Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Phần 96

Nhìn lại thi thể kia tôi nhận thấy trên bề mặt đã bị lắng một tầng bùn mỏng, nhưng không hề phát hiện có dấu hiệu hư thối nghiêm trọng. Chắc cũng chỉ mới chết cách đây không lâu, thi thể dìm trong bùn không bị trương lên mà lại toát ra màu xanh rất bất thường.

Nơi này có rất nhiều người chết mà đều là chết cách đây chưa tới một tuần, hiển nhiên chỉ có thể là người của Chú Ba. Tôi nghĩ tới cái doanh địa không người kia, trong lòng không rét mà run, những người này chắc đều bị rắn mào gà vận chuyển tới đầm nước này.

Đây là những người không may gặp chuyện trước hay là toàn bộ đội của Chú Ba? Chú Ba có nằm trong số bọn họ ở đây không?

Tôi nhớ tới vừa rồi nghe văng vẳng tiếng gọi Tiểu Tam Gia, chẳng lẽ là người bị chết oan trong này gọi tôi tới. Hồn của họ muốn tôi phát hiện nơi này nên đã chỉ tôi cho thấy?

Da đầu tôi chợt tê rân rân, đèn led của đồng hồ lại tắt một lần nữa, ngay lập tức xung quanh chìm vào bóng tối mờ mịt…

Tôi lại bật đồng hồ lên, đưa tay sờ vào túi của người kia lấy ra một chiếc ví da, bề mặt ví đã bị bong ra do ngâm nước, cũng không dùng để làm gì được nên tôi ném lên trên bờ hồ. Tiếp theo lại rút thắt lưng da của người đó ra, nghĩ có thể dùng để quăn lên bờ lấy cái đèn pin xuống được. Nhưng nhọ thế nào mà quăng một cái lại hất đèn lăn ra xa hơn, giờ thì không có cơ hội với tới được nữa. Tôi thật muốn tát vào mặt mình một cái, đèn pin lăn được vài vòng thì rơi tõm xuống nước.

Tôi một tay bám vào phiến đá một tay cố gắng vươn ra phía trước may mà tay cũng đủ dài để có thể mò được đèn pin. Cơ bản là vì đèn pin nhẹ vừa rơi xuống nước đã bị cuốn đi, nhưng tôi cũng nhanh tay nên có thể vớt được nó trước khi nó kịp ra khỏi tầm mắt.

Có được đèn pin thì mọi thứ càng trở nên rõ ràng, tôi cầm đèn soi tứ phía thì chợt hiểu ra đây vẫn là một phần của đầm lầy. Nước chảy từ một cái khe vào bên trong hồ, toàn bộ hồ được bao quanh bằng một bờ đá cao hình vòng cung. Đèn soi tới nơi hạ du của dòng nước nơi mà hiện lên một cái tảng đá tạc hình đầu thú, dòng nước chảy về phía đầu thú đó. Miệng thú mở rộng nước từ từ chảy vào bên trong. Vậy là tôi đã đoán đúng, tôi nghĩ quanh đây có một cái miệng giếng, nếu đi lung tung sẽ rất nguy hiểm.

Tôi bắt đầu ngược dòng mà đi, dắt đèn pin vào thắt lưng, vừa bám vào phiến đá bên rìa vừa đi vào trong đầm lầy. Dọc ngang dưới lớp bùn là rất nhiều xác người, phần lớn đều có tư thế quái dị, hai tay quàng trên thân cứng nhắc. Toàn bộ đầm nước chỗ nào cũng thấy những thi thể lúc ẩn lúc hiện.

Vừa đưa chân chầm chậm vừa cố gắng lé va vào những thi thể, nhưng có quá nhiều người chết trong này nên dù đã rất khéo nhưng tôi vẫn để chân mình chạm vào người họ. Nhiều cái xác bùn phủ bên trên đã bị tôi khuấy cho đục ngầu. Lúc này tôi mới nhìn thấy trên cổ họ đầu có hai vết cắn màu đen nhỏ, toàn bộ cổ đều bị thâm đen lại, còn thân thể thì có màu xanh xám nhợt nhạt.

Bọn họ đều bị rắn cắn chết, thảo nào mà xung quanh doanh địa không hề có dấu vết đấu đá. Có khả năng trong lúc ngủ bị cắn chết, hoặc cúng có thể là đang di chuyển thì bị công kích đột ngột.

Tôi điều chỉnh hướng đèn pin, thật sự rất sợ nhưng vẫn cố gắng đi qua một vòng để nhìn mặt từng người một, muốn biết trong số những người nằm đây có Chú Ba không…

Tôi thực không muốn chấp nhận điều đó, nhưng lý trí đã nói cho tôi biết đây là một thực tế mà tôi phải đối mặt. Cảm giác như là một người con muốn nhận mặt cha mẹ mình khi nổ ra chiến tranh, thực sự rất đau đớn nhưng vẫn cố gắng phải chấp nhận nó. Nhưng hiện tại tôi đang lần mò bên trong một vùng bao trùm bởi bùn và nước, để phân biệt rõ ràng thì không phải là chuyện dễ dàng. Mỗi xác người hiện ra là tôi lại quan sát chăm chú, không thấy ai quen mặt là người của Chú Ba trước đây, đồng thời cũng không thấy ai như Chú Ba bị dìm trong đầm nước này.

Ngay khi tôi định buông xuôi thì đèn pin chợt soi đến một khuôn mặt, ngũ quan không bị bùn nước bao phủ. Theo bản năng tôi dừng bước, vừa nhìn vài giây chợt ngây người ra, khuôn mặt này quen thuộc vô cùng, tôi vốn biết rất rõ người đó.

Chính là A Ninh!

Hai mắt nhắm nghiền, tư thế nằm rất quái dị như đang đứng trên bốn chân, cả người gần như ngoi ra khỏi mặt hồ, chỉ có một tầng nước bàng bạc phủ lên trên. Khuôn mặt đã bị trương lên tương đối rõ ràng.

Tôi tưởng như mình không thể thở được, cổ họng nghẹn ngào, nhìn quanh tứ phía, hóa ra lũ rắn kia cũng đem thi thể của cô ấy lôi tới nơi này!

Dù đèn pin soi thoạt nhìn thì thấy vẫn là một thi thể bình thường, không có dị biến gì cả. Vậy cái bóng đen thường thập thò rình rập phát ra tiếng bộ đàm quanh chúng tôi hôm trước không phải là cô ấy, nó thực chất là cái gì chư?

Tôi hít sâu một hơi rồi tiến tới gần, cảm giác trong lòng lúc đó rất khó hình dung. Liều mình đưa tay vào sờ qua quần áo của cô ấy không thấy có cái bộ dàm nào cả. Tôi chợt muốn ôm cô ấy lên, nhưng vừa vận sức đã thấy hoàn toàn không thể. Mặt của cô ấy bị tôi phủi trôi hết bùn nước, tóc rủ xuống sau gáy, nét mặt không hề có chút thay đổi gì với lúc trước đây, trong một khắc ngắn ngủi tôi còn tưởng cô ấy vẫn còn sống.

Sau đó tôi đành buông tay thả cô ấy lại vào trong đầm nước, vẩn bùn đục ngầu bao phủ lấy thân xác A Ninh, bao nhiêu ảo giác nhất thời tan biến trong mắt tôi.

Trong lòng cảm thấy vô cùng chua xót, nhìn cảnh tượng tứ phía trái tim như đông cứng lại, cảm giác nghẹn ngào khó tả.

Cái vũng lầy này là nơi nào, chẳng lẽ là nơi lũ rắn dùng để chứa lương thực. Có thể nào ở đây lại xuất hiện một con đại mãng xà tới dùng bữa không?

Tôi cảm giác vô cùng bất an, nơi này tuyệt đối không an toàn chút nào, phải ngay lập tức rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

Nghĩ vậy tôi vội cầm đèn pin lên xem xung quanh có chỗ nào có thể bám vào leo lên trên bờ hồ được không, cuối cùng trong vài phút ngó ngang ngó dọc thì cũng nhìn thấy có chỗ hợp lý để thoát thân. Có một cây đằng mạn rủ tán xuống mặt nước, có thể bám vào nó mà bò lên cảnh rồi trèo ra thân cây tụt xuống đất được. Tôi ngậm lấy đèn pin, bơi về bên phía cây đằng mạn, sau đó vươn tay với lên trên tán cây, may mắn là nó chắc đủ để trèo lên được.

Sương mù rốt cuộc cũng tan ra một chút, tôi cắn răng leo lên trên cành, lại nhớ tới lời Muộn Du Bình có nói, bùn có khả năng phòng rắn rất tốt lên lập tức tụt xuống vục lấy mấy vốc bùn đổ lên người. Sau khi chuẩn bị xong đâu đấy rồi mới lại trèo lên cành tiếp, tán cây có nhiều rễ phụ mọc sâu vào trong đầm lầy nên tương đối chắc chắn. Thoát khỏi mặt nước rồi tôi mới thở phào một hơi.

Từ trên chạc cây, tôi đi tới trung tâm của tán cây đằng mạn, tính tụt xuống mặt đất thì nghe thấy xa xa trong đầm nước có tiếng rì rào vang lên, rồi tiếp theo là tiếng có vật gì đó rơi xuống bì bõm.

Tôi lấy đèn pin soi về phía phát ra âm thanh liền nhìn thấy mặt nước cuồn cuộn sóng, có gì đó vừa được thả lăn từ trên bờ xuống. Đen pin soi vào trong nước, tôi choáng váng phát hiện một đống ruột màu đỏ như máu, định thần thì kia chính xác là rắn mào gà đang cuốn lấy nhau lao vào trong đầm nước. Bên trong đàn rắn hình như là còn bọc một cái gì đó rất lớn.

Tôi nhìn kỹ thì thấy có một bàn tay thò ra khỏi đám rắn đang rầm rộ phóng đi, tiếp theo là một cái đầu người nhô ra, vừa nhìn đã sững sờ không tin nổi, kia chẳng phải là Bàn Tử!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 22
Phần 96 Cái này là thân thể cường đại cỡ nào? Lực lượng cường đại hạng gì? Mặc dù là Long La Phổ Tôn vị Hỗn Độn Long tổ này, cũng không nhận thức nhục thể của mình có được lực lượng cùng uy năng to lớn như thế, có thể đem Linh Hà đạo nhân run chết! Thân thể người này, quả thực là pháp bảo hình người mạnh nhất, không thể thua kém An Thanh Tiên Vương! Long La Phổ Tôn con mắt lập tức sáng, nhìn chằm chằm vào Giang Nam. Đệ tử của An Thanh Tiên Vương, quả nhiên đều là nhất mạch tương thừa, đem đạo quả ký thác vào trong cơ thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Ngồi khóc trên cây
Phần 26 Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: Ôi, thích quá! Nó ngước nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò: Bên kia ngọn đồi có gì hở anh? Có một thung lũng xinh đẹp với rất nhiều hoa trái. Chị Rùa đã giấu con Tập Tễnh ở đó. Đó là nơi vô số con thú nhỏ được sống bình yên. Ông Bốn Lai và những người khác không hề biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Giang Nam – Quyển 13
Phần 96 Ngang... Hỗn Độn Thiên Long chung lần nữa chấn động, đem mấy ngàn tu sĩ chấn hộc máu, phía sau ông ông tác hưởng, từng ngọn Đạo Đài không tự chủ được bay ra bên ngoài cơ thể, bảo vệ chủ nhân. Cho dù là La Đãng Thánh Tông còn dư lại hai Thần Minh cùng Thiên Thần kia, cũng bị chấn khí huyết rối loạn. Úm... Hồng chung chấn vang, phát ra tiếng long ngâm, chỉ thấy vô số đạo thai rối rít sụp đổ, mấy ngàn tu sĩ của La Đãng Thánh Tông trong khoảnh khắc liền bị gọt sạch một thân tu vi, đạo tắc bị đánh thành phấn vụn! Ngaaa... Thứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng