Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 65

Tôi lập tức ngây người, hai chân mềm nhũn ra, toàn thân mất hết khí lực, không dám chớp mắt càng không dám cử động chân tay, đèn pin vẫn giữ nguyên chiếu tới vị trí kia.

Dưới ánh sáng mạnh của đèn pin, bóng người hiện lên tương đối rõ ràng, điều khiến tôi kinh người chính là tư thế của người đó, hình dáng vô cùng quái dị, cả người như là dựng thẳng đứng lên, toàn bộ bả vai dốc lên như hình tháp. Cảm giác đầu tiên của tôi lúc đấy là người đó cũng đang di chuyển như tôi ở bên kia, nhưng có vẻ là bóng đen không hề nhúc nhích, chỉ có xác chết mới như vậy.

Lúc đó cảm giác nghẹn thở đã lên tới đỉnh điểm, khả năng đây là chuyện khó tưởng tượng nhất mà tôi từng gặp từ trước tới nay. Thứ đó nếu đứng trên mặt đất bằng phẳng, có thể nảy sinh ra vô số cách giải thích, nhưng đây đang là dưới đáy hồ, nước sâu tới sáu bảy mươi thước, cái bóng kia cứ sừng sững đứng tại đó, không nhúc nhích, tuyệt nhiên không phải là thợ lặn.

Đây rốt cuộc là thứ gì, là yêu quái hay là thủy quỷ?

Không người bình thường nào tồn tại dưới nước mà không cần tới bình dưỡng khí, cũng chẳng có ai có thể đứng thẳng như vậy ở dưới nước. Tôi thầm kinh hãi, lần này con mẹ nó thực sự gặp phải đại nhọ rồi, cái quái vật mà A Quý nói quả thực có thật rồi, giờ có muốn cũng không thể không tin.

Nghĩ tới thủy quỷ, tôi liền nhớ tới ngay những hài cốt mình đang tìm kiếm, đây là một trong những người của đội khảo cổ sau khi bị chết xác vứt vào hồ hóa thành bánh tông sao? Hay là những hồn ma người chết trong thôn này trước kia? Muộn Du Bình và Bàn Tử mất tích là do trúng bẫy của những thứ này ư?

Nếu là bánh tông thì còn xoay xở được, trang bị của tôi có cồng kềnh nhưng cũng không chạy chậm hơn nó được, còn nếu kia là quỷ hồn thì tôi e là mình sẽ thành thế thân cho nó. Nếu Bàn Tử bọn họ gặp nạn, cũng không biết có thể ra giúp tôi được không. Tôi hoàn toàn không biết phải làm sao lúc này, không dám tiến lên cũng không dám xoay người, vì sợ là khi tôi quay lại thứ kia lập tức áp sát tới đây, tôi thà nhìn nó giết mình còn hơn là bỗng nhiên sau lưng có cảm giác khác thường.

Chỉ có thể hết sức dán mắt vào cái bóng kia, nhưng tôi chỉ có thể cứng rắn trong phút chốc, lại phát hiện cái bóng kia trước sau không chút động đậy nào, cái kiểu bất động này vô cùng khó hiểu, như là tượng đá vậy. Ngay cả một chút di chuyển cũng không nhìn ra được. Đồng thời tôi còn cảm thấy một điểm kỳ quái nữa là cái bóng đen này, con mẹ nó hình như là tôi đã từng trông thấy ở nơi nào rồi.

Cảm giác ấy càng lúc càng mãnh liệt, có vẻ như là từ trong tiềm thức của tôi dẫn dắn tới, tôi lấy hết dũng khí, cái bóng đứng sau bức bình phong kia làm từng chút từng chút một thay đổi. Mồ hôi lạnh bất giác túa ra, tôi nhìn những biến hóa của bóng đen kia, cảm giác quen thuộc càng lúc càng sâu sắc, thậm chí nó còn áp đảo cả nỗi sợ hãi trong lòng tôi. Bơi qua khoảng bảy thước, cảm giác đó đã đạt tới ngưỡng cực điểm, ngay trong tích tắc đó, tôi chợt nhớ ra: Trời ơi, cái bóng kia, bức bình phong kia, chẳng phải là những thứ có trong bức hình mà Sở Ca đưa cho tôi sao.

Trước khi tôi tới thôn Ba Nãi này, tôi đã được xem một bức ảnh, là do tay thủ hạ cũ của chú Ba, Sở Ca gửi cho tôi, mặt trước chụp bên trong một tòa kiến trúc cổ xưa, đập vào mắt là một bức bình phong. Mà sau bình phong lại hiện lên một bóng người mờ ảo. Nhớ tới cái bóng đen đó, hóa ra tại đây tôi cũng gặp một thứ giống y hệt nó.

Vì phía sau bức ảnh kia viết là nhà ma Cách Nhĩ Mộc, lúc đấy tôi đoán là nó được chụp trong khu an dưỡng Cách Nhĩ Mộc, giờ nhìn lại thì chắc tôi đã lầm. Lẽ nào chú thích sau bức ảnh không phải ám chỉ những gì chụp trong đó, cảnh tượng trong bức ảnh kia là chụp nơi này?

Nhưng bức ảnh cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy là chụp dưới nước, nói cách khác, nếu như đúng là chụp nơi này thì thời điểm bấm máy chắc chắn cổ trại vẫn chưa bị chìm trong nước.

Bức ảnh đó sớm nhất cũng phải được chụp cách đây ba bốn mươi năm, chẳng lẽ thời gian cổ trại bị ngập trong nước không xa như tôi nghĩ? Ảnh chụp… Bóng đen… Đáy nước… Lẽ nào sở ca đưa cho tôi bức ảnh ẩn chưa một ẩn ý mà tôi không biết, bản thân chỉ đơn giản nghĩ nó là một mảnh thư tín thôi sao? Hắn ta đưa cho tôi bức ảnh, cái chính là muốn tôi tới đây tìm thứ hiện lên trong bức ảnh đó ư? Suy nghĩ của tôi đang rõ ràng bỗng nhiên lại bị vô số những thứ quỷ dị lấp đầy.

Thứ khiến cho đầu óc tôi rối lên chính là cái bóng đen kia, trong tấm hình nó có tư thế cổ quái như vậy, hiện nhìn ở đây, bóng đen kia gần như không có chút sai biệt nào.

Nếu như bức ảnh kia thật sự đã chụp nơi này thì chẳng phải là sau khi chụp bóng đen đó cũng không hề di động, trước giờ vẫn luôn luôn đứng tại đây? Vậy không thể nào nó lại là thủy quỷ được, vì lúc ấy nơi này đâu có bị chìm trong nước, bóng đen này chắc hắn là một vật cố định.

Tôi ngây ra một lúc, bỗng lấy hết can đảm, cầm một cục đá lên, huy động chân vịt, từ từ bơi tới chỗ bình phong kia. Lúc tôi tới gần bức bình phong lập tức lấy gạch ném qua, thầm hô một câu bay nào. Nhưng còn chưa nói dứt thì tôi lập tức phải hối hận.

Bình phong bị ngâm nước căn bản không còn chịu lức được nữa, bị tảng đá ném trúng, nó liền đổ ngược lại, đống tạp vật mục nát bay lên như bông tuyết, đập thẳng vào mặt tôi. Tôi lập tức thoái lui về phía sau, cầm đèn pin chiếu lại, nhưng chỉ thấy tất cả đều là những tạp vật trôi nổi. Tôi lấy tay xua hết chút ra, lấy đèn pin soi lên trước, trong lúc hỗn loạn, giữa những vật đang lơ lửng có một thứ vươn ra, trong chớp mắt liền lao tới chỗ tôi tấn công.

Bị giật mình, tôi vùng vẫy lui về phía sau, đồng thời cầm dao găm trong tay bắt đầu đâm loạn, xiên chọc được mười mấy nhát, chẳng đâm trúng cái gì, dụng cụ hô hấp trên miệng lại rơi ra.

Tôi luống cuống chân tay nhặt lại, trước mắt những tạp vật trôi nổi đã bị dòng nước xua tản ra, thứ vừa rồi lao tới chỗ tôi thực chất là một khúc gỗ. Thầm mắng một tiếng, vung chân đá văng nó đi, rồi lại cầm đèn pin soi ra bóng đen sau bức bình phong.

Cái bóng kia vẫn đứng lỳ ở đó, những tạp vật bồng bềnh trong nước từ từ tản ra, hình dạng thật của nó đã ít nhiều hiển lộ. Kia đúng là một sinh vật có hình dáng kỳ quái, có đầu, có tay, có chân, cứ thế đứng im một chỗ. Toàn thân nó bị những vật trôi nổi màu trắng bám vào hiện ra một động tác vô cùng cứng nhắc như người chết, bị treo lên rồi không biết làm thế nào lại sáp hóa, thi thể bị bọc lại. Thoạt nhìn còn tưởng là tượng đá, rất khó có thể hình dung ra được.

Bộ mặt của nó hoàn toàn bị bao phủ, cũng không biết có biểu cảm gì, nhưng nhìn chính xác là một vật bất động, vì nếu có thể di chuyển thì những lắng cặn không đọng lại dày như vậy.

Đây là trò đùa gì vậy? Lòng tôi càng thêm nghi hoặc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 29
Phần 65 Bên ngoài tổng trấn phủ Quỷ thị, nhân viên xếp hàng đến đây hưởng ứng lệnh triệu tập vẫn chưa tiêu hóa hoàn toàn, tình trạng Quỷ thị trở nên chật chội cũng chưa thể hóa giải. Nhưng hai người giữ cửa của Tổng trấn phủ Quỷ thị đã bị cho thay rồi, đã lục tục có người hưởng ứng lệnh triệu tập thành công nhận được thông báo quay về Tổng trấn phủ Quỷ thị chính thức quy về dưới trướng, trở thành một thành viên của Tổng trấn phủ Quỷ thị, thật lòng cũng không cần Thanh Nguyệt và Long Tín trông chừng đại môn. Theo từng nhân viên từ từ đi vào, mười vạn nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 8
Phần 65 Thang Hóa Lai cũng không miễn cưỡng, xua tay: Chuyện nhỏ, tôi chỉ tiện thể hỏi thôi, không có ý thăm dò việc riêng tư của anh, chỉ là tôi cảm thấy con người và tác phong làm việc của anh không giống như người không có trách nhiệm. Hơn nữa theo quan sát của tôi, cho dù anh làm cho ai có bầu thì nhất định sẽ có cách không để người phụ nữ đó gây rối... Lý Tài Nguyên cười ha hả, kịp thời thay đổi đề tài: Con người của Dương Bân thật không có tiến bộ, để ông ta ở bên cạnh Phó thị trưởng Hạ dù sao cũng rất phiền phức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Giang Nam – Quyển 10
Phần 65 Không chỉ là Bổ Thiên thần nhân, thậm chí ngay cả Thần Giới cũng giống như trước có đầu sỏ đang âm thầm tìm kiếm tung tích chuyển thế thân của người này, đem Thần Giới vén đến long trời lỡ đất! Quang Vũ Thần Đế chuyển thế, tương đương với phàm trần hoàng đế, bất luận kẻ nào cũng không có mang theo trên người, một mình rời đi hoàng cung cải trang vi hành, không biết bao nhiêu người muốn âm thầm giết chết hắn. Bất quá, trước mắt tất cả mọi người không có thể xác định, Quang Vũ Thần Đế có chuyển thế hay không, có người nói hắn đã sớm chuyển thế năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng