Dân buôn đồ âm - Quyển 3


Truyện đã hoàn thành

Phần 114

Long Trạch Nhất Lang thấy thế nghiến răng định giao thủ với cô ta thì bị Âm Dương Hổ ngăn lại. Lúc này ngoài cửa sổ truyền tới một thanh âm trung khí mười phần: “Lão Hổ, Trương Cửu Lân dù sao vừa mới kiếm về mặt mũi cho người trong giới, ngươi làm như thế có chút không hợp phép tắc a?” Vừa dứt lời, có một bóng người theo cửa sổ nhảy vào, hạ xuống đất lạnh lùng quan sát Âm Dương Hổ. Người này nhìn qua tối thiểu đã 60 tuổi, mặc một thân áo Tôn Trung Sơn màu xanh nhạt, mặc dù dáng người thấp bé nhưng ánh mắt lại lộ tinh quang. Rõ ràng là ông nội của Vương Huân Nhi: Gia chủ Vương gia! Vương Huân Nhi không xen vào nữa, vội vã chạy tới ôm lấy tôi, mắt đỏ lên hỏi: “Cửu Lân, ngươi sao rồi? Đều tại ta tới chậm…” Cô ta mặc áo khoác màu đỏ thẫm, phối với quần tất màu đen, phong phạm ngự tỷ mười phần, lúc này lại khóc như đứa trẻ. Đáy lòng tôi hết sức cảm động, cố mỉm cười, tiếp đó cầu xin cô ta giúp tôi mau cứu Vĩ Ngọc. Vương Huân Nhi lúc này mới phát hiện tôi đang che chở Tiểu Vĩ Ngọc, vội vàng ôm Tiểu Vĩ Ngọc ra đặt dưới đất, cấp tốc phong bế huyệt vị của nó, sau đó dùng nhuyễn kiếm cắt đi khối da thịt bị axit ăn mòn.

Tôi nhìn một màn này, nhịn không được mà rơi nước mắt. Tiểu Vĩ Ngọc về sau mà biến thành hình người, khẳng định là bị hủy dung, sau này trở về bất luận là dùng biện pháp gì, nhất định phải giúp nó mọc ra làn da mới! Bên kia, gia chủ Vương gia đang giằng co với Âm Dương Hổ, đôi bên yên lặng nhìn tôi và Vương Huân Nhi làm tất cả những việc này. “Vương lão, ngươi tốt nhất chớ xen vào việc của người khác!” Nhìn ra được Âm Dương Hổ vẫn có chút kiêng kị với gia chủ Vương gia, lúc nói chuyện đã lộ ra có chút không đủ lòng tin. Gia chủ Vương gia nghe xong thì cuồng tiếu một tiếng kiệt ngạo, một cỗ khí tràng vô hình phóng ra, sau đó ánh mắt đột nhiên lăng lệ: “Long Tuyền sơn trang dù cao thủ nhiều như mây, nhưng hôm nay ta mang theo Trảm Tiên Kiếm đến!” – “Cái gì?” Âm Dương Hổ nháy mắt há to miệng, gia chủ Vương gia không nhìn hắn, chỉ ngạo nghễ mà đứng. Vương Huân Nhi một tay kéo lấy Tiểu Vĩ Ngọc, một tay dìu lấy tôi đi ra bên ngoài, Long Trạch Nhất Lang kêu to muốn ngăn cản, lại bị Âm Dương Hổ chế trụ: “Thiếu chủ, thả bọn họ đi!”

Khi đi ra khỏi khách sạn, tôi vẫn có chút không thể tin được một màn vừa rồi là thật, Long Tuyền sơn trang không ai bì nổi vậy mà lại tùy tiện bỏ qua cho tôi. Nếu như Vương gia thật sự lợi hại như vậy, tôi sẽ không đến mức bây giờ mới phát hiện ra. Nếu tôi đoán không sai, Trảm Tiên Kiếm mà gia chủ Vương gia nhắc tới mới là thứ Âm Dương Hổ chân chính kiêng kị, không ngờ Vương gia nhìn như không đáng chú ý lại có thần binh trong tay, tôi không khỏi nghĩ mà sợ. May mà lúc trước mình đã phát thiện tâm cứu Vương Huân Nhi, nếu không kết thù với Vương gia sẽ là một cái phiền phức ngập trời! Nhưng điều này cũng cho thấy người sống một đời, bất luận lúc nào cũng phải giữ một tấm thiện tâm. Một chuyện nhỏ có vẻ không đáng chú ý cũng có thể tạo ra một tràng ca tụng, hoặc là một tấn bi kịch ngày sau…

Trở về Vũ Hán, chuyện đầu tiên tôi làm chính là nghĩ cách giúp Tiểu Vĩ Ngọc chữa thương. Kỳ thật những tổn thương đó đối với nó mà nói cũng không tính là chuyện lớn, phiền toái nhất là chỗ bị giội axit là từ cổ trở lên, sau này khi trở về nó cũng không biến thành hình người nữa, cả ngày sầu não uất ức. Lão Thử tiền bối về phương diện phối chế linh dược có chút tài năng, tôi nói tình huống với lão xong, lão chỉ dùng hơn một tháng đã chế ra một bình Ngọc Dung Sinh Cơ Tán gửi ship cho tôi, chỉ là con mẹ lão lại bắt tôi trả tiền. Cũng may Ngọc Dung Sinh Cơ Tán rất có tác dụng, chỉ dùng một tuần Vĩ Ngọc đã mọc ra da lông mới, nó không kịp chờ để biến thành hình người, làn da trên cổ đã như bạch ngọc! Giải quyết được mối tâm sự này, tôi chọn trong tiệm một bộ chén trà bằng ngọc của Càn Long, mang theo tấm bảng “Thượng võ tinh thần” đến Vương gia bái phỏng Vương lão gia tử. Một mặt là trả lại tấm bảng, quan trọng hơn là cảm tạ cái ơn cứu mạng của lão, Vương lão gia tử lưu tôi lại ăn bữa cơm rau dưa, một già một trẻ trò chuyện vui vẻ.

Nhiều lần tôi muốn hỏi lão, thanh Trảm Tiên Kiếm kia rốt cuộc là thứ gì, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống không hỏi. Lúc chuẩn bị rời đi, Vương lão gia tử tùy ý nói một câu: “Cửu Lân, ngươi cảm thấy Huân Nhi nhà chúng ta thế nào?” – “Ách? Huân Nhi rất tuyệt a.” Tôi không hề nghĩ ngợi liền trả lời, lão thu lại nụ cười, thản nhiên nói: “Ngươi sẽ không thật sự cho rằng lão phu cứu ngươi là vì ngươi làm vẻ vang quốc gia chứ?” Câu này tôi nghe hiểu, sửng sốt một chút rồi giả vờ như nghe không hiểu đáp: “Vậy tự nhiên là sẽ không, giữa chúng ta không phải là quan hệ hợp tác sao?” – “Ha ha, nói hay lắm.” Vương lão gia tử cười lớn vỗ vai tôi, tôi cũng cười theo. Chỉ là trên đường về tiệm đồ cổ, tôi rơi vào trầm tư, vừa rồi ý tứ trong lời nói của lão gia tử rất rõ ràng: Huân Nhi khả năng… có lẽ… đại khái là… trăm phần trăm đã yêu tôi. Mặc dù tôi lấy quan hệ hợp tác để ngụy trang, giành cơ hội chặn họng Vương lão gia tử, nhưng lại không cách nào lấy lý do này để đối mặt Huân Nhi. Xem ra phải tìm cơ hội nói chuyện với cô ta một chút. Mẹ ơi, tiểu gia ta năm nay có số đào hoa sao?

Khi trả lại tấm bảng cho Vương gia, tôi đã rút âm linh Hoắc Nguyên Giáp từ trong cơ thể ra, vật hồi cố chủ. Bởi vì thân thể trước đó đã thích ứng với âm linh Hoắc Nguyên Giáp, một khi rút ra, tôi rõ ràng cảm giác được linh hồn có chút trống rỗng, liền mua rất nhiều thuốc bắc về điều trị. Qua một tháng, cảm giác thân thể không khỏe mới chậm rãi biến mất. Trước đó có thương tích trong người nên tôi không dám đi gặp Tiểu Nguyệt, chữa trị xong lập tức dành thời gian về quê thăm Tiểu Nguyệt. Bụng nàng đã rất lớn, 2 tháng nữa đứa trẻ sẽ ra đời, tôi không khỏi nhớ tới ông nội. Nếu lão nhân gia biết Trương gia có hậu, nhất định sẽ rất vui vẻ. Tôi ở Sơn Đông một tuần, mỗi ngày đều dìu Tiểu Nguyệt đi ra đồng ruộng ngắn nhìn phong cảnh mỹ lệ, giúp nhạc phụ nhạc mẫu làm chút việc nhà, nhìn người một nhà cười vui vẻ, trong lòng mười phần hạnh phúc.

Nhưng thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, không được nghỉ ngơi mấy ngày thì Lý mặt rỗ đã gọi điện, hắn nhỏ giọng nói: “Tiểu ca, ngươi mau trở về đi! Có người đến tiệm chỉ đích danh muốn tìm ngươi, ta thấy hắn không giống như là xin giúp đỡ, đoán chừng lai giả bất thiện.” – “Được, ta lập tức trở về!” Lý mặt rỗ xử lý chuyện làm ăn không chút phí sức, nhưng đối phó với người trong nghề chúng tôi thì không được, tôi không dám trì hoãn, cúp điện thoại xong vội vàng cáo biệt người nhà, hoả tốc chạy về Vũ Hán. Sáng sớm hôm sau vừa vào tiệm đã thấy Lý mặt rỗ gục xuống bàn ngủ, mà trên ghế sofa có một người trung niên đang ngồi. Hắn khoảng hơn 50 tuổi, gương mặt chữ điền, đeo kính mắt tròn của thư sinh, mặc một thân âu phục, hai tay nắm một thanh cổ kiếm đen nhánh, dù nhắm mắt ngủ nhưng sau lưng vẫn thẳng tắp, xem ra là người luyện võ.

Tôi nhíu mày, đánh thức Lý mặt rỗ, hỏi hắn người này vào tiệm thì đã làm gì. “A, tiểu ca… Ngươi đã về.” Lý mặt rỗ lau nước miếng, xoa mặt nói một câu, vuốt mắt chỉ chỉ trung niên nhân kia: “Từ lúc tiến vào đến giờ, hắn luôn giữ tư thế này, ta xem như phục rồi.” Nói xong Lý mặt rỗ liền ngáp một cái trở về đi ngủ, dù không nói thêm một câu, nhưng tôi biết hắn chờ tôi cả đêm, chịu không nổi mới đi ngủ, trong lòng vẫn rất cảm động. “Về rồi?” Lý mặt rỗ vừa lên lầu, sau lưng liền truyền đến thanh âm trung khí mười phần, tôi quay đầu nhìn gã trung niên chẳng biết tỉnh lại từ lúc nào, hắn nhìn bóng lưng Lý mặt rỗ lên lầu, khóe miệng lộ ra một tia ý cười: “Người bạn hợp tác này của ngươi không tệ, rất chắc chắn.” Nói xong hắn đứng lên duỗi lưng, ý vị thưởng thức nói: “Không hổ là người của Trương gia ta, chỉ 2 – 3 năm đã tay không đánh ra một sản nghiệp lớn như thế.” – “Ngươi là người của Trương gia?” Tôi bỏ qua nửa câu sau của hắn, vội vàng hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 04/01/2024 03:22 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nhật ký của vợ (Update Phần 3)
Phần 3 Tôi nhẹ nhàng nhấc mông lên cho chồng lột cái quần lót nhỏ xíu ra khỏi hai chân. Một đôi tay mạnh mẽ banh rộng hai chân tôi ra. Tôi ưỡn lồn ra chờ đợi. Tôi đợi cái lưỡi nóng của chồng len lỏi vào cơ thể tôi. Để anh che mắt em lại cho có cảm giác nhé. Dạ... Tôi ngoan ngoãn cho chồng che mắt lại. Kể từ khi biết Hà, em tôi đồng ý quan hệ tay 3 với người lạ tôi bắt đầu thay đổi, dần chấp nhận những trò kích dục của chồng. Trước mắt tôi bây giờ là 1 không gian tối đen. Không sao, nó sẽ kích thích trí...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình
Vợ mình, vợ người (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 47 Có gì mà còn phải ngại cơ chứ! Bình thường mà, đằng nào mà chẳng nhìn rồi còn gì nữa. Anh cũng chẳng hiểu em ngại cái gì nữa. Tôi nói như vậy thì Tiểu Vy cũng lườm tôi, tuy nhiên thì cũng tiến lại gần tôi. Cái bầu vú căng phồng lên làm cho tôi thấy thích vô cùng. Nó căng tròn mềm mại đẹp lắm. Do vợ tôi có bầu nên vú cũng không còn đẹp như trước nữa. Tiểu Linh thì đã ngồi xuống, đưa tay vuốt mạnh lấy con cặc của tôi rồi há miệng của mình ra mà ngậm vào. Cảm giác tê tái làm cho tôi đã lắm, hơi ưỡn một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn
Tuyết Hân (Update Phần 22)
Phần 22 Long đang chạy xe trên đường từ trường về nhà, sẵn tiện trên đường cậu ghé qua cửa hàng tiện lợi nơi cậu hay tới để mua đồ để sẵn tiện mua chút đồ cần thiết. Lựa đồ xong thì cậu ra quầy tính tiền, đằng trước Long là một cô gái nữa khá xinh đẹp cũng đang chờ để được tính tiền xong. Của em là hết 200k nhé! Người tính tiền nói. “Ôi chết! Em mang không đủ rồi” Cô gái ấy trả lời. Thì ra cô gái ấy mua đồ nhưng không mang đủ tiền, Long thấy vậy liền móc ra đủ 200 để có thể trả giúp cho cô gái này...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình tay ba Sextoy Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng