Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 46

Thứ mùi đó chính là thứ mà Bàn Mã đã ngửi thấy trong rương kia, có điều mùi trong rương phát ra còn nồng nặc hơn.

Đối với Bàn Mã mà nói, đây đích thị là mùi của người chết. Những người kia không biết là người hay quỷ, hay thậm chí còn là quỷ dữ nữa. Mùi này nhất định là từ trong âm tào địa phủ bay ra.

“Trên người vị bằng hữu kia cũng có thứ mùi đó, nếu như không phải bị mùi thảo dược át đi, lần đầu tiên lão gặp hắn đã ngửi thấy ngay rồi.” Lão Bàn Mã nhìn tôi, “hắn giống như bọn họ vậy, cũng là yêu quái trong hồ kia.”

Muộn Du Bình trên người có mùi gì chứ? Tôi đối với những mùi lạ thường không quá nhạy cảm, tôi cũng không phải thợ săn nên khứu giác cũng bình thường, cho nên đối với những lời này vẫn nửa tín nửa ngờ. Lần sau phải thử một phen lén ngửi xem trên người hắn có mùi gì mới được.

Nếu như chuyện dừng lại tại đây, e rằng đã nhanh chóng rơi vào quên lãng, qua một thời gian, người ta sẽ tự hoài nghi về trí nhớ của mình. Đối với những điều không thể giải thích sẽ tự động được não bộ xóa hết. Nhưng tôi biết chuyện chắc chắn không thể chấm dứt như vậy, vì nếu chỉ có như vậy thì lão Bàn Mã sẽ không thể đưa ra cái kết luận là Muộn Du Bình sẽ hại chết tôi được.

Quả nhiên là Bàn Mã còn tiếp tục kể lại, ông ấy nói: Sau khi chuyện đó xảy ra, cả đời ông ta cũng sẽ không thể quên được thứ mùi đó.

Sau khi phát sinh sự việc kỳ quái, Bàn Mã luôn cảm thấy tâm thần bất an. Tuy là những người đó có vẻ không hề khác trước nhưng Bàn Mã cảm giác được trong ánh mắt và thần sắc của họ lại ẩn chứa một tia ma quái. Loại cảm giác này hoàn toàn không dựa vào một căn cứ nào, nó chỉ là do ảnh hưởng tâm lý mà thành. Lão Bàn Mã có một linh cảm rằng trong thôn sẽ phát sinh chuyện bất thường.

Vài ngày sau, trong thôn xảy ra chuyện thật, thậm chí còn khiến cho Bàn Mã kinh người sởn gai ốc.

Cùng hành động với ông ta đêm hôm đó còn có bốn người nữa, bọn họ đều có liên hệ huyết thống với nhau, một người trong số đó tên là Bàng Nhị Quý, thiếu can đảm nhất, hắn đột nhiên không thấy tăm hơi đâu nữa. Bàn Mã và những người kia đều giữ kín bí mật, trong lòng chợt động, cũng không ai dám nói gì. Người trong thôn đi vào núi tìm hai ngày, cuối cùng nhóm Bàn Mã đành liều mạng quay trở lại hồ, bỗng phát hiện Bàng Nhị Quý đang ở trong doanh địa, cùng với những người trong đội khảo cổ kia chuyện trò vui vẻ.

Bọn họ không hiểu chuyện gì, lôi hắn trở về, lúc Bàn Mã kéo hắn lại ngửi thấy trên người Bàng Nhị Quý bốc lên thứ mùi thần bí kia.

Bàn Mã nhìn Bàng Nhị Quý mà toàn thân nổi da gà, ông ta cũng cảm giác biểu cảm của Bàng Nhị Quý không giống với trước kia, hình như đã biến thành một người khác.

Cái cảm giác sợ hãi này không cách nào hình dung nổi, ông ta nghĩ rằng Bàng Nhị Quý khẳng định đã bị ma dụ. Về tới thôn, Bàn Mã dặn dò vợ Bàng Nhị Quý, bảo cô ấy nếu thấy chồng mình có gì bất thường lập tức báo ngay cho ông ta.

Nhưng bà ta cũng không có cơ hội để phát hiện điều gì, ngày thứ hai, vợ của Bàn Nhị Quý tỉnh dậy phát hiện hắn đã treo cổ ở ngay trên mép giường. Toàn bộ căn phòng tràn ngập thứ mùi quái đản đó.

Người trong thôn tưởng rằng hắn nghĩ quẩn hoặc là bị ma hồ mê hoặc, trong lòng Bàn Mã đã hiểu hết, ông ta càng thêm thấp thỏm lo ấy hơn, khẳng định những người đó là yêu quái, nhất định Bàng Nhị Quý cũng đã bị trúng tà.

Vợ Bàn Nhị Quý sợ hãi cũng không dám ở lại cái căn nhà đó nữa, lập tức trở về nhà mẹ đẻ, căn nhà đó liền bị bỏ hoang.

Những người kia bị dọa sợ, hai người sau đó đã rời khỏi thôn. Bàn Mã và một người nữa vẫn ở lại, buổi tối không ai dám ngủ, mượn thêm vài con chó canh, sợ là người kế tiếp sẽ là mình.

Nhưng chó cũng vô dụng, một tuần sau, người bằng hữu của ông ta cũng mất tích. Hai ngày sau đó, một đứa bé phát hiện ra hắn đang ở trong căn nhà bỏ hoang của Bàng Nhị Quý, đã treo cổ chết cùng một chỗ với người kia.

Bàn Mã trời sinh bàn tính kiên cường khí khái, từ nhỏ đã bầu bạn với núi rừng, cho nên vô cùng mạnh mẽ, sau khi sợ hãi cực điểm, ngược lại ông ta lại bất chấp tất cả, mang theo súng đi tới bên hồ, thầm nhủ cùng lắm là chết, có chết cũng phải chết một cách rõ ràng, tuyệt đối không ngồi một chỗ mà chờ đợi. Thế nhưng sau khi ông ta vào núi, vừa đúng lúc đội khảo cổ đang đi ra.

Bàn Mã đi tới nửa đường thì gặp bọn họ, hình như họ không cần tới người dẫn đường nữa, Bàn Mã trước đã muốn cắt đứt quan hệ, nhưng vừa thấy những người kia lập tức toàn thân bủn rủn. Lòng thầm kinh sợ, chỉ biết đi theo bọn họ ra khỏi núi.

Như những gì sau đó Bàn Mã nói thì đội khảo cổ mang theo những rương tỏa ra thứ mùi khó hiểu kia đi khỏi thôn, cho tới bây giờ cũng không hề xuất hiện nữa. Hai người trốn khỏi thôn cũng không xảy ra chuyện gì, Bàn Mã vẫn kinh sợ mất hơn một năm, sau đó mới dần bình tâm trở lại, tin tưởng nhóm người kia đã đi thật rồi.

Chuyện này giống như một cơn ác mộng luôn luẩn quẩn trong đầu Bàn Mã, cảm giác hoảng sợ đó tôi có thể tưởng tượng được. Sau khi nhóm binh sỹ kia đi được nửa tháng, vì muốn biết rõ chuyện gì xảy ra, ông ta đã quay lại hồ lần thứ nữa. Đi một vòng quanh hồ, đột nhiên Bàn Mã phát hiện có một bộ y phục không biết tại sao lại bị vứt lại trên bờ, trong bộ quần áo đó, ông ta tìm thấy khối sắt kỳ quái kia.

Phát hiện ra khối sắt này khiến cho Bàn Mã khẳng định những người kia đã lấy nó từ trong hồ lên, bởi vì khối sắt nằm trong quần áo, tuyệt dối không thể bị nước hồ đẩy vào bờ được. Khối sắt kia tỏa ra thứ mùi khiến cho người ta sởn tóc gáy, Bàn Mã cảm thấy đây là chuyện rất quan trọng, vì vậy vẫn luôn luôn giữ nó bên người. Mấy năm trước khi đời sống sinh hoạt khó khăn, ông ta từng muốn bán nó đi, giờ cuộc sống đã tốt lên, nhớ tới tình hình năm đó mà vẫn không nén nổi bản thân có chút sợ hãi, đã nghĩ sẽ giữ bí mật này tới cuối đời rồi đem nó theo xuống quan tài.

Sau đó thì chúng tôi xuất hiện.

Bí mật của Bàn Mã rốt cuộc cũng đã kết thúc.

Sau khi nghe xong, tôi im lặng suy nghĩ thật lâu, ít khi tôi cảm thấy mê hoặc như vậy. Đây là lần đâu tiên tôi cảm giác được, hình như mình vừa cầm được một sơi xích, có thể đem hết những nỗi băn khoăn trong lòng xâu chuỗi lại với nhau.

Những bí ấn này giống như từng túyp sắt lối hai đầu, nỗi băn khoăn trong đầu tôi ví như là mỗi khớp lối đó, nếu như đem hai mối nghi ngờ trong đó giáp lại, như vậy bốn bí ẩn sẽ chỉ còn lại hai mà thôi. Nếu đem tất cả những ống tuýp đó lối với nhau thì những bí ẩn sẽ chỉ còn lại ở hai điểm đầu và cuối. Cho nên khi những mối nghi ngờ từng bước từng bước được lối lại, nó sẽ khiến cho con người ta rất thích thú.

Nếu như là tôi trước kia, nhất định sẽ phát điên, nhưng hiện giờ tôi đã học được cách không nhìn đến bản chất vấn đề. Tôi rõ ràng ý thức được chân tướng chuyện này, sự tình vẫn cần phải được chứng thực, nếu như suy nghĩ của tôi chính xác, như vậy vấn đề mà chú Ba hay là cả Giải Liên Hoàn vẫn nghi hoặc, đã có được lời giản đáp.

Để có thể chứng thực được chuyện này, nhất định phải tới được bên hồ kia đã.

Bàn Mã lấy khối sắt ra cho tôi xem, vật kia quả nhiên giống với thứ phát hiện dưới giường nhà Muộn Du Bình, cùng một loại sắt, mặt trên có những hoa văn cổ xưa, có điều khối sắt của Bàn Mã lớn hơn. Tôi thử ngửi qua một cái, đúng là có thấy một mùi rất kỳ lạ, chỉ thoang thoảng, gần như không thể nào phân biệt được. Lão già nói, lúc mới phát hiện ra mùi của nó rất đậm, dần dần, mùi này cũng biến mất. Khối sắt để ở nhà, bao nhiêu côn trùng sâu bọ đều không có.

Tôi tạm thời mất đi hứng thú đối với vật này, trong đầu tràn ngập những suy đoán.

Bàn Mã không chịu quay lại cái hồ đó, tôi nghĩ hay là để cho A Quý tìm người dẫn đường cho chúng tôi, sau khi để lại tiền cho lão Bàn Mã rồi tôi liền đứng dậy cao từ.

Lúc đi tới của, tôi bỗng nhớ tới một chuyện khác, quay đầu lại hỏi: “Đúng rồi, ông già, trên người ông có một hình xăm, chuyện thế nào vậy?”

Bàn Mã nhìn tôi, có chút kinh ngạc khi thấy tôi đột nhiên hỏi câu này, người con trai liền thay lão giải thích: “Đây là hình xăm phòng bệnh, là khi bố tôi còn nhỏ, có một thầy cúng người Miêu đi qua đây. Lúc đó bố tôi đã cứu mạng ông ta, nên ông ta đã xăm hình này lên người bố tôi để tạ ơn. Nghe nói là có hình xăm này thì được phép đến sơn trại người Miêu mà không gặp bị ngăn trở, không ai có thể làm khó dễ mình cả”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 13
Phần 46 Gia tộc người khổng lồ có được thông tin nhanh như vậy khiến Dương Thần bất ngờ, nhưng đã là một việc cấp bách, Dương Thần cũng đành kiềm chế nhanh chóng để cho Thái Ngưng đang nằm trên giường, tắm một cái, mặc quần áo sạch sẽ trước khi đến phòng hội nghị. Đám người Poseidon và Christine đã ngồi hết trên ghế của phòng hội nghị đang thảo luận điều gì đó. Dương Thần chú ý tới ở trung tâm bàn hội nghị có đặt một tờ giấy viết thư, bên trên sử dụng kiểu chữ màu đen để viết nên những chữ nguệch ngoạc như gà bới, hoàn toàn nhìn không ra là ngôn ngữ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Phần 26 Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang sảy thóc quèn quẹt ở góc sân, vừa thấy con trai về lên ngừng tay quay lại. Rõ ràng là bà đang rất sốt ruột chờ Tùng. Bà nói giận dỗi, đó là cách phản ứng của bà từ khi Tùng đã đủ tư cách làm chủ gia đình: Cả làng người ta đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Dương Thần – Quyển 1
Phần 46 Đi theo cô gái vào thang máy, thang máy cũng có đôi chút cũ nát y như cái tòa nhà này, bốn bề xung quanh được dán các loại quảng cáo hệt như ngoài cột điện. Từ bệnh thầm kín tới khám chữa răng, bệnh nặng bệnh nhẹ chữa theo phương thức cổ truyền, và cùng với mỗi ngóc ngách, con đường góc phố, muôn màu muôn vẻ, từ ngữ trau truốt, hoa mỹ khiến cho các công ty quảng cáo thực thụ cũng phải cảm thấy hổ thẹn. Dương Thần thích thú xem các lời quảng cáo, gật đầu không ngừng, nói: Mấy cái quảng cáo này hay, tôi thích. Cô gái nãy giờ mỉm cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng