Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 98

Tôi kéo Lão Lý lại…

“Hắn cũng là vì miếng cơm thôi, kiếm sống không dễ dàng, tất cả mọi người có chỗ khó xử. Đừng gây chuyện, đi gặp bằng hữu của ngươi mới là quan trọng.”

Lý mặt rỗ nghe vậy mới từ bỏ…

“May cho hắn mạng lớn, lão tử hôm nay có chuyện quan trọng, nếu không phải bắt hắn nói cho ra lẽ. Lúc lão tử tung hoành giang hồ hắn còn đang cởi truồng chạy ngoài đường.”

Tôi cũng không muốn nói gì thêm với hắn. Lý mặt rỗ vẫn tiếp tục khoác lác…

“Huống chi chúng ta dáng dấp anh tuấn phong lưu tiêu sái lỗi lạc, vừa nhìn đã biết không thể là người xấu a. Ngu dân, đó chính là một tên đại đại ngu dân. Hắn hoài nghi hai chúng ta, thật đúng là mắt chó bị mù.”

Tôi thật không nhịn được, cẩn thận quan sát vẻ ngoài xấu xí của Lý mặt rỗ, da mặt của hắn lỗ chỗ mấp mô như bề mặt của mặt trăng, nào có vẻ gì là anh tuấn phong lưu tiêu sái, tôi liền ho nhẹ một tiếng. Lý mặt rỗ lúng túng nhìn tôi cười cười…

“Ta nói ngài, là ngài.”

“Nhưng, Lý mặt rỗ, ta rất bội phục ngươi.”

Tôi khó khăn lắm mới nghiêm túc được nói…

“Ngươi dù có chút gian manh, mồm mép dẻo quẹo nhưng quen biết không ít bằng hữu, tam giáo cửu lưu, không có gì mà ngươi không quen biết…”

Không chờ tôi nói xong, Lý mặt rỗ đã kích động nói “Đúng vậy! Người hành tẩu trong giang hồ là dựa vào một chữ “nghĩa”. Nếu không có bằng hữu thì còn lăn lộn thế nào? Trương gia tiểu ca, không phải ta khoác lác, trong nghề này, không có ai mà Lý mặt rỗ ta không quen biết, muốn làm gì, đi đường nào, cứ nói cho ta hay, ta đảm bảo với ngài chắc chắn sẽ làm được, nếu không chữ “Lý” trong họ của ta sẽ viết ngược.” Trong lời nói lộ ra chút đắc ý. Tôi cười cười, chỉ sợ còn nói nữa sẽ khiến Lý mặt rỗ tự thổi bản thân hắn bay lên trời mất, đành phải đổi chủ đề…

“Vị huynh đệ này của ngươi xem ra có chút vốn liếng a.”

“Cái rắm!”

Lý mặt rỗ nhếch miệng…

“Trương gia tiểu ca, hai ta quen biết đã lâu, ta có chuyện gì cũng không dám giấu diếm ngươi. Nói thật với ngươi, tổ tiên nhà hắn nghèo vô cùng. Nghèo tới mức nào? Một chút cũng không dám nói láo, ăn xin đi ngang qua nhà bọn hắn xin ở nhờ một đêm, sáng hôm sau trước khi đi còn cho nhà hắn mười đồng tiền.”

Tôi thực sự nhịn không được, phốc phốc cười ra tiếng.

Lý mặt rỗ vừa cười vừa nói…

“Cũng may vị huynh đệ đó cũng có chút tiền đồ! Huynh đệ bọn họ có bốn người, kẻ thì ngồi tù, kẻ thì chết, cuối cùng chỉ còn lại hắn không sao. Năm đó có một thương nhân buôn trà đi ngang qua thôn, xem chừng lúc ấy thực sự thiếu người, thấy hắn trung thực nên đã thu hắn làm đồ đệ. Nếu không phải như thế, hắn đã sớm chết đói. Thương nhân buôn trà đó mấy năm sau đã bệnh chết, vị huynh đệ đó liền thuận tay tiếp nhận việc buôn bán của sư phụ, mấy năm trước rất khó khăn, có ai nhàn rỗi đi uống trà? Cho nên công việc buôn trà cũng chỉ tàm tạm, mấy năm gần đây tốt hơn, mọi người mới bắt đầu biết thưởng thức trà. Lại thêm thời tiết phương Nam phù hợp, chất lượng lá trà cũng không tệ, công việc của vị huynh đệ đó mới dần dần tốt lên. Có đôi khi ta cũng nghĩ, không hiểu lý lẽ ở đâu? Lúc trước hắn là có mệnh ăn mày, bây giờ lại ở biệt thự, lái xe sang, ăn ngon uống sướng. Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, con người thật sự là không thể so sánh với nhau, người so với người làm ta tức chết.”

(Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây: Thành ngữ nói về con sông Hoàng Hà có chu kỳ 60 năm, cứ 30 năm đổi hướng một lần, nếu bên này là phía Tây, thì sau 30 năm, nó đổi thành hướng Đông. Ý nói sự đời thay đổi, chưa biết trước được điều gì. Ở VN có câu tương tự là “sông có khúc người có lúc”)

Lý mặt rỗ nói xong, bước đến trước một căn biệt thự lịch sự tao nhã.

“Chính là nơi này.”

Lý mặt rỗ chỉ vào cửa nói. Xung quanh biệt thự có một luồng khí tức rất kỳ quái, không khí ở đây cũng vì thế mà trở nên oi bức. Có chút không đúng a.

“Kiềm chế một chút.”

Tôi mở miệng nhắc nhở Lý mặt rỗ. Lão Lý cẩn thận tiến lên nhấn chuông cửa. Không bao lâu sau, một nam nhân trung niên sắc mặt xám trắng ra mở cửa. Hắn cẩn thận kéo cửa từng li từng tí hé ra một đường nhỏ, cảnh giác nhô ra nửa cái đầu, thấy người đến là Lý mặt rỗ mới thở ra một hơi, từ từ mở cửa ra…

“Mặt rỗ, ngươi đã tới.”

Thanh âm của hắn khàn khàn khó nghe, không hề hợp với tướng mạo, tựa như thanh âm của một lão nhân sắp chết vậy.

Khuôn mặt hắn giống như đã lâu không tiếp xúc với ánh mặt trời, không có một chút huyết sắc, mạch máu màu xanh rất rõ ràng như nét vẽ trên sứ Thanh Hoa, mười phần kinh khủng. Lý mặt rỗ bị bộ dáng của hắn làm giật mình…

“Lão Cảng, sao ngươi… sao ngươi lại trông như quỷ thế này?”

Lý mặt rỗ hiển nhiên rất kinh hãi, lời chuẩn bị từ trước cũng không nói ra được, thậm chí hắn đã bước một chân vào cửa cũng thu lại. Trong nhà Lão Cảng, trong phòng khách hoàn toàn không có một tia sáng, màn cửa bị che kín, trong phòng gió thổi sưu sưu, lộ ra mấy phần quỷ dị. Lão Cảng như bắt được cây cứu mạng, tóm lấy Lý mặt rỗ…

“Mặt rỗ, ngươi mau cứu ta, còn như vậy nữa, ta chỉ có đường chết.”

Hắn đột nhiên cử động làm Lý mặt rỗ giật mình…

“Ta không phải đã tới sao? Ngươi yên tâm, ta tới để cứu ngươi. Ngươi buông tay ra, ngươi buông tay ra trước đã.”

Mặc cho Lý mặt rỗ nói thế nào, Lão Cảng vẫn không chịu buông tay, thậm chí còn quỳ xuống.

“Mẹ kiếp, lão Cảng, ngươi mau buông tay, con mẹ nó ngươi bóp quá mạnh…”

Lý mặt rỗ kêu đau. Coong, coong, coong! Đúng lúc này, trong phòng đột nhiên có tiếng chuông đồng hồ điểm giờ kêu vang. Ba giờ rồi. Ba tiếng chuông đồng hồ này vang lên mười phần cổ quái.

Tiếng thứ nhất phảng phất mười phần xa xôi, giống như đi lại trong núi nghe được ở phương xa truyền đến tiếng chuông chùa buổi sớm. Tiếng thứ hai lại phảng phất như ở rất gần chúng tôi, giống như có một cái chuông lớn kề bên lỗ tai chúng tôi mà gõ, thanh âm đinh tai nhức óc, cơ hồ muốn đâm xuyên màng nhĩ. Tiếng thứ ba nếu nói là chuông đồng hồ, chẳng bằng nói là tiếng một nữ nhân gào thét thảm thiết, thanh âm tràn ngập sự không cam lòng và phẫn uất, thậm chí tôi còn ngầm nghe thấy một tia thanh âm kỳ quái, giống như là dùng móng tay dài cào lên sàn nhà. Ba tiếng chuông đồng hồ vang lên, lão Cảng như mất đi toàn bộ sức lực, ngã ngồi trên mặt đất, hai mắt trở nên trống rỗng vô thần. Hắn run rẩy nói…

“Chuông vang rồi, đồng hồ vang rồi…”

Lý mặt rỗ không đỡ lão Cảng, ngược lại còn quay đầu lại nhìn tôi. Tôi vừa tức vừa buồn cười…

“Ngươi nhìn ta làm gì? Mau đỡ hắn.”

Mới vừa rồi còn mở miệng ra là huynh đệ, lúc gặp nguy hiểm, hắn trở mặt còn nhanh hơn bất kỳ ai. Con người Lý mặt rỗ, lật khắp Tân Hoa từ điển (từ điển tiếng Trung hiện đại) cũng không tìm ra một từ thích hợp để hình dung hắn.

Lý mặt rỗ thấy tôi sắc mặt như thường, mới chậm rãi tiến lên đỡ tay lão Cảng. Động tác của hắn có mấy phần do dự, chỉ cần Lão Cảng hơi có chút kỳ lạ, hắn sẽ lập tức bỏ chạy. Lão Cảng lại không nhúc nhích, giống như một khối đá. Lý mặt rỗ thoáng thở ra một hơi, nhưng vừa mới sờ vào quần áo của Lão Cảng, Lý mặt rỗ như bị điện giật rút tay trở về…

“Trương gia tiểu ca, có chút… có chút không đúng.”

Hắn sợ đến mức nói lắp.

“Sao vậy?”

Tôi cau mày tới gần. Lý mặt rỗ chỉ vào hai mắt vô thần của Lão Cảng nói…

“Ngươi nhìn, quần áo của hắn ướt cả rồi.”

Cứ như vậy trong vài phút ngắn ngủi, Lão Cảng giống như bị bệnh nặng, trên người toát ra không ít mồ hôi lạnh, thậm chí còn thấm ướt quần áo. Nhưng điều kỳ quái là, trên mặt hắn vẫn khô cong, không hề có một giọt mồ hôi. Cái này có chút kỳ quái. Tôi đẩy Lý mặt rỗ ra, nhẹ nhàng đỡ Lão Cảng dậy. Lão Cảng dường như toàn thân đã mất đi khí lực, khẽ tựa vào người tôi, nhờ tôi ra sức mới miễn cưỡng ngồi được trên ghế sofa.

Tôi quay đầu nói với Lý mặt rỗ còn đang đứng ở trước cửa…

“Mở đèn.”

“Uhm.”

Lý mặt rỗ vội vàng đi tìm công tắc. Lão Cảng vốn yên lặng như đã chết bỗng nhiên nhảy dựng lên, tiếng nói vừa nhọn lại vừa mịn…

“Đừng… đừng bật đèn.”

Thanh âm hắn biến hóa quá nhanh, khiến tôi sửng sốt. Rốt cuộc là âm vật gì có thể tra tấn một người trở thành như vậy? Lòng hiếu kỳ của tôi đã bị đánh động.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chiều vợ
Sau hơn giờ ăn uống, tán gẫu thì bữa ăn cũng kết thúc. Nhưng lúc này mọi người dường như cảm giác rất thân thiết nên chưa muốn chia tay nhau. Toàn là người đầu tiên gợi ý đi hát Karaoke, ngay lập tức mọi người cùng hưởng ứng. Riêng Linh hơi trần trừ, cô đưa mắt dò hỏi ý Hùng, thì Hùng đã đến bên xiết chặt tay cô và rủ cô tham gia cho vui vẻ. Linh nghĩ thời gian cũng còn nhiều và cô cũng đang ham vui nên đồng ý luôn. Hùng nói với mọi người: Giờ mời các bạn về căn hộ mới của tôi đi, khai trương phòng Karaoke tôi mới...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thác loạn tập thể Thuốc kích dục Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex có thật Truyện sex cuckold Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Mợ tôi thật tuyệt
Một hôm, đi học về vừa ngồi vào mâm cơm thì mẹ tôi bảo: Ăn cơm xong thì lên ở nhà cho bà ngoại Ăn xong bữa cơm tôi lên nhà bà ngoại thì chỉ thấy mợ với cô con gái với một thằng cu 8 tuổi là cháu của tôi. Vừa đến sân nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Bạn gái làm Sugar baby (Full) - Tác giả Lưu Manh
Tay tôi bắt đầu không thành thật, nó chạm vào chân em rồi vuốt ve trên đấy. Tuy cách một lớp vải, nhưng cảm giác cũng tuyệt vời lắm. “Chồng, em lại muốn”. Hơi thở em rất nóng bỏng, em lại thỏ thẻ với tôi, giọng em làm tôi muốn điên lên được. “Em muốn tay, hay lưỡi?”. Tôi cố ý trêu em. Nhưng hình như tôi đánh giá thấp em mất rồi. Ánh mắt em chuyển sang đầy ướt át, cảm giác nhu tình có thể hòa tan tất cả. “Lưỡi nhé, hiện tại, nó láng lắm”. Lại nuốt nước miếng, ngọn lửa dục vọng bùng lên dữ dội trong tôi. Quay đầu nhìn quanh, không có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng