Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 13

Người cầm đèn lồng là một nam tử mặc áo liệm. Hắn trên mặt bôi phấn trắng thật dày, hai má và môi bôi thành màu đỏ tươi, hai con mắt khép kín, trên đầu đội một cái mũ địa chủ. Phải hình dung như thế nào đây? Người này nhìn giống như là hình nhân giấy trong tiệm bán đồ tang. Hắn sắc mặt tái nhợt, động tác cứng ngắc, như cương thi nhảy từng bước một, bộ dáng rất là kinh dị!

Tôi hít sâu một hơi, cảm thấy da đầu run lên. Mặc dù trước đó đã suy đoán có thể là ‘Quỷ đốt đèn’, nhưng khi tôi thật sự đối mặt, trong nội tâm vẫn không nhịn được e ngại! Ngay cả tôi còn sợ hãi, chớ nói chi là Vũ nữ sĩ. Nàng nơm nớp lo sợ nhìn tôi như muốn hỏi ý kiến. Tôi ra hiệu cho nàng không cần để ý đến đối phương, trực tiếp đi vòng qua, tuyệt đối đừng chạm đến đối phương.

Vũ nữ sĩ nhẹ gật đầu, nơm nớp lo sợ tiếp tục đi lên phía trước. Tôi thì từ trong lùm cây cũng đi vòng qua. Lúc tôi tới gần đối phương mới phát hiện hai cánh tay hắn bị hai cái đinh đóng quan tài đóng lên chuôi lồng đèn, hắn vẫn như chưa phát hiện ra chúng tôi, mà cũng có lẽ là căn bản không thèm để ý, cứ thế đi theo con đường nhỏ mà Vũ nữ sĩ vừa đi.

Rất nhanh, chúng tôi đã cách đối phương một khoảng xa, tôi nhẹ nhàng thở ra, xoa xoa trán đầy mồ hôi, ra hiệu Vũ nữ sĩ tiếp tục đi lên phía trước. Nhưng chúng tôi vừa đi về phía trước chưa được hai bước, lại chợt nghe sau lưng truyền đến tiếng nhảy trên đường bịch bịch.

Tôi kinh hãi vội quay đầu, lại phát hiện người cầm đèn lồng không biết từ lúc nào đã đi theo sau lưng tôi, hắn cách tôi chưa đến một mét, khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ đang mỉm cười, hai con mắt vẫn đóng chặt không nhúc nhích. Một trận quái phong thổi tới làm thân thể của hắn lung lay. Tổ bà nó, hắn đi theo tôi sao? Tôi lập tức chuẩn bị chạy trốn, rời xa tên khốn này.

Tên này xem ra là người chết, khóe miệng, lỗ mũi có huyết thủy chảy ra, tạo vết lên lớp phấn trên mặt. “Đứng lại!” Vạn vạn không ngờ, tên người chết kia lại mở miệng nói chuyện, thanh âm vẫn lạnh lùng như máy móc. Tôi sợ hãi, trợn mắt hốc mồm hỏi “Ngươi là ai?” – “Chờ ta với.” Hắn bỗng nhiên nói ” Chờ ta với.” – “Mẹ nó, ngươi rốt cuộc là ai?” Tôi lấy hết dũng khí, phẫn nộ quát. – “Chờ ta, chờ ta.” Cổ họng của hắn không ngừng phát ra thanh âm quỷ dị, làm tôi tê cả da đầu, không biết rốt cuộc là nên đi hay ở lại.

Vũ nữ sĩ nhỏ giọng gọi “Đại sư, làm sao bây giờ? Người này là ai a?” Tôi trầm tư giây lát, nói “Ngươi tìm nơi hẻo lánh trốn trước đi, ta đến gặp hắn một chút.” Vũ nữ sĩ lập tức gật đầu, tìm nơi hẻo lánh trốn kỹ. Còn tôi thì lấy ra Đào Hồn Hoa, nhìn chằm chằm đối phương “Ngươi có lẽ là gặp qua hồn phách của một tiểu nữ hài rồi chứ? Hồn phách cô bé mất đi, hẳn là có liên quan tới ngươi đi.”

Đối phương lại không trả lời, vẫn như cũ nói “Chờ ta, chờ ta…” Mặc dù nói thế, nhưng đối phương lại không nhúc nhích, vẫn cầm đèn lồng đứng tại chỗ, cũng không biết rốt cuộc đang chờ cái gì. “Mẹ nó.” Tôi hung tợn mắng nói “Con bà nó ngươi rốt cuộc là ai? Nếu không nói đừng trách ta không khách khí.” Nói rồi tôi giơ Đào Hồn Hoa lên, giả như muốn ném đi. Nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích, cứ lặp lại câu nói kia.

Tôi thực sự không hiểu đối phương rốt cuộc muốn làm gì, không nhúc nhích, cái đèn vẫn ở tại chỗ, không tấn công, cũng không có nguy hiểm gì… Cuối cùng sự kiên nhẫn của tôi rốt cục đã hết, cảm thấy đối phương rất có thể là đang trì hoãn thời gian, không muốn cho chúng tôi tiếp tục đi về phía trước, từ đó phát hiện ra chân tướng.

Thế là tôi quyết định mặc kệ hắn, bảo Vũ nữ sĩ tiếp tục đi lên phía trước. Tôi vừa bước một bước, lại chợt nghe trong miệng hắn phát ra thanh âm của một nữ tử “Mẹ ơi!” Thanh âm mơ hồ không rõ, giống như một nữ tử uống hai cân rượu, mơ mơ màng màng phát ra thanh âm, nhưng vẫn có thể nhận ra hai tiếng “Mẹ ơi”.

Nghe được thanh âm này, Vũ nữ sĩ toàn thân run lên một cái, Chiêu Hồn Phiên cạch một tiếng rơi xuống đất, kích động đến nỗi lệ nóng doanh tròng “Con gái, là con gái của ta, con ở đâu, con ở đâu?” – “Cái gì?” Tôi lập tức đau cả đầu, không ngờ hồn phách cô bé lại ở trong tử thi này. Tổ bà nó, là ai phong ấn hồn phách vào đó?

Vũ nữ sĩ quỳ trước mặt tôi “Đại sư, van ngài mau cứu con gái ta! Van ngài lấy hồn phách con gái ta từ trong thi thể này ra.” Tôi kéo nàng lên, bảo nàng đừng hoảng hốt, để tôi nghĩ cách. Thực tế thì tôi lúc này đã có chút chân tay luống cuống, tôi có thể nghĩ được cách gì? Nếu như đơn thuần là đối phó cỗ thi thể này, dựa vào Đào Hồn Hoa tôi vẫn nắm chắc. Nhưng bên trong thi thể này lại có hồn phách cô bé, tôi căn bản không dám xuống tay a… Bởi vì hiện giờ hồn phách cô bé thực sự quá bất ổn, chỉ hơi va chạm với dương khí cũng có khả năng bị tách ra.

Hết cách, tôi chỉ có thể đàm phán. Đương nhiên, không phải đàm phán với thi thể này, tôi biết thi thể này cũng chỉ là khôi lỗi, nhất định phải tìm tới chủ nhân của cỗ thi thể này mới được. Tôi biết Khống Thi Thuật có thể khống chế thi thể người khác cũng không thể cách xa quá ba trăm mét, tôi liền hô lên, để gọi người thi triển Khống Thi Thuật ra cùng chúng tôi nói chuyện.

Liên tiếp hô hai ba tiếng cũng không ai trả lời. Tôi đau đầu, bước kế tiếp không biết nên làm như thế nào thì điện thoại bỗng vang lên. Tôi lập tức mở máy, là Nhất Sơ gọi tới. Nhất Sơ luôn luôn kịp thời xuất hiện trong lúc tôi cần nhất! Trong lòng tôi vui vẻ, lập tức nghe điện thoại.

“Ngươi ở nguyên tại chỗ đừng vọng động, ta lập tức tới ngay.” Nhất Sơ nói. “Ngươi ở đâu?” Tôi giật mình, Nhất Sơ sao lại biết tôi ở đây. Nhưng Nhất Sơ đã cúp điện thoại, tôi gọi lại thì đã tắt máy. Vũ nữ sĩ trơ mắt nhìn tôi, hy vọng tôi có thể đưa ra phương án nào đó.

Nhất Sơ đã bảo tôi ở nguyên tại chỗ, vậy thì chờ đi! Tôi lập tức cùng Vũ nữ sĩ trốn vào bụi cỏ, đồng thời từ từ quan sát kỹ thi thể. Thi thể đứng im tại chỗ không nhúc nhích, mặt quay về phía chúng tôi. Mặc dù hắn nhắm hai mắt, nhưng tôi vẫn có thể cảm thấy hắn đang nhìn chúng tôi! Trong đầu tôi miên man bất định, Nhất Sơ bảo chúng tôi đợi ở đây, mà thi thể vừa rồi lại vẫn luôn lặp đi lại lấy “Chờ ta với, chờ ta với”.

Hẳn là hắn đang truyền đạt ý của Nhất Sơ cho tôi? Nói cách khác, thi thể này là do Nhất Sơ điều khiển, Nhất Sơ là chủ nhân của khôi lỗi? Như vậy vấn đề là Nhất Sơ vì sao phải làm như vậy? Trong lòng tôi hoảng hốt, Nhất Sơ chẳng lẽ là người hại Vũ nữ sĩ? Hắn vì sao phải làm vậy? Tâm tình tôi lúc này rất phức tạp, nếu thật như tôi nghĩ, vậy tôi nên làm gì? Nghe theo Nhất Sơ, hay là giúp Vũ nữ sĩ?

Mọi thứ đều có nguyên nhân, Nhất Sơ làm như vậy nhất định là hắn bất đắc dĩ, có nỗi khổ tâm trong lòng, chờ Nhất Sơ tới rồi nói sau. Vũ nữ sĩ rất sợ hãi, nơm nớp lo sợ hỏi tôi rốt cuộc là như thế nào. Tôi hít sâu một hơi, bảo nàng đừng nói chuyện, kiên nhẫn chờ đợi. Không bao lâu sau, xa xa đi tới một người. Người kia dáng người thon dài, dáng vẻ vội vàng, rất nhanh đã tới gần, tôi tập trung nhìn lại, không phải Nhất Sơ thì là ai?

Vừa trông thấy Nhất Sơ, tôi liền chạy ra ngoài. “Ngươi đang chiêu hồn?” Nhất Sơ nhặt Chiêu Hồn Phiên trên mặt đất lên, hỏi tôi. Tôi lập tức gật đầu, giới thiệu Vũ nữ sĩ cũng đang đi ra. Nhất Sơ hỏi “Trong khôi lỗi này, có phong ấn hồn phách các ngươi muốn tìm hay không?” Tôi lập tức gật đầu “Có, là ngươi thao túng thi thể này?” Nhất Sơ gật đầu, búng tay một cái, khôi lỗi thi thể lập tức đi tới bên cạnh, giống như người máy chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

“Ngươi cứ đem hồn phách đi trước, viết một đạo An Hồn Phù dán lên, chờ một lúc nữa ta sẽ tìm các ngươi.” Nhất Sơ ngữ khí vội vàng, tôi từ trong giọng nói của hắn cảm nhận được nguy hiểm. Tôi lập tức gật đầu. Điều chúng tôi không ngờ là, bên trong khôi lỗi lại không chỉ có một tia hồn phách, mà có đến mười tia hồn phách, Nhất Sơ bảo chúng tôi nghe giọng nói mà phán đoán đâu là hồn phách chúng tôi muốn tìm, sau đó đem hồn phách phong ấn trong Chiêu Hồn Phiên, rồi bảo chúng tôi rời đi.

Vũ nữ sĩ nhặt Chiêu Hồn Phiên lên, miệng gọi tên con gái Hiểu Tình, Hiểu Tình, rồi đi thẳng về nhà.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Làm đĩ đực (Update Phần 22)
Trời hửng nắng, Tú Quyên sải bước trên sân trường. Cô mặc áo dài màu lam cổ trụ với họa tiết khổng tước cách điệu trên thân, tay áo dài màu trắng. Từng bước di chuyển vô cùng thướt tha, yêu kiều bởi vóc dáng cao dong dỏng, đã thế Quyên còn đi thêm giày cao gót ba phân. Mặc dù bộ ngực của cô hơi nhỏ nhưng độn thêm chút cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhìn bề ngoài vẫn là vòng nào ra vòng đấy. Có điều, sắc mặt cô lộ vẻ mệt mỏi, ở hai mắt xuất hiện quầng thâm thấy rõ. “Ê, tối hôm qua bà mất ngủ hả?” Một đồng nghiệp, cũng là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Quỳnh và Huyền
Hôn nhẹ lên tóc tôi nói: Đấy! Anh sờ nhẹ nhẹ thôi chứ có mạnh đâu mà cắn anh! Biết làm sao được! Anh cứ hùng hổ như thế? Mà chắc là anh sờ nhiều người rồi đúng không? À mà chị Quỳnh thì chắc chắn rồi. Tôi không nói gì thì Huyền hỏi tiếp: Chắc của em không to bằng của chị Quỳnh nên anh mới bảo toàn “lá” chứ gì? Tôi tỉm tỉm cười, nghiêng đầu hôn đánh cái chụt vào má rồi nói: Đã vào trong chứng kiến hiện vật đâu, đấy là anh nói thế thôi nhưng có lẽ ngoài lớp “lá” mà còn được như thế này thì chắc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Cô giáo môn văn 2 (Update Phần 154)
Trong một sáng chủ nhật đầy biến động đó, tôi thức dậy đầy khoan khoái sau 1 giấc ngủ sâu bằng nụ hôn của mẹ. Không thể hiểu bằng 1 điều kỳ diệu nào đó, mẹ lúc nào cũng thức dậy trước tôi bất kể có mệt thế nào đi chăng nữa. Luôn luôn là đánh thức thằng tiểu đệ của tôi dậy trước, nhẹ nhàng mơn trớn nó thôi. Mẹ luôn để ý tới sức khỏe của tôi, nhất là hiện giờ đang thời điểm quan trọng, sắp thi tốt nghiệp rồi cho nên mẹ không muốn tôi hoang dâm quá độ mà hại tới sức khỏe. Dậy đi con yêu của mẹ... chụt... Nữ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh Tuyển tập Cô giáo môn văn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng