Tôi bất động thanh sắc, nhìn hành động của hắn, chỉ thấy hắn cầm lên tạp chí kia, chắp tay sau lưng trở về chỗ ngồi của mình, sống lưng giữ thẳng, đi lại linh hoạt, nếu không phải từng luyện công phu, trước kia hẳn cũng từng làm lính. Chỗ hắn ngồi còn có vài người, đều cao tuổi, đang nói chuyện phiếm, vừa thấy đến lão già trở về, đều lộ ra thần sắc cung kính, hiển nhiên người này đứng đầu. Tôi âm thầm bưng trà đi qua, ngồi vào vị trí phía sau bon họ, lỗ tai dựng đứng đứng lên, nghe xem lão già kia định nói gì. Mấy người này bắt đầu hàn huyên chuyện chơi cổ phiếu, tôi nghe thật chẳng thấy gì thú vị, nửa giờ sau, lão già kia mới nghĩ đến tạp chí mình đang cầm, nghe hắn nói: “Đúng rồi, nào nào nào, mời các ngươi xem cái này rất thú vị”
Nói xong, hắn lật quyển tạp chí trên bàn, đến tờ bị tôi phá hư, tôi đánh thót một cái, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, nghe ông lão kia lại nói: “Các ngươi đến xem, bản đồ này có gì đặc biệt.” Nhóm mấy lão già xem đi xem lại, ríu ran nói, một bản đồ bị tàn thuốc làm hỏng thì có gì đặc biệt ta, mấy lão già kia kiếm đâu ra lắm chuyện để nói, còn nói cái gì mà thế tam chừng chân vạc đi lên, ông già kia lắc lắc, nói toàn bộ không đúng.
Tôi nghe mà dạy dày ruột đều căng lên, trong lòng ngóng công bố đáp án luôn cho rồi, tôi đầu hàng còn không được sao. Thấy không ai nói gì được, ông lão kia ha ha cười, bỗng nhiên đè thấp thanh âm, nói một câu tôi nghe không rõ, mấy người kia kích động râu tóc dựng đứng, đều muốn cướp xem cho được quyển tạp chí.
Tôi lập tức trong lòng buồn bực, không có việc gì tự dưng còn không dùng tiếng người để nói, Chẳng lẽ tôi không có duyên biết sự tình này. Nhóm lão già nhìn thật lâu, rồi đều phát ra thanh âm như bừng tỉnh đại ngộ, lòng tôi gấp tựa hồ như muốn thiêu cháy, trông ngóng bọn họ thảo luận một chút, làm cho tôi cũng hiểu được vài chi tiết, với năng lực của tôi, biết một ít cũng có thể nắm được đại khái.
Không nghĩ tới là, kế tiếp, nhóm người này sử dụng ngôn ngữ quái đản này để nói chuyện, tôi cẩn thận nghe hồi lâu, chỉ có thể xác định không phải tiếng Hán, con mẹ nó mấy lão già kia rốt cục là hạng người gì?
Tôi nghe xong thật lâu, thật sự nghe không nổi nữa, đầu óc nóng hết cả, lòng nói các ngươi nói như thế là không muốn cho ta hiểu, ta con mẹ nó chính mình đến hỏi, xem các người làm được gì nào, tôi quyết tâm đứng dậy, đi đến bên bàn bọn họ, giả một bộ dáng thiếu niên ham học, hỏi: “Các vị lão gia đây là người ở nơi nào, như thế nào tôi cảm thấy lời nói nghe thật kỳ lạ?” Kiểu này ở Hàng Châu bị cho là đường đột, không giống ở Bắc Kinh, quán trà là nơi tụ họp tứ phương mọi người cùng nhau đàm luận, lời này vừa nói ra tôi liền hối hận, trong lòng nghĩ không biết sẽ bị họ nhìn bằng ánh mắt gì.
Không nghĩ tới mấy lão già đều ngây cả người, cười ha hả, trong đó ông lão cầm tạp chí nói nói: “Thằng nhóc, ngươi nghe không hiểu là bình thường, chúng ta nói tiếng Miêu, cả nước người nói tiếng này không vượt quá vài ngàn.” Tôi kinh ngạc nói: “Các vị đây đều là người Miêu? Tôi thấy không giống lắm ạ.”
Nhóm lão già lại cười vang, cũng không trả lời ta, tôi thấy cung cách của mấy lão già, đều không phải người vùng này, làm tốt có thể hỏi được chuyện gì đó, thuận thế hỏi: “Các vị đừng cười ạ, vừa nghe vị lão thái gia này nói, cái gì trận phong thuỷ, bản đồ này do tôi làm hỏng, không sửa được lại còn thành cái gì mới được chứ?” Ông lão cầm đầu đánh giá tôi một chút, nói: “Thằng nhóc ngưới đối với phong thủy cũng cảm thấy hứng thú? Cái này với học vấn của ngươi có thể hiểu được à.”
“Có thể! Có thể!” Tôi hận không thể đi liếm chân hắn làm cho hắn nói mau ra, “Nếu không ngài có thể giảng giải, làm cho tôi được mở mang tầm mắt?” Ông lão cùng mấy người bên cạnh nhìn nhau cười, nói: “Kỳ thật cũng không có gì, ngươi xem, ngươi phá ra ba cái điểm, ba vị trí đều thực đặc biệt, khiến cho bọn họ phải đứng lên, sau đó giành nhau xem, ngươi xem là cái gì?” Tôi cầm lấy tạp chí, vừa thấy, bỗng nhiên lạnh cả người, “Đây là!” Tôi há to miệng.
Bắt đầu là, Kì Mông Sơn, Phật nằm lĩnh phù đồ địa cung ở Quảng Tây cùng cổ mộ đáy biển Tây sa, những nơi tìm được ba con cá, từ đường cong dán ven đường biển Trung Quốc, hình dạng rất đỗi quen thuộc, nhìn kỹ, kia rõ ràng là một cái hình rồng như ẩn như hiện! Tôi hận không thể rút lại cái tay của chính mình, lòng nói Ngô Tà ơi Ngô Tà, ngươi cắn bừa mấy cái đã trúng ngay long mạch, chỉ nghĩ đến mấy cái địa phương này triều đại bất đồng, không nghĩ tới vị trí của chúng có quan hệ.
Ông lão thấy tôi giật mình, biết đã nhìn ra manh mối, có cảm giác vài phần tán thưởng, nói: “Nói không điều quá rõ ràng thì là”Xuất thủy long”, nói cho rõ hơn, thì là Rồng ngầm rời bến, có điều, trận này còn thiếu một chút, thiếu cái đầu rồng.” Nói xong, hắn cầm lấy điếu thuốc của chính mình, hướng tạp chí chấm một điểm, đúng vị trí núi Trường Bạch.
Quyển tạp chí bốc lên hơi khói, tôi lại một chút cũng không có phản ứng, ngây ngẩn một lát, vội hỏi hắn: “Này ~ này, đại sư, trận này có ích lợi gì sao?” Ông lão ha ha cười, “Ngươi xem, cái này gọi là nhìn ngang thành phong dựng thẳng thành lĩnh, ngươi xem những điểm này, hợp với mạch núi Trường Bạch, Tần Lĩnh, Kì Mông hệ thống núi, xuống đất địa phương núi Côn Luân, cái này gọi là làm ngàn long áp vĩ, long mạch của đất Trung Quốc, tàn thuốc rơi thế nào như xem phong thủy, nhằm đúng một đường toàn bộ mấy địa phương thượng tụ tàng khí, vài điểm ngươi hạ, đều là những điểm quan trọng, bởi vì đây là tuyến đầu của cả nước, một đầu ở trên bờ, cho nên tên là xuất thủy long.
Có điều loại đại đầu phong thuỷ này liệu có thực dụng không à, dùng loại phong thủy này nhìn ra được long mạch, có vẻ rất chính xác, chúng tôi gọi là đại đầu long, thời cổ hậu dùng để bói toán, nhìn bầu trời xem vận thế, vị trí thành Bắc Kinh, là dựa vào cách này xác định, còn cả chọn lăng cho hoàng đế, thuật phong thủy này công dụng cũng quá lớn, tôi cũng chỉ hiểu chút da lông bên ngoài, nói đại sư, phải cúi đầu vái lạy Uông Tàng Hải, đại đầu phong thuỷ là trò hay sở trường của hắn. “Tôi nghe đến đó, hoa mắt chóng mày, trực giác thất khiếu đều thông, những chuyện khúc mắc trong dầu, toàn bộ được gợi mở, vì cái gì chuông lục giác trong cung ngoại Lỗ Vương cung, trong động xác Ngũ Phần lĩnh lại xuất hiện ở cổ mộ đáy biển, vì cái gì cổ mộ Tây chu lại có mê cung hòm tinh xảo như vậy, vì cái gì phật cốt xá lợi trong Quảng Tây phù đồ”Kính nhi cung” lại biến thành xà mi đồng ngư, lý do rất đơn giản, bởi vì những nơi này, Uông Tàng Hải đều đã đi qua.
Chỗ mắt của Xuất thủy long bình thường đều là nơi con rồng tàng phong tụ khí, là nơi có xây dựng kiến trúc hoặc lăng mộ, tuy rằng bây giờ chưa biết đem xà mi đồng ngư đặt ở đó có tác dụng gì, theo như lệ thường thì là ấn phong thủy, cái phong thủy tuyến đại long đầu này, là vì núi Trường Bạch có đầu rồng mà sắp xếp. Hết thảy bố trí này đều vì Vân Đỉnh Thiên Cung, khó trách hắn mê muội đến vậy, hắn đã bỏ tâm huyết thật quá lớn.
Tầng tuyết vùi thiên cung, rốt cuộc đã mai táng người như thế nào?
Ông lão xem tôi xuất thần, đại khái không biết tôi suy nghĩ cái gì, liền đứng dậy, đem tạp chí nhét vào trong tay tôi, rồi ngoắc tính tiền. Tôi mải nghĩ chưa kịp phản ứng lại, chờ đến lúc tôi nhớ ra cần hỏi cách nào liên hệ với hắn, hắn đã đi khỏi quán trà, tôi đuổi theo ra, nhìn thấy hắn đem kính mắt tháo ra, tôi vừa nhìn rõ hình dáng ngũ quan của hắn, lộp bộp một tiếng, người không khỏi đứng hình.
Chỉ thấy một đường rãnh đáng sợ trên khóe mắt, xẹt qua mũi, sang khóe mắt bên kia, xương mũi có một chỗ lõm xuống, tựa hồ bị một vũ khí lợi hại xẹt qua. Tôi nhìn thấy ánh mắt hắn, rất dọa người, quên luôn đuổi theo, kết quả đám người bọn họ lên xe đi rồi. Tôi nhớ lại, cảm giác ông lão này cách nói năng không tầm thường, hơn nữa mười phần trung khí, thật có thể là người hôm nay lão Hải nói, Trần Bì A Tứ!
Vừa rồi vừa ăn vừa nói chuyện về hắn, hiện tại ngay tại quán trà đụng mặt, chuyện này cũng ảo quá đi. Tôi nghĩ lại, đột nhiên cảm thấy lão Hải mạc danh kỳ diệu đến Hàng Châu cùng tôi nói chuyện ngày xưa có điểm khác thường, nói không chừng ông lão này cùng lão Hải có liên quan gì? Bày ra những chuyện như vậy dụ dỗ tôi nhập cuộc? Ông già này nhìn qua có chút xảo trá, cần phải đề phòng mới được.
Tôi thầm mắng, không biết diễn một màn này nhằm mục đích gì, trong lòng nảy sinh nghi hoặc, nhớ lại tự thuật của lão Hải, Ông lão Trần Bì A Tứ này không phải đã mù sao? Như thế nào còn nhìn thấy được, hơn nữa nói chuyện mười phần trung khí, đâu giống người 90 tuổi. Có điều nghĩ thông suốt trận Đại đầu tiềm long, trong lòng thư thái rất nhiều, những cảm giác không tốt kia cũng toàn bộ biến mất, tôi kết luận đã hết chuyện, trở về duỗi thẳng tay chân để nguyên quần áo ngủ một giấc.
Tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau, nhìn cái thiệp mời, mẹ ơi, hội họp gì thì cũng đã muốn xong hết rồi, gọi điện thoại cho lão Hải, hắn nói cũng không có gì, chỉ nói cái con cá kia không có ai mua, lòng tôi mừng rỡ, đứa ngốc mới đi mua thứ này nha, trao đổi vài câu, nghe giống như ở đầu dây bên kia lão Hải rất bận rộn, xem ra khách mua hàng không ít, sẽ không cùng hắn dài dòng. Buổi chiều tôi không ra cửa hàng, muốn đi quán trà đãi người nọ, người của cửa tiệm Tam thúc bỗng nhiên gọi tới, nói có người tìm.
Trong lòng tôi phân vân không biết có phải lão Dương lại xuất hiện không đây, bất ổn lái xe đi qua, vừa đi vào cửa tiệm, liền thấy một người ngồi trên sô pha dành cho khách, mắt tôi chợt cay xè, nước mắt thiếu chút nữa là rớt, lập tức kêu lớn, “Phan tử!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:17 (GMT+7) |