Đảo lạnh mù sương


Update Phần 31

Phần 2

Sơn chầm chậm kéo cánh tay Michelle lên, vẫn áp chặt vô người. Tư thế này giúp cho cầu vai bên dưới nâng lên gần xương trên, giúp cho khớp AC quay trở lại vị trí cũ được một chút xíu. Hệ cơ trên má Michelle giãn ra chút xíu, chứng tỏ làm như vậy giúp cô bớt đau được đôi chút. Xong rồi Sơn lại kéo cánh tay Michelle lên giống như vậy, nhưng lần này hơi lệch ra đằng trước, thì thấy mắt cô hơi giật giật, tức là hơi hơi có cảm giác đau, cho nên bỏ xuống liền. Và lại thử kéo lên hơi lệch ra đằng sau, thì không có cảm ứng gì.

Bây giờ thả lỏng ra thì Sơn mới thấy má trong cùi chỏ mình đang cạ đúng vô đầu vú bên này của Michelle. Một cảm giác thật là sướng đang rần rần chạy trong người. Thằng nhỏ bên dưới kia cũng muốn ngóc đầu dậy luôn.

Cho nên, đúng ra thì không cần ôm nữa, nhưng Sơn vẫn giữ nguyên vậy nhưng thả lỏng bớt ra. Quỳ chân xuống đất. Má bây giờ không còn ở trên cao mà áp vô cánh tay trần của Michelle. Lưỡi chỉ cần lè ra chút xíu thôi là tha hồ liếm đầu ti và miệng chỉ cần ngoác ra là tha hồ ngoạm vô bầu vú hình như cũng đang căng phồng lên chờ đợi.

– “Em tự xoay vai đi.” – Sơn nói. – “Đúng rồi. Từ dưới lên. Hơi chệch ra sau. Rồi vòng ra trước. Đúng rồi. Không cần cố. Đau thì tránh.” – Sơn khẽ khàng hướng dẫn. – “Tốt. Một. Hai. Ba. Bốn Năm. Giỏi lắm. Bây giờ thử quay theo chiều ngược lại. Thôi. Đau thì dừng lại. Quay như cũ nhé. Một. Hai. Ba. Bốn Năm.”
– “Cảm giác thế nào?” – Sơn buông tay ra. Đứng thẳng dậy. Michelle có vẻ hụt hẫng. Nhưng hướng ngay sự chú ý vô cánh tay bên đau. Mở lòng bàn tay ra. Đưa qua đưa lại. Ngạc nhiên. Cười thích thú.
– “Vậy bây giờ không cần đeo nẹp cố định nữa đâu. Nhưng chưa được cử động nhiều.”
– “Thế đã là hạnh phúc lắm rồi.” – Michelle thốt lên sung sướng. Cảm giác như trút được gánh nặng cả tháng qua, cảm giác như chắc là hàng chục năm rồi vậy.
– “Chưa hết đâu.” – Sơn cười, nhẹ nhàng đặt tay sang bên vai còn lại của Michelle, ấn nhẹ người cô gái dựa sát vô lưng ghế, rồi kéo cái cần hạ nó xuống, mà tự động bên dưới chân cũng nhấc lên.

Cái rồi Sơn bóp nhẹ từng ngón tay của Michelle. Lên tới bàn tay. Vuốt ngược từng bó cơ trên cánh tay. Cái này là kết hợp giữa mát – xa thư giãn và xoa bóp thể thao, giúp động mạch chuyển nhanh máu cùng oxy và chất bổ dưỡng xuống bên dưới, còn cơ và các đường dẫn li ti gọi là lymph đẩy chất độc ngược lên trên để cơ thể bài tiết ra bên ngoài. Cơ cũng được thư giãn không còn căng cứng nữa sẽ dần bớt mỏi.

Người Michelle thả lỏng dần. Lúc bóp lên tới phần cánh tay nằm trên cùi chỏ, Sơn chỉ muốn xoay tay qua chụp luôn lên bộ ngực đẹp, nhưng phải ráng kềm giữ bản thân, chỉ tựa nhẹ má ngoài của bàn tay lên đó mà thôi.

Chắc cô gái đã bị stress vì chấn thương này quá lâu nên chỉ mới xoa bóp sơ sơ vậy thôi mà đã gục đầu qua một bên ngáy khò khò thật là dễ thương.

Sơn buồn cười quá. Lấy cái áo khoác của cô đắp sơ lên ngực. Rồi cầm cây kéo ra ngoài vườn cắt tỉa bớt cây dại để tạo lại lối đi trước đây sang hướng con đường đi bộ nhỏ dọc hàng rào để ông lão có thể ngược dốc lên chỗ cái ghế. Nhưng mà cắt một hồi anh mới thấy chỗ này không hẳn là một cánh rừng hoang mà trước đây thực sự là một vườn cây được quy hoạch rất kỹ. Có đủ raspberry, blackberry, và cả nho nữa. Còn mấy cây cao cao trên kia là anh đào, táo, lê đã qua mùa nở hoa, nhìn kỹ sẽ thấy trái nho nhỏ nhú ra.

– “Hello young man [Chào chàng trai]” – Tiếng chào từ phía ông già đang chống gậy đứng nhìn Sơn tỉa lại đám phúc bồn tử cho gọn và đặc biệt là phải biết coi cành nào mới đâm chồi năm nay thì cắt bỏ, vì cây này chỉ ra trái vào năm thứ hai, tức là từ các nhánh nhú ra từ cành nào năm ngoái mới vừa mọc. Các loại cây thuộc giống mà người ta gọi chung là hồng leo này đều như vậy: Nho, blackberry, raspberry v. V. Nếu không biết cắt tỉa thì chỉ là một bờ rào cây dại cùng lắm được vài trái nhỏ xíu chua loét.

Ông già có chiếc xe điện ngồi thẳng từ nhà ra tới chân dốc, đi bộ thêm chút nữa là tới chỗ Michelle đang nằm ngủ. Giọng đậm chất Scotland. Nhưng người không cao to như Mel Gibson trong bộ phim Braveheart.

– “Cây này là tayberry, từ quê hương của tôi đó. Mang tên dòng sông Tay.” – Ông già giải thích. Hèn chi. Giờ Sơn mới hiểu tại sao luống cây này hơi hơi khác xung quanh, có vẻ như trước đây từng được chăm sóc cẩn thận hơn. Bên trong có một hàng cọc ống sắt căng dây thép để đỡ như thường gặp với các giàn nho vậy. Thế là vừa làm Sơn vừa được nghe kể về lịch sử của những giống cây mới chỉ được chuyên gia Derek Jennings lai tạo ra gần đây thôi, chứ không phải cây dại lâu đời gì của nước Anh.
– “Khu vườn của ông đẹp quá.” – Sơn khen. – “Mất nhiều công sức mà bây giờ…”
– “Cậu lấy nó đi. Ý tôi nói là cậu có thể trồng cấy trên nó miễn phí.” – Ông già như chỉ chờ có vậy. – “Tôi làm miếng vườn này cho con cháu. Hồi còn bé con Michelle thích ăn phúc bồn tử nên tôi trồng đám bụi này. Đến lượt con nó thích anh đào và lê táo thì tôi trồng tiếp đám cây cao trên kia. Bây giờ thì chúng nó không còn thích nữa. Nhưng tôi vẫn để đây làm món đồ di chúc lại. Biết đâu mai sau con cháu chúng nó lại thích ra chơi.” – Ông nói một mạch như sợ Sơn từ chối. – “Cậu không cần phải trả tiền thuê đất đâu. Muốn trồng gì thì trồng. Chỉ cần đừng chặt đám cây bụi này và đừng cưa mấy cây cao trên kia. Mà đất còn nhiều lắm. Mé bên ngoài đường mới thực sự là nhiều nắng mà bây giờ cỏ dại chen lẫn với dâu tây. Tha hồ trồng rau hay thứ cây gì mà cậu thích.”
– “Vậy tôi thuê.” – Sơn hưởng ứng luôn. – “Nhưng tôi sẽ trả tiền cho ông.” – Anh nói tiếp, ngăn không cho ông lão lắc đầu. “Nhà ông trả tiền nước theo đồng hồ hay khoán định mức? Vậy tôi sẽ thanh toán tiền nước cho ông, vì tôi sẽ phải ra nhà ông chở nước về đây tưới rau khi thiếu mưa.”

Ông già vui vẻ gật đầu. Số tiền không lớn nhưng cũng không nhỏ. Đỡ phải lo bị trừ bớt vào khoản lương hưu hàng tháng. – “À, nhưng mà gia đình tôi vẫn được quyền ra đây hái quả và trú mưa trong căn nhà kính trên kia nhé.” – Ông già cẩn thận.

– “Tất nhiên rồi. Deal.” – Sơn cười lớn. Vài trăm bảng tiền thuê cho cả năm thực sự là quá hời cho một chỗ đi ỉa buổi sáng sớm không cần lén lút ngượng ngùng nhìn trước ngó sau. Cứt đó ủ thành phân trồng rau muống, khổ qua, mướp bí hay mồng tơi các kiểu thì chắc cũng dư sức huề vốn. Chỉ mắc công lên facebook rao bán và chở về các tiệm nails giao thẳng cho người ta thôi.
– “Ba đã ra rồi.” – Michelle hớn hở reo, đã dậy và từ trên nhà kính xuống từ khi nào rồi. Cô càng hớn hở hơn khi ông bố thuật lại bản hợp đồng miệng vừa thảo về điều kiện cho thuê đất. Đôi bên cùng có lợi. Cô không còn phải vất vả dọn dẹp và thuê người cưa cây mé cành, mà ông bố vẫn có mảnh vườn để lui tới hàng ngày.

Michelle có vẻ ái ngại cho Sơn phải tốn ít tiền, nhưng với anh thì nhiêu đó để mua chỗ muốn đi ỉa lúc nào thì đi thực sự không phải là quá tốn kém. Chỉ cần chờ hai người rời đi là anh vớ ngay chiếc xẻng ra một góc thật là ưng ý đào hố. Cầm theo chai nước. Ỉa xong là tha hồ rửa đít chứ không phải mắc công chùi nữa. Nghe thì có vẻ lịch sự, nhưng giấy chùi đít làm sao sạch được bằng nước.

Có rất nhiều điều mà người ta cứ học theo phương Tây và cho là văn minh, nhưng thật ra không phải. Ngày xưa vua chúa châu u có riêng một người hầu lo chuyện đi ỉa, vì đó là điều rất phức tạp. Cầu tiêu không được như hôm nay bấm nút là nước trôi đi sạch. Phải có người hầu bê đi đổ, và phụ trách luôn việc rửa đít cho hoàng thượng. Quan lại vô chầu mắc quá là tự chạy ra vườn, hay đái bậy nơi góc phòng, như cái mùi đặc biệt của cung điện vua Louis nước Pháp. Có câu chuyện là Sa Hoàng Nga thuê kiến trúc sư Pháp về xây cung điện mùa hè ở Leningrad, tức là Saint Petersburg (thành phố mang tên thánh Phêrô), tới ngày khai trương sao không thấy có được không khí như bên kia, cho nên kiến trúc sư phải sai ngay đám thợ đái vô các góc tường rồi cho người đi xịt nước hoa vô, thế là hoàng đế hài lòng. Hay như cái vòi xịt trong phòng tắm đó, đơn giản châu u không lắp được vì nhà lắp ghép không thể thoát nước bên dưới nền, phải tiết kiệm chi phí và thi công.

Vừa nghĩ vẩn vơ Sơn vừa cười sướng. Chẳng phải người xưa đã liệt kê ra sao: “Ăn – ỉa – đụ – ngủ” chính là những cái sự con người ta muốn nhứt trong đời. Với Sơn thì bây giờ nó hơi đảo lộn thứ tự một chút. Sau một ngày dài lao động mệt nhọc anh chì muốn tắm cho thiệt đã rồi ngủ một giấc sâu không mộng mị.

Trong xe còn hai thùng nước 5 lít. Sơn đổ nửa thùng ra thau tắm gội xà bông cho sạch, rồi đục một lỗ ở nắp, treo lên cành cây rồi đục thêm một lỗ dưới đáy, vậy là tha hồ có vòi sen một tia để xối lên người lâu thật là lâu, đã thật là đã. Rồi thiếp đi trong bộ quần áo mới và chiếc lều lót sẵn bạt xuống thảm cỏ, gối và chăn cầm theo từ một lần đi trên máy bay xuống.

Chuyện mai để mai tính. Chí ít là hôm nay đã có gái để sờ và chỗ để ngả lưng duỗi chân tha hồ lăn qua nghiêng lại chứ không phải chịu khó co co như trên ghế xe hơi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Thông tin truyện
Tên truyện Đảo lạnh mù sương
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Sextoy, Truyện bóp vú
Ngày cập nhật 12/12/2021 18:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Trịnh Khâm Du Hý (Update Phần 25) - Tác giả Tích Liên Tiên Sinh
Phần 2: Hồi Ký Trịnh Khâm Vừa mở cửa ra thì trước mắt Trịnh Khâm là ba đứa con gái ở cái tuổi 14 đang nhắm mắt bịt tai bỏ chạy vì thấy một người đàn ông ngoài năm mươi như ông lõa thể. Ba đứa trẻ này gồm có Trịnh Uyển Nhi, Lâm Thanh Hà và Thạch Sa Mây là bạn cùng lớp với nhau đang học ở lớp 8A1, trường An Lạc. Thanh Hà là em họ của Lâm Thu Hiền, nhà cũng nằm trong nội ô thành phố, còn Sa Mây thì tuy học ở trường An Lạc nhưng nhà thì ở tận Cờ Đỏ cách xa thành phố hơn 30km. Tuy không phải là lần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Vợ tôi dâm hơn đĩ (Update Phần 43)
Phần 2 Hương vợ tôi sau khi vì một số lý do nên cô ấy quyết nghỉ làm bên điều dưỡng ở bệnh viện, trong lúc đang tìm công việc thì thằng Phúc mới giới thiệu cô ấy vào công ty nó làm, công ty của nó cũng đang tuyển người. Không quá khó khăn để Hương được nhận vào, đây là công ty lâu năm giám đốc giờ được hưởng từ cha và ông của anh ấy, giám đốc chỉ hơn chúng tôi khoản 4 5 tuổi gì đó còn rất trẻ. Khi vào làm Hương được giám đốc ưu ái thường hay dẫn đi đây đó để giúp nàng dễ dàng trong việc phát triển công việc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Làm tình tay ba Some Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex ngoại tình
Dục vọng tìm về (Update Phần 4)
Phần 2: Câu chuyện chiều hôm Mặc dù với không khí, ánh sáng dịu nhẹ của tiết trời chớm thu, ông Khánh, tên đầy đủ là Trần Minh Khánh, vẫn không thể tập trung hoàn thành bài tập thiền mà ông luôn phải làm vào mỗi sáng. Chuyện là sau khi thức dậy lúc 5 rưỡi sáng, chạy 3 vòng quanh khu phố, cùng với tập luyện một số động tác quyền ông được dạy hồi còn trong quân ngũ, đích đến cuối cùng chính là bài tập thiền này. Với ông, nó không chỉ là phương thức để ông rèn luyện sức khỏe, nó còn là cách để điều hòa được âm dương đang chạy trong cơ thể, huyết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex mạnh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng