“Đại tẩu, còn việc gì sao?”
Tôi cau mày hỏi, nghĩ thầm sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đấy chứ?
“Không có không có…”
Vợ Tống Trung mau chóng nói. Lúc này tôi mới nhẹ nhàng thở ra, hỏi cô ta có việc gì mà gọi cho tôi.
Cô ta hỏi tôi còn ở lại Thẩm Dương không, tôi nói có, cô ta lại nửa muốn nói nửa không. Cả nửa ngày mới cẩn thận hỏi tôi có thể giúp một chút không.
“Có liên quan tới âm vật?”
Tôi sửng sốt. Cô ta chần chừ trong chốc lát rồi nói không chắc chắn lắm, sau đó nói tỉ mỉ sự tình với tôi. Thì ra cô ta có một người anh họ tên là Viên Đại Đầu, hắn là một thương nhân, hàng năm thường qua lại ở ba tỉnh Đông Bắc.
Như câu buôn bán thì phải gian dối, việc làm ăn của Viên Đại Đầu ý đã dần dần dính líu đến đám du côn vô lại xã hội đen, thường xuyên giúp quan lớn, phú hào xử lý một số chuyện họ không tiện làm. Trước đó vài ngày hắn nhận một vụ làm ăn với một thương nhân Đài Loan, sau khi việc thành được một món tiền thù lao rất lớn, còn chưa kịp vui vẻ đã xảy ra chuyện. Viên Đại Đầu đột nhiên trở nên hung bạo, phát hỏa đánh chửi con cái. Ban đầu vợ hắn cho rằng hắn bị áp lực công việc, cũng không so đo, nghĩ rằng một thời gian sau sẽ ổn.
Ai ngờ từ đó Viên Đại Đầu hoàn toàn thay đổi, trở nên thù ghét mọi người, cứ như toàn thế giới đều đắc tội hắn vậy. Người nhà đưa hắn vào bệnh viện tâm thần, nhưng bác sĩ lại nói tinh thần hắn không có vấn đề. Thấy Viên Đại Đầu ngày càng gầy yếu, sắc mặt vàng như nến, vợ hắn mới ý thức được rằng có thể đã trêu chọc đến thứ không sạch sẽ, tìm kiếm cao nhân khắp nơi. Mà sau khi vợ Tống Trung nghe được, lập tức nhớ tới tôi và Lý mặt rỗ, liền gọi điện hỏi thăm một chút, không ngờ chúng tôi vẫn còn ở Thẩm Dương.
“Ừm…”
Tôi nghe cô ta nói xong mới chậm rãi mở miệng:
“Đại tẩu, nếu không phải là chuyện của ngươi, theo quy củ thì phải lấy tiền.”
Nếu là việc của cô ta, tôi thà rằng mạo hiểm cũng phải giúp đỡ, cuộc sống của cô nhi quả phụ không dễ dàng gì. Nhưng nếu là người khác, nhất là một thương nhân làm việc xấu, đừng nói là Lý mặt rỗ, ngay cả tôi cũng không nhịn được muốn thu của hắn một số tiền lớn.
“Ta biết ta biết, nhà hắn có tiền, có thể cho ngươi rất nhiều tiền!”
Tựa hồ như sợ tôi không đồng ý, vợ Tống Trung nói.
Tôi gật đầu, bảo cô ta ở nhà chờ chúng tôi, sau đó tôi cúp máy. Lý mặt rỗ ở bên cạnh đã nghe rõ nội dung cuộc điện thoại, lúc này cười tủm tỉm nhìn tôi nói:
“Hê hê, ta nghĩ lần này sẽ không làm miễn phí chứ?”
“Nhìn bộ dáng của ngươi kìa!”
Tôi nói rồi nhìn hắn cười cười. Buổi chiều tôi và Lý mặt rỗ đi chợ mua chút đồ cần dùng rồi chờ đến lúc hoàng hôn mới chạy xe tới Xà Sơn Câu thôn. Khi vào thôn thấy không ít người già ngồi dưới gốc cây chơi mạt chược, còn có đám trẻ con đang đùa giỡn. Rất nhiều người nhận ra chúng tôi, bọn họ nhiệt tình chào hỏi, hỏi chúng tôi có cần giúp gì không.
Thấy bọn họ như vậy, hiển nhiên đã dần dần quên đi cái chết của Tống Trung, tôi nói dối là phải rời khỏi Thẩm Dương, muốn đến thăm vợ Tống Trung một chút. Nói vậy để tránh cho bọn họ lo lắng. Kỳ thật tôi tới đây là muốn nhờ vợ Tống Trung đưa chúng tôi tới nhà của Viên Đại Đầu, nhưng khi đến nhà cô ta thấy hai đứa nhỏ, tôi đột nhiên thay đổi chủ ý, hỏi địa chỉ và cách liên lạc rồi rời đi. Lý mặt rỗ hỏi tôi vì sao lại đổi ý, tôi nói mọi việc phải chú ý nhân quả, Viên Đại Đầu có gặp phải âm vật hay không còn khó nói, không cần thiết phải làm liên lụy đến cô nhi quả phụ.
Nhà Viên Đại Đầu ở Ngũ Hoàn, thành phố Thẩm Dương, đi tới thấy nhà cửa ở đây giống như là thành thị và nông thôn kết hợp với nhau, khắp nơi đều là rác thải và người bán hàng rong. Cuối cùng chúng tôi tìm được nhà Viên Đại Đầu ở sâu trong khu dân cư, đó là một căn biệt thự độc lập, trước cổng có một nữ nhân ba bốn mươi tuổi, thấy chúng tôi dừng xe thì mau chóng đi tới.
“Ngươi là vợ của Viên Đại Đầu?”
Tôi hỏi. Trên đường đi tôi đã gọi điện thoại, đoán chừng chính là cô ta.
“Phải, ta chính là vợ Viên Đại Đầu, các ngươi gọi ta là Tiểu Lệ là được.”
Nữ nhân đó liên tục gật đầu, đồng thời không ngừng khom lưng nhìn vào trong xe của chúng tôi. Lý mặt rỗ thấy thế sắc mặt trở nên khó coi, nói…
“Đại tỷ ngươi đang nhìn gì vậy?”
“Không nhìn gì cả, không nhìn gì cả…”
Tiểu Lệ ngượng ngùng cười cười, ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng ánh mắt vẫn liếc vào trong xe, hiển nhiên là thấy tôi và Lý mặt rỗ tuổi trẻ, cho rằng trên xe còn có cao nhân khác.
“Nghi thì không dùng, dùng thì không nghi, đại tẩu ngươi rốt cuộc có muốn chúng ta giúp không?”
Tôi bình tĩnh hỏi. Âm vật thương nhân cũng có tính cao ngạo, nếu cô ta nói không cần, tôi sẽ lập tức bỏ đi. Cô ta cũng có vài phần nhãn lực, nghe tôi nói như vậy, lập tức không ngừng nhận lỗi. Tôi cũng không nói lời vô nghĩa, bảo cô ta kể lại kỹ càng chuyện của Viên Đại Đầu rốt cuộc là như thế nào.
Cô ta đưa chúng tôi vào biệt thự, pha hai ly cà phê đưa cho tôi và Lý mặt rỗ, rồi mới lo lắng mở miệng:
“Lão Viên nhà ta sau khi giúp một thương nhân Đài Loan lấy một thứ ở vùng nông thôn thì tính tình đột nhiên đại biến, luôn vô duyên vô cớ phát hỏa. Trước kia hắn không như vậy, sao lại đột nhiên lục thân bất nhận…”
“Nói vào trọng tâm!”
Tôi không muốn nghe cô ta kể lể sự chua sót của mình nên cau mày nói.
“Được được…”
Tiểu Lệ dừng một chút, sắc mặt trắng bệch như đang nhớ tới chuyện gì đáng sợ, một lát sau mới nói:
“Điều tà môn là ban ngày hắn điên điên khùng khùng, nhưng tới buổi tối lại trở nên ôn nhu, giống như một văn sĩ cao nhã, thường xuyên ngồi ở đầu giường nói lời âu yếm! Hơn nữa nói chuyện thập phần nhẹ nhàng tình cảm, bất luận ta nói gì cũng không tức giận, cũng không ngừng lại.”
“Thấy hắn như vậy, ta cảm thấy rất kỳ quái, nhưng lại không nghĩ ra chỗ nào không đúng, chỉ nghĩ hắn đột nhiên có lương tâm.”
Nói đến đây Tiểu Lệ đột nhiên run lên, tôi biết cô ta đang sợ hãi liền vỗ vai cô ta, ý bảo cô ta tiếp tục.
“Đến mấy hôm trước ta về nhà mẹ đẻ, khi về nhà trời đã khuya, ta cho rằng lão Viên đã đi ngủ, ai ngờ vừa vào nhà đã nghe thấy hắn đang nói lời ngon ngọt. Phản ứng đầu tiên của ta là hắn đưa nữ nhân khác về nhà, lập tức nổi giận đùng đùng đá văng cửa phòng.”
“Kết quả chỉ thấy, trên giường chỉ có một mình lão Viên ngồi ở đầu giường lầu bầu, gọi thế nào hắn cũng không trả lời, tựa như đang nói chuyện với quỷ.”
Tiểu Lệ nói xong không ngừng vỗ lên ngực. Từ lúc đó cô ta ý thức được vấn đề nghiêm trọng, không dám ở lại căn phòng đó nữa.
“Xem ra chồng ngươi bị nữ quỷ mê hoặc!”
Lý mặt rỗ đắc ý bắt chéo chân ra vẻ thâm trầm nói. Hắn đang trả thù Tiểu Lệ lúc đầu đã không tôn trọng chúng tôi, Tiểu Lệ nghe xong quả nhiên sợ hãi vội hỏi Lý mặt rỗ nên làm gì.
“Chút việc nhỏ này không cần ta tự mình động thủ, để đồ đệ của ta xuất mã là được.”
Lý mặt rỗ chỉ tôi nói. Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, bộ dáng của Lý mặt rỗ quả thực già dặn trầm ổn hơn so với tôi nhiều, cho nên rất nhiều lần hắn đã giả mạo là sư phụ tôi, tôi lại không thể nào phản bác. Tiểu Lệ cũng mặc kệ, nước mắt lưng tròng nhìn tôi, tôi đành phải nói:
“Yên tâm đi đại tẩu! Ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
Nói xong, hung hăng liếc Lý mặt rỗ một cái.
Tôi cẩn thận quan sát căn biệt thự, phát hiện trong nhà đều khô ráo, duy chỉ có phòng ngủ ở lầu hai tỏa ra hơi ẩm nồng đậm, tựa như ở bờ biển vậy. Cẩn thận nhìn kỹ thậm chí còn thấy một cỗ sương đen bao phủ trước cửa. Tôi không khỏi nhíu mày, chỉ vào phòng ngủ hỏi:
“Đây có phải phòng của Viên Đại Đầu không?”
“Đúng vậy.”
Tiểu Lệ kinh ngạc nhìn tôi:
“Sao ngươi biết, chẳng lẽ đã nhìn ra điều gì sao?”
Tôi lạnh lùng gật đầu, tiến đến trước mặt Lý mặt rỗ nhỏ giọng nói vài câu, Lý mặt rỗ chớp chớp mắt, không nói một lời rồi đi ra ngoài.
Sau khi hắn đi, tôi hỏi Tiểu Lệ trong nhà còn xảy ra chuyện cổ quái nào khác không. Từ lớp sương đen là có thể thấy, âm vật quấy phá Viên Đại Đầu không bình thường! Nếu nó có thể bám lên người Viên Đại Đầu, mỗi tối đều nói lời âu yếm, vậy cho thấy trong căn phòng này, tám phần còn có điều cổ quái khác! Lúc này tôi nhìn chằm chằm vào Tiểu Lệ, ánh mắt của cô ta lóe lên, ngoài miệng thì lại nói không có gì.
Tôi xác định cô ta có chuyện gạt tôi, lạnh lùng cười nói:
“Ngươi tốt nhất là nói cho ta không sót một từ, nếu không chồng ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.”
“Cao nhân, ta nói, ta nói còn không được sao?”
Tiểu Lệ cắn môi, do dự nửa ngày mới nói ra. Thì ra căn biệt thự này không phải do bọn họ mua được, mà là do Viên Đại Đầu dùng sức mạnh của xã hội đen cướp lấy. Lúc trước nơi này là nơi mà tình nhân của ông chủ Viên Đại Đầu sinh sống, người đó mua biệt thự cho tiểu tam, nhưng còn chưa kịp ký hợp đồng thì đã chết.
Sau khi người đó chết, Viên Đại Đầu tiếp quản chức vụ liền chú ý đến căn biệt thự này, cô gái kia bị xã hội đen mỗi ngày tạt sơn, viết thư đe dọa, cuối cùng bị bức tự sát trong biệt thự. Viên Đại Đầu là người không tin quỷ thần nên đã chuyển vào ở. Tiểu Lệ nói xong hỏi tôi:
“Không phải là quỷ hồn cô gái kia tìm tới cửa chứ?”
“Chuyện này ta không quản được, các ngươi tìm người khác đi.”
Tôi nghe xong thì nhăn mày lại, lập tức muốn bỏ đi.
Tôi chỉ là một âm vật thương nhân gà mờ, gặp phải âm vật hơi có chút lợi hại thì đã phải liều mạng rồi. Hiện giờ âm vật là cái gì còn chưa biết, biệt thự lại có thêm một nữ quỷ oán khí ngút trời, trừ phi tôi là thằng ngu, nếu không tuyệt sẽ không dính vào vũng nước đục này. Tiểu Lệ thấy tôi như vậy, ý thức được sự tình nghiêm trọng, mau chóng giữ chặt tay áo của tôi đau khổ cầu xin, vừa nói vừa khóc. Tôi sợ nhất là nữ nhân khóc lóc, huống chi kẻ làm chuyện xấu là Viên Đại Đầu, Tiểu Lệ chỉ là người nhà mà thôi.
Nghĩ đến đây tôi hít thật sâu một hơi, nói…
“Đại tỷ ngươi đừng vội, để ta thử xem, có được hay không còn khó nói.”
“Thử xem cũng được, cứ thử xem.”
Tiểu Lệ lắp bắp nói, rõ ràng rất sợ hãi. Tiếp theo tôi hỏi cô ta Viên Đại Đầu lúc nào sẽ trở nên ôn nhu? Tiểu Lệ không hề nghĩ ngợi nói vào 12 giờ đêm. Xem ra tôi đoán không sai, 12 giờ đêm thuộc về giờ Tý, là thời khắc âm dương chuyển giao, lúc này có thể xuất hiện nói chuyện với âm vật tuyệt đối là đại hung chi quỷ.
Tiếp theo tôi lại hỏi cô ta lúc này Viên Đại Đầu đang làm gì.
“Ngủ, hắn ngoại trừ buổi tối nói lời âu yếm ra thì thời gian khác đều ngủ, lúc ăn cơm cũng là do ta giúp hắn.”
Tiểu Lệ bất đắc dĩ nói. Nếu Viên Đại Đầu đến ăn cơm còn khó, xem ra sắp chết rồi. Một lát sau Lý mặt rỗ mặt xám mày tro trở lại, trên tay cầm một bao tro, hắn đi tới quăng cho tôi nói:
“Mẹ nó, việc bẩn việc mệt đều để ca ca làm, lần này phải thêm tiền, nhất định phải thêm tiền!”
Tôi làm lơ hắn, sau đó bảo Tiểu Lệ đưa tôi vào phòng của Viên Đại Đầu.
Cô ta tò mò nhìn túi tro trong tay tôi, hỏi tôi dùng làm gì.
“Cành liễu ngâm nước muối, mười cân gỗ liễu đốt thành một cân tro, liệu có thể dùng làm gì?”
Tôi lạnh lùng cười, nhìn về phía sương đen trước cửa.
“Đại sư, thứ này sẽ không làm chồng ta bị thương chứ?”
Tiểu Lệ khẩn trương hỏi, nét mặt đầy lo lắng cho Viên Đại Đầu, từ đáy lòng tôi đã có thêm hảo cảm với cô ta, bảo cô ta không cần lo lắng. Cô ta gật đầu, lúc này mới yên tâm mở cửa.
Khi cô ta mở cửa ra, tôi nhìn chằm chằm vào làn sương đen quỷ dị, phát hiện nó cũng không vì cửa mở ra mà tiêu tán, ngược lại còn thoáng có dấu hiệu biến đổi. Cùng lúc đó, trong phòng có một mùi thối gay mũi, tôi đi tới phát hiện Viên Đại Đầu đang nằm trên giường ngủ, mặt hắn không còn chút huyết sắc, người gầy trơ xương, hiển nhiên không chịu được bao lâu nữa.
“Hắn biến nơi đây thành nhà xí?”
Lý mặt rỗ bịt mũi nói, tôi theo ánh mắt hắn mà nhìn, phát hiện trên mặt đất có rất nhiều chai lọ chứa đầy chất thải bài tiết, có chai bị đổ ra ngoài tạo thành mùi hôi thối vô cùng. Tôi không nhịn được mà nhíu mày, Viên Đại Đầu như vậy mà chẳng lẽ Tiểu Lệ lại mặc kệ sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |