Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 45

Tôi vô cùng kinh ngạc khi hiểu ra ý nghĩa của những lời này, sau đó Bàn Mã đã nhanh chóng thuật lại toàn bộ câu chuyện cho tôi. Chỉ nghe mấy câu mà khắp người tôi lạnh ngắt như băng, bỗng chốc tôi hiểu được mùi người chết có nguyên nhân do đâu. Nhưng chuyện này thực sực quá kinh khủng, vượt xa với dự liệu ban đầu của tôi, sau khi được nghe xong, cảm giác trước tiên của tôi không phải là ngờ vực mà là một sự ghê tởm kinh người.

Tôi thực sự không tài nào tưởng tượng nổi lại có chuyện như vậy xảy ra, cũng chẳng thể lý giải được mục đích lúc đó của ông ta là gì, càng không thể nghĩ thấu triệt được mọi sự ngay lập tức. Chuyện sao lại như thế được. Nếu như những lời lão Bàn Mã nói là sự thật như vậy cái trách nhiệm mà bấy lâu nay Muộn Du Bình vẫn luôn mang gánh vác không phải là bí mật mà nó là một đại nghiệp chướng.

Quá trình trước lão Bàn Mã nói hoàn toàn giống như vậy, nhưng mấu chốt vấn đề nằm ở chỗ lão lại nói, khi lão vào núi lại phát hiện đội khảo cổ đã biến mất.

Lão Bàn Mã đã nói dối, lần đó lão vào núi, đội khảo cổ không hề biến mất, hơn nữa lão cũng không một mình đi tới đó, lúc ấy còn dẫn theo bốn người anh em giúp lão ta khuân đồ vào để lúc bọn họ trở về còn có thể cùng nhau đi săn thú nữa.

Sau khi đưa xong lương thực, bọn họ cũng không rời đi ngay mà còn ở lại doanh địa đợi đến chạng vạng khả năng còn được mời một bữa cơm trắng, đối với họ đơn giản mà nói như được hoàng đế đãi ngộ vậy. Thế nhưng đội khảo cổ lại không cho phép bọn họ đợi ở trong doanh địa, họ cứ như thế ngồi ngoài doanh địa ba hoa khoác lác, tận tới khi trời tối để chờ ăn cơm.

Lúc này, trong bốn huynh đệ lại có một người, thấy đồ dùng quân dụng tiếp tế cho đội khảo cổ thì nổi lên tâm địa hiểm độc.

Thời điểm đó đất Thập Vạn Đại Sơn này nghèo đói tới độ người ngày nay không tài nào tưởng nổi. Mấy năm liền xung đột biên giới xảy ra liên miên, muông thú cũng trốn hết vào trong núi sâu nên trẻ con không có miếng thịt mà ăn, chỉ có thể ăn gạo độn với rau dại. Thành ra đều nảy sinh ý đồ xấu, tiếp viện của bộ đội đối với họ lại có sức hấp dẫn quá lớn, những bao gạo lớn thế kia đủ để cho bọn họ ăn cả năm được.

Vì để cho thôn dân hỗ trợ vận lương trên đường đi họ chắc chắn sẽ lấy ra một ít về dùng, nên bộ đội bắt phải cân lương thực trước và sau khi đem vào vận chuyện, nếu phát hiện bị thiếu hụt thì tuy là không tra cứu nhưng sẽ cắt cử người khác vận lương lần sau. Người bằng hữu kia của ông già liền tính toán, chờ cho bọn họ cân xong hết, vào ban đêm khi bên kia đã ngủ thì bọn họ mới lẻn vào trong doanh địa, lấy trộm vài bát mang ra, như vậy vừa không mất việc lại còn có thể đem về cho cả nhà được ăn đồ ngon.

Đây vốn dĩ đã là một chuyện rất đỗi bình thường, Bàn Mã không đồng ý. Tài nghệ săn bắn của ông ta tương đối tốt, gia đình cũng không túng, chưa đến mức phải để con cái chết đói, nhưng là ba người kia đều cùng động tâm.

Bàn Mã đành để bọ họ đi, ông ta sẽ ngồi bên ngoài chờ, thật không ngờ, sau khi bốn người này tiến vào liền xảy ra chuyện.

Bọn họ lấy từ trong mỗi bao gạo ra ba bát, lúc lẩn ra thì vô tình chạm mặt một tiểu binh đang tiến vào kiểm tra lều cỏ. Tình hình khi đó thật khiến thần kinh người ta căng thẳng vô cùng, tiểu binh ngay tức khắc giương súng lên, nhưng hắn lại không nhìn thấy đằng sau mình còn có một người nữa lấp. Dưới tình thế cấp bách, người phía sau vội giữ tiểu binh kia lại, bốn người bọn họ dùng những bao gạo để đè chết tươi hắn.

Sau khi giết người, bọn họ sợ bằng chết, tội giết người mà đặc đặc biệt là giết quân nhân nếu để người khác phát hiện khẳng định sẽ bị xử bắn. Bọn họ vội vã bỏ chạy ra ngoài nói với Bàn Mã, Bàn Mã hiểu ngay tình hình không xong rồi.

Bất luận là chuyện này có ra sao thì ông ta cũng không thoát được liên lụy, vì người dẫn đường cho đội khảo cổ chính là ông ta, mà mấy người bằng hữu này là do chính tay ông ta mời tới giúp đỡ. Hơn nữa lại còn có mặt trong thời điểm nhảy cảm thế này, nói là không tham dự vào cuộc vui thì chắc chắn sẽ chẳng một ai tin.

Bàn Mã lập tức nảy ra một biện pháp, nhật định phải đem xác của tên tiểu binh kia giấu bên ngoài, coi như là hắn ta không may mất tích, bằng không bọn họ chắc chắn sẽ bị điều tra.

Nhóm Bàn Mã lẻn quay lại doanh địa, đem tất cả những bao gạo chồng lên xác tiểu bình hạ xuống rồi kéo xác ra ngoài bạt, kết quả là chưa được bao xa đã bị một người canh gác bên kia phát hiện. Người canh gác lập tức lao tới hỏi mấy người đang làm gì, trong lúc Bàn Mã còn đang hoảng loạn thì cái xác chết dưới chân đã bị nhìn thấy. Người canh gác kia liền giơ súng chĩa về phía Bàn Mã nhưng những người bằng hữu của ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng, trong vài khắc đã cắt đứt cổ người kia.

Gần như không hề suy nghĩ, bọn họ trong một khoảng thời gian ngắn đã giết chết hai người. Bàn Mã bỗng cảm thấy sự tình đã đi quá xa, bảo là trốn nhưng người huynh đệ kia đã giết người tới mức này rồi. Đã là sát nhân thì giết hai người cũng là giết mà giết hết cũng là giết, nếu để cho bọn họ trở về thống báo cho quân đội, cả đời này nhóm của Bàn Mã sẽ phải sống chui sống lủi trong rừng. Nếu đã vậy chi bằng đem giết hết tất cả nhũng người ở đây đi, rồi nói rằng không thấy bọn họ đâu cả, người khác chắc chắn sẽ cho rằng là do người Việt Nam làm.

Bầu không khí quỷ dị lúc đó đột nhiên xuất hiện thôi thúc mọi người, đội khảo cổ quân số cũng không nhiều lắm, đa số lúc đó lại đang ngủ say, nghĩ tới những gạo trắng, súng máy và chuyện sau đó, Bàn Mã cũng không thể kiềm chế được tâm niệm xấu xa trong đầu mình.

Quá trình sau đó thật khiến cho người ta kinh tởm, bọn họ cầm súng tự động và chủy thủ lẻn tiến vào từng lều một, giết sạch toàn bộ những người bên trong.

Sau khi đã toàn sát, bọn họ đem những thi thể, súng và đạnh dược, thêm cả vật dụng, toàn bộ vứt vào trong hồ. Còn bao nhiêu gạo thì đem vác lên lưng mang về giấu dưới gầm giường. Có một vài thứ có thể đem về dùng được nên trước mắt cứ cất tạm ở một nơi nào đó, đợi khi sóng gió qua đi thì quay lại lấy thêm, đồng thời mọi người cùng thể từ giờ có chết cũng không được để cập tới chuyện này nữa.

Bàn Mã lúc đó chột dạ, nghĩ đi nghĩ lại một lượt, sau đó liền tuyên bố với người trong thôn là đội khảo cổ đã mất tích, sự việc kỳ lạ vô cùng, muốn vì chuyện này mà phủ đầu cho mọi sự về sau. Vì trong lúc đó biên giới triền miên xung đột, có đội từng mất tích ở đây nên người ta thường cho rằng là do đặc công Việt Nam làm.

Mấy người này đều nghĩ chuyện đã không có chút sơ hở nào, nhưng người tính không bằng trời tính, đây chính là khởi đầu cho cơn ác mộng của bọn họ.

Ba ngày sau, Bàn Mã giả bộ đi mua lương thực, đây là cơ hội để tới bên hồ tìm xem trong doanh địa có vật gì đáng tiền để lấy về. Một đêm điên cuồng khiến trong lòng ông ta vẫn còn chưa hết sợ hãi, đó là nguyên nhân ban đầu ông ta chỉ dám đứng xa xa mà nhìn qua, nhưng kinh hoàng ở chỗ, đập vào mắt là cảnh bên hồ lại xuất hiện một doanh địa vẫn có người đang hoạt động.

Có đội khác tới đây ư? Những xác chết kia đã bị phát hiện? Trong lòng Bàn Mã khiếp sợ vô cùng, phải rất lâu sau mới dám chầm chậm tiến tới, lấy hết dũng khí lén quan sát. Nhưng hoản cảnh lại khiến ông ta chỉ biết nhìn trân trân không thốt lên được lời nào, chẳng phải vẫn là đội khảo cổ kia đang xuất hiện trước mặt ông ta.

Bàn Mã hoàn toàn không thể hiểu được chính mình đang nghĩ gì, chỉ thấy đầu óc mơ hồ không biết rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra, nhìn những người đang bận rộn trong doanh địa kia như nhìn thấy ảo ảnh vậy. Những người đó hình như không biết trước kia có chuyện gì đã xảy ra, ai cũng sôi nổi chào hỏi khi thấy ông ta tới.

Vẫn nghĩ là mình đang nằm mơ, Bàn Mã nhéo mình vài cái mới thấy đây đều là thật, hết thảy mọi khuôn mặt này tuy chưa hề quen thuộc nhưng đều đã gặp qua trong đội khảo cổ. Ông ta thậm chí còn thấy được mấy người mà chính tay mình đã giết chết ở ngay nơi này đang chuyện trò vui vẻ.

Bàn Mã hốt hoảng bỏ chạy về thôn, sợ tới kinh hồn bạt vía, về tới nhà liền đem mọi sự kể cho những người khác, nói xong thì mọi người cùng đi vào núi xem, quả nhiên chuyện đúng là như thế. Bọn họ ai lấy đều sợ hãi, trong đầu cân nhắc xem đây là chuyện quái gì, lẽ nào đó là một khả năng của ma hồ, có thể để cho người bị chết trong đó hồi sinh?

Nhưng những người này thực sự đềuđang sống sờ sờ ra đấy, tuyệt không phải là là xác chết vùng dậy.

Bàn Mã ngổn ngang trăm mối trong lòng, người trong thôn rất mê tín nên sẽ nghĩ đây nhất định là do sơn thần hồ quỷ tác oai tác quái, sợ tới hồn vía thăng lên trời. Bàn Mã nghĩ thật lâu, cố lấy can đảm trở lại bên hồ một lần nữa để đưa lương thực cho người trong doanh địa. Mục đích thăm dò xem ngay hôm qua ở đây có chuyện gì xảy ra không, nhưng tất cả mọi người đều nói không việc gì, nhìn biểu cảm kia thì thấy hoàn toàn không có một chút bất thường gì.

Một ngày trôi qua, ông trời dã đem những chuyện hôm qua toàn bộ xóa hết đi. Hoặc là bọn họ thực tình chỉ đang mơ cùng một cơn ác mộng, thực sự bọn họ không hề giết ai cả.

Bàn Mã cũng không phải một người có thể chấp nhận điều đó, ông ta không tin mình đang nằm mơ, nhưng có nghĩ tới nát óc vẫn không tưởng được chuyện gì xảy ra, sau ông ta vẫn luôn theo dõi nhóm người này, để xem bọn họ rốt cuộc là người hay quỷ. Nhưng bất luận thế nào thì ông ta cũng nhìn không tới một tia sơ hở nào cả.

Điều duy nhất khiến Bàn Mã cảm giác kỳ quái chính là ông ta ngửi được từ trên người của những người kia một mùi hương rất lạ, mà trước đây lại không hề có.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc nào cũng nhớ chồng và mong chồng sớm về với mẹ con mình. Suốt 5 năm trời, chồng Quỳnh vẫn không về. Làm cho Quỳnh chờ đợi mỏi mòn, bé Tuấn thì đã vào lớp 1. Người luôn bên cạnh và quan tâm chăm sóc cho mẹ con Quỳnh chính là Khôi em trai...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 13
Phần 45 Kim Sát tuy kinh hoảng, nhưng cũng lập tức ra tay đánh tan những phù văn kia. Những phù văn này lại như có linh tính, rõ ràng có thể né tránh công kích của hắn, càng quấn quanh linh hồn hắn lại. Ngay khi Kim Sát chuẩn bị toàn lực xua tan những phù văn này thì thân thể hắn bị lực lượng Lăng Tiếu xâm nhập, khiến linh hồn lực của hắn cũng theo đó đại giảm, tâm thần trở nên vô cùng hoảng sợ. Những tinh thần phù văn lục tục áp đặt vào hình thành Thiên Võng suy yếu lấy lực lượng linh hồn hắn. Ah! Kim Sát phát ra một tiếng kêu thảm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 1
Phần 45 Một ngày sau, ở địa phương đã có thể nhìn thấy Trường Phong thành từ xa, Trương Thụ Thành ngăn cản tính toán đi dạo Trường Phong thành một chút của Miêu Nghị. Y cũng không biết Miêu Nghị và Trường Phong thành có quan hệ gì, Miêu Nghị cũng sẽ không nói, Hùng Khiếu lại không tiết lộ ẩn tình trong đó. Trương huynh nói rất đúng, là ta nhất thời hồ đồ, chúng ta tiếp tục lên đường. Miêu Nghị ngồi trên lưng Hắc Thán, cười ha hả ôm quyền xin lỗi. Hôm nay tựa hồ Hắc Thán gầy hơn một chút, có lẽ là vì gần đây bôn ba không ngừng, chuyện này nghịch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng