Dân buôn đồ âm - Quyển 3


Truyện đã hoàn thành

Phần 122

Hắn vừa nói xong, tôi liền cảm thấy trong bụng truyền đến đau đớn kịch liệt, cúi đầu thì phát hiện bụng mình xuất hiện một cái lỗ lớn, máu tươi từ chảy ra ồ ồ. “Đây là…” Tôi không thể tưởng tượng mà nhìn vết thương, hoảng loạn móc trong túi ra thuốc mỡ bôi lên miệng vết thương, thu hồi Thiên Lang Tiên đã không còn pháp lực, nắm lấy Nga Mi Thích và Thánh Mẫu Trượng trong tay. Lúc này cảnh sắc chung quanh đột nhiên thay đổi, tôi giương mắt nhìn lại chỉ thấy không trung đen nghìn nghịt. Nhà tranh, cây hòe hết thảy đều biến mất, thay vào đó là rất nhiều nhà tù có lồng sắt. Bụng tôi đột nhiên không còn đau, tôi lại cúi đầu nhìn thì ngạc nhiên phát hiện vết thương đã không còn… Xem ra vòng sáng kia có tác dụng khiến tôi sinh ra ảo giác, vừa đi vài bước tôi liền ngừng lại trước một một lồng sắt, nhìn Tiểu Nguyệt bên trong cảm thấy có chút buồn cười. Dùng đi dùng lại một đối tượng để mê hoặc tôi, Lãnh Ưng này đầu óc có lẽ cũng không tốt lắm.

Nhưng, lần này Tiểu Nguyệt rõ ràng là giống thật hơn lần trước, nàng nhìn thấy tôi thì đột nhiên lao tới, hai mắt đẫm lệ: “Huynh mau cứu ta và Tiểu Phàm ra ngoài.” – “Đừng giả bộ, một kế sách dùng hai lần? Chỉ có kẻ ngốc mới có thể mắc mưu!” Tiểu Nguyệt nghe xong mờ mịt nhìn tôi, sau đó kích động nói: “Trương Cửu Lân huynh mau cứu muội ra ngoài, huynh thấy rõ ràng muội là Tiểu Nguyệt a!” – “Ngươi thật sự là Tiểu Nguyệt?” Thấy nàng kích động tôi có chút không chắc chắn hỏi. Nàng đá vào lồng sắt khóc lóc nói: “Huynh sẽ không bị điên chứ? Đến muội cũng không nhận ra…” Tôi nhìn nàng linh cơ chợt động, thở dài nói: “Ai! Sau khi hai người bị bắt, Tiểu Đóa mỗi ngày đều khóc lóc nhớ ca ca.” Tiểu Nguyệt sửng sốt, hỏi tôi Tiểu Đóa là ai? “Muội muội của Tiểu Phàm a, nàng đến con gái mình cũng không nhớ rõ sao?” Tôi nói. Tiểu Nguyệt nghe xong đưa tay ra ngoài lồng sắt giữ chặt tôi: “Trương Cửu Lân huynh thật sự bị bệnh rồi, Tiểu Phàm nào có muội muội?” Tôi cố ý lừa nàng, thấy nàng biểu hiện không giống giả vờ, tôi lúc này mới yên lòng: “Nàng chờ chút, ta đến cứu nàng ra.”

Lồng sắt tử không có cửa, muốn cứu Tiểu Nguyệt ra chỉ có thể phá lồng sắt, nhưng lồng sắt nặng vô cùng, tôi dùng sức lực toàn thân cũng không thể làm nó di động nửa phần. Tôi có chút ủ rũ ngồi dưới đất, ngẩng đầu nói với Tiểu Nguyệt: “Ta ở đây cùng nàng.” Nàng ngậm nước mắt gật đầu đưa tay ra muốn nắm lấy tay tôi, nhưng khi tôi với tay qua, vừa đụng tới đầu ngón tay của nàng thì thấy nàng lại né tránh. “Có phải nàng trách ta không?” Tôi thất thần hỏi. Tiểu Nguyệt lắc đầu nói: “Không phải. Nhưng… lồng sắt này dường như đang di động…” Nàng vừa nói xong, tôi liền phát hiện lồng sắt đang từ từ di động, tôi hoảng sợ nhìn Tiểu Nguyệt càng lúc càng xa, liều mạng đuổi theo. Khoảng cách giữa chúng tôi đang không ngừng kéo dài! “Ha ha…” Lúc này, tiếng cười âm hiểm của Lãnh Ưng vang lên, tôi gào thét: “Có giỏi thì ra đây, làm gì như rùa đen rút đầu vậy!” Đáng tiếc Lãnh Ưng cũng không có bị tôi khích tướng mà ra, hắn ẩn trong bóng đêm sâu kín nói: “Muốn gặp con ngươi không?” Tôi nắm chặt tay nói: “Không muốn!” Hắn tấm tắc hai tiếng nói: “Không biết vợ ngươi nghe thấy lời này thì sẽ có cảm tưởng gì.”

Không biết vì sao, tôi đột nhiên có một cỗ dự cảm không tốt nảy lên trong lòng, tôi đột nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy Tiểu Nguyệt vừa ra xa lại đang đứng tại chỗ, u oán nhìn tôi. “Tiểu Nguyệt, nàng nghe ta nói.” Tôi vừa muốn đi lên giải thích, nhưng Tiểu Nguyệt lại chậm rãi đi xa. “Con mẹ nó.” Tôi hít sâu một hơi, nhắc nhở bản thân nơi đây mọi thứ đều là ảo giác, tiếp đó điều khiển Vô Hình Châm bay qua lại trong các lồng sắt. Một lát sau Vô Hình Châm ngừng lại ở ngoài một lồng sắt, tôi vừa thấy lồng sắt này có cửa liền biết đó tám phần là cửa ra của trận pháp. Tôi cẩn thận bước vào lồng sắt, ngay sau đó cảnh sắc chung quanh đột nhiên lùi ra xa, thôn trang quen thuộc lại xuất hiện trước mắt, Lãnh Ưng đứng cách tôi không đến 10 mét. Tôi niệm Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết, đột nhiên vung Thánh Mẫu Trượng lén đánh vào đầu hắn! Lãnh Ưng căn bản không ngờ tôi nhanh như vậy đã ra chiêu, hắn giật mình né chỗ yếu hại, nhưng bả vai vẫn bị đập một trượng thật mạnh. Tôi thuận thế không tha mà nắm lấy Thánh Mẫu Trượng lại lần nữa đập tới, đúng lúc này Vĩnh Linh Giới đột nhiên có dị động.

“Chủ nhân, Quan Vũ chiến bại! Có thu hồi Quan Vũ không?” Không xong! Vĩnh Linh Giới truyền đến tin tức Quan Vũ bại, sao có thể? Tôi ra hư chiêu, thu hồi Thánh Mẫu Trượng rồi quay đầu chạy vào trong thôn, chạy được nửa đường Vĩnh Linh Giới lại truyền đến tin tức, âm linh Quan Vũ thân chịu trọng thương, bắt buộc phải rút lui. Tôi cảm giác thân thể như trống rỗng, ngồi bệt dưới đất, một tên Lãnh Ưng đã khiến tôi mặt xám mày tro, hiện giờ một tên hộ pháp khác tới ra tay, tôi nào còn phải là đối thủ? Vừa xoay người đã thấy Âm Dương Hổ canh giữ ở cửa thôn, hắn sâu kín mở miệng: “Trước ngày mai nhất định phải phân ra thắng bại, đây là lệnh của thiếu chủ, ngươi lúc này mà chạy thì…” Hắn nói rồi vung tay, có hai người giải Tiểu Nguyệt đi tới. Tôi nhìn Tiểu Nguyệt một cái, phát hiện nàng ngoại trừ tiều tụy một chút ra thì không có vấn đề gì khác, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. Tiểu Nguyệt vừa thấy tôi thì kích động hô lớn: “Cửu Lân, mau cứu Tiểu Phàm!” – “Câm miệng!” Âm Dương Hổ nghiêng người tát Tiểu Nguyệt một cái, nửa khuôn mặt của nàng trong nháy mắt sưng lên, tôi nhìn mà khóe mắt muốn nứt ra.

Tiểu Nguyệt lại như không thấy đau đớn tiếp tục nhìn tôi kêu lớn, Âm Dương Hổ trở tay lại là một cái tát. “Âm Dương Hổ ta chơi chết ngươi!” Tôi mắng to một tiếng, cầm Thiên Lang Tiên vọt lên. Lúc này lại có hai đạo thân ảnh ngăn trước mặt tôi, là Lãnh Ưng và một hộ pháp khác của Long Tuyền sơn trang. Người này một tay đẩy lui tôi về phía sau vài bước, sau đó cười lạnh nói: “Còn muốn chạy trốn, ta bảo đảm sẽ chém đôi mẹ con này băm thây vạn đoạn.” Tiểu Nguyệt hét đến lạc giọng, tôi lại không nói nên lời, chỉ có thể âm thầm thề nhất định sẽ cứu mẹ con nàng ra! Âm Dương Hổ đắc ý vỗ tay, ném xuống một câu uy hiếp rồi đưa Tiểu Nguyệt rời đi, để lại tôi và hai người bọn họ giằng co. Tôi không biết bọn họ còn có chiêu số gì, mau chóng lấy ra Hạnh Hoàng Kỳ bảo vệ bản thân, cẩn thận quan sát hai người bọn họ. Lãnh Ưng và người kia liếc nhau, sau đó hai người bày trận thế vây tôi vào giữa, hung tợn nói: “Đi xuống âm phủ bồi tiếp Huyết Lang đi!” Nói rồi bọn họ trực tiếp vọt tới, vũ khí trên tay không che giấu định đâm vào đùi tôi. Tôi cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ cái chết của Huyết Lang quả nhiên đã kích thích bọn họ, mau chóng dùng Thánh Mẫu Trượng ngăn trở khảm đao của Lãnh Ưng, đồng thời dùng Vô Hình Châm đâm vào tên còn lại.

“Liệp Báo, mau tránh ra!” Lãnh Ưng đột nhiên thu hồi khảm đao, nhấc chân đá tên kia một cước, Vô Hình Châm đánh không trúng thì vòng lại về bên người tôi. Kẻ tên là Liệp Báo gầm lên giơ thiết chùy nhắm tôi đánh, Lãnh Ưng cũng nhân cơ hội làm khó dễ, tôi vội dùng Thiên Lang Tiên đánh lui hắn, sau đó trốn sau Hạnh Hoàng Kỳ không dám lấy cứng đối cứng. Nhưng Lãnh Ưng căn bản không cho tôi cơ hội thở dốc, một đao chém vào Thánh Mẫu Trượng, tôi bị hắn dây dưa không dứt. Tên kia thì du tẩu quanh người, thỉnh thoảng đánh lén tôi, mà tôi lại phải niệm chú ngữ duy trì pháp lực cho Hạnh Hoàng Kỳ, ứng phó vô cùng chật vật. Lãnh Ưng nhân lúc tôi đọc chú ngữ, hắn nâng khảm đao bổ xuống đầu tôi, tôi tránh sang bên cạnh, hắn lại theo sát đè ép. “Liệp Báo, động thủ!” Lãnh Ưng đột nhiên hét lớn một tiếng, Liệp Báo gật đầu, dù bị trọng thương cũng phải nện chùy lên ngực tôi. Tôi bị Lãnh Ưng quấn lấy không thoát, miễn cưỡng nghiêng người, nhưng vẫn bị một chùy nện trúng.

Tôi nửa quỳ trên mặt đất trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, Liệp Báo hiển nhiên cũng không chịu nổi, bị kim quang Hạnh Hoàng Kỳ đánh một kích, hắn nằm trên mặt đất nửa ngày vẫn không bò dậy nổi. Không đợi tôi hít vào một hơi, trên đỉnh đầu lại truyền đến tiếng gió, ngẩng đầu liền thấy Lãnh Ưng gương mặt dữ tợn, gương mặt hắn lúc này lại giống Huyết Lang trước khi chết như đúc. Tôi ra sức giơ lên Thánh Mẫu Trượng ngăn trở khảm đao, Lãnh Ưng hét lớn một tiếng dùng sức áp khảm đao xuống, tôi nghiêng Thánh Mẫu Trượng qua một bên, khảm đao cắt xuống cổ tôi. Đồng tử của tôi không ngừng thu nhỏ, trong mắt tất cả đều là bộ dáng dữ tợn của Lãnh Ưng. Đúng lúc này, một trận tiếng vũ khí va chạm dồn dập, thanh khảm đao trên đầu tôi dịch ra một bên.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu phát hiện Nhất Sơ cầm trường kiếm đang ngăn khảm đao lại. Tôi lau mồ hôi trên trán, lòng còn sợ hãi nói: “Ngươi mà không tới, hôm nay ta sẽ phải thua ở đây…” Nhất Sơ không nói gì, tung cước đá Lãnh Ưng qua một bên. Nhất Sơ kéo tôi lên, liền thấy Âm Dương Hổ lạnh mặt đứng bên người Lãnh Ưng, hắn nhìn Nhất Sơ không cam lòng hỏi: “Ngươi làm thế nào tới được đây?” Nhất Sơ tự nhiên là không trả lời hắn, kỳ thật Nhất Sơ có thể tìm tới đây cũng ngoài ý liệu của tôi. Âm Dương Hổ không muốn hỏi Nhất Sơ nữa, ngược lại nhìn về phía tôi âm trầm nói: “Trương Cửu Lân, xem ra ngươi không cần vợ con nữa.” Nhất Sơ đưa trường kiếm về phía trước, lạnh lùng nói: “Ngươi thử xem!” Âm Dương Hổ không nói gì, ném cái gì đó tới, tôi giơ tay tiếp lấy phát hiện ra là nhẫn của Tiểu Nguyệt. “Ba ngày sau, vẫn là nơi này, ngươi có bản lĩnh thì đưa vợ con rời đi.” Trong lòng tôi quýnh lên định đi theo, ai ngờ Nhất Sơ một chưởng bổ vào cổ tôi, tôi liền hôn mê bất tỉnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 04/01/2024 03:22 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tây Môn Khánh gặp Phan Kim Liên - Tác giả Vu Sơn
Dịch giả: Vu Sơn Lời giới thiệu: Kim Bình Mai là đại dâm thư của Trung Quốc do Tiếu Tiếu Sinh viết vào cuối đời nhà Minh khoảng 1620 và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng như Anh, Pháp, Đức, Nhật... Những bản dịch khác nhau nhiều về số trang, có bản dài tới trên 2000 trang, có bản trên 800 trang, có bản ngắn hơn. Bản dịch tiếng Việt cũng là bản đã được giản lược, bỏ bớt những chỗ mô tả táo bạo về chuyện làm tình. Chẳng hạn chương viết về Tây Môn Khánh gặp Phan Kim Liên, hai nhân vật chính, khởi đầu của bộ truyện, chỗ hai người làm tình chỉ mô tả sơ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
Hình xăm Người đàn bà ác quỷ - Tác giả Khôi
Phần 24 Hơn 1 tháng sau... trở về Việt Nam... bà con, hàng xóm, bạn bè bu quanh ăn mừng... em về đến nhà... mình liền chạy đi mua chiếc nhẫn... Ngày mong đợi đã đến... lễ đính hôn... có mặt đầy đủ bà con, bạn bè... nhưng vẫn chưa kết hôn được... vì tuổi không hợp, phải chờ đến 15 tháng sau... Cuộc sống như vợ chồng... ăn ở với nhau, sáng dậy chở em đi làm ăn sáng, tối rước em về ăn bữa cơm gia đình, đi sắm đồ... v... v... 10 tháng sau... Anh ơi... em đi trung quốc chơi vs chị C... Anh đi nữa... Đi có công việc sẵn đi chơi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng
Phần 92 Đám cưới về trên làng quê. Thụy Kha và Thìn chọn tổ chức đám cưới tại Quảng Bình, sau đám cưới tại đây sẽ là lễ báo hỉ ở trên Hà Nội. Theo phong tục địa phương thì cô dâu không được ở nhà chú rể rồi. Thế nên buổi sáng tổ chức ăn uống thết đãi linh đình tại nhà anh Thìn thì cô có mặt, rồi đến cỡ độ 10 giờ sáng thì cô về nhà chị Hợi cách nhà chú rể khoảng 500 mét, ở đó sẽ có người trang điểm cô dâu và lúc đó cô sẽ mặc váy cưới và chờ đến giờ lành anh sẽ sang rước cô về. Thụy Kha còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ mẹ vợ Đụ thư ký Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng