Người nọ nhìn bộ dáng hai chúng tôi, còn tưởng Phan Tử trêu đùa hắn, nhún vai cười nói: “Hai cậu còn giả ngu à, đồ nghề cho các cậu cũng chuẩn bị xong hêt rồi, cậu còn không hiểu cái gì?”
Phan Tử nổi nóng, mắng một tiếng: “Tôi lừa ông làm gì? Tam gia nói thế nào, nói khi nào?”
Người nọ thấy phản ứng của chúng tôi, mới hiểu chúng tôi thực sự không biết, biểu lộ kỳ quái, nói: “Cụ thể ra sao tôi không rõ, tôi cũng nghe từ lão bản ngân hàng thôi, hắn đang ở phía sau, các cậu đi mà hỏi.”
Phan Tử hét lớn một tiếng, kéo tôi chạy xuyên qua ngõ, cuối đường có cánh cổng sắt, không khóa, đẩy ra, bên trong là một văn phòng đơn giản, một bên là sô pha cho khách, tôi nhìn thấy bên trong có cái đầu bóng lưỡng của một người đàn ông trung niên đang hút thuốc. Nhìn thấy chúng tôi tiến vào, liền dập tắt điếu thuốc, đứng dậy.
Phan Tử đánh tiếng, “Sở ca.” Thái độ lập tức biến thành cung kính, tôi lập tức hiểu ra đây chính là người Tam thúc để lại lời nhắn.
Hắn nhìn Phan Tử rồi nhìn tôi, nói: “Như thế nào bây giờ mới đến, chờ các cậu hai ngày rồi.”
Phan Tử đem sự tình trên đường nói với hắn, không đợi hắn phản ứng, vội vã hỏi: “Sở ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chúng ta làm sao trêu chọc đến cảnh sát?”
Sở ca không nhanh không chậm nói: “Trước tiên đừng hoảng hốt, không có xảy ra việc gì, đây là ý của Tam gia cậu, hắn bảo tôi đem tin về vài vụ buôn bán mấy năm trước rò rỉ ra ngoài. Cho bọn cảnh sát bị kích động, hiện tại phía cảnh sát đã lập tổ chuyên án. Tôi cũng không biết hắn có dụng ý gì, có điều xem ra để gây chướng ngại cho một nhóm người khác.”
“Một nhóm người khác?”
“Đúng, bởi vì chiêu này, hiện tại toàn bộ thị trường đồ cổ đều bị liên lụy. Phàm những người có quan hệ buôn bán với Tam thúc đều bị theo dõi, cứ như vậy, không chuẩn bị người trước tiên, hiện tại sẽ rất khó triển khai hoạt động. Tam thúc nói các cậu phải tranh thủ thời gian.”
Tôi nhìn Phan Tử, cũng không phải không hiểu ý tứ trong lời nói của ông đầu bóng lưỡng, hỏi “Thời gian nào?”
Đầu bóng lưỡng nhún vai, tỏ vẻ hắn cũng không biết. “Tam thúc cậu là người từng trải, hắn có tính toán của hắn tôi nhìn không ra.”
Phan Tử hỏi hắn “Vừa rồi nghe Cửu tứ bên ngoài nói, cái gì mà trang bị đã chuẩn bị xong, nói là ngài an bài, chuyện này là sao?”
Sở ca nói: “Vừa rồi nói, chỉ cần tôi đem tin tức lộ ra, phàm là người trong hàng, vô luận là hành động gì cũng khó khai triển. Cho nên Tam gia cậu nói tôi trước lúc tung tin ra, đem tất cả những việc cần chuẩn bị làm xong, vì thế tôi đã mua xong trang bị từ thời gian trước, nếu hiện tại đi mua, người quen mặt cũng không ai dám ra tay, ngay cả Sạn đầu mua một cành cây cũng không được.”
Tôi hỏi: “Nhưng là mua các trang bị làm gì? Chúng ta lại tính đi nữa?”
Sở ca nói: “Đây là nguyên nhântam thúc tiện thể nhắn cho cậu,” Hắn bảo chúng tôi ngồi xuống: “Kỳ thật Tam thúc cậu lúc chuẩn bị, ban đầu không có tính phần của cậu, nói cách khác, hắn chuẩn bị 5 phần trang bị, trong đó một phần là cho chính hắn.”
Hắn dừng một chút, lại nói: “Có điều thời điểm hắn gọi điện cho tôi có nói, việc hắn làm, cũng không phải chỉ có một người, còn có người cùng hắn tranh đoạt, đối phương cũng không phải tay mơ, cho nên nếu hắn chưa về, phần trang bị đó cho cậu dùng, cho dù như thế nào, không thể để cho nhóm người đó đến trước.”
Một nhóm người khác? Tôi bỗng nhiên nghĩ tới A Ninh và cái công ty kia, chẳng lẽ Tam thúc ở hải đấu lấy đồ lặn của bọn họ, chính là vì nguyên nhân này?
Phan Tử hỏi: “Tam gia có nói nhóm người đó là loại người gì không?”
Đầu bóng lưỡng lắc đầu nói: “Không có, có điều tôi nghĩ Tam gia bây giờ đã rơi vào tay bọn họ, bằng không hắn đã sớm xuất hiện, đáng tiếc chúng ta hiện tại cái gì cũng không biết, bằng không tôi nghĩ bọn họ đến đây làm lớn, chúng ta cũng không làm gì được.”
Tôi thầm than một tiếng, đầu bóng lưỡng kia lại nói”Nơi các cậu cần đến, là Cát Lâm núi Trường Bạch sơn mạch của Hoàng Sơn, địa phương cụ thể chỉ có dùng điểm tọa độ để xác định, nhưng tôi đã chuẩn bị người dẫn đường cho các cậu rồi.”
Núi Trường Bạch mà hắn nhắc đến, trong trí nhớ tôi hiện ra những chi tiết có liên quan đến núi Trường Bạch, chỉ có Uông Tàng Hải Vân Đỉnh Thiên Cung, không thể nghi ngờ, sơn mạch Hoành Sơn gì đó, chắc chắn là chỗ đặt Vân Đỉnh Thiên Cung.
Chính là, vì cái gì tôi phải đến nơi này? Không có lý do gì để tôi phải đến loại địa phương kỳ lạ này cả, mà giờ còn là mùa đông?
Đầu bóng lưỡng thấy sắc mặt tôi biến hóa liên tục, đột nhiên thở dài, nói: “Nói thật tôi cũng rất khó hiểu, có điều suy xét cẩn thận, kế này là điều duy nhất các cậu có thể làm, nghe theo Tam gia các cậu chuẩn bị tốt để xuống dưới đất đi, dùng tài năng tìm ra manh mối. Bằng không, tôi chỉ sợ Tam thúc cậu không qua được cửa này.”
Phan Tử vỗ vai tôi, quay đầu tiếp tục hỏi: “Vậy, theo kế hoạch của Tam gia, bước tiếp theo chúng tôi nên làm thế nào?”
Đầu bóng lưỡng nói: “Các cậu tổng cộng năm người, trước tiên lên xe lửa đi Cát Lâm, hành lý chúng tôi sẽ có biện pháp để mang đến bên kia, trên cơ bản tất cả đều đến được nơi cần đến.”
Tôi và Phan Tử liếc nhìn nhau, Cát Lâm, xem ra không muốn đi núi tuyết cũng không thể.
Đầu bóng lưỡng nói hắn sẽ phụ trách chi tiết toàn bộ chuyến đi, cho nên chúng tôi không cần lo lắng, chỉ cần chú ý, cẩn thận trên đường đừng cho cảnh sát tóm được là đến nơi, thời gian trôi thật nhanh, nghỉ ngơi một đêm ở Trường Sa, ngày mai hắn đưa chúng tôi ra ga, vé xe ngay cả đồ rửa mặt cũng gói ghém chuẩn bị rồi. Kế hoạch chi tiết, ba người còn lại đều biết, có thắc mắc chỉ cần ngày mai đến nơi hỏi bọn họ.
Năng lực làm việc của ông đầu bóng lưỡng hiệu quả ngoài dự kiến, lời Tam thúc nhờ hắn truyền và kế hoạch lúc này đây, chỉ sợ đã chuẩn bị trong thời gian rất dài. Không biết mục đích của hắn rốt cuộc là cái gì?
Chúng tôi lại hỏi chút vấn đề, đầu bóng lưỡng nói chỉ biết đến thế, không hơn, nhưng nghe khẩu khí của hắn, Tam thúc an bài chu đáo vô cùng, những lúc này thể hiện kinh nghiệm của người từng trải có khác.
Chúng tôi theo đường cũ đi ra, tôi nhìn thấy cửa hàng bên ngoài đang đóng gói rất nhiều đèn pin, Phan Tử nói cho tôi biết, đồ vàng mã giấu bên trong, bình thường cảnh sát kiểm tra, đóng gói như vậy là tra không được. Đầu bóng lưỡng nói trang bị cho chúng tôi đi Cát Lâm, hẳn là chính là thông qua phương thức này.
Phan Tử là địa đầu xà nơi này, chạng vạng tôi cùng hắn đi ăn bánh bột Trường Sa, tôi đến Trường Sa không phải một lần hai lần, nên cũng không cảm thấy mới mẻ, chúng tôi vừa ăn vừa thảo luận tin tức nhận được hôm nay, Phan Tử suy nghĩ nửa ngày, nói với tôi: “Tiểu Tam gia, tôi nghĩ trước nghĩ sau, tóm lại cảm thấy điều cậu nói với tôi, cái công ty chuẩn bị cho các người đi Tây Sa rất đáng nghi, con mẹ nó nhóm người Tam gia nói đến có thể hay không chính là bọn họ?”
Tôi nói “Điều này tôi đã sớm nghĩ tới, nhưng tôi cảm thấy vấn đề không phải công ty kia, mà ở chỗ người đứng sau bọn họ, chúng ta cũng đừng nghĩ nữa, dù sao đi tới nơi kia, chúng ta không tìm thì bọn họ cũng tìm tới cửa. Chính là, Sở ca kia có phải người đáng tin tưởng hay không?”
Phan Tử nói: “Tiểu Tam gia, cậu đừng xem thường tôi tham gia quân ngũ, nhìn người rất chuẩn, người này cậu tuyệt đối yên tâm, tôi lo lắng là, ông ta nói chúng ta đi năm người, ba người kia không biết là hạng nhười gì.”
Tôi nói: “Tam thúc an bài chắc sẽ không sai.”
Phan Tử lắc đầu nói: “Khó nói, Tam gia thường xem thuật nhìn người một năm 365 ngày đều xem, thiếu một ngày cũng không được, con người lúc nào cũng biến hóa, bạn cậu không gặp một tuần, nói không chừng lần sau gặp đã bị hắn hại, đặc biệt nghề này của chúng tôi, nói khó nghe thì là, con mẹ nó đồ lấy được trong tay không làm mất mạng người, coi như hoàn thành, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp được tổ tiên. Tam gia lâu như vậy không trở về, những người làm nơi này, trong lòng khẳng định có thay đổi.”
Tôi nói cậu yêu cầu quá cao cũng không được, chúng ta thôi cứ từng bước mà làm đi.
Trên đường về buổi tối trời hơi lạnh, ăn xong không ai nói gì trở về chỗ trước kia của Phan Tử ngủ một giấc, sáng dậy mặt trời lên cao mới ăn điểm tâm, đầu bóng lưỡng lái xe đón chúng tôi, tôi đi rút ít tiền mặt, từ xa nhìn vào trong xe, phát hiện chỗ ngồi trên xe đã có một người.
Nhìn kỹ, phát hiện là một lão già, người nhìn rất quen mặt, dường như đã gặp qua, nhưng lại không nhớ ra.
Tôi cũng không để ý, cùng Phan Tử vừa đùa giỡn vừa đi tới, lại gần mới thấy rõ người trên xe.
Lão già kia, xem thân hình giả dạng cổ quái, không ai khác ngoài Trần Bì A Tứ tôi đã gặp ở quán trà Nhị thúc!
Miệng tôi mở lớn cổ thì như bị cứng ngắc, lòng nói hắn ngồi ở trong xe làm gì? Không lẽ nào lão già này cũng là một trong năm người? Sẽ không thái quá như vậy đi?
Phan Tử lúc này cũng thấy được, than một tiếng, cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Đầu bóng lưưỡng bảo chúng tôi nhanh lên xe, chúng tôi mang vẻ mặt khó hiểu trèo lên xe, Phan Tử biết Trần Bì A Tứ, lên tiếng chào hỏi, ông lão nhắm mắt dưỡng thần, chỉ thoáng gật đầu, Phan Tử lập tức chuyển sang phía đầu bóng lưỡng đang lái xe, dùng khẩu hình miệng hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì?
Đầu bóng lưỡng bất đắc dĩ cười, dùng khẩu hình miệng trả lời hắn cũng không biết, là sắp xếp của Tam gia.
Không thể nào, lòng tôi nói, lão gia hỏa này không phải người mù sao, hơn nữa tuổi sơ với tôi và Phan Tử cộng lại còn lớn hơn, thể loại của Tam thúc cũng thật đa dạng.
Chúng tôi trong lòng bất an cứ thế tiến vào ga, tôi ngầm tính toán, người đầu tiên Tam thúc an bài cho chúng tôi là một lão già gần trăm tuổi kia, người thứ hai phỏng chừng cũng là thể loại không ngờ tới, có khi lại là phụ nữ có thai hoặc người tàn tật ngồi xe lăn không biết chừng.
Chẳng lẽ Tam thúc đang thử quyết tâm của chúng tôi sao?
May mắn là Trần Bì A Tứ thân thể thật vững chãi, chắp tay sau lưng đã đi xuống xe, đầu bóng lưỡng đối với hắn rất mực tôn kính, giúp hắn vác hành lý, chúng tôi vì để dễ dàng ứng biến, mua vé giường nằm, một phòng có thể ngủ sáu người, vừa lúc một cái giường có thể để hành lý.
Chúng tôi đi vào phòng của mình, tôi nhìn quanh, thấy Bàn Tử đang ngồi ăn mỳ ăn liền, nhìn thấy tôi, hắn nhướng mi, kinh ngạc nói: “Con mẹ nó, lại là ngươi?”
Tôi nhất thời cảm thấy đau đầu, trong lòng lộp bộp, lòng nói Tam thúc sao lại chọn hắn, thật giống đội ngũ ngày trước đi? Lập tức nhìn lên phía trên Bàn Tử, quả nhiên, một đôi mắt lạnh lẽo không chút gợn sóng đang nhìn lại mình.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, Muộn Du Bình nheo nheo mắt nhìn tôi, xong chuyển qua nhắm mắt ngủ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:17 (GMT+7) |