“Coi như ngươi cứu ta một mạng.”
Tôi nhẹ nhàng thở ra, khen Lý mặt rỗ một câu, phối hợp với hắn ra vẻ. Lý mặt rỗ đắc ý nhướn lông mày:
“Đó là tự nhiên, cũng không nhìn xem ca ca là ai.”
Tôi không để ý tới hắn, chuẩn bị nói với Tiểu Lệ về phát hiện vừa rồi, không ngờ vừa ngó đến ghế sô pha thì sô pha lại trống rỗng, nào thấy Tiểu Lệ?
“Tiểu mỹ nhân đâu?”
Lý mặt rỗ quay đầu nhìn lại thì chấn động, ngay sau đó run rẩy nói:
“Mẹ kiếp, nơi này có chút không đúng a, Trương gia tiểu ca, nếu không thì chúng ta rút lui đi.”
Tôi không để ý đến hắn, dùng sức xoa huyệt Thái Dương, trong lòng bối rối. Trên lầu có hai âm linh, hơn nữa Tiểu Lệ lại vừa mới biến mất, biệt thự này ít nhất có ba âm linh… Tiểu Lệ vừa biến mất, nơi này ít nhất có ba âm linh…
Bọn chúng có phải cùng một đám không? Tiểu Lệ rốt cuộc là người hay quỷ, hay Tiểu Lệ vừa nói lúc nãy là quỷ biến thành? Trong nhất thời vô số vấn đề tràn ngập trong đầu tôi, tôi nhịn không được mà ngồi xổm trên mặt đất. Lúc này Lý mặt rỗ đột nhiên chạy về phía WC dỏng tai lên, cẩn thận nghe xong một hồi mới mở miệng nói:
“Trương gia tiểu ca, Tiểu Lệ hình như ở trong WC.”
Nghe xong, tôi bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía sau WC. Cửa WC mở ra, Tiểu Lệ cả người co lại trốn trong góc, hai tay bất lực ôm đầu gối, trên mặt tràn ngập sợ hãi.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Tôi quan tâm hỏi, nhưng lại không dám tới gần, trong tay nắm lấy linh phù, chỉ cần cô ta nói điều gì không phù hợp tôi sẽ ra tay.
“Quỷ… Nơi này có quỷ a! Con quỷ đó giống ta như đúc, cô ta bảo ta không được đi ra ngoài.”
Tiểu Lệ vừa nói vừa gào khóc, tôi lấy nước mắt bò xoa lên mí mắt, khi hai mắt trở nên chua xót thì nhìn lại, trên người Tiểu Lệ vẫn có ba ngọn dương hỏa, lúc này mới yên tâm đi tới nâng cô ta dậy. Cô ta không có vấn đề, Tiểu Lệ vừa rồi tự nhiên là do quỷ biến thành.
Tôi đột nhiên có chút hối hận khi nhận mối làm ăn này, thật muốn buông tay mặc kệ, bởi vì vụ này đã vượt quá khả năng của tôi. Nhưng Tiểu Lệ đau khổ cầu xin làm tôi lại mềm lòng. Nói đến cùng, cô ta cũng là một nữ nhân mệnh khổ. Tôi cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy hiện giờ việc cấp bách là phải tìm hiểu rõ nữ quỷ giả mạo Tiểu Lệ rốt cuộc có thân phận gì? Nghĩ vậy tôi nhìn Tiểu Lệ bảo cô ta nói rõ vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Ta cũng không biết, nữ quỷ đó trước đây chưa từng xuất hiện, vừa rồi khi ta vào WC mới là lần đầu tiên thấy nó. Nhưng nó cũng không hại ta, chỉ không cho ta rời khỏi WC, sau khi các ngươi xuống lầu cô ta mới biến mất.”
Tiểu Lệ nói xong vẫn sợ hãi lắc đầu. Nhưng tôi lại cảm thấy, nữ quỷ đó không những không có ác ý mà còn muốn bảo vệ Tiểu Lệ. Nghĩ đến đây, tôi quyết định cứ mặc kệ Viên Đại Đầu. Nếu nữ quỷ thần bí này không cho Tiểu Lệ rời khỏi WC, nói vậy trong WC có huyền cơ gì đó.
Để nghiệm chứng suy đoán, tôi bảo bọn họ rời đi, sau đó tắt đèn. Tôi dùng la bàn đi lại trong WC, không ngờ đi vài vòng, kim la bàn vẫn không nhúc nhích, tựa như không hoạt động.
“Sao lại thế này?”
Tôi nhíu mày, nhỏ giọng nói thầm. Lúc này đột nhiên kim la bàn nhanh chóng hướng về phía trước. Thấy thế tôi thở dài một cái, hiện tượng này gọi là phù châm, điều này cho thấy nơi này có âm linh, hơn nữa còn là âm linh lương thiện.
Phong thuỷ học cho rằng phàm là xuất hiện tình huống này, là do có tổ tiên hoặc Bảo Gia Tiên phù hộ. Mà nữ quỷ này có diện mạo giống Tiểu Lệ, vậy khẳng định là tổ tiên của cô ta. Tôi thu hồi la bàn, rút ra ba nén hương cắm lên cửa sổ châm lửa, tuy rằng WC nhỏ hẹp không có gió nhưng khói hương vẫn toát ra lượn lờ bên cạnh tôi, không ngừng xoay tròn. Tôi lui về phía sau một bước, cúi mình vái làn khói hương một cái, ngẩng đầu phát hiện làn khói trước mắt hợp thành một chữ “tạ” (cảm tạ).
Xem ra cô ta đang cảm tạ tôi bảo vệ Tiểu Lệ, tôi gật đầu nhẹ giọng nói:
“Ngươi yên tâm đi! Nếu đã nhận mối làm ăn này, ta sẽ quản đến cùng.”
Tiếng nói vừa dứt, chữ “tạ” kia lại run rẩy vài cái sau đó chậm rãi biến mất. Sau khi ra khỏi WC tâm cảnh của tôi đã thay đổi rất nhiều, tổ tiên Tiểu Lệ vẫn luôn kiên trì bảo vệ cô ta, một âm vật thương nhân như tôi có lý do gì để từ bỏ đây?
“Trương gia tiểu ca, chúng ta có rút không?”
Lý mặt rỗ hiển nhiên vẫn còn sợ hãi vội hỏi. Tiểu Lệ lo lắng nhìn tôi, phỏng chừng sợ tôi sẽ buông tay mặc kệ.
“Việc này đúng là chúng ta phải quản rồi…”
Tôi đáp. Lý mặt rỗ choáng váng, hắn lắp bắp hỏi tôi có phải đã phát sốt không, còn định sờ trán tôi.
“Lăn đi xem TV của ngươi đi.”
Tôi cười đẩy hắn ra, sau đó bảo Tiểu Lệ đi ngủ, nói tôi đã biết phải đối phó âm linh như thế nào rồi, chờ sáng mai sẽ bố trí. Tiểu Lệ nghe xong liên tục cảm tạ, nhưng vẫn do dự không chịu về phòng, tôi biết cô ta sợ hãi, suy nghĩ rồi bảo cô ta ngủ trên ghế sô pha. Cô ta phỏng chừng đã mệt muốn chết rồi, cũng không khách khí nằm trên ghế rất nhanh đã ngủ.
Lý mặt rỗ lúc này mới hỏi tôi có phải đã phát hiện ra điều gì hay không. Bất tri bất giác, hai chúng tôi đã có chút ăn ý. Tôi hơi mỉm cười, kể lại chuyện tổ tiên Tiểu Lệ hiển linh. Lý mặt rỗ nghe xong kích động không thôi, nói…
“Có ngoại viện này chúng ta còn sợ cái trứng gì? Khó trách ngươi đột nhiên khoe khoang như vậy.”
Lý mặt rỗ còn nói nếu đó là tổ tiên Tiểu Lệ, vậy thời gian thành quỷ khẳng định còn lâu hơn hai con quỷ thời kháng chiến kia nhiều, không cần tôi ra tay, lão tổ tông sẽ thu thập bọn chúng.
“Không đơn giản như vậy.”
Tôi có chút bội phục phép thắng lợi tinh thần của Lý mặt rỗ, hắn mà sinh ra sớm 100 năm thì nào còn có AQ.
“Có ý gì?”
Lý mặt rỗ hỏi.
“Cô ta nếu không cho Tiểu Lệ ra khỏi WC, vậy chứng tỏ cô ta chỉ có thể bảo đảm Tiểu Lệ sẽ không xảy ra chuyện trong WC! Hơn nữa hai con quỷ trên lầu oán khí ngút trời lại chỉ ở trong phòng không ra, thậm chí vừa rồi cũng không xuống lầu đuổi theo chúng ta, bọn chúng có phải đã có thỏa thuận gì hay không?”
Tôi vừa nghĩ vừa nói. Lý mặt rỗ nghe xong như suy tư điều gì mà gật đầu, hỏi tôi có thể nghĩ biện pháp dẫn hai con quỷ trên lầu tới WC không, thậm chí là dẫn xuống lầu một cũng được.
“Thử xem, giờ đi ngủ đã.”
Tôi nói xong thì nằm lên một cái ghế sô pha khác, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
“Trương gia tiểu ca, ta ngủ ở đâu a?”
Lý mặt rỗ buồn bực hỏi, tôi lúc này mới nhận ra trong đại sảnh chỉ có hai cái ghế sô pha đã bị tôi và Tiểu Lệ chiếm lấy. Nếu Lý mặt rỗ không muốn lên lầu ngủ chung với quỷ thì chỉ có thể ngủ dưới sàn nhà.
“Tùy ngươi, không được thì vào WC ngủ đi.”
Nói xong tôi dứt khoát nhắm mắt lại, mặc kệ hắn.
Ngày hôm sau khi mở mắt ra, Tiểu Lệ đã nấu bữa sáng. Cô ta khí sắc rất tốt, xem ra chúng tôi đã làm cô ta kiên định hơn. Rửa mặt xong tôi không thấy Lý mặt rỗ đâu, liền hỏi Tiểu Lệ có thấy Lý mặt rỗ không? Tiểu Lệ lắc đầu.
“Tiểu tử này có thể đi đâu?”
Tôi nghi hoặc lấy điện thoại ra gọi cho Lý mặt rỗ, tiếng chuông vang lên dưới ghế sô pha. Ngay sau đó Lý mặt rỗ còn đang buồn ngủ bò ra hỏi tôi có việc gì.
“Không có việc gì…”
Tôi nhất thời không biết nói gì. Ăn xong tôi gọi cho Tiểu Nguyệt báo bình an, sau đó sắc mặt trầm trọng gọi vào số của Lão Thử tiền bối. Hết cách, lúc này cần phải mời ngoại viện, dù chỉ cho tôi một chủ ý cũng là tốt rồi.
Không ngờ này lão ta sống chết không chịu nghe máy, tính ra thì mỗi lần tôi tìm lão cũng đều không có chuyện gì tốt. Cuối cùng tôi đành phải hung tợn nhắn tin nói còn không nghe thì tôi sẽ bảo Nhất Sơ đánh lão. Vừa nhắn xong lại gọi, chỉ một giây sau đã có người nghe máy!
“Có chuyện mau nói có rắm mau đánh, lão tử còn đang bận chơi mạt chược.”
Điện thoại vừa kết nối Lão Thử tiền bối đã hầm hầm mắng, tôi cười hắc hắc, nói:
“Có chuyện muốn thỉnh giáo lão nhân gia ngài.”
“Chuyện gì? Nói mau.”
Lão Thử tiền bối không kiên nhẫn nói.
“Là thế này.”
Khó có được lão cho tôi cơ hội nói chuyện, tôi sắp xếp lời lẽ, nói ngắn gọn trong điện thoại. Tôi nói xong, cả nửa ngày lão ta cũng chưa trả lời, đến khi tôi gọi vài tiếng, lão mới bảo tôi nói tiếp.
“Tiếp cái lông a, ta đã nói xong rồi, ngươi rốt cuộc có đang nghe không đó?”
“Mẹ nó, chút chuyện này mà còn làm kinh động lão tử? Thật làm ông nội ngươi mất mặt.”
Lão Thử tiền bối nói xong trực tiếp cúp máy.
Tôi nhìn điện thoại sững sờ, rất nhiều lần muốn gọi cho lão nhưng vẫn nhịn được. Bởi vì câu nói của lão, tôi làm ông nội mất mặt. Mẹ nó, lão tử sẽ không nhờ ai, tôi không tin không có người khác thì không sống được! Không ngờ nửa ngày sau, Lão Thử tiền bối lặng lẽ nhắn cho tôi một tin:
“Oán từ tâm sinh, trong lòng không oán, âm linh tự đi.”
Nói mấy lời này khác gì không nói, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm nhận được sự quan tâm của lão, trong lòng không khỏi thấy ấm áp.
Không nghĩ đến chuyện xin giúp đỡ nữa, tôi nhớ đến cuộc nói chuyện đêm qua giữa hai con quỷ trên lầu, hỏi Tiểu Lệ có biết chủ nhân cũ của biệt thự này không, hay là có ảnh chụp của cô bồ nhí bị Viên Đại Đầu bức tử không. Tiểu Lệ suy nghĩ rồi nói có, sau đó tìm trên blog của Viên Đại Đầu tìm được ảnh của người kia, tôi vừa thấy đã nhận ra người đó chính là nữ nhân áo đỏ tối qua! Tôi lại hỏi cô bồ nhí đó tên là gì, Tiểu Lệ nói nữ nhân này tên là Bạch Hy Nhã. Tối qua Viên Đại Đầu cũng gọi nữ quỷ kia là Hy Nhã, xem ra nữ quỷ kia và tiểu tam đã chết không chỉ có diện mạo giống nhau mà cả tên cũng trùng nhau.
Nếu cô ta là kỹ nữ ở Bát Đại Hồ Đồng, lại từng có một đoạn tình ái với âm linh, tôi nghĩ đó hẳn không phải là hạng người bình thường, liền tra thông tin về Bạch Hy Nhã. Kết quả có một lượng lớn tin rác: Cả nước có bao nhiêu Bạch Hy Nhã, chồng Bạch Hy Nhã là ai… cái tôi muốn tìm lại không có. Tôi không khỏi nhụt chí, Lý mặt rỗ lại thề thốt hắn có thể tìm được, nói xong liền lên một trang web bí mật…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |