Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Phần 66

Ban đầu tôi và Phan Tử không chú ý mấy dấu chân của chúng hướng về đâu, nghe Muộn Du Bình nói xong mới cùng nhìn thì quả thật là chúng vẫn còn ẩn nấp ở đâu đó quanh đây. Phan Tử lập tức cầm súng lên, nhắm tới thi thể A Ninh. Chúng tôi lui lại phía sau vài bước, Muộn Du Bình đứng một bên giơ cao đèn pin chiếu vào thi thể rồi bảo tôi đi đánh thức Bàn Tử dậy.

Vừa buổi tối qua trải qua một trận tử chiến, rồi lại phải chứng kiến cái chết của A Ninh, thần kinh của tôi đã rất căng thẳng. Không khí lúc này lại khiến cho đầu óc tôi rối lên như tơ vò, cảm giác trong lòng bức bối, nhưng không hể có chút sợ hãi nào. Bước chân lùi về sau lấy tay đập đập vào vai Bàn Tử mấy cái.

Bàn Tử cứ ngủ là say như chết, tôi vỗ mấy cái hắn chỉ giật mình rồi lại ngủ tiếp. Mà khi tôi chạm vào da hắn liền thấy rất nhiều mồ hôi. Tôi hơi kinh ngạc, sao ngủ mà cũng toát lắm mồ hôi tới vậy, chẳng lẽ bị ốm rồi? Nhưng khi sờ trán của Bàn Tử lại không thấy nóng, có lẽ nào đang ngủ mơ? Tôi cố gắng lay hắn dậy, bỗng nhiên thấy bên cạnh chỗ Bàn Tử nằm có một vài dấy chân nhỏ. Hơn nữa hỗn độn hơn nhiều so với bên cạnh xác A Ninh.

Trong lòng tôi thầm kêu không ổn, vội vã đứng dậy lùi lại phía sau gọi Phan Tử. Phan Tử nghe tiếng tôi thì quay đầu hỏi:

“Chuyện gì vậy?”

Tôi chỉ cho hắn xem dấu chân bùn trên mặt đá nói, “chỗ này cũng có!”.

Phan Tử vừa quan sát thi thể A Ninh vừa bước lùi về phía tôi, cùi đầu nhìn, vừa thấy những vết chân nhỏ hắn đã chửi thầm một tiếng, quay đầu súng lại phía Bàn Tử. Muộn Du Bình cũng nhẹ nhàng đi về phía chúng tôi đứng. Ba người nhìn thi thể rồi lại nhìn Bàn Tử. Trong lòng nói tình hình càng lúc càng trở nên phức tạp, rốt cuộc nó đang trốn ở bên thi thể hay sau lưng Bàn Tử, chúng tôi không dám manh động.

Phan Tử liếc Muộn Du Bình, hai người ra ký hiệu, chắc là trao đổi ý kiến. Phan Tử giơ súng lên rồi từ từ lui về sát chân phiến đá, cách một khoảng với Bàn Tử và thi thể A Ninh, như vậy có thể vẫn quan sát được cả hai bên. Muộn Du Bình đưa đèn cho tôi, bảo tôi chiếu sao Bàn Tử, đồng thời lấy chủy thủ trong tay tôi rồi ngồi xuống chậm rãi tiền tới bên cạnh người Bàn Tử.

Đây là tư thế di chuyển mà hai chân gấp lại, cúi người xuống nhưng không hoàn toàn là ngồi xổm, như vậy nếu trong quá trình xử lý vấn đề có phát sinh biến cố thì vẫn có thể ứng phó linh hoạt. Muộn Du Bình tới gần Bàn Tử, không quay đầu lại mà chỉ giơ tay ra ký hiệu bảo tôi chiếu ngọn đèn theo hướng tay hắn, soi vào dẫu chân bên dưới chỗ nằm của Bàn Tử. Không khí rất căng thẳng, lòng tôi thầm than chuyện quái này khi nào mới kết thúc?

Tôi di chuyển ánh sáng, trong nháy mắt bỗng có hai, ba vật thể không xác định bay ra từ trên bả vai của Bàn Tử, vụt qua phạm vi mà ngọn đèn có thể chiếu tới. Tốc độ quá nhanh lại đúng lúc tôi đưa mắt vẫn đang tìm kiếm. Tay tôi lập tức soi đèn về phía vật kia vừa bay ra, nhưng đáng tiếc là không thấy cái gì, chỉ nghe vài tiếng có thứ gì đó nhảy xuống đầm lấy. Đồng thời bên cạnh thi thể A Ninh cũng có động, có thứ gì đó nhảy vào trong nước, giống như là con ếch bị tôi làm cho giật mình vậy.

Phản ứng của Muộn Du Bình rất mau lẹ nhưng đối với tốc độ này thì hắn cũng không thể ứng phó kịp. Anh xoay người rồi vọt tới bên cạnh đầm lấy, tay trái phất lên bảo tôi đi qua chiếu đèn vào trong nước. Tôi chạy đến giơ đèn pin soi xuống đầm lầy, thấy trên mặt nước vẫn còn gợn sóng vật thể lẩn vào trong nước rồi nhanh chóng bơi xuống mặt bùn.

“Đấy là cái gì vậy? Chuột nước à?”

Tôi hỏi, đây là thứ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi. Trước kia vào những năm 90 quanh khu tôi vẫn chưa xây dựng hoàn thiện thì có nhìn thấy loại chuột này không biết bao nhiêu lần.

Muộn Du Bình lắc đầu, sắc mặt âm trầm:

“Là rắn mào gà!”

Tôi kinh ngạc, nhìn những vết chân trên mặt đá, bỗng nhiêu hiểu ra, đây là kiểu rắn bò, thảo nào vừa giống dấu chân vừa không giống. Trong lòng chợt bất an, truyền thuyết kể là loài rắn này thù rất dai, hơn nữa hành động rất quỷ dị, giờ thì đúng là đã được chứng kiến. Lúc trước tôi gọi Bàn Tử dậy thì không thấy hắn phản ứng, đầu bỗng ong lên chẳng lẽ Bàn Tử đã bị rắn cắn?

Tôi lập tức đi qua xem Bàn Tử thế nào, nhưng không biết là rắn đã đi hết hay chưa nên tôi cẩn thận bước từng bước tới bên cạnh đẩy nhẹ vài cái. Không tưởng là vừa đẩy một cái đã thấy hắn tỉnh lại, hơn nữa có chút hốt hoảng, sắc mặt tái nhợt, nhưng người vẫn mơ mơ màng màng.

Bàn Tử nhìn chúng tôi một lượt, lại nhì lên trời nét mặt kỳ quái. Nhìn mặt chúng tôi rất nghiêm túc nhìn lại hắn, một lúc sau anh mới ú ớ hỏi:

“Con mẹ nó chứ, các cậu nhìn cái gì? Bàn gia tôi bán nghề không bán thân, có nhìn nữa cũng vô dụng thôi”. Ai dám mua anh: V)

Nhìn hắn như vậy hẳn là không có việc gì, chúng tôi mới nhẹ nhàng thở ra. Nhưng tôi vẫn hơi lo nên bảo Bàn Tử lại gần, kiểm tra trên người một chút xem có vết cắn nào không, quả là không thấy gì. Bàn Tử nhìn tôi bảo anh cởi áo thì càng kinh ngạc, hỏi tôi sao lại làm thế, tôi liền kể lại cho anh nghe chuyện vừa rồi.

Bàn Tử nửa tin nửa ngờ nhưng chúng tôi cũng không buồn giải thích cho hắn sau đó lại đứng dậy đi đến bên cạnh xác A Ninh. Tôi soi vào xung quanh đầm lầy, chỉ thấy toàn một màu đen, không nhìn ra cái gì, trên rìa tảng đá cạnh thi thể còn lại rất nhiều vết lũ rắn vừa bỏ đi.

“Thật quá ma quái đi, chẳng lẽ là túi ngủ này bị chúng nó mở ra?”

Phan Tử lầm lầm một câu, một bên dùng súng vỗ vỗ lên túi ngủ bọc thi thể xem còn con rắn nào chưa ra nữa không.

Không còn con rắn nào quanh đây nữa, nhưng trong lòng tôi rất bất an, một cảm giác khủng hoảng nan tràn khắp cơ thể. Trong lúc chúng tôi ngủ, có một đám rắn mào gà từ trong đầm lầy bò lên, chui vào túi ngủ của A Ninh và sau lưng Bàn Tử, còn không biết chúng làm cách nào mở được túi ngủ của A Ninh ra.

Điều này thật sự rất quái dị, chúng thực sự muốn làm chuyện gì? Tôi nhìn quanh đầm lầy tối đen trước mặt, tóm lại cảm thấy như có chuyện xấu sắp xảy ra. Những người khác cũng đều có cùng cảm giác này. Muộn Du Bình nguồi xuống tảng đá, kiểm tra thi thể A Ninh xem có gì bất thường không, tay ra hiệu bảo tôi mang đèn pin lại đấy, hắn muốn xem kỹ tình hình dưới nước.

Tôi và bản tử cùng soi cho Muộn Du Bình quan sát, chúng tôi bật hết đèn pin quanh bốn phía, bắt đầu chiếu xuống nước, mới quét qua vài cái đã thấy Bàn Tử đằng sau hô lên một tiếng thất kinh.

Chúng tôi tưởng là hắn nhìn thấy rắn lập tức quay xoay người lại nhìn theo hướng đèn pin của anh, ngay trước mắt chúng tôi trong khoảng đầm lầy cách hai mươi thước, có một bóng người từ dưới đầm lầy chui lên. Đèn pin của Bàn Tử không soi được rõ ràng phía đó, lập tức tất cả ánh sáng đều chụm lại, chỉ thấy là một người toàn thân đầy bùn, ngâm nửa mình trong nước nhìn như quỷ thủy đang nhìn về phía chúng tôi.

“Chết tiệt, đấy là cái quái gì vậy?”

Bàn Tử gọi to. Muộn Du Bình nhìn kỹ rồi thốt lên một tiếng kinh ngạc:

“Trời ạ, là Trần Văn Cẩm!”

Nói xong liền nhảy xuống đầm lầy, lao tới chỗ người kia.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 6
Phần 66 Mà những người không cướp được không phát giác, mà những người cướp được lại kích động gặm cắn, bọn họ gặm cắn... Chính là tay của mình! Bạch Tiểu Thuần tận mắt nhìn thấy những người cướp được huyết màn thầu cắn tay của mình, có người cắn miệng đầy máu tươi nhưng biểu lộ thỏa mãn và phấn khích tiếp tục gặm cắn, thậm chí những người ăn nhanh đã cắn nuốt đốt ngón tay của mình! Thậm chí có kẻ táo bạo hơn, bọn họ giật cả cánh tay của mình xuống và cắn xé... Những người không cướp được huyết màn thầu càng nổi giận đi cướp của người khác, cho nên cả quảng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên anh bị ở tù 17 năm. Thúy đang mang thai đứa con của Thành. Lúc cô sinh đứa bé ra, cô giao nó cho người bà con nuôi. Cô kể cho Thành nghe điều này rồi từ đó cô bỏ đi thật xa, không ai biết cô đã đi đâu. ... Bạn đang đọc truyện...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Phần 56 Bác sĩ trong đoàn A Ninh kiểm tra vết thương cho chúng tôi, tiêm một liều kháng viêm và vắc xin phòng bệnh lây truyền qua động vật, vết thương bị rách quá to cũng được rửa sạch và khâu lại. Mông Bàn tử bị thương nặng nhất, khiến hắn chỉ có thể nằm sấp mà ăn uống. Chúng tôi đã sắp chết đói đến nơi rồi, mặc dù thức ăn không nhiều lắm, nhưng người dẫn đường của nhóm A Ninh nói nơi này gió nhẹ, nhất định có đường ra, không cần quá lo lắng làm gì. Chúng tôi ngốn rất nhiều thức ăn chứa đường, các bộ phận trên thân thể đã dần dần lấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng