Vị trí hồ nước quỷ dị này đã làm tôi kinh ngạc rất nhiều, ánh sáng xanh u tịch dưới chốn yên tĩnh kia lại càng cất giấu nhiều bí mật. Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao có thể khiến cho hết thảy đều giống như bị nguyền rủa vậy?
Trong hoàn cảnh âm u này, tôi đơn thân độc mã lặn xuống đáy hồ giữa núi sâu, không có bất kỳ một sự trợ giúp, không có bất kỳ một người tiếp ứng nào, đây là lần đầu tiên cảm giác được nỗi sợ hãi và cô độc như vậy. Cảm giác tuyệt vọng này so với chết còn khiến tôi kinh thần hơn nhiều. Trong giây lát tôi liền nhớ tới loài cá angelfish dưới đáy biển sâu, một loài cá có khả năng săn mồi rất đáng sợ. Cổ trại này cho tôi cảm giác như một sinh vật khổng lồ đang sử dụng ngọn đèn để hấp dẫn con mồi chui đầu vào lười.
Tôi nhìn đồng hồ dưỡng khí, nhịp tim thay đổi thất thường đã khiến tôi tiêu hao nhiều dưỡng khí hơn, những cảm giác rợn tóc gáy trước sau vẫn không thể xua đi được. Tôi cố gắng đàn áp hết những hoang mang trong lòng mình, thầm nhủ: “Nếu như muốn biết rõ chân tướng thì phải đích thân mạo hiểm, nếu Bàn Tử và Muộn Du Bình bây giờ vẫn còn sống, vậy bọn họ chắc đã rơi vào một tình huống vô cùng quỷ dị, tôi có thể là hy vọng duy nhất của họ. Tôi đã đi tới nơi này, cơ bản là đã không còn đường lui, thứ đèn màu xanh kia bất luận là lành hay dữ cũng chính là đèn chỉ đường của tôi.”
Đây gần như là bản thân mình bị thôi miên, nhưng ở trong hoàn cảnh này tôi thực sự không biết lấy đâu ra dũng khí để tiếp tục xâm nhập vào nơi đó. Tôi niệm ba lần mới cảm thấy cái cảm giác khủng hoảng giảm bớt được phần nào, rút lưỡi lê ra nắm ở tay trái – tuy không biết thứ này đối với vong hồn có tác dụng gì nhưng có nó cũng tiếp thêm cho tôi một chút can đảm.
Tôi huy động chân vịt, men theo bãi đá đáy hồ bắt đầu bơi vào trong khu vực thôn trại cổ. Lặn chưa được bao lâu, do góc độ của tôi thay đổi nên lục quang âm u kia dần bị cổ lâu che khuất, rất nhanh sau đó liền không thấy được nữa. Bốn phía tối tăm như cũ, vài giây sau sâu trong thôn trại ánh sáng u linh lại hiện ra.
Tôi từ từ từng bước trấn tĩnh bản thân, sợ hãi trong lòng cũng bắt đầu tiêu tan, xem ra những khủng hoảng đó dường như tới từ chính thứ ánh sáng màu xanh kia. Trong lòng không khỏi tạm thời nhẹ nhõm, với tính cách của tôi, nếu mắt thấy ánh đèn từ từ tới gẫn sẽ khiến tôi bị bức phát điên mất.
Vị trí của tôi cách cổ trại cũng không xa, sau khi dần dần tới gần tôi liền phát bộ phận hiện trên bãi đá sát ranh giới cổ trại nơi sường dốc kia cũng có rất nhiều thân cây mục. Nhiều cây vẫn còn đứng thẳng, nhiều cây đã đổ sụp ngổn ngang đáy hồ. Rõ ràng là cổ trại này trước khi bị nước bao trùm đại thụ bốn phía mọc san sát như rừng. Nơi này quả nhiên thực vật rất phong phú đa dạng.
Lặn xuống chưa được bao lâu, tôi liền bơi tới chỗ gần với cổ trại nhất, những mái nhà sàn gỗ quanh đó chỉ cách tôi có hai ba thước. Vì là từ trên sườn núi trượt xuống, độ sâu lúc này có thể đã hơn bảy mước thước, áp lực nước khiến tôi tương đối khó chịu: “Không nhìn được rõ ràng núi Lư Sơn thì coi như chưa tới nơi này.” Đến nơi rồi, tôi hoàn toàn không còn thấy được hàng rào kia nữa, chỉ thấy dày đặc những mái nhà sàn, chỉ mơ hồ nhìn tới một vài hàng rào bao quanh thôn trại trong sắc xanh u ám cách đó không xa. Đồng thời tôi còn thấy ở dươi chân mình, một nơi sát với bên trong thôn trại cón rất nhiều bia đá dựng thẳng như mộ bài.
Tôi lặn xuống thêm chút nữa, dùng đèn pin soi qua, liền phát hiện trên bia đá kia đã kết đầy bọt khí, rõ ràng những phiến đá này được làm từ loại đá vôi, có thể bị hòa tan trong nước, khiến cho bề mặt ngâm nước gồ ghề đầy những lỗ hổng. Đã hoàn toàn không thể thấy được những ký tự khắc bên trên nó, nhưng đây không phải là bia mộ, đây là loại bia đá đặc hữu của dân tộc dao.
Thôn trại người Dao có lưu truyền loại bia pháp định truyền thống, người dân tộc Dao nếu gặp phải một vài chuyện cần tới sự thảo luận của tập thể thì sẽ tới “bảng họp mặt”, sau đó lập một bia đá đặt ở giữa thôn, gọi là bia luật. Nó giống như bộ luật của dân tộc dao, mọi người trong thôn bao gồm cả tộc trường người dao sẽ phải tuân theo luật khắc trên bia đá, người dân tộc dao đặt cho những bia đá đó cái tên là “A Thường”
Những luật phát này vô cùng thiêng liêng, vượt quá cả tưởng tượng của người Hán, người Dao cho rằng: “Bia đá lớn hơn trời.”
Không ít cổ nhân Hán Dao nảy sinh mâu thuất chỉ vì người Hán động chạm tới những tấm bia luật phát của người Dao. Mỗi bia đá đó đểu được giao cho một người quản lý, người đó được gọi là “thủ lĩnh bia đá”, quền lực rất lơn.
Bia đá ở đây rất nhiều, nếu như là bia luật thì bên trên chắc chắn ghi lại rất nhiều sự kiện hết sức quan trọng, đáng tiếc là nét khắc đã không còn thấy rõ. Hơn nữa rất nhiều bia luật rất khó hiểu chú yếu có liên quan tới các bí mật của tộc người Dao, vì vậy mà phần lớn đều sự dụng bia không khắc, hoàn toàn dựa vào những người trong cuộc tự giác duy trì những quy định trên.
Tôi nghĩ nếu có thể thấy những ký tự trên bia đá này biết đâu có thể hiểu ra rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với cổ trại này.
Lướt qua khu vực bia đá, tôi lại tiếp tục bơi tới bên trên thôn trại. Khoảng cách thật sự rất gần, đáy hồ với những căn nhà sàn đổ nát xen kẽ với những căn nhà gỗ nhỏ xiêu vẹo, toàn cảnh trở lên vô cùng rõ ràng. Màu xanh âm u lại hiện ra, nhìn không thấy nguồn sáng nhưng quần sáng ảm đạm đã ở ngay trước mặt. Đầu tôi bắt đầu tê đi, tim đập càng thêm dồn dập, cảm giác khủng hoảng hình như không giảm đi, trong giây lát lại lan tỏa khắp các giác quan trên cơ thể. Đồng thời tôi còn thấy nỗi sợ hãi này đặc biệt khác thường, nó như là tới từ sâu trong tiềm thức của tôi, không cách nào hình dung nổi, càng không thể xua tan đi. Rốt cuộc thì tôi cũng chẳng biết mình đang sợ cái gì?
Từ độ cao này nhìn xuống một tòa cổ trại nghìn năm tuổi, những người có thể trải qua cảm giác như tôi bây giờ trên thế giới chắc không tới một trăm mạng. Nhìn ngay bên dưới kia là những tòa gác cổ mục nát khơi gợi lên biết bao nhiêu xúc cảm tôn nghiêm. Bạn có thể cảm giác được mình như đang trôi trong con đường xưa cổ, giữa không gian vắng lặng của thời gian. Cảnh tưởng ngàn năm trước không thể tránh khỏi hiện lên trong trí nhớ bạn, nhưng tiếp theo đó lại bị dòng nước xô đẩy, cuối bản thân quay về với thực tại, những cảm xúc lẫn lộn cùng lúc khiến cho con người ta thấy rất mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn tới cổ trại ở đáy hồ này, phát hiện ra toàn bộ khuân viên trong thôn cổ này rất tương tự với thôn ba nãi. Từ những căn nhà sàn xây rựng vô cùng bí mật, giữa hai bà tầng nhà gỗ còn có vài ba hành lang song song với thềm đá xanh xen kẽ. Toàn bộ nhà sàn ghỗ đều đã bị mục nát nghiên hẳn về một phía, nhìn qua có thể đổ sụp xuống bất kỳ lúc nào, có một vài mái nhà đã tựa vào tường nhà bên cạnh, tạo thành hình dạng một “cành cửa”. Những cánh cửa phía trên lơ lửng phiêu động, thấy có một vài bọt khí thỉnh thoảng từ trong phun ra, bất giác trong lòng có chút nhói lên. Ví như khi lặn vào trong thôn, chỉ cần có một chút bất thường xảy ra, bốn phía nhà sàn gỗ nơi này lập tức có thể đổ sụp xuống, nếu như không chạy kịp thì kiểu gì cũng bị chôn sống trong đó. Mà đã bị chôn sống trong đáy hồ này đồng nghĩ với việc không có lấy một cơ hội được cứu thoát.
Lượn qua mấy tòa nhà đổ nát, ánh sáng bên kia càng lúc càng gần, tim tôi đập mạnh tới nghẹn thở, nhìn ánh đèn và phía nhà sàn phát ra nó, tôi đoán nguồn sáng kia tới từ bên trong tòa nhà, có thể là rọi ra theo cửa sổ. Đang định cắn răng bất chấp lặn vào thì đột nhiên mọi thứ tối sầm lại, ánh áng kia bỗng biến mất.
Tinh thần căng thẳng cao độ, tình hình lúc đó khiến tôi kinh thần tới mức gần như ngất đi, hô hấp trong giây lát cực độ khó khăn, nhưng chỉ chớp mắt sau, tôi lại thấy ánh sáng kia xuất hiện.
Tòa nhà trước mắt tôi giống như là từ rất nhiều căn nhà sàn khác hợp lại, nhìn qua thì có vẻ là một tòa tháp của đại gia tộc người dao, giống với kiểu một gia tộc giàu có trong thôn trại sống quây quần với nhau. Trong tích tắc vừa rồi, tôi chưa kịp nhìn xem ánh sáng kia là từ khung cửa sổ nào hiện ra.
Tôi chầm chậm bơi xuống, đèn pin soi qua lập tức bản thân sững lại, trời ạ, đây là tòa nhà gì vậy?
Tòa tháp ấy quả nhiên có điểm rất khác biệt, dọc theo tường bao ngoài được cấu tạo bằng đá, hơn nữa, đỉnh của nó lại cong lên, kiểu cách rất đặc biệt.
Đây không phải là nhà của dân tộc dao mà là kiểu kiến trúc của người Hán.
Tôi sững sờ, chuyện gì đang xảy ra đây? Sao ở trong một cổ trại người Dao lại có một tòa nhà mang kiểu cách của người Hán?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:18 (GMT+7) |