Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 157

Chạng vạng, Dư Hoa đúng giờ đến khách sạn đón chúng tôi. Tôi và Lý mặt rỗ mang theo đồ đạc cùng hắn vào viện bảo tàng. Viện bảo tàng Thẩm Dương là viện bảo tàng lớn thứ hai ở Trung Quốc, chỉ sau Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh, bên trong có vô số hiện vật lịch sử, rực rỡ muôn màu, lộng lẫy sinh quang. Theo đạo lý thì sau giờ hành chính sẽ có người trực ban, vì ở đây nơi nơi đều là quốc bảo. Nhưng Dư Hoa vì để cho tiện chúng tôi đã triệt thoái toàn bộ nhân viên trực ban. Nhất thời, toàn bộ đại sảnh chỉ có ba người chúng tôi.

Theo bóng đêm buông dần, tia nắng cuối cùng cũng đã biến mất, toàn bộ đại sảnh tối om, yên tĩnh đến dọa người. Lý mặt rỗ không tự chủ được run lên, tôi biết hắn không phải là sợ âm linh xuất hiện, mà là sợ Dư Hoa. Kỳ thật tôi cũng sợ, Dư Hoa mỉm cười nhìn thế nào cũng giống như là cười nụ giấu đao.

“Sao vậy?”

Dư Hoa thấy tôi và Lý mặt rỗ đều đang quan sát hắn, có chút không hiểu được hỏi. Tôi lắc đầu nói không có gì, sau đó nhìn chăm chú vào đại sảnh trống trải.

Nơi này có rất nhiều đồ vật có linh tính, tôi bảo hai người bọn họ tắt tiếng điện thoại, chúng tôi ngồi dưới đất, không khí có chút quỷ dị. Tới gần 12 giờ đêm, trong phòng đột nhiên có một trận âm phong, nhiệt độ xung quanh giảm xuống. Tôi bỗng nhiên đứng dậy, nói với Lý mặt rỗ mơ màng sắp ngủ và Dư Hoa:

“Thứ đó tới!”

Âm phong tới mau đi cũng mau, ngoại trừ lưu lại một tia huyết tinh khí nhàn nhạt, còn lại như chưa có gì xảy ra. Dư Hoa nhìn bốn phía, thấy không có gì dị thường liền hỏi tôi có chuyện gì?

Tôi ra hiệu bảo hắn đừng lên tiếng, sau đó nhìn đại sảnh chu môi lên. Một lát sau, trong phòng triển lãm truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, như có người ở đó dạo bước. Tôi nín thở, cầm chặt Thiên Lang Tiên không chớp mắt nhìn lại. Theo tiếng bước chân càng lúc càng rõ, tôi rốt cuộc đã nhìn thấy có một tờ giấy ố vàng ở giữa không trung lay động! Mỗi khi tiếng bước chân vang lên, tờ giấy ở giữa không trung lại chuyển động một chút. Dù không có gió, nó vẫn dừng lại giữa không trung, không hề có dấu hiệu rơi xuống đất.

“Trương gia tiểu ca, có lên không?”

Lý mặt rỗ hạ giọng hỏi. Tôi lắc đầu rồi nhìn lại, không ngờ vừa dứt lời, tờ giấy kia phảng phất như đã phát hiện ra chúng tôi, bay tới đây. Lúc này tôi mới thấy rõ đó thật ra là một bản danh sách, bên trên viết rất nhiều chữ. Đáng tiếc xung quanh tối om, căn bản không biết trên đó rốt cuộc viết cái gì. Lý mặt rỗ mắng một tiếng…

“Không quản được nhiều như vậy.”

Sau đó mở điện thoại ra bật đèn flash, chiếu tới tờ giấy kia. Tôi kinh ngạc phát hiện trên giấy có máu đang chảy ra!

Đầu tiên là huyết châu tinh mịn toát ra, rất nhanh tờ giấy đã bị máu nhuộm đỏ. Máu tựa như nước mắt chảy từ trên giấy xuống, cuối cùng tí tách rỏ trên mặt đất. Cùng lúc đó, thanh âm phẫn nộ của Dương Vũ Đình từ trên giấy truyền đến:

“Nếu các ngươi đến tìm chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.”

Tiếng nói vừa dứt, vết máu đột nhiên biến mất, rồi sau đó tờ danh sách phiêu phù rơi trên mặt đất. Tôi chạy tới nhặt thì thấy, đây là một bản danh sách vũ khí. Trong đầu nhớ lại, rất nhanh đã biết lai lịch của bản danh sách này.

Năm đó tổng thống của Trung Hoa Dân Quốc vay nước Nhật số tiền 4000 vạn đồng Đại Dương mua súng ống đạn dược, kết quả vừa vận chuyển đến đảo Tần Hoàng đã bị một kẻ thần bí dựa vào một bản danh sách nhận hàng lừa đi. Kẻ lừa đi súng ống đạn dược chính là Dương Vũ Đình! Dương Vũ Đình từ đó được đại soái Trương Tác Lâm tín nhiệm, thăng chức rất nhanh, trở thành một viên hổ tướng trong quân Đông Bắc. Có thể nói Dương Vũ Đình sở dĩ phất lên, toàn là dựa vào bản danh sách này, cũng khó trách hắn sau khi chết sẽ có một tia âm hồn bám vào bản danh sách đó.

Chỉ là tôi không rõ, hắn đã chết nhiều năm như vậy vẫn không hề có động tĩnh, vì sao hiện giờ đột nhiên lại phát cuồng? Có thể nào là có người kích thích hắn không? Nghĩ vậy tôi theo bản năng nhìn Dư Hoa, lúc này mới phát hiện Dư Hoa đã biến mất. Không chỉ có hắn, ngay cả Lý mặt rỗ cũng không thấy đâu, hai người dưới mí mắt tôi biến mất, tôi cũng không hề nhận ra. Mẹ nó, khẳng định là âm linh của Dương Vũ Đình dương đông kích tây! Hắn dùng bản danh sách hấp dẫn lực chú ý của tôi, sau đó bắt hai người kia đi.

Nhưng hắn rốt cuộc chỉ là một âm linh, sao có thể lặng yên không một tiếng động bắt đi hai người sống? Trước sau chỉ một phút, Lý mặt rỗ và Dư Hoa hẳn là ở gần đó, tôi lập tức lấy đèn pin tìm kiếm khắp nơi. Quả nhiên đã thấy Dư Hoa đang kéo Lý mặt rỗ chậm rãi đi ra phía ngoài. Dư Hoa lúc này hai mắt đỏ bừng, cả người tản mát ra oán khí cường đại. Không cần phải nói, hắn đã bị quỷ nhập. Theo lý thì Dư Hoa bị quỷ nhập là tốt nhất, tôi có thể nhân cơ hội thu phục âm linh sau đó lại đối phó hắn.

Nhưng nghĩ lại, sự tình hẳn là sẽ không đơn giản như vậy. Dư Hoa nếu thật sự hợp tác với Dương Vũ Đình, vậy sao Dương Vũ Đình lại nhập vào hắn đây? Cho nên, tôi và Lý mặt rỗ rất có thể đã nghi oan cho Dư Hoa. Nhưng nếu hung thủ không phải là hắn, thì là ai? Khi tôi đang suy tư thì Dư Hoa đã kéo Lý mặt rỗ ra khỏi viện bảo tàng, nhân viên trực ban bên ngoài giờ phút này cũng không xuất hiện, không biết đã đi đâu. Tôi chỉ có một mình rất khó cứu Lý mặt rỗ, lại nói âm linh kia tựa hồ cũng không vội vàng muốn hại Lão Lý, mà muốn kéo hắn tới nơi nào đó.

Tôi đi theo phía sau, không ngờ bọn họ đi tới bên đường sắt, nằm ngang trên đường ray. Lòng tôi nhảy lên, Dương Vũ Đình này thật tàn nhẫn. Khi xe lửa tới gần, Dư Hoa và Lý mặt rỗ sẽ bị bánh xe cán thành hai đoạn. Lúc này tiếng còi xe lửa vang lên, tôi hoảng loạn nhìn qua, cách đó không xa một đoàn xe lửa đang phi như bay mà đến.

“Mẹ nó, liều thôi.”

Tôi cắn răng xông lên đường ray, múa Thiên Lang Tiên vụt tới người Dương Vũ Đình, mỗi rôi vụt xuống hắn đều phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nhưng hắn không hề né tránh, cũng không định buông tha Lý mặt rỗ.

Xe lửa càng lúc càng gần, tôi thu hồi Thiên Lang Tiên, hét lớn một tiếng rồi nhào tới. Dương Vũ Đình hiển nhiên không đoán được tôi sẽ liều mình như vậy mà sửng sốt một chút. Tôi nhân cơ hội dùng sức đẩy tới, đẩy Lý mặt rỗ ra ngoài đường ray. Cùng lúc đó xe lửa gào thét vụt qua, có tiếng Dư Hoa tru lên thê lương. Sau xe lửa đi qua, tôi lau mồ hôi trên mặt, mau chóng kiểm tra Lý mặt rỗ, thấy hắn không việc gì mới nhẹ nhàng thở ra.

Lý mặt rỗ sắc mặt trắng bệch nói:

“Trương gia tiểu ca, lần này thật nguy con mẹ nó hiểm!”

Nói xong Lý mặt rỗ cởi quần ra, tôi lúc này mới phát hiện hắn đã bĩnh ra quần, may mà xung quanh không có ai, nếu không Lý mặt rỗ đã làm trò cười cho thiên hạ. Lúc này tôi nhìn Dư Hoa, hắn lại không may mắn như chúng tôi, hai chân từ đầu gối trở xuống đã bị cắt đứt, máu tươi chảy đầy đường ray, cả người ngã trên mặt đất không ngừng run rẩy. Nhìn Dương Vũ Đình rời khỏi thân thể hắn, tôi không nghĩ nhiều, mau chóng cùng Lý mặt rỗ đưa hắn vào bệnh viện.

Khi bác sĩ đẩy Dư Hoa vào phòng phẫu thuật, tôi và Lý mặt rỗ ở hành lang mà phiền não. Lý mặt rỗ cũng ý thức được chúng tôi có thể đã nghi oan cho Dư Hoa, hỏi tôi tiếp theo nên làm sao?

“Đến viện bảo tàng, Dương Vũ Đình khẳng định đã trở về đó.”

Tôi suy nghĩ rồi chém đinh chặt sắt nói. Vì sao những nhân viên trực ban đó lại rời đi, bọn họ nhận được mệnh lệnh của ai? Tuy rằng Dương Vũ Đình bắt cóc Lý mặt rỗ tới đường ray, nhưng tôi biết, chủ yếu là hắn muốn giết Dư Hoa! Dư Hoa tàn phế, năm người bảo vệ đã chết, nhân viên trực ban rời đi, những việc này liên hệ với nhau, hiển nhiên chứng minh trong viện bảo tàng có người khác đang giở trò!

Hắn mượn tay âm linh mưu sát Dư Hoa không thành, lúc này nhất định sẽ trốn trong bóng tối bổ một đao. Cho nên tôi gióng trống khua chiêng cùng Lý mặt rỗ rời khỏi bệnh viện, nhưng chỉ đảo một vòng rồi lại lén lút trở lại bệnh viện. Dư Hoa ở phòng bệnh cho một người, vừa lúc tiện cho chúng tôi trốn ở dưới giường. Từng giây từng phút trôi qua, y tá trực ban ngồi trên ghế không ngừng ngủ gật, sau đó lại cẩn thận nhìn về phía hành lang rồi lặng lẽ rời đi. Hiển nhiên là lén về phòng ngủ, tôi thở dài, ngay cả thiên sứ áo trắng cũng lười biếng, có gì gọi là phục vụ nhiệt tình vì dân đâu.

“Trương gia tiểu ca, ngươi nói hung thủ có tới đây không?”

Lý mặt rỗ có chút không chắc chắn hỏi. Tôi nói nhất định sẽ đến, trừ phi hung thủ là Dư Hoa. Vừa dứt lời, hành lang đột nhiên truyền đến tiếng bước chân đứt quãng, hiển nhiên là có người tới. Tôi và Lý mặt rỗ nhìn nhau, cả hai nắm chặt tay. Rất nhanh cửa phòng mở ra, đi vào quả nhiên là nam nhân đeo mặt nạ mặc áo mưa kia.

Khi thấy phòng bệnh chỉ có một mình Dư Hoa, hắn đột nhiên lấy trong ngực ra một con dao lóc xương sáng loáng, giơ lên đâm vào ngực Dư Hoa. Dù đã dự đoán được hắn sẽ đến, nhưng khi tận mắt nhìn thấy hắn hành hung giết người trong bệnh viện, tôi vẫn bị chấn động! Trước khi hắn đâm xuống, tôi đột nhiên đá một cước, trực tiếp đạp hắn té ngã. Người nọ lui về phía sau vài bước, nhìn thấy tôi thì sửng sốt một chút rồi mau chóng chạy ra ngoài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vợ tôi dâm hơn đĩ (Update Phần 43)
Phần 43 Sau buổi tối có thể xem là định mệnh đó, tôi và thằng lơ xe lại có thêm một nghề khác nữa, đó là người mẫu xxx nghiệp dư, sau lần đó gã bóng thường hay gọi cho chúng tôi đặc biệt là thằng lơ xe, đơn giản tại nó có con cu hơi dị dạng. Cong cong vẹo vẹo, người ta thì chỉ cong hình cánh cung thôi, một là cong lên, hai là quặt xuống, còn con cu của nó thì khá lạ, nó cong hình cánh cung hướng lên, nhưng cái đầu rùa hơi bự hơn thân cu, nên đầu cu của nó lại quặt xuống. Đó là nguyên nhân khi Hương thấy nó là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Làm tình tay ba Some Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex ngoại tình
Chú chó nhỏ đáng yêu của em (Full) - Tác giả Tiểu ca ca
Phần 59 6 tháng sau... “Con nằm yên trên giường đi, để mẹ cởi áo cho con” Tuyền nghe lời mẹ nằm im, hơi thở nàng trở nên gấp gáp, bụng bầu 9 tháng như phát ra từng trận đau đớn, dần dần quần áo trên người Tuyền cũng được mẹ cởi hết. Chỉ thấy bây giờ bụng Tuyền do bầu 9 tháng nên đã rất to rồi, nhưng nàng không vì thế mà mập mạp hơn, dáng hình nàng vẫn rất cân đối, hai bầu vú cung do đó mà to hơn trước đây rất nhiều, núm vú trở nên hơi thâm sạm hơn, bên trên đầu núm vú đôi khi vẫn trào ra một ít sữa. Ở bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho chó liếm lồn Đụ nát lồn Làm tình với chó Người và thú (Sex thú) Sextoy Truyện sex phá trinh
Cô giáo Lan
Phần 33 Hôm đó vốn là ngày đi học bình thường, nhưng do Thảo cảm thấy nhức đầu nên xin phép trường cho nghỉ, dù sao lâu lâu xin nghỉ một ngày cũng chẳng phải là vấn đề lớn gì. Đến chiều thì Thảo cảm thấy khỏe hơn hẳn, mà ở nhà thì ngoài nghe nhạc, đọc sách, xem tivi cũng chả có gì làm, nên đâm ra Thảo củng cảm thấy nhàm, nghĩ tới nghĩ lui một hồi Thảo quyết định, dọn dẹp phòng mình. Vốn là người gọn gàng, nên phòng cũng chẳng có gì phải dọn nhiều, do đó chỉ loay hoay một chút là xong, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm nên Thảo quyết định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Áo dài Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ em gái Đụ em vợ Đụ tập thể Gái một con Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện les Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng