Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 109

Lưu lão đầu suy nghĩ rồi nói…

“Trong một cái giếng cạn ở hậu sơn, người già trong thôn đều nói rất lâu trước kia ở đó có một gia đình, về sau dần dần hoang phế, tường đổ phòng sập, không còn cái gì nữa, chỉ còn lại một cái giếng cạn bỏ hoang. Tiểu Tam Tử không chịu làm việc đàng hoàng, mỗi ngày đều muốn một bước lên trời, nói có lẽ ở đó sẽ đào được bảo bối, ta cản cũng không được, có một hôm nó mang dụng cụ đi. Kết quả đúng là nó đã đào được…”

Lưu lão đầu nói đến đây, ánh mắt nhìn đồng hồ trở nên vừa yêu vừa hận…

“Nếu như không phải vì nó, Tiểu Tam Tử nhà ta cũng không phải chết.”

Nói rồi lại khóc nức nở. Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, luôn là một trong những nỗi thống khổ lớn nhất trên đời. Lưu lão đầu rất nhanh đã uống say, tôi và Lý mặt rỗ đưa lão lên giường, đắp chăn cho lão xong mới bọc đồng hồ lại, rời khỏi nơi này. Chúng tôi quyết định ngủ trong xe, ngày hôm sau sẽ đến giếng cạn tìm manh mối.

Sơn thôn ban đêm vô cùng yên tĩnh, thậm chí ngay cả tiếng kêu của dế mèn ếch xanh cũng không có, bầu trời cũng âm trầm, mặt trăng bị giấu sau một mảng mây đen. Lý mặt rỗ quá buồn bực, cởi cúc áo…

“Trời cũng muốn loạn rồi, giống như sắp mưa.”

Trời đã tối đen chúng tôi mới trở về xe, phát hiện Lão Cảng vẫn đang ngủ. Lý mặt rỗ xì một tiếng khinh miệt, hận đến nghiến răng. Tôi liếc đồng hồ, quả nhiên không có tiếng tích tắc, đồng hồ lại ngừng chạy. Xem ra tôi nghĩ không sai, thời gian của Lão Cảng đã bị đồng hồ ngừng lại, cho nên hắn mới có thể duy trì trạng thái ngủ. Mặc dù là xe Jeep, nhưng trong xe cũng không dễ chịu lắm, tôi và Lý mặt rỗ thân thể co ro tựa lưng vào ghế hai mắt nhắm nghiền. Có lẽ là do quá mệt nên chúng tôi rất nhanh đã ngủ thiếp đi. Sau đó tôi có một giấc mơ kỳ quái, ở trong mơ, tôi thấy rất nhiều chuyện đã xảy ra, chúng như phim chạy qua trước mắt tôi. Hình ảnh càng trôi càng nhanh, gấp rút đến mức làm cho tôi không thể thở nổi. Tôi toát mồ hôi lạnh, từ trong giấc mơ bừng tỉnh, trong xe đầy mùi hôi thối. Bùn nhão sền sệt đã tràn đến cổ, tôi giật nảy mình, không hề nghĩ ngợi mà mở cửa xe.

Cửa không mở được, tôi vội vàng kéo Lý mặt rỗ bên cạnh, lại phát hiện cả khuôn mặt hắn đã bị bùn nhão bao trùm. Không được, còn tiếp tục như thế, tất cả đều phải chết ở đây! Tôi đưa tay sờ loạn trong bùn nhão, lại cũng không thấy gì cả. Tôi ép mình nhất định phải tỉnh táo lại, bỗng nhiên… Tôi nghĩ đến cái đồng hồ. Nghĩ đến việc sau khi có được đồng hồ, hiện tượng thời gian bị đảo loạn. Sau đó tôi không hề nghĩ ngợi, chật vật tìm được cái đồng hồ, hung hăng đập về phía kính chắn gió. Một tiếng nổ vang, đầu tôi đau đớn kịch liệt, tôi cảm thấy phảng phất như mình chìm trong biển rộng, cả người nhỏ bé như không có ý nghĩa gì trước biển cả to lớn, thân thể của tôi chậm rãi chìm xuống, cuối cùng bị bùn nhão bao phủ.

Khi tôi có ý thức trở lại, tôi phát hiện mình đang ở trong một không gian hắc ám. Trong lỗ mũi đều là nước bùn thối hoắc, tôi theo bản năng há miệng hít vào hai cái, vốn cho rằng trong miệng sẽ đầy nước bùn, không ngờ kết quả lại là không khí mới mẻ. Tôi đã không còn ở trong xe. Tôi cảnh giác sờ soạng xung quanh. Bốn phía trống rỗng, tôi cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước mấy bước, rốt cục mò tới một bức tường ướt sũng. Bức tường hình vòng cung, giữa các viên gạch đầy rong rêu. Đây là một cái giếng cạn. Tôi đã xuống đáy giếng. Tôi tận lực để bản thân bình tĩnh lại một chút, sau đó bắt đầu lục lọi trên người có thứ gì có thể chiếu sáng không. Đáng tiếc, ngoại trừ đồng hồ, trên người tôi chẳng có gì. Thậm chí Thiên Lang Tiên, Âm Dương Tán, Đào Hồn Hoa cũng đều ở trên xe.

Tôi cảm thấy đêm nay có lẽ sẽ phải ở đây. Tôi thả đồng hồ trong ngực ra, cẩn thận cởi vải đỏ, ánh hào quang chói sáng phát ra. Đồng hồ phát ra một ánh sáng lóa mắt. Bên tai có tiếng tích tắc rất rõ ràng, càng ngày càng gần, phảng phất như ở bên tai. Theo tiếng tích tắc, tôi phát hiện kim đồng hồ không ngờ lại chạy ngược với tốc độ cực nhanh. Sau đó hình ảnh trước mắt tôi bỗng nhiên thay đổi! Một ngày mùa hè chói chang, một nam nhân mặc quần áo triều Thanh với bím tóc dài vội vội vàng vàng lấy chìa khóa cố gắng mở cửa một căn nhà nhỏ. Hắn tướng mạo cũng tạm được, chỉ là khuôn mặt tràn đầy vẻ ham mê nữ sắc, nhìn qua đã biết không phải là người tốt.

Rất nhanh có một tiếng răng rắc cửa mở ra, trong sân có một nữ tử xinh đẹp đang soi gương, nam nhân đi thẳng tới phía sau ôm lấy người đó…

“Bảo bối, đoán xem ta mang cho nàng quà sinh nhật gì nào?”

Hai mắt nữ tử lóe ra thần sắc hiếu kỳ…

“Là cái gì? Lấy ra cho ta xem một chút.”

Nam nhân giấu đi bọc vải đỏ, cố ý không cho nữ tử nhìn. Nữ tử không kiên nhẫn được nữa, đưa tay đoạt lấy, lộ ra bên trong là một cái đồng hồ có chuông mới tinh của Tây Dương.

“A, đồ vật của người phương Tây, đồ tốt hiếm có a, huynh làm thế nào mà có được?”

Nam nhân dương dương đắc ý cười nói…

“Ta phải hao tổn rất nhiều công phu, nhưng có thể khiến nàng cười một tiếng, ta chịu khổ cũng đáng a.”

Nói đến đây, hắn gian xảo luồn tay vào trong áo của nữ tử, nữ tử xấu hổ khuôn mặt trong nháy mắt đỏ bừng…

“Huynh là người đã có vợ, vụng trộm để ta ở đây, không sợ bị lão bà phát hiện sao?”

“Bảo bối ngoan, chờ mấy tháng nữa, ta sẽ bỏ con cọp cái kia đi, đường đường chính chính cưới nàng vào nhà.”

Thấy nữ tử giận dỗi, nam nhân lại càng to gan hơn, cố sức cởi cúc áo của nữ tử.

Tôi dường như là một người tàng hình, không ai phát hiện ra tôi, thế là tôi đánh bạo tới gần một chút. Song khi tôi tới gần, cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi như đèn kéo quân. Vẫn là ngày mùa hè chói chang, nhưng bầu trời lại âm trầm vô cùng khiến người ta không thở nổi, tựa như lúc nào cũng có thể mưa. Lúc này nữ tử kia đang ngồi trong sân, mái tóc đen thật dài theo gió bay múa, nàng tự nhủ…

“Đã ba tháng rồi, tiên sinh sao còn chưa tới, chẳng lẽ đã quên ta rồi sao?”

“Sẽ không đâu, sẽ không đâu, tiên sinh đã nói muốn cưới ta…”

Tôi cũng không biết nữ tử này đã bao lâu chưa tắm rửa, không để ý tới tóc của nàng đã rũ xuống chạm đất, trên người tỏa ra mùi hôi hám mốc meo. Nàng như bị bệnh tâm thần cứ ôm đồng hồ Tây Dương trong ngực mà nhẹ nhàng vuốt ve. Mỗi một động tác đều ôn nhu như vậy, như đáp lại tiếng tích tắc của đồng hồ. Bỗng nhiên, cửa gỗ ngoài sân bị đá bung ra!

Một bà mập quần áo chỉnh tề cùng một đám người hầu hung hãn chạy vào, khi thấy nữ tử, bà mập tức khí tròng mắt trợn lồi ra…

“Được lắm, Đổng Tiểu Uyển, là ngươi câu dẫn tướng công nhà ta? Cuối cùng đã bắt được ngươi.”

Nữ tử hốt hoảng đưa mắt tìm kiếm, rốt cục đã tìm được bóng người thương trong đám người hung hãn, nàng la lớn…

“Tiên sinh, tiên sinh cứu ta!”

Nhưng nam nhân kia lại run rẩy núp sau lưng bà mập, không dám lên tiếng.

“Ngươi nói là tiểu bạch kiểm này ư, hắn ăn cơm nhà chúng ta, ở nhà chúng ta, còn vụng trộm lấy tiền nhà chúng ta nuôi tiểu tình nhân là ngươi. Một tháng ta không cho hắn tiền tiêu xài, hắn đã thành thành thật thật quỳ xuống cầu xin ta tha thứ, bán đứng ngươi rồi, ha ha, đây chính là tiên sinh mà ngươi yêu sao?”

Bà mập cười ha ha…

“Người đâu, tiểu tiện nhân này không phải là thích câu dẫn lão công (chồng) người ta sao? Hôm nay để cho tiện nhân này hầu hạ một đám lão công.”

Phía sau bà mập là mấy tên nô bộc nở nụ cười đểu cáng, như đàn sói không dằn nổi nhào về phía nữ tử.

“Lão bà, như vậy đối với Đổng cô nương cũng không tốt lắm a?”

Nam nhân không đành lòng nói.

“Hôm nay nếu ngươi dám ngăn cản, thì lập tức tịnh thân cho lão nương, sau đó đuổi ngươi ra khỏi nhà, một lượng bạc cũng không có phần của ngươi!”

Bà mập chống nạnh mắng. Nam nhân sợ hãi, nghiêng đầu đi làm như không thấy gì. Ban đầu nữ tử còn đang thống khổ cầu cứu, nhưng thấy nam nhân của mình lạnh lùng vô tình, nàng rốt cục đã tuyệt vọng, cuối cùng ngay cả tiếng cầu cứu cũng không kêu nữa, chỉ tùy ý mặc kệ một đám người hầu xé rách y phục của mình. Trong sân an tĩnh, chỉ có tiếng đồng hồ Tây Dương kêu tích tắc vang lên rõ ràng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Yêu nữ dụ tăng
Khi nàng tỉnh lại, nàng đã được đưa về căn phòng mình ở lúc trước. Nằm trên giường mềm mại thoải mái, mở to mắt nhìn thấy Tử Dương làm nàng vừa yêu vừa sợ. Nàng sợ tới mức quấn chặt lấy chăn, lui vào trong góc tường. Tử Dương vốn lo lắng cho nàng, bây giờ nhìn thấy nàng như vậy, lại vô cùng đau lòng. Hắn ôm nàng vào trong lòng, dịu dàng nói: Dao Dao, đừng sợ. Sau này ta sẽ đối xử tốt với nàng, hai chúng ta sống thật tốt, có được không? Ừm! Lam Dao dùng lực gật đầu. Nàng đã hiểu rõ tâm ý của mình, không muốn cùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Truyện sex hiếp dâm
Chuyện một làng quê (Full) - Tác giả Todam01
Có phúc cùng hưởng, Có họa cùng chịu! Chiều Thịnh về đến nhà nghe vợ nói đầu đuôi sự việc, thì Thịnh đi sang gọi ngay mẹ con Hà và Phú đến nhà để nói chuyện, buổi sáng đi học về thì Phú cũng nói với Hà, nên Hà đã biết mà chuẩn bị sẵn tinh thần, nên khi hai mẹ con sang nhà Thảo chỉ biết cúi đầu mà nghe Thịnh tổng sỉ vả hai mẹ con, nhất là thằng Phú... Thịnh: Thằng ranh con mày đã hại đời con gái tao, đợt này tao cho mày ngồi tù. Hà: Anh ơi tôi xin anh, gia đình anh chị muốn thế nào tôi cũng chịu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện sex Full
Những bà hàng xóm dâm đãng (Full) - Tác giả Trai2x
Phần 51 Đi picnic tam đảo về đến nhà... tôi vẫn đi chợ nấu cơm như bình thường... Vẫn là con ngoan trò giỏi... thanh niên gương mẫu... Tối... cả nhà ăn cơm rửa bát xong xuôi... tôi bắt đầu sửa soạn lại balo quần áo, sắp xếp sách vở để mai còn đi học. Chả biết các ông thời đi học thế nào... chứ tôi... đi học là không mấy khi ra chơi cả... thường... thì học xong... tiết nào... là ngay giờ ra chơi 5 phút sau tiết đó là tôi sẽ nhanh chóng note lại kiến thức vào vở và cố gắng làm hết bài tập ngay trên lớp... nên khi về nhà tôi học lại rất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Truyện 18+ Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Những bà hàng xóm dâm đãng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng