chú nhìn đường. Lý mặt rỗ nhíu mày…

“Không phải nói kia người đã chết sao?”

“Hắn không phải có vợ sao?”

“Nhưng vợ hắn cũng vào bệnh viện tâm thần rồi a! Ngươi cảm thấy thần trí bà ta ta có thể tốt hơn Lão Cảng sao?”

Lý mặt rỗ hoài nghi đề nghị của tôi.

“Bệnh tâm thần thì cũng phải kiểm tra xem, đây là cách duy nhất.”

Nói đến đây tôi liền tức giận, không hề nghĩ ngợi đập Lý mặt rỗ một quyền…

“Còn không phải tại ngươi trêu vào phiền phức sao, lúc này lại biết sợ à? Ngươi kiếm tiền không cần mạng ư!”

Lý mặt rỗ hắc hắc cười ngây ngô…

“Trương gia tiểu ca, ta mặc dù hơi ngốc một chút, nhưng có ngài anh minh thần võ a, đây mới thật sự là đạo bù trừ! Ta không lắm mồm nữa, tránh chọc ngài phiền muộn, dù ngài nói thế nào, ta cũng làm theo, toàn bộ nghe lệnh ngài.”

Tôi hừ một tiếng, chuyên tâm lái xe. Lý mặt rỗ quay đầu nhìn Lão Cảng, gia hỏa này bị đồng hồ giày vò cho thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, cứ thế ngủ say sưa trong xe. Rất nhanh, tiếng ngáy của Lý mặt rỗ cũng vang lên. Lái xe liên tục hai ngày, tôi và Lý mặt rỗ lê thân thể mệt mỏi đến trước cổng bệnh viện tâm thần. Lý mặt rỗ thò đầu ra nhìn bên ngoài mấy lần…

“Trương gia tiểu ca, yên tâm đi, ta nhìn quanh không phát hiện cảnh sát.”

Tôi tháo dây an toàn, tìm dao cạo râu, sờ sờ lên gương mặt như thổ phỉ. Lý mặt rỗ cười hắc hắc…

“Trương gia tiểu ca, ta phát hiện ngươi đặc biệt thích đùa, chỉ cần là đi gặp phụ nữ thì nhất định phải chuẩn bị bảnh bao, đã gấp như lửa cháy đến nơi, ngươi vẫn không quên cạo râu, thủ đoạn cua gái thật cao, huynh đệ theo không kịp, bội phục, bội phục!”

“Cút! Cút cho lão tử!”

Tôi vung vẩy dao cạo râu trước người hắn…

“Ta sợ người khác hiểu lầm ta cũng bệnh nhân bị tâm thần sẽ bắt ta lại, không chăm chút không được a! Ngươi trông chừng Lão Cảng, ta xuống xem tình hình một chút.”

“Được.”

Lý mặt rỗ gật đầu đáp ứng. Tôi xuống xe, sửa lại quần áo, nhẹ bước tiến vào bệnh viện tâm thần. Như tôi dự đoán, nơi này cũng không phải là quản lý mười phần nghiêm ngặt. Sau khi đăng ký vào thăm, bị nhìn ngó hỏi han mấy lần, hộ lý dẫn tôi đến phòng bệnh. Trên đường đi, cô ta nói qua với tôi tình hình…

“Tống thái thái rất đáng thương, chồng bà ta nhảy lầu tự sát, bà ta chịu ảnh hưởng quá lớn, tinh thần cũng có chút vấn đề, luôn nói một mình với cửa sổ, người khác nghe mà không hiểu. À, đúng rồi, ngươi và Tống thái thái quan hệ thế nào?”

“À, không có quan hệ gì, ta trước kia học đại học từng nhận sự giúp đỡ của Tống tiên sinh và Tống thái thái, nghe nói bọn họ xảy ra chuyện thì tới thăm xem ta có thể giúp chút gì không.”

Quen biết Lý mặt rỗ đã lâu, bản lĩnh bịa chuyện của tôi đã tu luyện đến lô hỏa thuần thanh. Hộ lý lập tức có hảo cảm với tôi…

“Ây dà, xã hội hiện giờ người có ơn tất báo như ngươi cũng không nhiều.”

Tôi cười khẽ với cô ta. Đẩy cửa phòng bệnh, tôi thấy trên giường bệnh có một nữ nhân ngồi ôm đầu gối, mặc quần áo bệnh nhân, tóc rối bời, khuôn mặt tái nhợt vô cùng. Bà ta nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, nghe tiếng bước chân thì chậm rãi quay đầu nhìn thoáng qua chúng tôi, rồi lại chậm rãi quay đầu đi. Động tác của bà ta tựa như là người máy.

Hộ lý nhìn đã quen, cũng không sợ hãi…

“Đây chính là Tống thái thái, ngươi qua trò chuyện với bà ta đi, ta không quấy rầy các ngươi, có chuyện gì thì gọi ta.”

Tôi nhìn hộ lý cảm kích gật đầu, hộ lý vui vẻ ra khỏi phòng bệnh. Tôi chậm rãi bước đến gần Tống thái thái, trầm thấp gọi…

“Tống thái thái?”

Bà ta như không nghe thấy, vẫn chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi có chút lúng túng hắng giọng một cái, nói…

“Ta có chuyện muốn hỏi ngươi, ngươi biết chồng ngươi có được đồng hồ từ đâu không?”

Tôi vừa nói, vừa thận trọng lấy đồng hồ trong bọc ra. Thanh âm tíc tắc lập tức phiêu đãng. Tống thái thái vốn đang ngơ ngác, nghe thấy tiếng tích tắc quỷ dị thì đột nhiên lấy lại tinh thần, ngạc nhiên nhìn tôi đang đặt đồng hồ lên giường.

“Tống thái thái?”

Cơ hội mất đi sẽ không trở lại, tôi hỏi…

“Ngươi có biết chồng ngươi lấy được cái đồng hồ này từ đâu không?”

Cầu trời phù hộ, bà ta nhất định phải cho tôi chút tin tức hữu dụng. Tôi cũng không muốn nửa đời sau ở tù với Lý mặt rỗ. Tống thái thái trợn mắt, từ từ ngẩng cổ, phảng phất như chỉ chỉ cần nhanh một chút thân thể sẽ vỡ tan tành. Bà ta nhìn tôi chằm chằm, quỷ dị hé miệng, nói từng chữ…

“Trong giếng!”

“Cái gì?”

Tôi có chút không thể tin được. Đồng hồ là vớt từ trong giếng ra? Tống thái thái lại vừa quay đầu, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, duy trì tư thế cứng ngắc không để ý tới tôi. Sau đó, bất luận tôi nói gì hỏi gì, bà ta cũng như người chết, không nói gì cả. Tôi có chút nhụt chí đi ra cửa. Đi ngang qua sảnh, hộ lý nhìn tôi mỉm cười phất tay…

“Ngày mai ngươi lại đến chứ?”

“Ừm.”

Tôi qua loa gật đầu, bước nhanh ra khỏi bệnh viện.

Lý mặt rỗ vội vàng lại gần…

“Trương gia tiểu ca, thế nào rồi? Có thu hoạch gì không?”

Sắc mặt tôi khó coi lắc đầu…

“Phí công vô ích.”

Lý mặt rỗ sợ tôi phát hỏa, an ủi…

“Đừng gấp, từ từ sẽ có.”

Tôi cười khổ nói…

“Lời này không phải ta vẫn luôn nói sao? Hiện giờ ngươi học xong rồi lại lấy ra khuyên ta.”

“Học để dùng mà.”

Lý mặt rỗ nói xong, nhìn ghế sau chép miệng…

“Giấc ngủ của hắn thật là sâu, đến giờ vẫn còn ngủ chưa hề tỉnh, như có thể ngủ được mấy ngày.”

“Có chút kỳ quái.”

Tôi thử khẽ lay Lão Cảng gọi…

“Lão Cảng! Lão Cảng!”

Tôi kêu vài tiếng, Lão Cảng vẫn không có phản ứng.

“Không phải là chết rồi chứ?”

Lý mặt rỗ có chút sợ hãi mặt trắng bệch.

“Chớ nói nhảm, thân thể hắn vẫn còn mềm.”

Nói thì nói thế nhưng trong lòng tôi cũng không bình tĩnh được, vội vươn tay thăm dò hơi thở Lão Cảng. Hô hấp vẫn đều đều.

“Không có chuyện gì, hẳn là vẫn đang ngủ.”

Tôi ném đồng hồ lên đùi Lý mặt rỗ, thắt chặt dây an toàn, nổ máy lái đi. Lý mặt rỗ loay hoay lật giở đồng hồ, bỗng nhiên như phát hiện cái gì, đưa đồng hồ lên tai nghe ngóng, lại nhìn mặt đồng hồ, ngạc nhiên nói…

“A? Ngươi làm gì, sao đồng hồ không chạy nữa rồi?”

Tôi đạp phanh, Lý mặt rỗ suýt nữa lao ra khỏi kính chắn gió.

“Trương gia tiểu ca, kỹ thuật lái xe của ngươi cũng quá kém, dùng tiền mua bằng lái hả?”

Lý mặt rỗ bất mãn nói lầm bầm. Tôi nào có tâm tư cãi nhau với hắn, đoạt lấy đồng hồ kiểm tra. Quả nhiên kim đã ngừng lại. Không đúng, vừa rồi trong phòng bệnh, đồng hồ rõ ràng là vẫn chạy mà, mới qua không lâu, sao nó bỗng nhiên ngừng chạy rồi? Tôi có chút cháy nóng nảy gãi đầu một cái, vừa đảo mắt, vừa hay nhìn thấy trong gương hình ảnh Lão Cảng đang ngủ ngon. Chẳng lẽ… Chẳng lẽ không phải Lão Cảng đang ngủ say, mà là thời gian của hắn ngừng lại, cho nên hắn mới luôn duy trì trạng thái ngủ say?

Tôi bị ý nghĩ này làm giật mình. Lý mặt rỗ đẩy vai tôi…

“Trương gia tiểu ca, không có chuyện gì chứ? Có cái gì nghĩ không ra thì ngươi nói với ta, ta sẽ cống hiến tế bào não giúp đỡ ngươi!”

Tôi lắc đầu, bảo hắn cất kỹ đồng hồ, rồi lại khởi động xe. Lý mặt rỗ hỏi…

“Bây giờ chúng ta đi đâu đây?”

“Đến nơi ở của Lão Tống lúc trước.”

So sánh với Lão Cảng, điều kiện của Lão Tống rõ ràng thấp hơn một bậc. Mặc dù cũng là khu nhà ở cao cấp, nhưng là tòa chung cư, khí phái kém xa với biệt thự của Lão Cảng. Lão Tống nhảy lầu tự sát ở ban công nhà mình, lầu 27, cơ hồ không có bất kỳ thống khổ gì, trong nháy mắt rơi xuống đất, tính mạng của hắn đã kết thúc. Bởi vì xảy ra án mạng, trong khu chung cư phảng phất như bị bao phủ bóng ma, các hộ gia đình phần lớn đều tránh đi qua khu vực xảy ra chuyện, đến mức dưới lầu nhà Lão Tống giống như đã bị người ta quên lãng, bị ngăn cách với các nơi khác.

Máu tươi trên mặt đất đã rửa sạch, nhưng Lý mặt rỗ vẫn để ý mà tránh ra xa. Tôi dò xét bốn phía một vòng, phát hiện không có gì dị thường mới quyết định lên lầu nhìn xem. Thang máy dừng lại ở lầu 27, tôi đến trước cửa nhà Lão Tống, nhẹ nhàng gõ cửa. Như tôi sở liệu, không có ai. Lý mặt rỗ trốn sau lưng tôi nói…

“Người thì chết, người thì bị điên, trong nhà đâu còn có người a? Nếu có người mở cửa, vậy khẳng định là quỷ…”

Hắn còn chưa dứt lời, cửa đã mở ra! Lý mặt rỗ hét lên, sợ đến mức nhảy dựng lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vô hình thần công - Tác giả Tiểu Long
5 Chiều hôm đó, trong khi mọi người dậy ăn uống thì Hoạt trúc thần y vẫn còn giam mình ở trong y phòng để tìm cách trị liệu cho Âm Phong Huyết Độc. Vân Linh không hứng thú gì đối với việc đó, chàng hỏi thăm mọi người về tình trạng sức khỏe của Sử Nguyệt Nga, rồi còn bắt mạch kiểm tra thể trạng, bệnh tật của nàng. Tội nghiệp cho Sử Nguyệt Nga gặp lại Vân Linh mà cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Vân Linh nhìn thấy người ngọc bị như vậy thì không khỏi đau xót. Khuôn mặt mỹ lệ xinh tươi kia giờ đây vẫn không đổi. Chỉ có đôi mắt nàng nhìn chàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh
Đi qua mùa dịch (Update Phần 11)
Quỳnh thực sự hốt hoảng, lập tức xoay người lại đẩy gã ra, vẻ mặt đã có chút tức giận. Nàng quát gã: Em đã nói là không được quá giới hạn... Hải lại như không nghe thấy bởi vì khi nàng xoay người lại, hai trái đào tiên nõn nà đồ sộ đập thẳng vào mắt làm gã ngẩn ngơ. Phải nhìn trực diện như này mới thấy nó hùng vĩ nhường nào. Đúng là kỳ quan của tạo hóa. Gã hùng hổ lao vào ngoạm lấy ngực nàng. A... Quỳnh hoàn toàn bị bất ngờ, gã đang bú mút ngực nàng điên cuồng. A... dừng lại... a... chỗ đó... không được... a... Hải...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật
Đụ con bạn thân (Update Phần 9)
Phần 9 Vài ngày sau đó, gia đình của cậu ấm kia đến tìm nói chuyện với nhà Linh, nhưng cũng may mắn, mẹ Linh dù không ở cạnh Linh nhiều nhưng vẫn hiểu được ý của Linh. Và với gia thế và quyền lực của mình bà chỉ nói vài câu thì cậu chàng kia phải bỏ cuộc. Linh cũng khá mệt mỏi vì chuyện này, mẹ Linh thấy vậy nên đưa cô về Nha Trang nơi mẹ Linh đang ở vài hôm. Khoảng gần 1 tuần, em nhận cú điện thoại của Linh rủ em lên Nha Trang chơi và rước nó về. Thật ra, em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình tay ba Some Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng