Dân buôn đồ âm - Quyển 3


Truyện đã hoàn thành

Phần 2

Chuyện về xương ngón tay xem như đã hoàn toàn kết thúc, tôi dùng số tiền thù lao mà Lâm Thu Sinh trả cho tôi vào cửa hàng 4S chọn một chiếc Jaguar Roadster đỉnh cấp, coi như là tự thưởng cho mình. Điều đáng nói là chỉ sau một tuần rao bán, rất nhanh tôi đã tìm được người mua thích hợp cho đoạn xương ngón tay đó. Là một người mẫu quốc tế biếng ăn, để giữ dáng đi catwalk mà cuối cùng gầy đến da bọc xương, trà không muốn uống cơm không muốn ăn, sắp không xong đến nơi…

Tôi suy nghĩ thấy đối phương hiện giờ thấy món nào cũng không muốn ăn, mà đoạn xương ngón tay lại có thể khiến người ta thèm ăn, ăn đến ngấu nghiến mấy món sơn hào hải vị, con mẹ nó đây không phải là bốc thuốc đúng bệnh sao? Vì thế vụ giao dịch này rất nhanh đã hoàn thành, nghe nói từ khi mang đoạn xương kia, người mẫu đó ăn rất nhiều, trong một tháng đã tăng liền 5 kg, cô ta quá mừng rỡ gọi tôi là đại ân nhân, còn nhiễm thói quen ăn canh ba ba, được người khác gọi bằng ngoại hiệu: Vương bát tiểu thư. Đó tự nhiên là chuyện của sau này.

(Vương bát: Rùa, ba ba)

Hôm nay tôi như ngày thường đang lau dọn trong tiệm, thì trong phố đồ cổ có một chiếc Lamborghini màu trắng tiến vào, tôi nhìn lướt qua thì phát hiện trên biển có ghi “Tấn A”. Trời ạ, chỉ riêng cái biển này đã đắt hơn chiếc xe của tôi… Sơn Tây rất nhiều thổ hào làm giàu nhờ đào than, lại rất thích chơi đồ cổ, tỏ ra là có phẩm vị. Người này lái siêu xe tới đồ cổ phố, rõ ràng là muốn để người ta giết thịt mà! Tôi vội vàng đứng dậy đem vài món đồ cổ trên giá đặt tới vị trí dễ thấy nhất, dê béo a…

Không làm thịt không được! Buôn bán đồ cổ kỳ thật chính là lừa gạt, gặp người biết hàng thì một món đồ cổ chỉ kiếm được tiền trà nước, nếu bắt được một kẻ tài đại khí thô lại không biết hàng mà không đè ra làm thịt thì thật có lỗi với bản thân. Đám đại lão bản đó mua đồ cổ phần lớn là để khoe khoang, không quá để ý tới giá tiền, chỉ xem đồ cổ có giá trị để khoác lác hay không.

Dọn xong đồ cổ ra thì tôi khí định thần nhàn ngồi ở cửa tiệm, nâng một ly trà hoa lài chậm rãi uống. Trà hoa lài là thứ Nhất Sơ thích nhất, nghe nói hắn không bao giờ uống nước lọc, cũng không uống rượu, đành phải dùng trà hoa lài tiếp hắn, dần dần tôi cũng nhiễm thói quen này. Trà vừa vào miệng, đã thấy hương thơm xông lên mũi, cả người phiêu phiêu không nói nên lời. Nghề buôn đồ cổ này ngoài việc phải có miệng lưỡi sắc bén ra còn phải biết giả bộ, giả bộ càng giỏi càng ra vẻ kiêu ngạo thì mới gọi là lợi hại.

Trong chốc lát bên ngoài đã có tiếng bước chân dồn dập, trong lòng tôi vui vẻ: Thật sự đã mắc câu rồi!

“Xin hỏi ngài là Trương Cửu Lân Trương lão bản sao?”

Tôi vừa mới chuẩn bị tới nghênh đón thì một giọng khàn khàn truyền tới. Ngẩng đầu thì thấy một nam nhân trung niên hơn 50 tuổi trừng đôi mắt vẩn đục nhìn chằm chằm vào tôi, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy. Nhìn dáng vẻ của hắn đã biết không phải tới mua đồ cổ, mà là muốn tìm tôi cứu giúp. Vì thế tôi vội vàng đứng lên nói:

“Ta là Trương Cửu Lân, ngài có chuyện gì sao?”

Nam nhân nọ không nói gì, vỗ tay một cái, 2 tên vệ sĩ đeo kính râm đứng phía sau lập tức đem 2 cái va li đặt lên quầy, mở ra ngay trước mặt tôi. Bên trong chất đầy tiền mặt, nhìn qua phải tới trên 100 vạn tệ! Vệ sĩ đẩy vali về phía tôi, nói đây là tiền đặt cọc. Số tiền đó nếu là lúc tôi vừa mới vào nghề thì nhất định có thể làm tôi hôn mê, nhưng bây giờ tôi nhận đơn hàng càng lúc càng lớn, mới hơn 100 vạn tiền mặt còn chưa đủ làm cho tôi đánh mất lý trí. Hơn nữa tôi hiểu rõ, thù lao càng nhiều thì sự tình càng khó khăn.

Vì thế tôi nhàn nhạt đẩy vali trở về, bảo nam nhân nọ trước tiên nói rõ xem rốt cuộc là chuyện gì? Không ngờ tôi vừa hỏi, nam nhân nọ đã ngồi xổm xuống sụt sùi nước mắt, hồi lâu không nói nên lời. Tôi vừa thấy như vậy thì đỡ hắn lên ghế, đưa giấy cho hắn. Qua hơn nửa ngày, nam nhân hai mắt đỏ hoe tự giới thiệu:

“Trương lão bản, ta là Giang Đằng, lần này tới là muốn thỉnh ngài báo thù cho con trai ta!”

Nói đến đây, hắn run run rẩy rẩy móc trong cặp ra một xấp tài liệu đưa cho tôi.

Hắn tựa như không đành lòng nhớ lại chuyện cũ, xì mũi vài lần vẫn chưa thể nói ra, cuối cùng dứt khoát bảo vệ sĩ nói, còn hắn thì đi ra ngoài. Tên vệ sĩ thở dài nói:

“Trương lão bản đừng để ý, chủ tịch vừa mới để tang con trai, cảm xúc không ổn định.”

Cũng khó trách, điều đau lòng nhất trên đời không gì hơn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, tôi nhìn thoáng qua Giang Đằng đứng bên ngoài, chỉ thấy hắn đưa tay bụm mặt, hai vai rung lên, thoạt nhìn vô cùng bi thương.

Vệ sĩ thấy tôi xuất thần thì kêu một tiếng, bảo tôi trước tiên hãy xem tài liệu đã. Khi tôi mở tập tài liệu, sợ tới mức thiếu chút nữa đã ném nó đi, đây căn bản không phải là tài liệu gì cả, mà là bức ảnh chụp một thi thể huyết nhục mơ hồ! Thi thể nằm trên giường, đầu bị tạp nát nhừ như dưa hấu, óc trắng bắn đầy đất, từ cách mặc thì thấy đây hẳn là một thanh niên giàu có thời thượng. Mặt sau bức ảnh còn có báo cáo xét nghiệm thi thể, người chết tên là Giang Quán Quán, nguyên nhân tử vong là bị một vật cùn không rõ là gì đánh vào mà chết trong nháy mắt.

Tôi khép lại tập tài liệu, chậm rãi hỏi:

“Đã xác định không phải chết vì bị mưu sát sao?”

Vệ sĩ gật đầu nói, bọn họ phát hiện ra thi thể thì lập tức báo cảnh sát, nhưng cảnh sát không tìm được dấu hiệu của bất cứ ai ở hiện trường, tra xét camera quanh biệt thự cũng không phát hiện ra kẻ khả nghi ra vào, hơn nữa… Nói tới đây, vệ sĩ xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán mới tiếp tục nói:

“Căn cứ vào kết quả khám nghiệm thi thể, thiếu gia chỉ chịu một cú đòn nghiêm trọng, đầu đã nứt toạc ra.”

Nghe đến đó tôi cuối cùng đã hiểu, xương sọ là xương cứng rắn nhất trong cơ thể, người thường tuyệt đối không có sức mạnh đánh một lần mà vỡ đầu, chỉ có thể là âm linh làm.

“Trương lão bản, ngài xem?”

Vệ sĩ thấy tôi nửa ngày không nói gì, có chút thấp thỏm hỏi. Khi tôi nhìn thấy bức ảnh thì đã quyết định sẽ nhận vụ này, lại có âm vật dám ở ban ngày ban mặt giết người, hàng phục nó là chức trách của âm vật thương nhân.

Giang Đằng lúc này đã đi vào, thấy tôi đáp ứng thì vô cùng kích động hỏi:

“Không biết Trương tiên sinh khi nào có thể xuất phát? Báo thù rửa hận cho con trai ta!”

Tôi rất hiểu cho tâm tình của hắn, liền nói với hắn tôi phải chuẩn bị một ít đồ vật, sau đó sẽ lên đường ngay. Khi chuẩn bị đồ vật tôi nhắn tin cho Lý mặt rỗ và Tiểu Nguyệt nói tôi nhận một vụ làm ăn ở nơi khác, có lẽ phải đi một thời gian mới về, bảo bọn họ không cần lo lắng.

Chuẩn bị xong xuôi xuống lầu thì bọn họ đã ở trên xe chờ tôi. Tôi vừa lên xe đã thấy Giang Đằng đang nhìn tôi, bộ dáng muốn nói lại thôi.

“Sao vậy?”

Tôi cho rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi một câu. Ai ngờ hắn lại nói tôi đừng để ý hành động vừa vào cửa đã vung tiền của hắn, lúc ấy thật sự là hắn bị nỗi đau mất con làm lu mờ đầu óc. Tôi vung tay nói tôi rất hiểu tâm tình của người làm cha mẹ, lúc này Giang Đằng mới yên tâm, ngẩng đầu lên ra lệnh cho tài xế.

Nhân lúc đi đường, tôi bảo Giang Đằng cẩn thận nói rõ lại tình huống trước sau của vụ án. Hắn để cảm xúc ổn định lại rồi dùng trầm thấp từ từ kể. Một ngày trước khi xảy ra chuyện là sinh nhật của Giang Quán Quán, hắn cùng một đám bạn bè đi chơi đến rạng sáng mới về nhà. Khi con trai về nhà thì Giang Đằng vẫn đang bận công việc cho nên nhớ rất rõ ràng. Lúc ấy con trai hắn uống say không biết gì, nhờ người làm dìu lên lầu mới về được phòng mình.

Giang Đằng nói con trai mình trước đây mỗi lần uống say đều quậy phá, lần này lại yên tĩnh không hề phát ra âm thanh. Qua khoảng mười phút, Giang Đằng có chút không yên tâm vào nhà xem con trai.

“Không ngờ… Không ngờ Quán Quán nó…”

Nói tới đây Giang Đằng lại xúc động, hai mắt đỏ bừng nói đều tại hắn không vào phòng sớm một chút, bằng không con trai hắn có thể đã không chết. Nghe hắn nói như vậy tôi đã xác định là do âm linh làm, người thường căn bản không thể trong thời gian ngắn như vậy vừa giết người vừa tiêu hủy hết chứng cứ.

Tôi sợ Giang Đằng mất khống chế liền không hỏi nữa mà nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Sáng hôm sau chúng tôi đã tới Thái Nguyên, khi xe đang chạy trên cầu vượt, qua cửa sổ tôi thấy một hơi thở đầy nét lịch sử văn hóa ập vào mặt, không hổ là cổ thành ngàn năm, mỗi ngọn cỏ cành cây, mỗi viên gạch miếng ngói đều có nét tinh tế. Xuống cầu rồi xe đi về hướng Đông, hơn nửa ngày mới dừng lại trước một khách sạn 5 sao.

Tôi kỳ quái nhìn thoáng qua khách sạn, bởi vì lúc trước Giang Đằng nóng lòng như lửa đốt nên tôi còn tưởng hắn sẽ trực tiếp dẫn tôi về nhà mà không ngờ lại đến khách sạn trước. Giang Đằng vẻ mặt cổ quái nói hiện giờ hắn phải đi giải quyết hậu quả mấy việc, sợ làm chậm trễ tôi nên mới sắp xếp đến ở khách sạn này, chi phí ăn ở chơi bời đã bao hết, hy vọng tôi không cần khách khí.

Lúc này tôi mới nhớ ra nửa đường hắn có nghe điện thoại, lúc ấy tôi đang ngủ mơ mơ màng màng, cũng không nghe rõ nội dung cuộc điện thoại, chỉ mơ hồ nghe thấy nói đang chờ hắn trở về xử lý gì đó, hiện giờ xem ra hắn quả thực là có việc gấp phải làm. Nhưng chuyện gì có thể quan trọng hơn việc báo thù cho con trai đây? Hôm qua còn khóc đến chết đi sống lại muốn đem hung thủ chém thiên đao vạn quả, hôm nay lại có thể sắc mặt như thường xử lý sự tình… Tôi nhàn nhạt bảo hắn bận cứ đi trước, rồi đi theo vệ sĩ vào khách sạn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 04/01/2024 03:22 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những cuộc tình đã qua
Phần 2 Cuộc tình thứ hai... Bối cảnh xảy ra tại trường Đại Học Nông Nghiệp Hà Nội. Bạn này tên là Diệp, gọi là bạn vì bằng tuổi nhau. Trong suốt thời gian yêu nhau, với em Diệp này và một cơ số em khác nữa, rất ít khi anh được gọi bằng anh, toàn là cậu-tớ, bạn-mình, ông-tôi, hoặc cùng lắm là chú-cháu, mai mốt có thể là bác-cháu, vân vân... Hồi ấy anh học năm thứ nhất, đâu là khoảng những năm 2005, cũng hơn chục năm rồi. Anh hồi ý mới vào học Đại học, phong độ lắm các bạn ạ. Chả là anh có con máy tính ghẻ, Pen III, thửa của thằng bạn 2...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Chị đồng nghiệp dâm đãng
Phần 2 Cũng chuẩn bị đến ngày diễn văn nghệ, chuẩn bị cho công tác hậu cần, thì kho để rượu của Công ty hiện đang để chung với món văn phòng phẩm của tôi, nên tôi có việc xuống đó, khổ nỗi cái kho nằm tít cuối sân của cơ quan, thường thì cũng không ai đến đó cả. Hôm đó là chủ nhật, sáng thức dậy, ăn sáng xong xuôi thì tôi lên kho để kiểm kê lại khối lượng văn phòng phẩm, để chuẩn bị tiếp nhận văn phòng phẩm quý mới về. Lên đến kho thì thấy kho mở (kho được chia làm 3 gian, gian ngoài đầu chứa văn phòng phẩm, ngăn giữa chứa tài...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Cuộc đời thay đổi - Tác giả Phương Trời Lung Linh
Phần 2 Im lặng... chỉ có hơi thở của cậu bé vang lên nặng dọc, người nữ bác sỹ mới 20 tuổi đang nói với cô hộ lý: Mẹ cậu bé sao rồi? Vẫn còn hôn mê, luôn miệng gọi con yêu, có điều... Sao? Có lúc lại nói con ơi mạnh nữa lên mẹ sướng quá... khi phát hiện thì hai mẹ con không có một mảnh vải... có khi nào hai mẹ con làm ch... Nói bậy, bom nổ xác còn tan nói gì quần áo, còn bà mẹ có thể thường xuyên được con trai xoa bóp mà thôi, chúng ta là bác sỹ, không được có tư tưởng bậy bạ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng