Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Phần 63

Đây là một con rắn mào gà. Sao trong lòng sa mạc lại xuất hiện loài rắn này!

Tôi nhìn lại thật kỹ, cái mào trên đầu và toàn thân nó đều đỏ rực như lửa hơn nữa nó có tư thế đứng thẳng khiến người ta kinh hãi. Đây chắc chắn là rắn mào gà!

Nghĩ tới đó người tôi như có một luồng điện chạy dọc sống lưng. Đây là loài rắn vô cùng hiếm, hồi còn bé nghe ông gọi nó là “tia chớp đỏ”, tới giờ tôi mới gặp qua một lần, lần trước là khi vào núi. Theo ông nội kể thì loại đây là chúa các loài rắn, hầu hất các loài rắn khác đều sợ nó, khi nó hành động thì tốc độ như điện chớp, mà độc thì vô cùng, trong địa phận của nó thì cho dù là cỏ dại cũng khó sống.

Hơn nữa loại rắn này không thể đánh được, nếu đánh chết nó thì sẽ có đồng loại tới báo thù. Tôi sau đó có xem qua một quyển tiểu thuyết, trong đó có ghi loại rắn này còn được mệnh danh là tiểu long, sống dọc theo long mạch trên núi. Có nơi gọi là xà tinh hút long mạch, nhiều nơi có truyền thuyết thiên lôi trừ yêu, phần lớn đều cho là sét đánh xuống núi nên mới sinh ra loài rắn này. Nhưng nó đã được xét vào hàng tuyệt chủng mấy thập niên gần đây, không ngờ là lại có cơ hội nhìn thấy loại rắn ấy trong này.

Bọn Bàn Tử chưa từng thấy qua loại rắn này bao giờ, mọi người đều chậc chậc lấy làm kỳ, chỉ có tôi và Muộn Du Bình trên mặt biến sắc. Nhưng nhìn màu đỏ rực trên thân và tư thế hung ác của nó có thể đoán nó là một lài rắn cực độc nên không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thật như tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, trong lòng tôi có chút chán trường, tự nhủ với bản thân xem ra chỗ này không phải là một nới tầm thường, phải cẩn thận hơn gấp bội, không thể chỗ nào cũng chui vào được. Loạn đả với mấy con trăn ngoài kia thì có đường sống chứ đụng phải rắn độc thì chắc chắn không thoát được, cái này không cần phải chứng mình. May mắn là loại rắn mào gà này không bao giờ trêu người, hiện tại nó có tư thế uy hiếp như này là một tín hiệu cảnh cáo, khả năng đây là hang ổ của nó.

Không thể tiếp tục ở đứng ngây trong này được, tôi liền phất tay ra hiệu cho mọi người không được làm bất kỳ hành vi nào kích động nó, lần lượt từng người từ từ tiến ra ngoài. A Ninh đốt pháo lạnh lên đưa cho tôi để làm vũ khí. Tôi cầm pháo lạnh ngang trước mặt, nếu như con rắn kia có tấn công thì cũng có thể lấy tay chắn.

Mọi người cẩn thận rời khỏi khe hở, từng bước từng bước, không có chuyện gì phát sinh. Đến khi tôi bước ra tới bên ngoài mới có thể thở phào phào tiếng, quay đầu nhìn vào khe hở bên trong tối đen không thấy chỗ con rắn đứng nữa, trong lòng thẫm nghĩ may mà không có chuyện gì xảy ra.

Từ chỗ khe hở trèo xuống dưới rồi đi vào trong thác nước, Bàn Tử dùng đèn pin tìm được đường ra ngoài, chiếu vài vòng rồi mới nói:

“Con trăn không có ở đây, an toàn rồi”.

Mọi người đều như trút được gánh nặng, chúng tôi vội đi xem thương thế của Phan Tử, hắn có vẻ không còn chút khí lực nào nhưng vẫn khoát tay nói không có chuyện gì, chỉ là lúc đập vào thần cây có nội thương một chút, không chết được. Chúng tôi nhìn nhau, bất giác cười khổ, ai lầy quần áo nhàu nhĩ toàn thân vấy bùn. Ngực A Ninh còn lộ ra kha khá, cô ấy cũng không cho tay lên chỉnh mà chúng tôi thì cũng không còn sức để nhìn.

Ba lô chỉ còn lại hai cái, hắc kim cổ đao của Muộn Du Bình đã rơi mất, Bàn Tử cầm chủy thủ của tôi, chủy thủ của hắn cũng đã rơi lúc nào không biết. Muộn Du Bình và Phan Tử trên vai đầy vết răng, máu chảy đỏ cả nửa người, nhất là Muộn Du Bình, hắn hai lần vật lội với hàm của con trăn đó, vai như bị xé toạc ra. Thật sự không ngờ là một con mãng xà có thể khiến chúng tôi chật vật đến thế.

Tôi nhìn lên bầu trời, mưa đã tạnh, trời cũng sắp sáng, cạnh khe núi cây cối đã thưa hơn một chút. Từ đây có thể nhìn thấy ánh bình minh sắp ló rạng, một bên là thác nước, một bên là cây cỏ hoa lá, bốn phía đều vang lên tiếng chim hót. Nếu không phải vừa trải qua một chận tử chiến thì chắc cũng không cảm thấy xung quanh đẹp đến nhường này.

Mọi người im lặng nhìn phong cảnh trong giây lát, sau rồi Bàn Tử lên tiếng:

“Chúng ta làm gì bây giờ?”

A Ninh đến bên thác nước, qua một đêm vất vả trông cô ấy cũng tàn tạ đi ít nhiều, hứng chút nước rửa mặt rồi quay ra nói:

“Chờ trời sáng hẳn, chúng ta quay lại chỗ cũ tìm ba lô, sau đó tim chỗ an toàn nghỉ ngơi, nơi này rất nguy hiểm, tốt nhất chúng ta lên nhanh chóng ra ngoài.”

Bàn Tử nói:

“Con mẹ nó chứ, cô nói thì dễ chứ lúc vừa rồi, toàn chạy loạn lên cũng không biết cái cây kia ở chỗ nào nữa, giờ biết đi hướng nào tìm?”

“Không biết cũng phải đi tìm, giờ mà không nhanh tìm cho ra thì đến lúc cuống lên thì không có cái mà dùng đâu.”

A Ninh mệt mỏi đưa tay lên xoa mặt, rồi cuộn ống tay áo lên, cúi đầu vào trong thác nước rửa qua một chút, làm sạch bùn trên tóc, khuôn mặt cũng tươi tỉnh hẳn lên, nhìn lại ra dáng như xưa. Liền bảo chúng tôi chuẩn bị xuất phát. Tôi nghĩ lại phải quay lại cái chỗ kia, trong lòng liền thở dài ngao ngán, cô ấy nói cũng đúng thật nhưng tiếp tục đi như này thì quá bằng vắt nhau ra, cảm giác mệt mỏi vô cùng.

Mọi người bắt đầu chuẩn bị lên đường, A Ninh lại là kiểu người ưa sạch sẽ, xem chúng tôi đi xa rồi mới từ từ vén quần áo lên, hứng nước dội lên người. Đột nhiên, trong mắt tôi chợt lóe lên, liền nhìn về phía thác nước thấy một chấm đỏ ẩn hiện đằng sau, đồng thời bên tai nghe thấy một tiếng “khè khè”. Tôi đột nhiên cảm thấy bất an, nói với A Ninh:

“Cẩn thận một chút, đứng xa thác nước ra!”

“Tại sao vậy?”

A Ninh quay đầu nhìn tôi 1 cái, không biết vì sao lại nở một nụ cười rất duyên, khác với những lúc cô ấy thường cười trước đây, tôi nhìn mà có chút mê mẩn.

Ngay trong lúc đó, một tia lửa đỏ từ trong thác nước lao ra, trong tích tắc đã đò lên cổ A Ninh, đầu nó ngóc lên liên tiếp phát ra những tiếng “khè khè” thê lương mà cao vút. Tôi vừa thấy đã nghĩ thôi xong!

Vội vứt đồ trong tay xuống lao chạy tới chỗ A Ninh, vừa mới bước 1 chân xuống thì thấy con rắn mào gà kia nhanh như chớp cắn xuống. A Ninh lấy tay chắn nhưng không kịp, nó một tạp trúng ngay cổ cô ấy. Cô ấy hét lên hãi hùng, một tay túm lấy con rắn rồi ném xuống nước, một tay che cổ thân hình lảo đảo.

Chúng tôi vội chạy tới, con rắn không hề chạy trốn, lại từ trong nước nhảy ngóc lên, giống như mũi tên bay đến chỗ chúng tôi. Bàn Tử kêu lên “A!” Một tiếng, dùng đao chém nó nhưng không trúng, đưa mắt nhìn đã thấy nó bổ tới chỗ mình, ngay lập tức Muộn Du Bình lấy tay tóm chặt đầu nó.

Toàn thân nó quấn lên cánh tay của hắn, muốn rút đầu ra nhưng không được. Muộn Du Bình tay phải tóm chặt cổ rắn, tay trái cầm đầu nó rồi vặn ngược lại, chỉ nghe thấy rắc một tiếng khô khốc, đầu rắn quay 360 độ, sau đó ném con rắn vào trong nước, nhìn con rắn mào gà kia giãy giụa vài cái rồi nằm im, từ từ trôi theo dòng nước.

Mọi người đứng quanh A Ninh, tôi quỵ xuống ôm lấy cô ấy, chỉ thấy trên gương mặt vẫn còn đọng lại một chút thần thái nửa như bàng hoàng nửa như đau đớn. Cổ họng run run muốn nói điều gì đó, từ trong khóe mắt lệ tràn xuống cảm giác vẫn có hàng nghìn hàng vạn điều không cam lòng.

Da đầu tôi tê rần đi, không biết phải làm gì trong thời khắc ấy, cả người lặng lẽ run lên. Tiếp theo chỉ trong vài khắc ngắn ngủi, ánh mắt A Ninh liền tan đi, bỗng chốc cả người mềm ra rồi đầu từ từ gục vào vai tôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 1
Phần 63 Sau một hồi lâu vòng quanh đi lại, cuối cùng hắn cũng dừng cước bộ. “Có hay không làm vụ giao dịch này? Có lẽ để sau khi giải độc đã, để lần sau quyết định vậy.” Hắn cuối cùng bất đắc dĩ, nghĩ thầm như vậy. Sau đó, hắn nhìn cự hán phía ngoài căn phòng, nhớ đến những lời kỳ lạ trong di thư, trong lòng hắn nổi lên vài phần tò mò. Hắn đang nghĩ tới việc thử tới phương pháp khống chế tên cự hán kia. Hàn Lập cúi thấp người xuống, từ trong đám vật phẩm bừa bộn lấy ra một cái chuông nhỏ bằng đồng, cái chuông này không lớn lắm, chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 21
Phần 63 Miêu Nghị thở dài: Ta nói nha đầu, trà không phải ngâm như vậy. Nhìn thấy nha đầu đang xấu hổ, hắn âm thầm lắc đầu, không cần phải nói, nha đầu tại Luyện Ngục chi địa khẳng định chưa từng làm qua việc này, quay đầu lại thi pháp la lớn. Triệu Thanh, ngươi tới đây một lúc. Đại nhân! Dương Triệu Thanh đi vào rất nhanh. Miêu Nghị chỉ vào chén trà và nói. Nàng chưa từng làm qua những việc vặt vãnh này. Dẫn đi dạy nàng làm thế nào, cũng không thể khách đến thăm lại ăn cỏ nha. Dạ! Dương Triệu Thanh quay người nói với Hải Bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng