Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 135

Ảo giác vừa rồi và ảo giác trước đó xuất hiện không giống nhau, nó cố ý dẫn tôi đến con đường này. Tôi nhớ Mạnh Đông Dã đã nói, sau khi có được Sinh Hoa Diệu Bút, chỉ cần trong đầu tưởng tượng ra cốt truyện, trước mắt sẽ ra hiện ra hình ảnh, xem ra người kia có thể chủ động thao túng ảo giác! Tôi và Lý mặt rỗ chạy về nhà nghỉ, thấy Mạnh Đông Dã đang quỳ rạp trên mặt đất, nhưng trên đầu không bị thương, tôi nhìn gạt tàn, bên trong có máu, nhưng không phải máu từ miệng vết thương chảy ra, mà là máu do Mạnh Đông Dã thổ ra.

Cơ thể hắn đã bị Sinh Hoa Diệu Bút làm cho khô cạn, phun ra không ít máu huyết, thùng rác toàn là khăn giấy dính máu, trên máy tính kịch bản vẫn chưa viết xong, bên cạnh còn có một cái giá truyền dịch, trên có còn treo mấy bịch nước truyền.

“Rất hay, đây không phải là muốn làm cảm động toàn Trung Quốc sao? Đã hộc ra máu mà vẫn còn viết, cả thế giới cũng không tìm thấy người thứ hai như ngươi.”

Lý mặt rỗ trêu chọc nói. Chúng tôi nâng Mạnh Đông Dã dậy, tôi đưa tay thử dưới mũi hắn, vẫn còn hơi thở, nhưng rất mỏng manh.

Tôi gọi vài tiếng, Mạnh Đông Dã từ từ tỉnh lại, nói:

“Đỡ… Đỡ ta dậy, ta còn viết được, còn có thể viết được!”

“Mạnh biên kịch, ngươi nghỉ ngơi đi, ta lo ngươi sẽ đột tử mất.”

Lý mặt rỗ khuyên nhủ.

“Vì sự nghiệp điện ảnh của Trung Quốc, có chết thì đã sao!”

Đầu óc hắn đã hồ đồ, nói năng lộn xộn, hắn đột nhiên kêu một tiếng:

“Bút của ta, ai cầm bút của ta rồi! Các ngươi lấy ư?”

“Ngươi để bút ở đâu?”

Tôi hỏi.

“Đặt trên bàn, mau tìm xem, đó chính là sinh mạng của ta.”

Đang nói, hắn lại oà khóc.

Tôi lập tức hiểu rõ, vừa rồi lúc Lý mặt rỗ đi ra ngoài đón tôi, Uy ca đã nhân cơ hội tiến vào, thấy Mạnh Đông Dã té xỉu thì lập tức trộm bút đi. Khi tôi vào nhà, hắn có khả năng đã ở gần đó, lợi dụng Sinh Hoa Diệu Bút tạo ra ảo giác muốn hại tôi.

“Lý mặt rỗ, tìm mấy thứ chứa nước, chậu rửa mặt gì đó đều được.”

Tôi nói. Tôi cầm tờ giấy, gấp thành một cái thuyền, Lý mặt rỗ tìm một cái tô mì ăn liền, rửa sạch sẽ rồi rót đầy nước đưa cho tôi. Tôi lấy trong ngực ra một bình thi du, nhỏ một giọt ở đầu thuyền, sau đó thả vào trong nước. Đây là Chỉ Âm Thuyền có thể tự động cảm ứng âm khí ở gần đó, rất nhanh thuyền đã xoay tròn, cuối cùng chỉ về một hướng.

“Mau đuổi theo!”

Tôi cầm tô mì ăn liền, cùng Lý mặt rỗ đuổi đến bên ngoài nhà nghỉ, trên đường tôi dặn dò Lý mặt rỗ, Sinh Hoa Diệu Bút chỉ có thể tạo ra ảo giác, nếu có cảm giác cảnh vật không thích hợp, cứ dùng tay sờ là biết thật giả.

“Ngươi nói nghe hay lắm, vạn nhất xuất hiện một đại mỹ nữ, ngươi nói ta có nên sờ hay không, vạn nhất là người thật, người ta lại không nói ta là lưu manh ư?”

Lý mặt rỗ nói.

“Ta nói tình huống đặc thù thôi, tỷ như hình ảnh của ta xuất hiện trước mặt ngươi!”

Tôi nói.

“Vạn nhất hắn lợi dụng điểm này, lừa ta đi sờ vào điện cao thế thì sao? Lần trước đâm đầu vào tường, phải ba ngày mới xẹp đó…”

Lý mặt rỗ nói.

“Ừ, ngươi nói cũng đúng.”

Vì thế tôi và Lý mặt rỗ thống nhất một ám hiệu, gặp đặc thù tình huống mà không đáp được thì chính là giả. Chỉ Âm Thuyền dẫn chúng tôi tới một bãi đỗ xe, tôi thấy Uy ca đang ở trong xe chuẩn bị chạy, Lý mặt rỗ chạy tới chặn trước đầu xe, vỗ vào nắp capo hét lớn:

“Tiểu tử thối, cút ra cho ta!”

Uy ca xuống xe, trừng mắt nói:

“Ngươi là ai, đầu óc bị bệnh à?”

Tôi vừa nghe thấy thanh âm này không đúng, nhìn lại thì đó nào phải là Uy ca, mà là một đại hán vùng Đông Bắc đeo dây chuyền vàng to như sợi xích, cao hơn Lý mặt rỗ hai cái đầu, trong xe còn có một nữ nhân quần áo xộc xệch, hai người vừa rồi đang ôm nhau thân mật, lại bị Lý mặt rỗ phá hỏng hứng thú.

Lý mặt rỗ sợ tới mức liên thanh xin lỗi, nói là nhận sai người, đại hán lại không nghe, nắm cổ áo Lý mặt rỗ muốn tẩn hắn một trận.

“Trương gia tiểu ca, ngươi mau giúp ta.”

Lý mặt rỗ thanh âm như sắp khóc.

“Ngươi cố trụ một lúc, ta lập tức tới ngay!”

Tôi thấy Uy ca đang ở trên một chiếc xe khác, đành phải không biết nghĩa khí mà bỏ Lý mặt rỗ lại đuổi theo hắn. Khi tôi chạy tới, lại phát hiện trong xe căn bản là không có ai, tôi tức giận đến bốc khói. Tôi vừa quay đầu lại, bãi đỗ xe vốn không có ai lại xuất hiện một đám người, nam nữ già trẻ đều có, đây khẳng định lại là ảo giác, Uy ca muốn thừa dịp dùng ảo giác yểm hộ để chạy thoát. Tôi móc ra Thiên Lang Tiên vung lên, đám người đó chạm vào roi lập tức tan thành mây khói.

“Trương gia tiểu ca, mau cứu ta!”

Tôi đột nhiên nghe thấy Lý mặt rỗ kêu cứu, nhìn về phía đó, hắn đã bị đánh như đầu heo ngã trên mặt đất, đầy miệng là máu, lòng tôi nhảy lên, là tôi đã hại hắn.

“Trương gia tiểu ca, sao ngươi lại bỏ ta đi? Ngươi không biết nghĩa khí, ta vừa rồi còn cứu ngươi, ngươi lại lấy oán trả ơn.”

Lý mặt rỗ hơi thở thoi thóp mà nói. Tôi đột nhiên phát hiện ra có điều không đúng, tục ngữ nói giơ tay không đánh người tươi cười, Lý mặt rỗ biết ăn nói như vậy, khẳng định sẽ liều mạng xin tha, không được thì trả tiền bồi thường, sao có thể chỉ chớp mắt đã bị đánh thành như vậy.

Ảo giác này làm tôi bối rối, tôi lấy ra bật lửa, châm lửa vào đầu Thiên Lang Tiên, vung roi lên, một cỗ khói nhẹ nháy mắt tràn ngập. Thiên Lang Tiên là dùng da của Mạc Bắc Thương Lang (sói Mạc Bắc ngoài quan ngoại) chế thành, có hiệu quả trừ tà rất mãnh liệt. Quả nhiên khói vừa bốc lên, ảo giác đã không còn, tôi thấy Uy ca đang đứng cách đó không xa vẻ mặt kinh hoảng.

“Không được chạy!”

Tôi lập tức đuổi theo, hắn cất bước bỏ chạy, tôi vung Thiên Lang Tiên cuốn lấy mắt cá chân hắn, Uy ca ngã như chó ăn phân, trong tay văng ra một thứ bay thật xa, đúng là Sinh Hoa Diệu Bút bị hắn trộm đi. Tức khắc lửa giận trong lòng tôi bốc lên, dùng Thiên Lang Tiên cuốn lấy yết hầu hắn, bảo hắn thành thật kể lại ngọn nguồn sự tình.

“Mọi người đều là đồng đạo, có chuyện thì từ từ nói, ta cũng là vì kiếm tiền nuôi gia đình mà thôi.”

Uy ca liên tục cầu xin.

“Kiếm tiền? Ngươi là kiếm thứ tiền trái lương tâm, hôm nay ta phải thay giới âm vật thanh trừ khối u ác tính như ngươi!”

Tôi giận dữ hét. Tôi cũng không mang theo âm vật gì, liền lấy một lá Địa Tạng Vương Bồ Tát Phù, vo viên lại bắt hắn nuốt xuống, nói với hắn rằng tôi chỉ cần niệm chú, lá phù sẽ tra tấn hắn muốn sống không được muốn chết không xong. Uy ca bị hù họa mặt vàng như nến, đồng ý nói thật tôi mới thả hắn.

“Kỳ thật năm tác gia tiểu thuyết này chỉ là mở đầu, còn có một đại tài chủ ở phía sau.”

Uy ca giải thích.

Tôi hỏi hắn lời này là có ý gì? Uy ca nói nửa năm trước hắn mua được Sinh Hoa Diệu Bút từ một lão nông dân, sau đó lập tức liên hệ người mua, là một vị tác giả tiểu thuyết trứ danh, đối phương muốn mua với giá 1000 vạn tệ. Uy ca mang bút đến gặp người mua, biểu diễn thử cho đối phương xem, kết quả viết ra được một áng văn xuất sắc. Sinh Hoa Diệu Bút quả thật có thể hấp thu tài năng văn chương của chủ nhân, không ngừng tích lũy, nhưng lại có một vấn đề là trước giờ nó hấp thu toàn là tài năng văn chương của người thời cổ đại, thơ văn viết ra đương nhiên cũng là cổ văn, người mua lúc ấy không mua nữa.

Uy ca không muốn bỏ lỡ con vịt này, liền thề sống thề chết mà bảo đảm, trong vòng nửa năm sẽ khiến cây bút này có thể viết được tiểu thuyết hiện đại. Vì thế hắn bắt đầu tìm kiếm con mồi, người đầu tiên là tác gia viết tiểu thuyết huyền huyễn qua mạng, bởi vì phong cách của tiểu thuyết có một nửa là ngôn ngữ văn hoa, cây bút này có thể viết ra cổ văn thật là gãi đúng chỗ ngứa, Uy ca bán đi với giá 10 vạn tệ.

Không quá một tháng, tác gia kia quả nhiên đã chết, Uy ca tìm mọi cách thu hồi cây bút, lại bán qua tay cho người thứ hai, cứ như vậy liên tiếp hại bốn người, lần trước đang tìm người thứ năm thì vừa hay Mạnh Đông Dã tự vác xác tới cửa. Tôi hỏi hắn:

“Cây bút này có tác dụng phụ lớn như vậy, người mua ra giá 1000 vạn làm sao dám mua? Ngươi đã nói cho hắn biết chưa?”

“Không không, kỳ thật tác dụng phụ của cây bút này có thể giải trừ.”

Uy ca nói ra chân tướng.

“Cái gì?”

Tôi chấn động.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai vợ chồng tôi - Tác giả Ngọc Linh
Phần 60 Ngọc mỉm cười rồi lại cúi xuống liếm con cặc của tôi mà chưa vội ngồi lên mà nhún. Trung và Tùng thì ngồi lên ghế để con cặc dựng đứng lên. Mai thì tiến lại chỗ Tùng nắm con cặc rồi dạng chân của mình ra, chầm chậm ấn vào bên trong lỗ lồn của mình mà ngồi xuống. Trang thì cũng nắm lấy con cặc của Trung mà nhét vào lỗ lồn của mình. Tuy nhiên thì hai người làm mỗi kiểu khác nhau. Mai thì quay mặt lại, đối diện với Tùng, vịn hai tay lên vai rồi cứ thế mà nhún xuống, còn Trang thì quay lưng lại, hai tay mà chống vào cái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình với đồng nghiệp Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện NTR Vợ chồng
Ngoại tình với chị …
Phần 2 ... Này, làm em trai của chị đi. Sao chị lại thích em làm em trai của chị nhỉ ?? Tôi ngạc nhiên vì đó là buổi thứ ba chúng tôi gặp nhau. Chị bảo bỗng dưng thấy một mối liên hệ nào đó rất thân thuộc ở tôi. Cái cảm giác mà ngay lần đầu gặp chị tôi cũng nhận thấy. Chúng tôi trở thành chị em đơn giản thế. Chị chưa bao giờ có một mối quan hệ khác giới nào mà chỉ đơn thuần tình bạn, nhưng chị lại muốn ở tôi điều ấy. Hà Nội chớm đông. Chị mặc một áo khoác mỏng đi cùng tôi trong đêm. Chúng tôi cứ lang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh
Cô giáo Phương – Quyển 2 - Tác giả Traidamdulich
5 Toàn bú lồn cô một hồi thì ngẩng lên không bú nữa, cậu ta thọc tay vào lồn cô ngọ nguậy, tay còn lại quệt chỗ tinh tương vương vấn ngay miệng mình: Đã quá cu ơi... nước lồn chảy như suối... Đạt hất hàm, nói với Toàn: Mẹ... chờ gì nữa... triển đi cu... giã con cặc mày vào lồn chỉ đi... chắc chỉ thèm lắm rồi... Hihi... tất nhiên rồi... chờ nhiêu đó thôi đó... Toàn tranh thủ lẹ làng cởi quần mình ra. Móc dương cụ ra rồi, cậu ta nắm nắm tý là cây hàng dựng lên thẳng tắp. Toàn quỳ thấp, chống mông lên gót chân, hai tay đỡ lấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Người và thú (Sex thú) Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex khổ dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh Tuyển tập Cô giáo Phương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng