Dân buôn đồ âm - Quyển 3


Truyện đã hoàn thành

Phần 88

“Anh hùng? Ha hả, các triều đại đều tùy tiện bôi xấu bản vương, nói bản vương là đồ tể, là súc sinh, bản vương làm hết thảy đều bị bọn họ cố ý xem nhẹ. Đây là anh hùng trong miệng ngươi?” Nụ cười của Nhiễm Mẫn nở ra, nhưng lại càng thêm phần thê lương, hắn lắc đầu tiếp tục nói: “Thôi bỏ đi, Nhiễm Mẫn ta giết người Hồ không phải để làm anh hùng, mà là để giữ lại huyết mạch Hoa Hạ.”…”Ta cũng không hiểu, làm thế nào mà dân tộc Hoa Hạ vĩ đại ngày trước lại có thể suy thoái đến mức để người Hồ vui vẻ như vậy! Ta sẽ không thu tay lại, nhưng ta có thể cho ngươi một cơ hội sống, rời khỏi đây, về sau đừng đến nữa!”

Lời hắn nói có chứa một loại u buồn của vương giả, trong nháy mắt tôi thật sự muốn rời đi, nhưng nghĩ đến câu nói của Tháp Na “Có chồng ta thì cái nhà này mới hoàn chỉnh”, tâm cảnh của tôi lập tức rõ ràng. Quá khứ đã trở thành lịch sử, bất luận đúng hay sai cũng không nên để ảnh hướng tới xã hội hiện tại. Nhiễm Mẫn tuy vĩ đại, nhưng hắn chỉ thấy sự xung đột, thù hận giữa các dân tộc, mà không thấy được sự đoàn kết, hỗ trợ của các dân tộc. Nghĩ đến đây tôi ném lệnh bài cho Vĩ Ngọc, bảo nó cầm lệnh bài đi trước, sau đó nhân lúc Nhiễm Mẫn không chú ý, tôi ném ra Nga Mi Thích. Ngay sau đó, tôi niệm Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết, hai tay cầm Thánh Mẫu Trượng nhắm về phía hắn!

Không ngờ Nga Mi Thích trực tiếp xuyên qua sóng thân hình bằng máu của Nhiễm Mẫn, vô lực rơi xuống đất, mà hắn lại không có chút tổn thương nào. Trên người hắn chợt tỏa ra sát khí cường đại, nhìn tôi lạnh lùng rít gào: “Đây là ngươi bức ta, đừng trách bản vương vô tình!” Hắn nói xong thì tôi đã vọt tới trước mặt, giơ Thánh Mẫu Trượng lên đập vào đầu hắn, sắp trúng thì Nhiễm Mẫn lại “vèo” một tiếng biến mất. Không đợi tôi phản ứng, hắn đã ở phía sau đạp tôi một cước thật mạnh, trực tiếp đá bay tôi.

Hiển nhiên là tốc độ của hắn nhanh hơn tôi nhiều, tôi buộc phải niệm khẩu quyết tối cao của Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết, ném Thánh Mẫu Trượng lên giữa không trung, Thiên Lang Quyết phát huy hiệu quả, Thánh Mẫu Trượng xoay tròn cực nhanh, kim quang chói mắt từ thân trượng truyền ra rồi nhanh chóng khuếch tán, đảo mắt đã bao phủ toàn bộ huyệt động. Vốn tưởng rằng chiêu này có thể chế phục Nhiễm Mẫn, ai ngờ hắn khinh thường cười cười, âm trầm nói: “Chỉ chút tài mọn.” Sau đó tay hắn đột nhiên vung lên, từ trong không trung xuất hiện một bức tường máu che lại kim quang của Thánh Mẫu Trượng.

Lúc này tôi mới hiểu rõ mình hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cũng không phải là hắn khi còn sống lợi hại thế nào, mà là chấp niệm của hắn quá sâu, cho nên đã sinh ra oán khí cường đại! Tôi muốn rút lui cũng đã không kịp, hắn đã hoàn toàn nổi giận, tóm lấy cổ tôi tung một quyền nhằm vào bụng tôi. Vừa đánh hắn vừa cuồng loạn gào thét: “Vì sao người thà rằng giúp người Hồ đối phó ta, cũng không để ta đối phó với người Hồ. Vì sao, trong thân thể ngươi còn chảy huyết mạch Hoa Hạ sao?” Hắn không vội giết tôi, mà muốn từng quyền phát tiết sự phẫn nộ của mình. Tôi bị hắn đánh cho cả người sắp tan thành từng mảnh, máu tươi từng ngụm từng ngụm phun ra, tôi biết còn tiếp tục hôm nay mình khẳng định sẽ tiêu đời, vội không màng tất cả mà tránh thoát, sau đó đột nhiên ấn Vĩnh Linh Giới vào trong máu tươi.

“Chủ nhân, chúng ta lại gặp mặt.” Chỉ sau 2 giây chìm trong máu tươi, hết thảy chung quanh đột nhiên như rời xa, trước mắt tôi một mảnh đen nhánh, cùng lúc đó trong đầu xuất hiện thanh âm của tiểu giới linh. “Tình huống khẩn cấp, khởi động hình thức lựa chọn âm linh! Ta yêu cầu triệu hoán một âm linh chiến đấu cho ta.” Vài ngày trước tôi đã câu thông với tiểu giới linh nhiều làn, hai bên đã rất quen thuộc, cho nên tôi không nói lời vô nghĩa, vội vàng quát. “Được, đang chọn, xin chờ một lát.” Tiểu giới linh nói xong, trước mắt tôi liền xuất hiện rất nhiêu hình ảnh, vô số âm linh bị tôi siêu độ không ngừng xoay tròn, cuối cùng đinh một tiếng, hình ảnh dừng lại ở Tào Tháo.

“Đã chọn xong, chúc mừng chủ nhân chọn âm linh Tào Tháo tác chiến! Tào Tháo, tự Mạnh Đức, là chính trị gia, nhà quân sự, nhà văn nổi danh những năm cuối đời Đông Hán, đã sáng lập nên Ngụy quốc trong Tam quốc, được xưng là: Năng thần thời trị, gian hùng thời loạn. Có kỹ năng: Hàng phục âm linh võ tướng.” Vừa dứt lời, tôi đã trở về hiện thực, Nhiễm Mẫn thấy tôi tránh thoát, cắn răng quát: “Hiện giờ muốn chạy ư, đã chậm rồi.” – “Những lời này hẳn là ta nói mới đúng!” Tôi kích động nói, nỗi vui sướng tràn ngập toàn thân, tôi đã thỉnh được Ngụy Võ Đại Đế Tào Tháo! Là một phương kiêu hùng, về trí tuệ Tào Tháo hơn hẳn Nhiễm Mẫn, huống chi Tào Tháo năm đó Bắc cự Ô Hoàn, cũng là một anh hùng dân tộc vĩ đại.

Nhiễm Mẫn thấy tôi đột nhiên tự tin, thì kinh ngạc sửng sốt, đúng lúc này, bên cạnh tôi đột nhiên thoáng hiện một ngọn lửa u linh màu lam. Ngọn lửa rơi xuống đất thì hóa thành Tào Tháo, chỉ thấy hắn đầu đội vương miện, thân khoác y phục hoa lệ, một tay vuốt chòm râu đen, một tay cầm Thất Tinh Đao, hận sắt không thành thép chỉ vào Nhiễm Mẫn nói: “Ngươi biết sai chưa?” – “Ngươi… Ngươi chẳng lẽ là Tào Mạnh Đức?” Lệ khí trên người Nhiễm Mẫn lập tức hạ thấp đi nhiều, gần như sùng bái mà cúi người trước Tào Tháo nói: “Hậu bối Nhiễm Mẫn từ nhỏ đã sùng kính Tào công, một lòng muốn làm người giống như ngài thủ vệ Hoa Hạ, thậm chí có thể vì thế mà hiến dâng sinh mệnh. Hậu bối không biết, thực không biết đã có gì sai!”

“Từ triều Chu, thiên hạ phân ra 800 chư hầu, quy tắc cương thường mất hết, mới có nhà Tần sau nhà Chu, nhà Hán sau nhà Tần, cho nên sau này lại sinh ra thế vạc ba chân và Lưỡng Tấn.” Xem ra Tào Tháo đã thật sự buông bỏ, khi nói tới họ Tư Mã soán quyền thành lập nhà Tấn vẫn không lộ ra nửa điểm ân oán tư thù. Hắn nói xong nhìn về phía Nhiễm Mẫn, thanh âm đột nhiên cao vút: “Nguyên nhân chính là vì ngươi và ta rất giống nhau, ta mới không muốn cùng ngươi đối địch. Chuyện của đời sau để người đời sau làm, mau cùng ta rời đi! Đừng hỏi đến ân oán trước kia nữa.”

Nhiễm Mẫn nghe xong do dự một chút, rồi dùng sức gật đầu. Tào Tháo lộ ra vẻ vui mừng tươi cười, tiếp đó vuốt râu nhìn tôi, chuẩn bị rời đi. Tôi mau chóng hô lên một câu: “Tào công, ta có thể thương lượng với Võ Điệu Thiên Vương một việc hay không.” – “Tiểu tử ngươi có chuyện gì thương lượng với ta?” Nhiễm Mẫn bị Tào Tháo thuyết phục, giờ phút này lệ khí đã biến mất, nhìn tôi nhàn nhạt hỏi. “Võ Điệu Thiên Vương… Ngươi có thể cho ta một phần linh lực hay không?” Không sai, tôi lại vô sỉ muốn Tụy linh! Nhiễm Mẫn nghe xong nhìn Tào Tháo, thấy hắn không phản đối, liền đồng ý. Trong lòng tôi đại hỉ, lập tức quay lưng ra cho hắn, không ngờ Nhiễm Mẫn nói: “Đại bộ phận linh lực của ta đều ở trong Sát Hồ Lệnh, ngươi muốn thì mang lệnh bài theo người, qua một thời gian linh lực sẽ bị ngươi hấp thu.”

Không ngờ hấp thu linh lực của Nhiễm Mẫn lại đơn giản như vậy, không cần phải chịu đựng đau đớn, tôi lập tức nhìn hắn và Tào Tháo tỏ vẻ cảm tạ. “Nỗ lực cho tốt, tạo phúc thương sinh, ha ha ha!” Tào Tháo để lại cho tôi một câu, rồi cười lớn rời đi, Nhiễm Mẫn nhìn tôi một cái, cũng quay đầu rời đi. Sự tình đến đây rốt cuộc đã được giải quyết, coi như hữu kinh vô hiểm, còn có được Sát Hồ Lệnh của Nhiễm Mẫn, chờ tôi hấp thu xong linh lực thì nó sẽ trở thành đồ cổ mà bán đi cũng có thể kiếm được một khoản lớn.

Vừa về đến nhà Tháp Na, cô ta đã kích động đi lên bắt lấy tay tôi nói: “Thạch Quân đã trở lại như trước, so với mấy năm trước còn yêu thương ta hơn.” Cô ta vừa nói vừa khóc, còn tưởng rằng cả đời này sẽ không được cảm nhận tình yêu của Thạch Quân. “Cuộc sống luôn là có đắng lại có ngọt, đừng thương tâm nữa.” Tôi khuyên nhủ một câu rồi chuẩn bị cáo từ. Tháp Na cười nói: “Đại sư ngày mai hãy đi cũng không muộn, Thạch Quân suốt đêm lên trấn mua chút đồ, chuẩn bị chiêu đãi ngươi.” – “Khách khí rồi!” Tôi cười xua xua tay, sau đó đặt vé máy bay trở về nhà.

Tháp Na thấy tôi nhất định muốn đi, vội vàng vào trong bếp xách ra một túi tỏi, còn có một ít nấm và các loại đặc sản, nhét vào trên xe. Cô ta không trả tiền cho tôi, là vì cô ta biết tôi không thiếu mấy ngàn tệ, cho nên cô ta dùng đặc sản để tỏ vẻ cảm kích. Tôi vui vẻ nhận lấy, nhìn mớ đặc sản mà lại cảm thấy vui vẻ hơn nhiều so với nhận được tiền thù lao! Nhưng tôi nhịn không được mà lo lắng, lần này Thiên Biến Quỷ đã chạy thoát, ai biết nó có trốn trong bóng tối đánh lén tôi lần nữa không? Mặc cho số phận quyết định đi! Không cần phải so đo quá nhiều, nếu quá mức chấp nhất, rất có thể sẽ trở thành kẻ cực đoan như Nhiễm Mẫn. Thế giới này vẫn rất tốt đẹp, tha người khác, kỳ thật chính là tha cho bản thân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 04/01/2024 03:22 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cháu Thảo của tôi
Phần 27 Đang ngồi ở ghế, tôi nhận được điện thoại từ dưới quê nội gọi lên báo mẹ tôi bị ốm, bà cụ cũng hơn 70 tuổi rồi, bố tôi cũng già yếu, nhưng cũng may cụ ông vẫn đủ khỏe để chăm sóc bà, với lại hàng xóm quanh đó cũng toàn mấy ông bà cụ già nên các cụ nhà tôi muốn sống dưới quê, ở đó vui hơn và trong lành hơn trên này. Chỉ là 1 lần cảm nhẹ nhưng tôi vẫn rất lo cho mẹ tôi, lần này chắc cả nhà tôi phải về quê 1 chuyến... Quê nội cách nhà tôi 200km về phía bắc, mất 5 tiếng đi xe, chúng tôi khởi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Bố đụ con gái Đụ cháu gái Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex nặng
Những bà chị dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 79 Làn da mềm mại, cái mu lồn múp múp cùng với đám lông ngắn choằn được tỉa gọn gàng làm tôi thích lắm rồi. Vê vê đám lông rồi tôi nói: Thế hôm nay bị ba phát như vậy mà không banh hết cả háng ra hả? Còn lâu nhé, không có chuyện đấy đâu! Công nhận là cái lồn này trông thế mà cũng dẻo dai thật đấy nhỉ! Chị Lan cười rồi tôi với chị Lan quấn lấy nhau. Hai người bắt đầu thi nhau mà lột quần áo ra. Da thịt mềm mại cọ vào nhau làm cho tôi sướng lắm. Con cặc cũng hơi ê ẩm vì lúc chiều hùng hục...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ chị gái Đụ chị gái của bạn Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Tình yêu ai bán mà mua (Update Phần 10)
Khi tụi nó đi ăn tối xong về đến phòng thì cũng đã gần 11g đêm. Thấy khu trọ đã ngủ hết, Khánh tắt máy từ xa rồi dẫn bộ nhẹ nhàng vào phòng. Tụi nó làm hết sức nhẹ nhàng như kẻ ăn trộm vì sợ làm hàng xóm thức giấc. Chợt Khánh nghe những tiếng rên rỉ quen thuộc của những cặp đang làm tình vang lên trong đêm tối, âm thanh đó phát ra từ phòng cuối cùng của dãy trọ. Hết sức nhẹ nhàng, Khánh mở cửa cho Kim vào phòng rồi nó bước tới cửa phòng kia, nó nhớ người con gái hôm trước rình lén nó và Kim làm tình. Hôm nay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng