Tụy linh thành công không chỉ có có thể tăng cường thân thể, đề cao pháp lực bản thân, chỗ lợi hại nhất là có thể mở ra kỹ năng ngự bảo đặc biệt. Ba vị lão bản của chợ quỷ vì sao lại lợi hại? Chính là vì bọn họ biết cách ngự bảo, tùy tiện một kiện âm vật đơn giản ở trong tay bọn họ đều có thể từ rách nát thành thần kỳ, trở thành thần khí hủy thiên diệt địa. Có thể nói người biết cách ngự bảo có thể phóng đại uy lực của âm vật lên gấp mười lần gấp trăm lần. Tôi biết được điều này thì chấn động vô cùng, cảm giác rằng nếu có thể thông qua bí tịch tìm được một hai kiện âm vật truyền kỳ, lại dựa theo biện pháp Tụy linh trong bí tịch thì rất nhanh có thể nâng cao thực lực của mình.
Đến lúc đó mặc dù không thể giết khắp thiên hạ vô địch thủ, nhưng ít nhất cũng có thể tự bảo vệ mình, không chừng còn có sức trợ giúp bọn Nhất Sơ. Mỗi khi nghĩ đến đây tôi đều cầm lòng không đậu mà cười rộ, làm Tiểu Nguyệt cho rằng tôi bị bệnh tâm thần. Hơn nữa nàng cũng biết tôi và Như Tuyết có mâu thuẫn, liền khuyến khích tôi ra ngoài giải sầu. Khó có khi nàng có được nhã hứng này, tôi suy nghĩ rồi chuẩn bị đi Hong Kong, thỏa mãn mong muốn mua sắm của Tiểu Nguyệt. Vừa lúc trong bí tịch còn có một số nội dung tôi xem không hiểu, có thể đến tìm Nhất Sơ hỏi!
Tình cảm của tôi và Tiểu Nguyệt gắn bó mật thiết với Hong Kong, nếu không phải vụ Nhân Cốt Hạng Liên (dây chuyền xương người) lúc trước, hai chúng tôi cũng sẽ không ở bên nhau, cho nên tôi đối với Hong Kong vẫn tương đối có hảo cảm. Lần này không có Lý mặt rỗ và Như Tuyết làm ầm ĩ, khó có khi được thanh nhàn, tôi và Tiểu Nguyệt một đường Nam hạ đi qua Quảng Châu, Thâm Quyến cuối cùng tới Hong Kong. Bởi vì nguyên nhân lịch sử, Hong Kong là nơi văn hóa đa dạng, ở đây có thể nhìn thấy các kiến trúc phương Đông cổ xưa, cũng có thể nhìn thấy cao ốc hiện đại, có thể nói Hong Kong rất xứng với cái tên trung tâm giao thương của châu Á.
Chúng tôi ngựa không dừng vó, chỉ một ngày đã đi hết – 8 phần thắng cảnh của Hong Kong. Mấy lần tôi muốn mua gì đó cho Tiểu Nguyệt, nàng đều lắc đầu nói muốn đi xa như thế đâu phải để mua đồ mang về, nhưng lại không ngừng mua quần áo cho tôi. Sự khác biệt của Tiểu Nguyệt và Như Tuyết lập tức hiện rõ! Nhưng con người của tôi tương đối dễ tính, ngày thường chỉ mặc đồ rộng thoải mái, không muốn mặc đồ tây giày da, liền từ chối ý tốt của nàng. Đi cả ngày vẫn chưa mua được món đồ gì mà hai người đã mệt muốn chết, cuối cùng thuê khách sạn ở gần cảng Victoria để nghỉ ngơi.
Màn đêm buông xuống, Hong Kong mới chân chính thể hiện sự quyến rũ của một thành phố quốc tế, trên quảng trường lộng lẫy ánh đèn, trên sông đều là du thuyền xa hoa, trên đường phố các cụ già bán tất chân, bán trà sữa đều nói lên vẻ đẹp của thành phố. Tôi đang nhìn đến xuất thần, Tiểu Nguyệt đã tắm xong, bảo tôi mau đi tắm rửa. Tôi quay đầu thì thấy Tiểu Nguyệt dưới ánh sáng lung linh chỉ khoác một cái khăn trong suốt, tựa như hoa phù dung vươn lên khỏi mặt nước. Hai mắt nàng lưu chuyển, môi đỏ hơi động:
“Ngốc, nhìn cái gì vậy?”
Nói xong, còn xấu xa đặt một ngón tay lên môi dùng lưỡi liếm liếm.
Tôi chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt khí từ đũng quần lan tràn toàn thân, ma xui quỷ khiến thế nào xông lên đi bế nàng lên, đi đến cửa sổ hướng ra quảng trường Victoria.
“Huynh làm đau muội…”
Tiểu Nguyệt đỏ mặt, duỗi tay muốn kéo rèm. Tôi nhẹ nhàng bắt lấy tay nàng, thở nhẹ vào tai nàng:
“Kéo rèm cái gì, chúng ta thử yêu một lần dưới ánh trăng.”
“Đáng ghét!”
Tiểu Nguyệt thẹn thùng mà vặn vẹo mông, tim tôi đập mạnh, trong lúc nhất thời trong phòng xuân quang vô hạn.
Khi tỉnh lại đã là giữa trưa, Tiểu Nguyệt đang loay hoay với bữa sáng. Tôi đứng dậy xoa xoa cái eo có chút đau, đi lên nhìn nàng ngây ngốc cười cười. Ăn xong tôi muốn đi tìm Nhất Sơ, hỏi nàng muốn đi không. Có lẽ nàng cảm thấy mình đi cũng không có việc gì làm, suy nghĩ rồi lắc đầu nói sẽ ở khách sạn chờ tôi, còn nói đợi lát nữa nếu buồn sẽ đi công viên Disneyland chơi, bảo tôi cứ mặc kệ nàng. Tôi vuốt mái tóc nàng, cảm thấy nếu có một đứa con thì đời này sẽ trở nên viên mãn.
Hong Kong rất nhỏ, không bao lâu tôi đã tới đạo quan mà Nhất Sơ ẩn cư, khi vào cửa tôi không tự chủ được mà nhớ đến lần trước khi tới đây, vẫn còn có tiểu đạo đồng đứng ở cửa chờ tôi, nhịn không được thở dài! Lúc này không khí phía sau đột nhiên có chút khác thường, tôi mau chóng tụ tinh khí thần cảm nhận, phát hiện đây là một cỗ âm khí rất cường hãn, lập tức móc ra Thiên Lang Tiên. Từ khi có Thánh Mẫu Trượng, tôi rất ít dùng Thiên Lang Tiên, nhưng nó dù sao cũng là vũ khí tôi thuận tay nhất.
Tôi lần này tới mục đích chủ yếu là muốn xem thử có thể dưới sự trợ giúp của Nhất Sơ mà thành công Tụy linh một lần hay không, tự nhiên sẽ lựa chọn Thiên Lang Tiên dễ sử dụng nhất. Sau khi quay đầu, tôi thấy một bóng dáng vọt tới, Thiên Lang Tiên kích phát ra ánh sáng như tia chớp, đánh cho bóng dáng kia phát ra một tiếng hét thảm. Tiếng kêu có chút quen thuộc, tôi tập trung nhìn lại mới phát hiện ra bóng dáng đó là Tiểu Lân. Tiểu Lân mặc quần xanh, yếm đỏ, khuôn mặt có vẻ đáng yêu vô cùng, tựa như một đứa trẻ to đầu vậy.
Nó ngồi dưới đất oa oa khóc lớn, không ngừng làm nũng:
“Cửu Lân ca, ta nhìn thấy ngươi tới muốn cho ngươi kinh hỉ, ngươi xuống tay thật tàn nhẫn.”
“Ách… Xin lỗi.”
Tôi lập tức đỏ mặt, có chút khinh bỉ bản thân ở chỗ của Nhất Sơ mà lại lo lắng như vậy, mau chóng đi lên xoa đầu Tiểu Lân, sau đó hỏi nó thế nào.
“Vẫn chưa chết được, Cửu Lân ca, ôm một cái, ôm một cái a!”
Tiểu Lân cười hắc hắc bổ nhào vào trong lòng tôi, hỏi tôi sao lại tới đây, tôi nói đến tìm Nhất Sơ hỏi kinh nghiệm.
“Nhất Sơ lão đại không ở đây, hắn ra ngoài đi làm ăn rồi, nghe nói lần này đồ vật phải xử lý rất phiền toái, một chốc một lát cũng chưa về được, cho nên để ta trông nhà.”
Tiểu Lân nói xong buông tay, ý bảo tôi đã tới chậm. Tôi có chút nghẹn họng lắc đầu, hôm trước hắn gọi điện thoại biết tôi đã thu được hồng hồ lô Lai Tuấn Thần, lúc ấy hắn vẫn còn ở trong quan, không ngờ chớp mắt đã đi ra ngoài.
Tiểu Lân đề nghị tôi đi tìm Nhất Sơ, nhưng tôi đi cùng Tiểu Nguyệt tới Hong Kong, nếu đi không chừng sẽ làm trở ngại chứ không giúp được gì. Tôi suy nghĩ rồi nói:
“Nếu như vậy ta sẽ về trước, khi Nhất Sơ về ngươi chuyển lời cho hắn, ta có việc tìm hắn giúp.”
Nói xong tôi liền chuẩn bị rời khỏi Mê Đồ Quan, Tiểu Lân lại muốn tôi ở lại cùng nó. Có thể thấy nó một mình ở đây rất nhàm chán, tôi liền tạm thời để Tiểu Vĩ Ngọc ở lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 04/01/2024 03:22 (GMT+7) |