Đạo mộ bút ký - Quyển 4

Phần 22

Tôi vừa thấy sắc mặt Muộn Du Bình, chỉ biết hắn tuyệt đối không phải nói giỡn, thời điểm gặp huyết thi ở Lỗ vương cung, cũng chưa đến mức làm hắn lộ ra vẻ mặt này, sự tình khẳng định rất nghiêm trọng.

Nhưng lúc này tôi không có cơ hội hỏi thêm rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, chỉ đáp ứng một tiếng, rồi nối đuôi những người khác chạy biến.

Tôi tự cho rằng mình đối với chỉ thị của Muộn Du Bình đã đạt tới quán triệt hoàn toàn, không nghĩ vừa quay đầu lại, phát hiện Hiệp Thành cùng Bàn Tử bọn họ đã chạy sâu vào hành lang từ lúc nào, tôi ai oán, đúng là lũ vô lương tâm mà.

Xuyên qua hành lang, phá mở cửa ngọc đi đến đại điện, nhưng loại thanh âm ri ri đó không những không giảm ngược lại còn tăng thêm, lúc này cảm giác rõ ràng được chúng đến từ phía trên đỉnh đầu, giống như có vô số cái chân nhỏ ma sát trên xà ngang, nghe tới nổi da gà.

Nhưng khi ngẩng đầu nhìn về phía trước, cũng chỉ là bóng tối vô tận, nhìn không tới cái gì, càng không biết là cái gì đã phát ra thanh âm. Chúng tôi đứng phía dưới bóng tối bất an, quả thực là [như đứng đống lửa, như ngồi đống than], hận không thể lập tức rời khỏi nơi này, cho nên liền chạy giống như đang liều mạng.

Con người là thế, trong bóng tối gặp phải thứ gì khiến mình khiếp sợ, một người chạy trốn sẽ không chạy được quá xa, nhưng nếu nhiều người cùng nhau chạy, khẳng định ai cũng sợ hãi mình sẽ bị tụt lại phía sau, nỗi sợ thực tế và nỗi sợ trong tưởng tưởng kết hợp với nhau khiến bạn không thể dừng lại.

Có điều tốc độ chạy của từng người chung quy là khác biệt, Hiệp Thành đã bị dọa đến mất mật, chạy so với thỏ còn nhanh hơn, Bàn Tử chạy cũng không chậm, hai người tốc độ nhanh nhất, lập tức liền bay ra ngoài, chúng tôi cơ hồ theo không kịp, hơn nữa trong bóng đêm rất khó nhận ra ai với ai, rất nhanh khoảng cách bị kéo dãn, tôi ở phía sau miễn cưỡng đuổi theo, chỉ có thể dựa vào điểm sáng đèn pin nhận biết phương hướng.

Cũng không biết đã chạy bao lâu, khí lực cơ hồ đều dùng hết, cước bộ không tự chủ được chậm lại. Tôi nhìn vài điểm sáng đèn pin phía trước, cũng dần dần chậm lại, giống như sắp đến đích, cũng giống như đã dùng hết sức. Trong lòng cảm thấy may mắn, may mắn là thể lực của tôi so với trước kia đã tiến bộ không ít, bằng không khẳng định bị bọn họ cho rớt.

Chạy tới thì thấy, mấy người phía trước đều dừng lại, chống đầu gối há mồm thở dốc, nhưng mà cửa đá ra ngoài vẫn chưa thấy đâu, phía trước là một mảnh hắc ám.

Tôi hỏi có chuyện gì vậy, sao lại không chạy?

Hiệp Thành lấy hơi, trên mặt gân xanh bắt đầu nổi lên. Nói: “Không đúng… Không thích hợp… tôi vừa rồi để ý thấy, đại điện tổng cộng là năm trăm bước khoảng cách. Mỗi bước của tôi dài một thước, lấy tốc độ trăm mét chạy như điên vừa rồi, phỏng chừng mất không đến hai phút, nhưng hiện tại, tôi khẳng định tôi đã chạy vượt quá cái khoảng thời gian kia từ lâu, ít nhất cũng phải thấy cửa điện, nhưng giờ phía trước cái gì cũng không có, có vấn đề!”

Bàn Tử nói: “Có thể hay không anh tính sai rồi? Làm gì có người nào mỗi bước dài tuyệt đối một thước?”

Hiệp Thành tự hào cười rộ lên: “Tuyệt đối sẽ không sai, mỗi bước của tôi chính là một thước, khác biệt không quá một li, nếu cậu không tin, chúng ta có thể đánh đố. Từ lúc trở về chúng ta chạy đã muốn một ngàn thước, khẳng định có vấn đề.”

Mặt sau cũng đuổi đến, nhìn thấy chúng tôi không chạy, liền giảm tốc độ, chạy đến bên cạnh chúng tôi rồi ngừng lại. Mấy người trên lưng đều mang một ba lô trang bị cùng quần áo, vừa rồi chạy không ngừng nghỉ, toàn bộ đều mệt thở hổn hển như trâu, cơ hồ đều muốn ngã sấp xuống.

Hoa Hòa Thượng há mồm thở dốc nói: “Tại sao dừng lại, chạy mau đi, một hơi ra ngoài hãy nghỉ ngơi.”

Hiệp Thành vừa thở vừa diễn giải lại tình huống. Hoa Hòa Thượng sắc mặt thay đổi, mồ hôi trán, nói: “Sao lại có chuyện này được, chúng ta không hề đi một lối rẽ nào mà, như thế nào đi mãi không đến?”

Tôi suy diễn, thầm nghĩ khẳng định lại trúng chiêu, nơi này tất nhiên dùng loại thủ đoạn chúng tôi chưa biết tới, nói với bọn họ: “Quả nhiên tiểu Ca nói đúng vậy, Uông Tàng Hải căn bản là không muốn cho chúng ta đi ra ngoài.”

“Kia làm sao bây giờ?” Bàn Tử hỏi. “Chúng ta thử đổi phương hướng, chạy sang phía bên trái!”

Tôi quay đầu nhìn một vòng: “Không được, nếu không thể trở về bằng đường cũ, khẳng định là đã lạc đến nơi nào, khó lòng đến được nơi muốn đến nữa rồi, không cần uổng phí thêm khí lực.”

Hiệp Thành hoảng sợ nói: “Nói như vậy, chúng ta ở đây chờ chết sao?”

Tôi ở cổ mộ đáy biển đã lĩnh giáo được không ít cơ quan lợi hại, nhưng đều là dựa vào một số biện pháp, không đến mức phải bó tay, chúng tôi ở đây có nhiều người như vậy, khẳng định có thể đi ra ngoài, chỉ cần tiếp thu ý kiến của mọi người, sẽ không thành vấn đề. Rốt cuộc Uông Tàng Hải chỉ có thể ở trong phạm vi lợi hại của con người, cơ quan cho dù tinh vi, cũng khẳng định là có sơ hở. Bị Uông Tàng Hải vây khốn ở đây không hẳn đáng lo nhất, thanh âm kỳ quái trên đỉnh đầu kia, mới là điều khiến chúng tôi phải lo lắng.

Lại ngẩng đầu nhìn hai bên, tiếng động ri ri lại dày đặc khiến người phát ngứa ngáy, trong lòng hoảng sợ. Hiệp Thành lấy đèn pin quét tới quét lui, mặt trên u ám một mảnh, mơ hồ chỉ có thể nhìn đến hoa văn màu tro xám, sắp đem người bức điên rồi.

Hoa Hòa Thượng nói: “Đứng im ở đây cũng không phải biện pháp, nếu không chúng ta cứ phân làm bốn đội, chạy theo hai hướng, như vậy ít nhất một đội có thể đi ra ngoài trước, không đến mức toàn quân bị diệt.”

Bàn Tử hét lớn: “Cậu xem rõ ràng, binh còn chưa tới Tề, chúng ta chỉ có vài người như vậy, như thế nào binh phân tứ đội?”

Mọi người nghe xong, nhìn ra chung quanh, bật lên đèn pin, quả nhiên vài người nhất thời đần mặt.

Muộn Du Bình, Trần Bì A Tứ, còn có Thuận Tử bất động trên lưng Quách Phong, còn có Phan Tử cũng chưa chạy đến, tôi thao, một nửa số người còn không có, còn nghĩ đến việc phân ra bốn đội.

Vừa rồi chạy loạn thành một đoàn, cũng không có chú ý bọn họ từ lúc nào tụt lại phía sau, hiện tại quay đầu nhìn, bốn phía nhìn không ra một tia sáng, căn bản không thể nào tìm kiếm bọn họ.

Chẳng lẽ là vừa rồi chạy qua ngã ba đường, chúng tôi chạy đến giữa nơi hắc ám này, vậy thì phiền toái rồi, trong tình huống này phân tán chẳng khác nào tự sát.

Tôi nhu nhu chân mày, cẩn thận nhớ lại từng chi tiết vừa rồi, chúng tôi vốn không phải chạy ở cuối cùng, những người đó, ví dụ như Phan Tử, thói quen của hắn là luôn luôn đi sau cùng bọc hậu, đây là do hắn tham gia quân ngũ dưỡng thành thói quen, như vậy có thể giám sát hành động của mọi người, Trần Bì A Tứ tuổi tác lớn, cũng chạy ở phía sau chúng tôi, Quách Phong lưng cõng Thuận Tử, hành động không tiện, cũng chạy không nhanh, mà Muộn Du Bình là chuyên gia mất tích thần bí, hắn mỗi khi gặp chuyện đều chạy ở phía sau, rồi đột nhiên mất tích, là chuyện vô cùng bình thường.

Những người này đều chạy ở phía sau chúng tôi, hiển nhiên thời điểm họ mất tích cách chúng tôi cũng không xa, nhưng vừa rồi chúng tôi chạy quá điên cuồng, một chút cũng không nhận thấy được.

Bọn Hoa Hòa Thượng lập tức như rắn mất đầu, không biết làm thế nào mới tốt, Bàn Tử liền rướn cổ họng rống lớn một tiếng: “Lão Phan! Các ngươi ở nơi nào?”

Tiếng kêu vừa dứt, bỗng nhiên chợt nghe thanh âm mỏng mảnh ở một bên truyền đến, thanh âm này căn bản không thể phân rõ phương hướng, nhưng lại kêu cực kỳ vang, chỉ nghe Quách Phong hét lớn: “Tôi thao, Hòa Thượng! Mau tắt đèn pin! Xem đỉnh đầu kìa!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 21
Phần 22 Muội vốn là thế này, chỉ là do nam nhân chỉ thích mỹ nữ, muội là thân thể Quỳ Long, chút biến hóa ấy đối với Quỳ Long nhất tộc mà nói cũng không khó khăn, muội biến thành bộ dáng như vậy chỉ muốn xem rốt cục có người thật tâm đối với muội hay không, mà không phải vì dung mạo của muội. Như Hoa nói: Hiện tại muội rốt cục tìm được, cho nên có thể khôi phục bộ dáng vốn có, huynh có thích không? Thích, thích! Thiên Độc Yêu Long cười ngây ngô, vội vàng gật đầu, mặc dù hắn không chê bai khuôn mặt trước kia của Như Hoa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 16
Phần 22 Hả! Nói anh nghe xem! Dương Thần muốn hiểu rõ chuyện này. Cô gái lỗ mãng, hấp tấp đã vô tình đi vào lòng hắn. Hắn không muốn tin cô là người xấu. Tiêu Chỉ Tình kể lại: Lúc đó, khi bị bọn họ bắt, là Lạc Tiêu Tiêu nói giúp em, cô ấy bị Lạc Hàng quở trách. Mấy ngày nay em bị thương, cô ấy đều đến bắt ép em ăn thuốc trị thương, có lần bị Lạc Phong bắt gặp, còn bị khiển trách, giờ nghĩ lại... Lúc đó, em quá nặng lời, giờ muốn xin lỗi cô ấy. Thật ra, em hận là anh trai của cô ấy Lạc Hàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Địt vợ của đại ca giang hồ - Tác giả The Kid
Hùng và Yến là cặp vợ chồng cưới nhau đã lâu, họ sống rất hạnh phúc. Hùng làm ông chủ của một số cửa hàng lớn, anh còn là đại ca giang hồ khét tiếng. Còn Yến, một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, chỉ ở nhà làm nội trợ. Vì là giang hồ nên Hùng có không ít kẻ thù, anh từng nhiều lần chạm trán các băng đảng giang hồ khác. Một cao thủ Taekwondo như Hùng thì hoàn toàn không ngán ai. Tối hôm đó, Hùng chạy về nhà, trên người anh bê bết máu. Một tên giang hồ đã đuổi theo Hùng vào tận trong nhà, hắn ta chính là Phong một trong những...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng