“Trương Cửu Lân, thì ra là ngươi đang giở trò.” Người này cũng có chút tài năng, nhìn hướng tôi ẩn thân mà suy tư một hồi, cuối cùng nói ra mấy lời này. “Sao, không ngờ ta sẽ chủ động tìm các ngươi gây phiền phức ư?” Tôi chậm rãi từ trên nóc nhà nhảy xuống, mặt đầy vui vẻ nhìn hắn nói: “Trước đó Tứ đại thế gia các ngươi có thể hiên ngang ở Vũ Hán là vì không chọc vào ta, hiện giờ đã chọc vào ta, những ngày an nhàn của các ngươi cũng đã hết.” – “Ngươi…” Mặt hắn chợt đỏ bừng, đưa tay chỉ tôi cả nửa ngày cũng không nói ra lời.
Dù sao tất cả đã bị tôi nhìn thấy, vị mỹ nữ họ Vương kia căn bản không coi hắn là cái gì. Tôi cười lạnh sửa lại cà vạt của hắn, nói: “Hôm nay ta phải dùng máu tươi của ngươi để hạ chiến thư với Tứ đại thế gia!” Người kia thấy tôi vẻ mặt dữ tợn, trong ánh mắt lập tức lộ ra một tia khiếp đảm: “Ngươi… Ngươi không thể đụng đến ta, động vào ta, tất cả người trong huyền môn ở Vũ Hán sẽ đối địch với ngươi.” – “Cút con mẹ ngươi đi!” Sắp chết đến nơi còn nói khoác mà không biết ngượng, tôi mắng xong liền điều khiển Vô Hình Châm đâm vào đầu gối của hắn.
Hắn hét thảm một tiếng, nhưng tôi cũng không thèm nghe, không ngừng thay đổi ý niệm, Vô Hình Châm tựa như cá chạch mạnh mẽ chui vào xương bánh chè của hắn, chớp mắt đã khiến hai đầu gối của hắn biến thành một đống xương nát. Hắn phịch một tiếng quỳ xuống đất, trên mặt không còn chút huyết sắc nào, mồ hôi lớn như hạt đậu tuôn ra trên trán. Vốn là muốn lấy đi mạng chó của hắn, nhưng nhìn thấy hắn như vậy, tôi có chút không đành lòng. Tôi ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vỗ vai hắn, nói: “Cho ngươi thời gian một ngày, mang theo toàn bộ Viên gia rời khỏi Vũ Hán, nếu không lần sau sẽ cho cái chân thứ ba của ngươi bị phế.”
Nói xong tôi không thèm nhìn hắn, cười ha hả cùng Lý mặt rỗ rời đi. Trên đường đi tôi suy nghĩ, bọn hàng lởm này tại sao lại trở thành cao nhân thế gia uy chấn Vũ Hán? Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có thể nói là bị bao bọc quá kỹ, tựa như đám tiểu thịt tươi hiện giờ, căn bản không có bất kỳ kỹ năng gì, nhưng động một tí là lại có mấy chục triệu tệ thậm chí hơn trăm triệu tệ tiền cát sê. Bỏ ánh hào quang đi, bọn họ còn lại gì? Nhưng bất luận nói thế nào, từ hôm nay về sau Vũ Hán không còn Trương gia và Viên gia, chỉ còn lại Vương gia và Triệu gia. Hai nhà này thế lực tương đối lớn, không phải một lần là có thể diệt hết, tôi định trở về sẽ chậm rãi nghiên cứu.
Không ngờ vừa về tới tiệm đồ cổ, đã thấy trên cửa cắm một thanh chủy thủ sắc bén, chủy thủ găm một tấm vải trắng. Mở ra xem thì là chiến thư của Triệu gia và Vương gia, hẹn tôi ngày 15 tháng này quyết thư hùng tại núi Phật Vân. “Tốc độ thật nhanh!” Mặt tôi trầm xuống, hai nhà này rõ ràng là liên thủ đối phó tôi. Do thế lực của hai nhà này đều tương đối lớn, trong lúc nhất thời rất khó diệt được đối phương, mà Long Tuyền sơn trang rất có thể cũng đã hạ tử lệnh cho bọn họ. Lý mặt rỗ sắc mặt do dự hỏi tôi có cần đi phó ước không? Dù sao hai nhà này cao thủ như rừng, thế lực tương xứng với Giang Bắc Trương gia chúng tôi.
“Đi, đương nhiên phải đi.” Tôi nói nghiêm túc, cùng lắm thì thân xác hơn sáu chục cân của lão tử sẽ bỏ lại trên núi Phật Vân, không đi thì có trời mới biết bọn họ có lấy Tiểu Nguyệt và Như Tuyết để áp chế hay không. Tuyệt không thể để cho thân nhân bị liên lụy, mấy năm qua hai tiểu cô nương này đã không còn là mấy cô nương mềm yếu như trước đó. Bọn họ không sợ nguy hiểm, từ đầu đến cuối luôn làm bạn bên người chúng tôi. Bờ vai của nam nhân không nhất định phải thật rộng, nhưng ít nhất cũng không thể để cho nữ nhân của mình phải tự lo lấy thân!
“Con bà nó, trâu bò thì giết ta đi, nếu không ta khẳng định mỗi tối sẽ tới trước cửa nhà hắn mà xả một bãi tiêu chảy!” Lý mặt rỗ cắn răng nói, logic của hắn luôn luôn rất kinh người, tôi vô lực mà cười cười, nhìn Lý mặt rỗ đã ở cùng tôi nhiều năm, trong lòng cảm giác rất khó chịu. Hôm đó chúng tôi vừa uống rượu vừa nhìn đối phương, dường như mỗi người đều có nhiều chuyện muốn nói, nhưng đến cuối cùng lại chỉ uống rượu mà lại không nói câu nào. Sau đó một tuần, tôi mỗi ngày đều luyện tập Ngự Bảo Thuật và Vô Hình Châm, đồng thời không ngừng giao lưu với Tiểu giới linh. Nếu quyết đấu với bọn họ, các pháp khí thông thường đã vô dụng, chỉ có thể xuất kỳ chế thắng, cũng may tôi đã hiểu rõ bí tịch, cảm giác mình đã thu được thực lực của pháp bảo. Ngay lần đầu khi tiếp xúc với bí tịch, tôi đã thấy Yêu Hoàng viết một đoạn trong sách, có thể thông qua ý niệm thu được thượng cổ pháp bảo trong hoàn cảnh đặc thù. Lúc ấy tôi chỉ là xem qua, nhưng khi thực lực không ngừng gia tăng, càng lúc tôi càng tin đây là sự thực!
Sáng ngày 14, Lý mặt rỗ từ sớm đã đi vào tiệm, mang theo mấy đĩa thức nhắm đặt lên bàn, gọi tôi cùng nâng ly. “Trương gia tiểu ca, có lẽ đây là lần cuối cùng huynh đệ ta uống rượu cùng nhau.” Qua 3 tuần rượu, Lý mặt rỗ cảm khái, mắt đỏ lên nói: “Đợi đến tối bắt đầu đánh, hai ta cũng không cần quan tâm đến nhau, giết một tên là hòa vốn, giết hai tên là có lời!” – “Được.” Nghe hắn nói, mũi của tôi cũng cay cay, gật đầu cùng hắn chậm rãi uống, chờ sắc trời tối hẳn, Lý mặt rỗ hỏi tôi lúc nào thì xuất phát. Tôi cười đứng dậy vỗ vai hắn, lúc quay người đột nhiên dùng Vô Hình Châm đâm vào huyệt Kiên Tỉnh trên vai hắn!
Lý mặt rỗ run lên, vẻ mặt khó mà tin nổi nhìn tôi. Mặc dù hắn dùng sức vịn vào bàn, nhưng vẫn lắc lư mấy lần rồi vô lực ngã xuống. “Hảo đại ca, ngày mai ta nếu có thể trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ tiếp tục uống!” Tôi trói hắn vào giường, nghiêm túc nói một câu, sau đó không quay đầu lại mà tiến đến núi Phật Vân. Núi Phật Vân thuộc cảnh nội Chiết Giang, ở gần Nghĩa Ô, là một khu du lịch nổi tiếng. Nơi này phong cảnh thanh tú, có rất nhiều vách núi cheo leo, nghe nói còn có một cổ tháp ngàn năm. Hiện giờ không phải mùa du lịch, Tứ đại thế gia chọn địa điểm này, đoán chừng là muốn yên lặng kết liễu tôi. Tôi một đường lái xe đi vùn vụt, khi tới núi Phật Vân đã là sáng sớm ngày 15. Núi Phật Vân không lớn, cho nên chỉ cần nửa giờ đã đến đỉnh núi, nhưng phóng tầm mắt nhìn chung quanh thì đều là núi liên miên bất tuyệt, căn bản không biết đâu là tận cùng. Tôi nhìn bốn phía không cảm nhận được khí tức của những người khác, có lẽ bọn họ vẫn chưa tới? Tôi đi dạo chơi, trên đường nhìn ngắm phong cảnh bốn phía, tâm tình đã tốt hơn rất nhiều.
Qua hơn nửa tiếng, tôi đi đến điểm cuối của khu du lịch, vừa mới chuẩn bị theo đường cũ trở về, đã phát hiện nữ nhân xinh đẹp nọ của Vương gia đang dựa vào một gốc đại thụ, thảnh thơi mà hút thuốc, phía sau vẫn là mấy tên áo đen ngày đó. “Đến sớm đó.” Trong lòng tôi thấp thỏm, ngoài mặt lại ra vẻ không quan tâm. Đột nhiên tôi xông tới phía trước mấy bước, thân thể nhảy qua rào chắn của khu du lịch, hạ xuống trước mặt nữ nhân cười nói: “Vương tiểu thư, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?” Mấy ngày nay tôi đã nắm rõ thông tin của cô ta, cô ta tên là Vương Huân Nhi, là nhân vật nổi bật của lớp trẻ trong Vương gia, là người thủ đoạn độc ác, cũng giống tôi đều là âm vật thương nhân. Cô ta hừ lạnh một tiếng, khinh thường ném điếu thuốc xuống đất mà dẫm, sau đó lui về phía sau. Đám người áo đen như nhận được mệnh lệnh, đồng loạt móc ra chủy thủ lao đến chỗ tôi. Bởi vì tôi không đưa Lý mặt rỗ theo nên đã tiện tay dắt Nga Mi Thích bên hông, không ngờ lại có đất dụng võ!
Tôi dù không trải qua huấn luyện chiến đấu nghiêm chỉnh, nhưng nhiều năm giãy giụa trên con đường tử vong đã sớm luyện thành một thân bản lĩnh, nhưng trước mặt mấy người này căn bản là không đủ dùng, mỗi người bọn họ đều như bộ đội đặc công, căn bản là không rong chơi với tôi, chiêu chiêu đều nhắm vào chỗ yếu hại. Mới đầu tôi còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng về sau, bọn họ bắt đầu bày trận, 5 người tuần tự từ các góc độ đâm chủy thủ tới, tôi nhất thời không ứng phó kịp, tứ chi và sau lưng bị đâm lỗ chỗ, may mà không bị thương chỗ yếu hại. Cứ như vậy thì đoán chừng không cần Vương Huân Nhi ra tay, tôi đã mất máu mà hôn mê! Tôi suy tư trong giây lát, trực tiếp niệm chú ngữ, Nga Mi Thích lóe ra tinh quang, quấn lấy 5 thanh chủy thủ cùng một chỗ. Cùng lúc đó, tôi điều khiển Vô Hình Châm công tới cổ tay của bọn họ, những người áo đen này đã bị Nga Mi Thích thu hút sự chú ý, Vô Hình Châm đánh tới bất ngờ, cơ hồ cùng lúc 5 người đều hét thảm, chủy thủ trong tay rơi xuống đất kêu leng keng. Điều làm tôi bội phục là bọn họ cũng không vì vậy từ bỏ, liếc nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt xoay người dùng tay kia nhặt chủy thủ.
Tôi nào có thể cho bọn họ cơ hội? Lúc này tôi xông lên vung vẩy Nga Mi Thích một trận, như chém dưa thái rau mà đánh cho bọn họ ngã xuống. Những người này chỉ là thủ hạ, tôi cũng không muốn làm khó bọn họ. Vương Huân Nhi dường như cũng nghĩ vậy, từ xa xa vỗ tay một cái: “Trở về đi! Các ngươi thật sự không phải là đối thủ của hắn.” Vốn cho rằng cô ta nói xong sẽ lên giao thủ với tôi, nào ngờ cô ta lại rời đi, những người kia do dự một chút, nhao nhao đứng dậy đuổi theo cô ta. Mặc dù không biết thực lực của cô ta, nhưng ngày đó Vương Huân Nhi có thể tránh khỏi Vô Hình Châm, đã chứng minh cô ta tuyệt đối sẽ không sợ tôi. Hiện giờ không đánh mà chạy, rõ ràng là đang dẫn dụ tôi.
Nhưng hôm nay lão tử thật sự không tin cô ta, dù biết núi có hổ vẫn vào hang hổ. Con mắt tôi cũng không hề chớp, lúc theo tới một bờ vực đột nhiên phát hiện Vương Huân Nhi và đám áo đen đã biến mất. “Cái này…” Tôi cúi đầu nhìn xuống, phát hiện bên dưới là vách núi, bọn họ không thể nhảy xuống mà cũng không cần thiết phải nhảy xuống, vậy những người sống này làm thế nào mà biến mất không còn tăm hơi? Không đợi tôi kịp phản ứng, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một cỗ sát khí nồng đậm! Tôi theo phản xạ ngẩng đầu lên, thấy một tấm ván quan tài đen nhánh, tỏa ra xú khí đang đập tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 04/01/2024 03:22 (GMT+7) |