Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 229

Sau khi về khách sạn, tôi nói lại chuyện nhận ủy thác cho Tiểu Nguyệt, nàng vui vẻ nói:

“Giúp thần xã bắt yêu quái, chơi quá vui! Như vậy so với ngắm cảnh đơn thuần hay hơn nhiều.”

Tôi hỏi nàng Lý mặt rỗ đâu, Tiểu Nguyệt nói vừa rồi Lý mặt rỗ và Như Tuyết bị nhốt ở cầu thang rất lâu, tinh thần có chút không chịu nổi, hai người họ đã về phòng nghỉ ngơi. Trước mắt không rõ địch tình, tôi cũng không biết chuẩn bị gì, liền để sáng mai lại đến thần xã điều tra một chút.

Sáng sớm hôm sau, chúng tôi đang chuẩn bị xuất phát, Lý mặt rỗ lại sống chết không muốn đi, ôm chăn ăn vạ trên giường nói:

“Lần này dù cho nhiều tiền ta cũng không đi, ta không muốn gặp lại chuyện như vậy nữa!”

“Xem ngươi kìa!”

Tôi uy hiếp hắn sẽ nói chuyện hắn sờ mông mấy em gái ra Lý mặt rỗ mới không tình nguyện mà xuống giường. Như Tuyết cũng đang do dự, tôi đưa Phong Quỷ Đại mà Nhất Sơ dùng tối qua cho cô ta, nói thứ này có thể dùng phòng thân, cô ta tin là thật mới an tâm đeo bên người.

Ăn xong bữa sáng là 9 giờ hơn, chúng tôi liền tới thần xã Inari, vốn tưởng rằng đến sớm không ngờ ở đây đã có không ít du khách, rất nhiều người xếp thành hàng dài, quay vào pho tượng thần Inari cầu nguyện, viết tâm nguyện lên một miếng gỗ nhỏ. Tiểu Nguyệt nói muốn viết một tâm nguyện, tôi nói:

“Nhiều người như vậy, chúng ta làm chính sự trước, đến tối không có ai thì lại đến cầu nguyện.”

Chúng tôi xem xét khắp nơi, bị một nam nhân mặc trang phục vu sư gọi lại, ki lý cô lô nói một tràng tiếng Nhật.

Tiểu Cao và hắn nói chuyện với nhau, rồi nói với chúng tôi:

“Vị này chính là đại thần quan của thần xã: Urashima (Phổ Đảo) tiên sinh, hắn nói nơi này du khách không được vào tham quan.”

“Ngươi nói với hắn, chúng ta không phải là du khách, là khách do Chiba tiểu thư mời đến!”

Tôi nói. Tiểu Cao phiên dịch cho Urashima nghe, Urashima nửa tin nửa ngờ, lúc này Chiba xách theo một thùng nước đi tới, vội vàng buông thùng nước rồi nói rõ cho Urashima.

Thái độ của Urashima đại biến, nhiệt tình tỏ vẻ hoan nghênh chúng tôi, nhưng hắn còn có việc phải làm liền bảo Chiba đưa chúng tôi đi dạo. Tiểu Nguyệt kéo tay áo tôi, chỉ vào Chiba nói:

“Đây là vu nữ trong truyền thuyết a? Quả nhiên khí chất không giống người thường.”

“Cảm ơn!”

Chiba hơi mỉm cười.

“Ngươi biết tiếng Trung?”

Tiểu Nguyệt chấn động.

“Đã học qua chữ Hán.”

Chiba nói. Lý mặt rỗ cười hì hì khích lệ nói:

“Chiba tiểu thư, đại đại xinh đẹp.”

Như Tuyết hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.

Khi vào thần xã, tôi phát hiện ở trong góc có một cái đèn bằng đá bị hư hại, du khách có lẽ không nhìn ra điều gì, nhưng tôi và Nhất Sơ lại để ý tới, cái đèn này khác những cái khác, tôi chú ý tới một con Chu Tước điêu khắc bên trên, tôi xoa chút bụi từ đoạn bị vỡ ra ngửi thử, rõ ràng có một tia âm khí nhàn nhạt! Bên trong ngọn đèn đá này có thể đã dùng đất ở bãi tha ma để xây dựng bố cục phong thuỷ của toàn bộ thần xã.

Kiến trúc phong thuỷ cũng không phải là cứ dùng thứ có nhiều dương khí là tốt, có đôi khi cũng dùng một vài thứ có âm khí, âm dương phối hợp, làm cho phong thuỷ lưu động.

“Nếu ta đoán không sai, 4 góc của thần xã đều có đèn đá như vậy, trên đó có điêu khắc tứ thần thú của Trung Quốc: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.” Tôi nói.

Chiba rất bội phục gật đầu:

“Trương tiên sinh nhãn lực quả nhiên là cao, đèn đá như vậy quả thực là có, nhưng mấy ngày nay đã bị người khác hủy hoại một cách khó hiểu…”

“Tiểu thư, sao ngươi nói chuyện như mấy tên quỷ tử Nhật Bản trong TV vậy.”

Như Tuyết châm biếm, cô ta có chút địch ý với Chiba, có thể là do oán hận Lý mặt rỗ vẫn luôn nhìn lén Chiba.

“Quỷ tử Nhật Bản? Là yêu quái sao?”

Chiba vẻ mặt khó hiểu, từ nhỏ đã lớn lên ở thần xã, có lẽ là không xem TV bao giờ. Tôi đổi đề tài, bảo cô ta đưa chúng tôi tới xem mấy chỗ khác. Trên đường Tiểu Cao sửa lại ngữ pháp tiếng Hán cho Chiba, tuy rằng Chiba nói chuyện kỳ kỳ, nhưng cô ta thông minh, một khiếu thông trăm khiếu thông, rất nhanh đã có thể nói tiếng Hán như người Trung Quốc bình thường.

Phía sau thần xã là đồng ruộng, người trong thần xã trồng rau ở đây, xa xa có rất nhiều phần mộ mọc đầy cỏ xanh, tôi nói với Tiểu Nguyệt:

“Ta kiểm tra nàng, mộ đặt ở phía trước nhà tốt hay ở sau nhà tốt?”

“Phía sau, ở phía trước thì quá khó coi.” Tiểu Nguyệt nhíu mày nói.

“Sai rồi, mộ nên đặt ở phía trước! Phong thuỷ học nói “Ninh khiếu phòng tiền đồi thượng đồi, mạc khiếu phòng hậu quỷ lai thôi”, mồ đặt ở phía sau nhà là tối kỵ trong phong thuỷ.” Tôi giải thích.

(Ninh khiếu phòng tiền đồi thượng đồi, mạc khiếu phòng hậu quỷ lai thôi: Ở trước nhà thì của cải chất chồng, ở phía sau nhà thì quỷ tới đẩy).

Chiba nháy mắt nói:

“Trương tiên sinh, Nhật Bản chúng ta không chú ý đến phong thuỷ, nó dường như cũng không có ảnh hưởng gì, thứ cho ta mạo phạm, có thể thấy rằng thuyết phong thuỷ ngươi vừa nói quả thật là vô căn cứ.”

“Ngươi cho rằng không có ảnh hưởng sao?”

Tôi cười lạnh một tiếng, sau đó nói với cô ta, đầu tiên là thần xã có nhiều dương khí, tà vật không dễ tiến vào, tiếp đó là người trong thần xã phần lớn là cả đời không kết hôn, không thấy ảnh hưởng, cuối cùng là phong thuỷ của thần xã là do cao nhân chỉ điểm, vô cùng nghiêm cẩn, hiện giờ 4 cái đèn đá vừa bị hủy thì lập tức bắt đầu có ma quỷ quấy phá, huống chi là về sau?

Chiba bừng tỉnh đại ngộ nói:

“Có biện pháp nào giải quyết không?”

“Những phần mộ đó chôn ai?”

Tôi hỏi.

“Các đời thần quan, vu nữ, bọn họ đều là người hầu trung thành của thần Inari, thiết tưởng đã sớm thành Phật.”

Chiba chỉ vào ngôi mộ phía trước nói:

“Chỉ là trên ngọn núi này còn có không ít samurai chết trận, như ngài nói thì phong thuỷ hẳn là không tốt lắm?”

Trong núi trồng rất nhiều trúc, tràn ngập một cỗ sương mù trắng xóa, quả thực có âm khí rất mạnh.

“Buổi tối ta sẽ thi pháp tu bổ phong thuỷ cách cục nơi này, hẳn là sẽ không có quỷ quấy phá nữa.”

Tôi nói.

“Cảm ơn.”

Chiba cảm kích gật đầu.

Nhất Sơ vẫn luôn im lặng đột nhiên hỏi:

“Người xây toà thần xã này là ai?”

– Chiba trả lời:

“Nghe nói là âm dương sư vĩ đại Abe Yasukiyo xây nên.”

“Cháu của Abe Seimei?”

Nhất Sơ nhíu mày.

“Đúng.”

Chiba gật đầu. Tôi mở điện thoại tra thử, ở thời Heian của Nhật Bản, âm dương sư là một nghề nghiệp vô cùng ghê gớm, mà Abe Seimei chính là âm dương sư được Thiên hoàng ngự dụng, phụ trách phong thuỷ hoàng cung và hiến tế.

Mà cháu của Abe Seimei là Abe Yasukiyo được thừa kế chức vị âm dương sư. Tôi thầm nghĩ, tòa thần xã này có lẽ nào có liên hệ nào đó với hồ yêu Tamamonomae bị phong ấn năm xưa? Lúc này trong thần xã có tiếng xôn xao, một vu nữ đi tới nói với Chiba mấy câu, tôi hỏi cô ta có chuyện gì, cô ta nói có 2 du khách bị té xỉu. Tới thì cũng tới rồi, chúng tôi liền đi qua xem, 2 du khách nằm im một chỗ, một nam một nữ, dường như là hai vợ chồng.

Urashima cũng ở đó, đang gọi xe cứu thương, tôi vừa thấy sắc mặt của đôi vợ chồng này thì cảm giác không đúng. Nhất Sơ đi qua lật mí mắt bọn họ, nói với tôi:

“Bị hút dương khí…”

“Các ngươi có thể cứu bọn họ không?”

Chiba hỏi. Tôi nói với cô ta, đôi vợ chồng này không nguy hiểm đến tính mạng, nằm tĩnh dưỡng mấy ngày là ổn. Ban ngày sẽ không có quỷ, thứ hút đi dương khí của bọn họ chỉ có thể là yêu, rất có thể là 1 trong 2 con yêu hồ.

Tôi vừa thấy tất cả mọi người tập trung tại đây, bỗng nhiên nhăn mày lại:

“Không xong, chúng ta có thể đã trúng kế điệu hổ ly sơn rồi! Đối phương muốn tới chỗ pho tượng hồ ly.”

Urashima kinh hãi, lập tức chạy tới kho hàng kiểm tra, những người khác cũng theo sát. Khi chúng tôi lúc chạy tới, Urashima đã mở ngăn tủ ra, bên trong trống rỗng, hắn hô to gọi nhỏ, Nhất Sơ đột nhiên duỗi tay vào trong ngăn tủ, kéo ra cái rương.

Huyễn thuật này làm cho Chiba và Urashima khiếp sợ, Nhất Sơ nói:

“Là thuật che mắt.”

Urashima không yên tâm, muốn đích thân mở ra để xác nhận, khi pho tượng hồ ly bị lấy ra, Tiểu Cao đột nhiên đoạt lấy pho tượng trong tay hắn rồi cướp đường mà chạy!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thảm kịch (Full)
Chở hai mẹ con Gia Thư đến bến tàu thì Nông quay xe trở về, vì bà Lê mang trong mình giọt máu của gã nên gã không thể mặt dày lấy hết tiền của hai mẹ con bà được, làm ở nhà đại tá Mạnh vài năm, gã cũng tích lũy được một số tiền nho nhỏ, trong nhà còn nhiều tài sản lớn mà bà Lê không thể mang theo, gã định sẽ bán nhanh dù biết sẽ bị ép giá đến thấp nhất. Có được số tiền, Nông dự định sẽ trở về bản làng xưa mua hết đất đai cả bản rồi làm trưởng bản, từ đó gã sẽ trở thành người có quyền...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ nát lồn Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh
Hai đứa bạn thân - Tác giả Leysek
Phần 27 Dũng nằm ở ghế xem TV thì thấy mẹ đã dậy và cầm quần áo để đi tắm. Nằm cho tay vào trong quần vuốt chim mà cảm thấy thèm khát nhục dục. Cái tuổi đang dậy thì như nó thì lúc nào cũng nghĩ đến vú vê đàn bà, chim lúc nào cũng cửng tót lên được. Dũng bật dậy lò dò đi xuống dưới bếp, nghe thấy tiếng dội nước bên trong cái nhà tắm thì đầu nó tưởng tượng ra cái cơ thể nóng bỏng như ngọn núi lửa của mẹ bên trong đó. Dũng lại rón rén men theo cái hàng rào phía sau nhà bếp và đi tới nhà tắm để ngó qua...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Hành trình loạn luân (Update Phần 77)
Phần 77 Lo tang lễ xong, tôi cùng chị em cung chủ vào viện thăm cung nữ. Các nàng nằm ở phòng chăm sóc riêng biệt nên ngoài cung nữ không có bệnh nhân khác. Cung chủ nói dối với bác sĩ rằng tôi là em trai của bệnh nhân. Kiều, Nụ, Nấm và Na thấy tôi đến bèn gượng ngồi dậy, tôi nói nằm yên để tránh ảnh hưởng vết thương. Các nàng dịu dàng ngắm tôi. Chờ bác sĩ đi khỏi, tôi lần lượt nắm tay từng người: Anh xin lỗi các em, vì anh về trễ... Bé Na đặt tay lên môi tôi: Chúng em không hề yêu anh, anh vẫn khóc thương như tất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng