Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 133

Rơi vào đường cùng, chúng tôi bắt taxi về lại nhà Mạnh Đông Dã. Tôi phát hiện ổ điện trong phòng ngủ có cắm một cái kéo, khó trách vừa rồi đột nhiên lại mất điện, Mạnh Đông Dã cũng thật là không muốn sống nữa. Một oan hồn vẫn còn ở trong phòng vệ sinh gõ cửa, vừa gõ vừa nhắc mãi:

“Thả ta ra ngoài đi, ta muốn viết nốt”

Tôi tìm bốn cái cốc giấy, viết lên giấy bát tự của bốn oan hồn, đốt chút giấy rắc lên bàn trà, đặt cốc giấy theo chiều ngang, trong mỗi cốc giấy đều có một đồng tiền xu, sau đó bảo Lý mặt rỗ mở cửa nhà vệ sinh. Một cỗ âm phong vụt ra, một cái cốc giấy “bang” một tiếng đổ trên bàn trà, tôi kiểm tra thông tin phát hiện đó là của tác gia viết truyện huyền huyễn, vì thế dùng bút viết dưới đáy cốc giấy bốn chữ “Huyền huyễn tiên hiệp” làm dấu.

Sau đó tôi lấy cái bút lông phong ấn oan hồn bẻ làm hai đoạn, phóng thích oan hồn bên trong, một cái cốc giấy lại đổ ngã, lần này là tác gia viết tiểu thuyết trinh thám, tôi viết “Tiểu thuyết trinh thám” dưới đáy cốc. Sinh Hoa Diệu Bút hiện giờ đã bị suy yếu, tôi đoán chừng chúng tôi còn thời gian một tuần để xử lý nó. Tôi nói:

“Chúng ta phải tranh thủ thời gian, đêm nay sẽ bắt đầu tìm người viết sách, có ai quen biết tác gia nào viết thể loại này không?”

Cả Lão Lý và Tiểu Nguyệt đều lắc đầu, tôi nói tôi có một bạn học chuyên viết tiểu thuyết trên internet, nhưng hắn viết về đề tài trộm mộ, không thể giúp được gì.

“Không giúp được gì cũng có thể hỏi một chút a, nhất định là trong giới hắn quen biết không ít người.”

Tiểu Nguyệt nói.

Tôi cảm thấy nàng nói có đạo lý bèn gọi cho người bạn học đó, đã nhiều năm không liên hệ, sau khi hắn bắt máy tôi hàn huyên vài câu, hỏi hắn gần đây thế nào, đã kết hôn chưa, sau đó mới vào chuyện chính.

“Huynh đệ, ta nói cho ngươi một việc, ta đang cần tìm mấy tay bút hỗ trợ viết sách, ngươi có quen ai viết truyện huyền huyễn, ngôn tình, khoa học viễn tưởng, trinh thám mấy thể loại này không, đáng tin cậy một chút, giá tuyệt đối xứng đáng.”

“Ngươi không phải là buôn đồ cổ sao? Sao đột nhiên lại đi viết văn?”

Trong điện thoại là một trận kinh ngạc.

“Nói ra thì rất dài, nếu ngươi có hứng thú thì hay là chúng ta vừa uống rượu vừa nói chuyện, chuyện ta trải qua mấy năm nay bảo đảm có thể giúp ngươi viết được một bộ tiểu thuyết xuất sắc.”

Đối phương vừa nghe thì cao hứng, nói:

“Được được, gần đây ta đang phát sầu không biết viết cái gì, ngươi có thể cung cấp tư liệu sống thì tốt quá. Như vậy đi, ta đem sẽ cho ngươi cách thức liên hệ của một biên tập viên, hắn đang tập hợp một đám các tay bút trên internet thuộc mạng tiểu thuyết Hỏa Tinh, có mấy trăm người lận, trình độ cũng không tồi, khẳng định sẽ có người thích hợp.”

Tôi cảm ơn, sau đó hắn nhắn tin cho tôi một số điện thoại, Tiểu Nguyệt nói:

“Muội rất am hiểu cách bàn chuyện làm ăn, để muội nói chuyện với tay biên tập viên này cho, huynh và Lý mặt rỗ cứ an tâm mà chuẩn bị cho tốt.”

“Ừm, vậy cũng tốt.”

Giao việc này cho Tiểu Nguyệt tôi tất nhiên là yên tâm, bây giờ điều khiến tôi sầu não chính là Mạnh Đông Dã đang ở đâu, Vũ Hán lớn như vậy muốn tìm một người quả thực chính là mò kim đáy bể. Huống hồ phạm vi lớn như vậy, muốn dùng thuật truy tung âm vật Thiên Chỉ Hạc (ngàn hạc giấy) cũng không thể cảm ứng được. Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng, đầu tiên có thể thu nhỏ phạm vi, tôi tìm trong nhà Mạnh Đông Dã, phát hiện ở tủ đầu giường có chứng minh thư và thẻ tín dụng, có thể thấy trên người hắn chỉ có chút tiền mặt, hẳn là không thể ra khỏi thành phố, có ở khách sạn cũng không thể ở các khách sạn hạng sang yêu cầu phải có chứng minh thư.

Tôi lại tìm được một chiếc điện thoại di động, bên trong có số của rất nhiều thân thích, bạn bè của hắn, tôi bèn bỏ điện thoại vào túi. Chuẩn bị đã xong, chúng tôi liền chuẩn bị rời đi, khóa cửa đã bị Lý mặt rỗ phá hỏng, tôi bảo Lý mặt rỗ tìm một thợ khóa tới sửa lại, sau đó đánh mấy cái chìa khóa, xong xuôi mới trở về tiệm, lúc này đã là hơn 11 giờ đêm. Tôi bảo Tiểu Nguyệt và Lý mặt rỗ đi về nghỉ ngơi trước, ngày mai bắt đầu làm việc.

Sáng hôm sau, tôi gọi điện cho người quen, bạn bè, thân thích của Mạnh Đông Dã, tự xưng là trợ lý của hắn, nhưng bọn hắn cũng không gặp Mạnh Đông Dã, cha mẹ hắn sau khi biết con mình mất tích thì rất lo lắng. Tôi an ủi họ hồi lâu, rất vất vả mới làm họ bình tĩnh. Gọi một vòng không có thu hoạch gì, tôi buồn bực mà rút một điếu thuốc, lúc này Lý mặt rỗ đi vào hỏi tôi có ăn cơm không thì đi cùng hắn ra ngoài ăn. Tôi đang đói bụng liền cùng hắn tới một quán cá nướng Trùng Khánh, gọi một con cá nướng và hai chai bia, lúc đang ăn tôi bảo Lý mặt rỗ buổi chiều đến mấy nhà nghỉ không cần chứng minh thư tìm Mạnh Đông Dã.

Lý mặt rỗ nghe mà ê răng:

“Vũ Hán lớn như vậy, nhà nghỉ không một ngàn cũng phải tám trăm cái, một chốc một lát ngươi bảo ta đi đâu tìm?”

“Thật sự không được thì bỏ tiền tìm thám tử tư, phải tìm cho ra.”

Tôi bất đắc dĩ nói.

“Làm vậy thì hết biết bao nhiêu tiền, cây bút nát đó cũng chỉ đáng hơn ba mươi vạn tệ, ta bán qua tay cũng chỉ lời mấy vạn, lần này xem ra không tránh khỏi bù lỗ rồi!”

Lý mặt rỗ nói.

“Mọi việc không thể chỉ nhìn lợi ích trước mắt, ông nội ta trước kia đã nói, làm ăn, đặc biệt là mua bán âm vật thì đầu tiên phải có lương tâm, tiếp theo mới là kiếm tiền, danh tiếng tốt thì mối hàng mới có thể cuồn cuộn không ngừng tìm tới cửa.”

Lý mặt rỗ gật đầu:

“Ngươi nói có đạo lý, cơm nước xong ta sẽ đi.”

Ba ngày sau, Lý mặt rỗ vẫn đang tìm, thường nhắn tin kể khổ với tôi bực tức vài câu, tôi nói sau chuyện này sẽ khao hắn một chầu. Tiểu Nguyệt bên kia thì rất nhanh đã làm việc xong xuôi, nàng liên hệ đến nhà xuất bản đã mượn được bản thảo của hai tác gia đã chết, hơn nữa cũng đã thương lượng với biên tập viên của mạng tiểu thuyết Hỏa Tinh, chọn mấy tay bút tốt nhất, tiền nhuận bút sẽ do tôi bỏ ra. Kế hoạch viết sách rất nhanh đã khua chiêng gõ mõ bắt đầu rồi…

Tôi đọc lướt qua hai bộ tiểu thuyết mạng kia, các chương tiếp theo đã được cập nhật, phản hồi của người đọc không giống nhau, có người nói viết hay, nắm bắt được tính cách nhân vật, cũng có người nói là viết dở, giống như thiếu gấm mà chắp vải thô, mất hẳn văn phong của tác giả. Đương nhiên tôi không để ý tới những bình luận đó, miệng lưỡi thiên hạ khó mà chiều được, tác giả chỉ cần tận tâm tận lực viết ra câu chuyện tốt nhất là được. Mạnh Đông Dã mất tích đến ngày thứ tư, Tiểu Nguyệt gọi điện cho tôi nói tiểu tử viết truyện trinh thám gặp khó khăn, tôi hỏi cụ thể thế nào, nàng nói trong điện thoại không nói rõ được, buổi chiều sẽ có người tới gặp tôi.

Buổi chiều Tiểu Nguyệt cùng tiểu tử kia đến tiệm của tôi, nhìn qua hắn mới chỉ 25 tuổi, người ngợm trắng sáng, Tiểu Nguyệt giới thiệu một chút, tiểu tử đó tên là Vương Húc.

“Rốt cuộc làm sao vậy?”

Tôi hỏi.

“Ta viết không nổi nữa…”

“Không có cảm hứng? Hay là phong cách không giống? Không quan trọng, nếu ngươi không muốn viết, ta sẽ bảo biên tập viên đổi người, ngươi viết bao nhiêu ta trả tiền bấy nhiêu.”

Tôi an ủi nói.

“Không phải!”

Vương Húc lắc đầu:

“Ta không biết hung thủ là ai!”

“Cái gì?”

Tôi chấn động.

Vương Húc nói viết tiểu thuyết trinh thám thì phục bút (sợi dây ngầm mà tác giả cài cắm) rất nhiều, manh mối cũng rất loạn, nhân vật tổng cộng có mười mấy người, mỗi người đều có động cơ phạm tội, tiểu thuyết trinh thám không giống các loại tiểu thuyết khác, phải hiểu rõ ý nghĩ của tác giả mới có thể viết được, nếu chỉ ép cho ra một kết cục mà không giải thích đầy đủ, tình tiết không chặt chẽ thì đừng nói người đọc không mua sách, mà còn không qua nổi cửa của biên tập viên. Nghe xong, tôi đau đầu vô cùng:

“Vậy phải làm sao bây giờ, nhà văn chuyên nghiệp như ngươi còn đoán không ra, ta càng không có cách…”

“Ai, nếu tác giả có thể nói cho ta biết hung thủ là ai thì tốt rồi.”

Vương Húc tiếc nuối nói.

“Từ từ!”

Tôi linh quang chợt hiện:

“Đúng vậy, đây là một biện pháp tốt, chúng ta trực tiếp hỏi tác giả!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Uống nhầm thuốc (Update Phần 109)
9 Dũng không quá mong chờ hay hồi hộp lắm về buổi giáo dục sinh lý của ông Quân, đơn giản vì nó đã quá quen thuộc với cơ thể của Kim Phượng rồi. Nhưng việc này với ông Quân và Kim Phượng lại không phải là chuyện nhỏ. Một là vì khảo nghiệm xem đứa con duy nhất có bị gay hay không, hai là lần đầu tiên quang minh chính đại cả gia đình cùng tham gia trong một cuộc giao hoan. Ông Quân vẫn để ý từng ánh mắt hành động của Dũng, không thấy có vẻ gì là Dũng mong đợi nên trong nội tâm ông khá thất vọng, vừa khẳng định Dũng có quan...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân
Nhật ký chơi gái
Cô Bạn Cùng Lớp Cô gái đầu tiên lên giường cùng tôi là Tâm cô bạn học từ năm lớp 9. Vào một ngày hè đầu năm lớp 12, Tâm đến nhà tôi để học nhóm như bao lần trước đó. Tâm rất đẹp, nước da trắng, dáng cao và thân hình rất quyến rũ. Ngực Tâm rất to, tôi chỉ thỏn thẻn nhìn lén mỗi lần ngồi giỡn cùng nhau qua chiếc áo ngực màu trắng ấy. Mỗi lần tôi chở cô ấy bằng xe đạp. Ngực cô ấy chạm vào lưng tôi rất kích thích. Bờ mông thì rất to. Lúc còn đi học tôi chỉ ước muốn được doggy cô ấy 1 lần nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh
Hai vợ chồng – Quyển 2 (Update Phần 17)
Nhung đang chăm chú rà soát các số liệu cho cân đối tài chính quý cuối năm thì chuông điện thoại reo vang. Là số của Hùng. Nhung chau mày, cả tháng nay giữa 2 người chưa 1 lần gặp gỡ riêng, và Hùng cũng không liên lạc gì với Nhung rồi. Có vấn đề gì đều trao đổi qua Thủy hết. Hôm nay sao lại bất ngờ gọi lại. Một thoáng ngập ngừng nhưng Nhung cũng bấm máy nghe: Dạ, alo ạ. Em lên phòng anh luôn nhé. Anh có công việc quan trọng cần trao đổi với em. Dạ, vâng. Gác cuộc điện thoại Nhung không khỏi suy nghĩ, chuyện gì quan trọng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng