Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Phần 91

“Hả?” Tôi sửng sốt nhìn Muộn Du Bình, trong đầu nghĩ anh biết người ta, vậy chẳng lẽ đó là anh trai anh?

Muộn Du Bình sau đó nói thêm một câu thì tôi mới biết là minh nghĩ lung tung quá rồi, anh nói: “Người ngồi xe bát mã này chỉ có thể là Chu Mục Vương,”

“Chu Mục Vương? Là người được nhắc tới trong truyền thuyết”mục thiên tử”ư?”

Truyền thuyết mục thiên tử tôi biết rất rõ, trên đường đi tới đây tôi thường nghe mọi người kể về nó nhiều lần. Trong đó ghi lại chuyện Chu Mục Vương dùng tám tuấn mã là: Xích Ký, Ðạo Ly, Bạch Nghĩa, Du Luân, Sơn Tử, Cừ Hoàng, Hoa Lưu, Lục Nhĩ. Xa giá sơn son thiếp vàng, còn có Từ Đạo Phụ đánh xe, lấy Bá Yêu chỉ đường, theo Tông Chu xuất phát, lướt qua dãy Chương Thủy, đi xuống sông Hà Tông, trèo hết núi Dương Du, tới chờ bên đàn Ngọc Sơn, nằm ở phía tây của thành Tây Lương Nữ Quốc, cùng Tây Vương Mẫu uống rượu ngắm trăng.

Nói thẳng ra thì là ông ta ngồi xe bát mã du lịch qua thành Tây Lương Nữ Quốc lại được Tây Vương Mẫu thịnh tình khoảng đãi.

Nhưng nếu nhìn như trên phù điêu thì đây chẳng có điểm nào giống du lịch dài ngày cả. Chẳng lẽ là truyền thuyết đó sai sự thật, thực ra mục đích của chu mục vương năm đó tới Tây Lương Nữ Quốc là để xâm lược?

Tôi liền tiếp tục chăm chú ngắm bức phù điêu tiếp theo, những hình ảnh trên đó khiến tôi giật mình bất giác hít một ngụm khí lạnh. Cảnh tượng diễn ra như sau, Chu Mục Vương lúc này tiến sát tới một tẩm cung, sau đó có rất nhiều nữ nhân đầu rắn thân người xuất hiện, những nữ nhân đó đã đẩy đội quân của Chu Mục Vương vào bên trong một cửa vòm, tiếp theo là có vô số rắn mào gà từ trong tháp chui ra, cuối cùng là cảnh đội quân của ông ta bị cắn xé tan tành.

Nhìn tới đó, tôi liền hiểu được những thạch tháp trong đầm lầy kia dùng để làm gì, “xem ra năm xưa Chu Mục Vương quả thật có tới nơi này, nhưng bị bè lũ rắn độc xơi tái hết cả. Vì muốn che dấu thất bại của mình nên ông ta đã bịa ra cái truyền thuyết du lịch đó. Lũ rắn này luôn bảo hộ cho Tây Lương Nữ Quốc, khó trách bọn họ tôn thờ nó như thần thánh, còn thường xuyên cho ăn như vật nuôi nữa. Giống như người mãn thanh không giết quạ đen vậy.”

Nghĩ kỹ thì thấy chuyện không chỉ có vậy, xem ra bên dưới những thạch tháp này khẳng định thông tới một nơi nào đó. Rắn được nuôi nhốt dưới thông đạo vòng quanh thành cổ này, lấy đầu người làm thức ăn, nếu quốc gia lâm nguy thì chỉ cần đem chúng ra nghênh tiếp quân địch. Đây cũng được xem như một cách phòng ngự rất tốt, loài rắn này vừa độc vừa nhanh, khó lòng mà thắng được chúng.

Nói cách khác thì người sống trong thành, rắn nuôi dưới thành, giờ toàn bộ người trong khu vực này đều đã chết, rắn không có ai nuôi sẽ tự bò ra ngoài kiếm ăn. Nghĩ tưởng lại thấy nền văn minh của Tây Lương Nữ Quốc và của người Amazon có vẻ không khác nhau là mấy, ở bên kia thổ dân dùng cá ăn thịt người để chống lại kẻ thù và mãnh thú, bọn cũng cúng tế cho cá ăn thịt bằng người sống và động vật, còn ở đây thì dùng đầu người làm vật hiến tế.

Sau khi nhìn đi nhìn lại tôi thấy lập luận của mình rất hợp lý, có thể hình dung được đôi chút rõ ràng lịch sử của cổ thành này trong đầu.

Nhìn tới chỗ giữa thần miếu, ánh mắt Muộn Du Bình bỗng dừng lại, phía trước là một khối thạch bích vô cùng đồ sộ. Phù điêu ở trong thần miếu này được khắc nguyên hình thành một bức rất lớn, hiển nhiên có thể thấy là tất cả các hình ảnh ở đây đều miêu tả tập trung vào một sự kiện. Tôi nheo mắt nhìn lên bề mặt thạch bích chỉ thấy có một con rắn khổng lồ bị rất nhiều con rắn mào gà nhỏ xây kín xung quanh, cảnh tượng thật hỗn độn. Trong khi đó con rắn to kia lại quấn quanh một cái cây, nhìn những con rắn mào gà tua dua bốn phía thật giống với hoa văn trang sức trên quần áo thổ dân.

“Đây chắc là trận tử chiến giữa con đại mãng xà và rắn mào gà, xem ra thời kỳ này ở trong Tây Lương Nữ Quốc không phải chỉ có một loài rắn duy nhất, có lẽ con đại mãng xà kia là thiên địch của lũ rắn mào gà này.” Tôi đưa ra nhận định.

Muộn Du Bình sờ sờ bề mặt phiến đá rồi lắc đầu nói: “Không phải, chúng đang giao phối.”

“Giao phối?” Tôi trợn mắt sững sờ, trong đầu như nghe thấy có tiếng gãy của lý trí, nghĩ mãi mới hiểu hắn đang định nói gì liền hỏi lại: “Anh nói là con rắn mào gà này và con đại mãng xà kia đang mây mưa với nhau? Nhưng đây không phải cùng một loại rắn chưa kể hình dạng của chúng khác xa nhau thế này, chuyện đó diễn ra thế nào được?”

“Cậu có biết tới tú bà không?” Muộn Du Bình đột nhiên nhìn tôi hỏi.

“Tú bà?” Tôi sửng sốt tập hai, sao tự nhiên hắn lại hỏi những cái này, “tú bà là người mở kỹ viện chứ còn ai nữa.”

“Đó chỉ là dân gian gọi thế, tú bà thật ra là một loài chim, thời trước có người đã phát hiện ra chúng, loài chim ấy chỉ có chim cái không có chim trống. Chúng duy trì nòi giống bằng cách giao phối với những loài chim khác, vì làm dâu trăm họ nên người ta mới dùng tên của loài chim này để đặt cho những ai làm nghề kỹ nữ.” Muộn Du Bình thảnh nhiên nói, “Nhưng trên thực tế thì cổ nhân đã nhận định sai về loài chim tú bà này, chúng thật ra cũng có chim trống, nhưng so về kích thước thì chim trống lớn hơn chim mái rất nhiều, cho nên người ta đã nghĩ là chúng là hai loài chim khác nhau.”

Tôi nghe cũng hiểu được hầu hết ý nghĩa của những gì hắn nói, “nói như vậy thì anh cho rằng kia thực chất chỉ là một loài rắn, chỉ là chúng có kích thước khác nhau mà thôi, theo anh thì đâu là rắn trống, đâu là rắn mái?”

“Dựa theo phân tích về mặt số lượng thì con nhỏ hơn sẽ là rắn đực, còn lớn hơn sẽ là rắn cái, nhưng cũng không chắc lắm vì vẫn có khả năng ngược lại.” Muộn Du Bình vừa nói vừa đưa tay vuốt mặt thạch bích, bỗng nhiên vươn hai ngón tay dài ra chạm vào con đại mãng xà quấn quanh thân cây kia. Bất chợt thốt lên: “Kỳ lạ thật.”

“Chuyện gì vậy?” Tôi cũng sờ thử nhưng không tưởng được là cái gì. Quay lại nhìn Muộn Du Bình thấy hai chân mày anh nhíu lại, rồi ngay sau đó lui về lấy một khúc củi lại tiếp tục bôi lên phần tường không được điêu khắc bên cạnh.

Chỉnh thể toàn bộ bức phù điêu giờ mới hoàn toàn hiện ra, tôi cũng đừng lui lại phí sau ngắm xem nó ra hình gì. Ngay khi thấy được hết bức bích họa thì tôi bỗng bàng hoàng không tin vào mắt mình nữa.

Trên bức phù điêu không phải là con đại mãng xà quấn quanh thân cây, càng lúc cái cây kia càng trở nên khác thường. Phần dưới quấn thành một vòng còn phần trên thì lộ ra một cái đầu rắn rất khủng bố. Khi bôi đen hoàn chỉnh thì từ cái cây ban đầu giờ đã hiện ra hình hài một con rắn, nhưng vì nó quá to, nếu đem ra so với con cự xà kia thì thấy con đại cự xà chỉ bằng cái đũa, còn lũ rắn mào gà thì còn lại bằng que tăm. Thảo nào lúc trước không nhìn ra nó là rắn, vẫn tưởng là một thân cây đại thụ.

“Đây… Đây là cái giống gì vậy? Rồng à?” Tôi lắp bắp nói. Nếu nói là con cự xà và rắn mào gà kia là một đôi đã rất mất cân đối rồi thì với một con rắn lớn như thế này biết phải nói thế nào. Nhìn nó mà tôi nghĩ tới phải to bằng đường kính một chiếc xe tải giải phóng, làm gì có con rắn nào to tới vậy?

Muộn Du Bình cũng kinh ngạc, không thốt lên được lời nào, chỉ từ từ miết tay trên bức phù điêu, sờ qua hoa văn điêu khắc rắn mào gà một lúc mới nói: “Cậu xem, mấy con rắn nhỏ này quay quanh đây không phải là để mây mưa với con cự xà kia, mà chúng nó đang hỗ trợ cho con cự xà, khả năng là một mình nó không thể hoàn thành việc giao phối đó, con cự xà này và con rắn chúa kia…”

Tôi lập tức nhìn theo chỉ dẫn của Muộn Du Bình, cũng đưa tay sờ xem chuyện là như thế nào, quả nhiên phát hiện ra mấy con rắn nhỏ quấn chặt lấy nhau, chúng lại không quấn trên người con rắn chúa kia. Mà con cự xà lại quấn lấy thân con rắn chúa, tôi kinh ngạc hiểu được dụng ý của bức thạch điêu này, vừa hít một ngụm khí lạnh vừa nói: “OMG, Bàn Tử nói đúng!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai cha con bí mật loạn luân - Tác giả The Kid
Trong đêm tân hôn, hai vợ chồng Cường và Thủy chịch nhau. Cường cảm thấy hạnh phúc khi cưới được một người vợ xinh đẹp như Thủy. Cường chịch vợ bằng tất cả tình yêu anh dành cho vợ. Những tư thế làm tình nổi tiếng nhất đều được Cường sử dụng trong cuộc ái ân này. Từ kiểu truyền thống đến kiểu doggy, cưỡi ngựa và nhiều kiểu khác nữa. Thủy cảm thấy sướng với những khoái cảm chồng mình mang lại. Cuộc ái ân kết thúc khi Cường phóng thật nhiều tinh trùng vào âm đạo Thủy. Một thời gian sau Thủy có bầu, cô sinh ra một bé gái. Hai vợ chồng rất vui mừng vì đã...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 4
Phần 91 Đang! Phá Quân Kích rơi vào trên Sơn Hải Đỉnh, nổ kinh thiên động địa, áp lực lạ thường để cho dưới chân của Giang Nam trầm xuống, núi lớn ùng ùng chìm xuống hơn mười trượng, loạn thạch bay tứ tung, thanh thế kinh người! Cường giả giống như bọn họ, đã có thể làm được di sơn đảo hải, Thần Thông vô lượng, một kích kia của Ma La Côn Ngô nếu đổi lại cường giả chủng tộc khác, chỉ sợ trực tiếp sẽ bị phách toái! Đở được? Ma La Côn Ngô trong lòng cả kinh, ngay sau đó song tay vừa lộn, Phá Quân Kích cao cao vung lên, lần nữa hung hăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 11
Phần 91 Chương Quốc Vĩ căm hận vô cùng, nhịn thật lâu cuối cùng không nhịn được nữa, nổi giận đùng đùng đập cửa Phạm Tiến. Phạm Tiến đang nghe điện thoại, thấy Chương Quốc Vĩ bước vào, gật đầu ra hiệu, vẫn tiếp tục nói chuyện. Kỳ thật bình thường Phạm Tiến cũng là như thế, cũng không thể tính là thất lễ, nhưng hôm nay Chương Quốc Vĩ lại cảm thấy Phạm Tiến cố tình lãnh đạm với y, có vẻ đùa cợt vì cho rằng y vừa gặp thất bại lớn, y liền hừ nhẹ một tiếng: Bí thư Phạm lại đang báo cáo công tác cho lãnh đạo tỉnh? Anh trở thành đường dây nóng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng