Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 143

Có vẻ là trong thôn có người mất tích. Thôn dân vội vội vàng vàng nói:

“Đi, mau đi tìm xem, con gái nhà Lão Ngô không thể mất tích được!”

Lúc này hắn vừa đúng lúc nhìn thấy tôi, đi tới nhắc nhở:

“Tiểu tử, trong thôn có chút chuyện, các ngươi ở trong nhà đừng chạy loạn.”

“Có chuyện gì, có cần chúng ta giúp không?”

Tôi nói, thực chất là muốn đi theo dò đường, xem có manh mối gì không. Chủ nhà họ Vương không hề nghĩ ngợi đã từ chối:

“Không cần, đây là việc của thôn chúng ta, không cần người ngoài nhúng tay!”

Ánh mắt hắn nhìn tôi rõ ràng tràn ngập địch ý. Tôi bỗng nhiên nhớ tới Triệu Võ Dương đã từng nói lúc bọn họ mới đi vào Vô Diêm Thôn, các thôn dân đã thể hiện ra địch ý. Triệu Võ Dương thậm chí đã dùng từ “hận”.

Rất nhanh, các thôn dân đã ra khỏi cửa, chúng tôi bị giữ lại trong sân. Thậm chí chủ nhà còn gọi vợ mình đến nhỏ giọng dặn vài câu, vì thế bà ta lấy lý do phơi ớt, quang minh chính đại mà ngồi ở trong sân theo dõi nhất cử nhất động của chúng tôi. Tôi cũng vừa lúc có cơ hội gặp được cô gái điên điên khùng khùng kia. Cô ta mặc quần áo bẩn thỉu rách rưới, hai mắt vô thần ngồi trên ngạch cửa, trên cổ có một sợi xích sắt vừa to vừa dài, một đầu khóa trên khung cửa. Cô ta vừa thấy người lạ lập tức hướng về phía chúng tôi cười.

Lý mặt rỗ chọc tôi:

“Tiểu ca, quả thật là ngươi có mị lực, đi đến chỗ nào cũng được hoan nghênh! Ngươi xem, cô nương nhà người ta đang cười với ngươi kìa? Theo ta thì ngươi dứt khoát ở lại đây làm rể, khẳng định có thể được thừa kế đất đai. Còn ta thì…”

Lý mặt rỗ lấy trong túi ra một cái gương nhỏ, soi gương cẩn thận:

“Ta nhan sắc không bằng ngươi, nơi này khẳng định là không thích hợp cho ta sống, vẫn là thành thành thật thật mà trở về thôi, cái tiệm nhỏ kia của ngươi cứ an tâm mà giao cho ta đi…”

Hắn càng nói càng đắc ý vênh váo, quơ chân múa tay lên.

Ánh mặt trời phản xạ qua gương nhoáng lên, bắn lên mặt cô gái điên điên khùng khùng. Cô ta dường như bị kích thích, oa mà một tiếng kêu lên, sợ tới mức tè ra quần mà bò vào trong phòng, cũng không dám đi ra nữa. Vợ của chủ nhà hoảng sợ, chạy đến trước cửa nhìn xung quanh:

“Kêu cái gì? Trốn trốn trốn, dưới cái bàn giấu cái gì vậy.”

Nói xong, liền không để ý mà tiếp tục phơi ớt. Xem ra cô gái điên điên khùng khùng thường xuyên bị như vậy.

Lý mặt rỗ sửng sốt trong chốc lát, khó hiểu nói:

“Cô ta sao lại thế này? Đang yên đang lành kêu cái gì? Dọa lão tử nhảy dựng cả lên.”

Triệu Võ Dương giải thích:

“Thế giới của bệnh nhân tâm thần rất khác với người bình thường, không thể dùng con mắt bình thường mà đánh giá bọn họ.”

Tôi lại nhìn chằm chằm vào cái gương nhỏ trong tay Lý mặt rỗ đến xuất thần. Cô ta hiển nhiên là bị cái gương nhỏ này kích thích, chẳng lẽ cô ta nhớ tới cái gì? Cô ta bị điên, có lẽ là liên quan đến cái gương đồng quỷ dị kia.

Tới gần trưa, chủ nhà mới mệt mỏi trở về, vợ hắn vội vàng ra đón:

“Sao rồi, tìm được người chưa?”

Chủ nhà ừ một tiếng, đầy mệt mỏi gật đầu, hiển nhiên không muốn nhiều lời. Vợ lão bà sốt ruột, không nhìn ra sắc mặt của hắn, kinh hỉ hỏi:

“Tìm được rồi ư, tìm được ở đâu?”

Chủ nhà nhíu mày, ánh mắt liếc về phòng của chúng tôi:

“Có gì sao không vào nhà nói?”

Hai người nhanh chóng vào phòng, cửa phòng cũng đóng lại. Họ đề phòng chúng tôi như là đề phòng cướp vậy.

Ngươi không chịu nói, chúng ta không biết đi điều tra ư? Tôi lấy trong ba lô của Lý mặt rỗ hai bao thuốc, vừa mới chuẩn bị ra khỏi cửa, Lý mặt rỗ đã túm chặt tôi:

“Trương gia tiểu ca, ngươi lại muốn lấy thuốc của ta đi cho người khác? Ngươi cho hết rồi, ta hút cái gì?”

Tôi nhìn hắn cười:

“Hút không khí.”

Có lẽ là do đã tìm được người, thôn dân nghe nói chúng tôi muốn ra ngoài đi dạo cũng không ngăn trở, chỉ dặn chúng tôi trong núi dễ lạc đường, bảo chúng tôi đừng vào núi, sớm trở về…

Tôi và Triệu Võ Dương gật đầu ra khỏi cửa. Lý mặt rỗ vì bực mình với tôi mà ở trong phòng đi ngủ. Triệu Võ Dương đã từng tới Vô Diêm Thôn cho nên hắn đưa tôi dạo qua một vòng chỉ mất chưa đến 15 phút đã xong.

“Thấy chưa? Thôn này chỉ bé như cái bàn tay, lúc trước khi tới đây, ta còn tưởng Trương Khánh Hải điên rồi, đưa chúng ta tới chỗ này.”

Có lẽ là nghĩ tới đồng bạn lúc đó đã bị lột da mặt, thanh âm Triệu Võ Dương bỗng nhiên có chút cô đơn. Tôi vỗ vai hắn, nhẹ giọng an ủi. Triệu Võ Dương bỗng nhiên ngẩng đầu, có chút oán hận mà nói:

“Xảy ra chuyện này, đều là do Trương Khánh Hải.”

Tôi hơi sửng sốt, nhìn hai mắt hắn, mỉm cười mà nói:

“Ngươi biết không? Mấy năm nay ta tiếp xúc với không ít những thứ ngưu quỷ xà thần, trong đó nhiều nhất chính là oán khí. Người trước khi chết nếu mang theo một cỗ oán khí không thể ma diệt, vậy sau khi chết nhất định sẽ biến thành oán linh. Các ngươi sở dĩ trở thành như vậy, tuy có chút liên quan với Trương Khánh Hải, nhưng cũng không lớn, nguyên nhân chính yếu vẫn là do các ngươi. Tỷ như ngươi, không có dũng khí, làm gì cũng đều lo trước lo sau, không có ai bên cạnh thì không hạ được quyết tâm. Ngươi nói ngươi thích đi du lịch, nhưng kỳ thật vẫn luôn đi theo bước chân người khác? Ngươi có bao giờ tự mình đi ra ngoài, ngắm phong cảnh mà mình thích chưa?”

Triệu Võ Dương rõ ràng có chút ngây dại.

“Lại nói Tiết Bằng, hắn có kết cục hôm nay hoàn toàn là vì tham tài, tiền tài bất nghĩa là không thể kiếm, nếu hắn dám động lòng với vật bồi táng của người khác, vậy sẽ không có kết quả tốt! Còn Tiêu Tư Tư, tuy rằng không biết cô ta vì sao lại bị như vậy, nhưng khẳng định là có nguyên nhân. Các ngươi mỗi người đều có nhược điểm của chính mình, mà nhược điểm này lại bị Trương Khánh Hải nắm rõ, hắn lợi dụng một chút đã có thể hoàn thành kế hoạch của chính mình!”

Có lẽ là tôi nói nặng lời nên Triệu Võ Dương vẫn luôn trầm mặc.

Thậm chí tôi cảm thấy, chính mình có phải đã phê bình quá mức rồi không? Tôi cũng có điểm xấu, có tư cách gì mà phê bình người khác? Tôi có chút ngượng ngùng mà nhìn bốn phía xung quanh, làm ra vẻ ngắm phong cảnh. Nửa đường thấy một người trẻ tuổi cầm cuốc, hiển nhiên là muốn ra đồng làm việc. Tôi vội vàng cười hì hì đi tới:

“Đại ca, hỏi thăm ngài chuyện này, ngài biết gần đây có chỗ nào phong cảnh đẹp không? Ta muốn chụp vài bức ảnh.”

Vừa nói, vừa lấy một bao thuốc cung kính đưa qua.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chú Hoàng - Tác giả Why Not Me
Phần 41 Sau 5 năm rời xa Việt Nam, con Thu thông báo là nó về thăm nhà trong dịp nghỉ hè. Con Thu đã có được một cuộc sống ổn định như nó ao ước: Hoàn tất xong việc học hành, nó lấy chồng và tìm được một việc làm khá tốt. Khi biết tin đám cưới của con em nó với chú Hoàng, con Thu gửi thiệp mừng và quà cưới rất xôm tụ. Con Vân và nó vẫn giữ liên lạc thư từ với nhau đều đặn do đó con Vân mừng rỡ khi biết tin chị Ba nó về thăm nhà. Lẻ dĩ nhiên chú Hoàng đã kể cho nó nghe trước đó mối quan hệ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện les Truyện liếm đít Truyện sex Full
Tình – yêu
Phần 81 Trở về, cô Hạnh đã nằm lười biếng trên giường, Tuấn ân cần tiến tới nắm lấy tay cô, bốn mắt nhìn nhau không nói. Hạnh! Vô tình mà thốt lên, mười giây sau nhận được cái kí đầu. Hừ! Nói trống không! Láo toét. Tuấn cười không tránh. Còn mệt nhiều không? Hạnh lòng mềm nhũn trả lời. Hết rồi. Cô cũng không xác định được tình cảm của mình với cậu nhóc này thế nào nữa. Yêu! Chắc không phải đâu. Cô với nó cách quá xa để có thể yêu, cô với nó là hai thế giới, không thể yêu. Nhưng, mỗi lần gặp nó, lòng cô rất hạnh phúc, trái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn
Hận tình
Phần 7 “Ha ha, thật không ngờ cậu Đoàn lại có thể đưa ra những cái nhìn sâu sắc đến vậy, ông Kiên đúng là có phúc, thật chờ mong một ngày cậu tiếp quản công ty, không biết lúc đó thì cậu sẽ làm nên những điều thần kỳ gì nữa. Mời!” Một người đàn ông giờ lên chiếc ly rượu trong tay, xung quanh đó cũng đồng loạt mà làm theo. Trong số những người ở bàn tiệc, tiếng nói của ông ta là có trọng lượng nhất, mặc dù có chút nào đó là khách sáo nhưng mọi người ở đây đều đã có sự khâm phục nhất định với tài năng cũng như khả năng ứng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng