Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 66

Tôi nhìn hình người kia, không hiểu sao mà toàn thân nhất loạt nổi đầy da gà.

Ban đầu tôi cảm thấy nó thực ra chỉ là tượng đá không hơn không kém, nhưng sau đó liền ý thức được không phải thế, vì hình dạng này quá mức chân thật, giống như một xác chết bị treo lên. Trong thời kỳ đó, cho dù là người ta có muốn điêu khắc những thứ kinh hãi thế này thì cũng không thể nào làm chân thực tới vậy, khu vực phía Nam có nhiều Tà Thần thật, nhưng dù có cường điệu hóa tới mức nào cũng không bao giờ tả được như thực.

Dọc đường gặp phải quá nhiều chuyện kỳ dị khiến tôi không có còn chút dũng khí, chẳng hay thứ vừa rồi phát ra lục quang, cũng chính là từ vị trí này.

Cẩn thận tiến qua chỗ bóng đen kia, sau khi tới gần cảm giác xác chết bị sáp hóa càng thêm rõ ràng, mặt khác, tôi phát hiện tay phải nó tính từ chỗ cổ tay đã bị cắt ra, thiếu toàn bộ bàn tay. Không phải là ngay từ đầu đã là như vậy mà dường như đây là bị thứ gì phá hỏng.

Bản nháp! Muốn học đòi mà không tìm đúng chuyên gia! Tôi chần chờ một chút, cẩn thận từng chút một dùng dao găm cạo những lớp cặn màu trắng động trên bề mặt, tính xem nó trước đây có màu gì.

Cạo một lúc xong vừa nhìn tôi đã giật mình kinh hãi, thứ này toàn thân phủ một màu đen đỏ sặc sỡ hoa văn họa tiết, nhưng không có gì tươi đẹp cả, đã mờ mờ mà lại còn xoắn xuýt vào với nhau. Giống như là một đống mốc cáu bẩn vậy. Tiếp tục cạo thêm một lúc, ngay sau đó liền thấy cái thứ mày đen đen đỏ đỏ loang lổ như hoa gấm kia thực chất đều là rỉ sắt, tôi bước đầu xác định được thứ này hẳn là làm bằng sắt.

Không thể nào! Đây là một tượng sắt? Lấy can đảm cho tay lên cấu thứ kia một cái, quả nhiên đây là sắt, hơn nữa còn được rèn rất tốt, không hề có dấu hiệu mục nát, thậm chí có thể thấy được những hoa văn điêu khắc trên bề mặt vô cùng tinh xảo, khác hẳn với vẻ ngoài bị rỉ sắt phủ đầy kia, đen đỏ lấm tấm từng điểm khắp bức tượng.

Tôi từ từ hiểu ra đây là cái gì, lập tức cạo tất cả những thứ đang bám trên người nó xuống, một tượng sắt có hình dạng vô cùng đặc biệt dần hiện ra trước mắt tôi.

Tôi không khỏi bị nó làm cho kinh ngạc tới ngẩn người, vì vừa rồi tôi chỉ thấy rằng hình thù của nó rất đơn giản nhưng giờ nhìn lại, bề mặt sau khi trải qua một lần đánh sạch, có thể khẳng định được là những hoa văn kia vô cùng tinh tế, toàn thân đều là những hoa văn tuyệt mỹ, thật đúng là một kiệt tác nghệ thuật. Lấy tay sờ qua, cảm giác những hoa văn này so với khối sắt tìm thấy dưới gầm giường nhà Muộn Du Bình hoàn toàn giống nhau.

Tôi hiểu rồi! Đây là thứ mà đội khảo cổ năm đó vớt được dưới hồ này, chính nó! Những khối sắt ấy, đích xác là từng mảnh nhỏ tách ra từ tượng sắt này.

Vật này cũng có thể coi là văn vật khảo cổ sao? Nó có giá trị khảo cổ gì?

Ngẫm lại thì nhớ từng nghe Muộn Du Bình nói những khối sắt này vô cùng nguy hiểm, tôi để ý thấy không cần đụng vào, tốt nhất nên giữ khoảng cách với nó, cẩn thận quan sát vẫn hơn.

Tôi đối với đồ sắt không có chút nghiên cứu chuyên sâu nào, nhưng đối với kim loại mạ vàng thì lại rất có hiểu biết, tượng sắt đã từng tận mắt thấy qua tại chợ đồ cổ vài lần, là loại sắt trắng như bạc, đều là cổ vật nhỏ, cho tới giờ chưa từng được thấy vật nào lớn thế này. Thứ nhất đồ cổ làm bắt sắt ngày xưa thường rất đắt, khối tượng sắt lớn dường này không cần nói cũng biết bản thân nó đã tiêu tốn thôi rồi là nguyên vật liệu, thứ hai là đồ sắt thì không dễ bảo tồn, lại nhanh bị rỉ, có nhiều tượng phật nhà Minh được chế tạo từ sắt, kỳ thực tới giờ không còn giữ được bao nhiêu.

Nếu như toàn bộ vật này giống với khối sắt của Muộn Du Bình, cảm giác được ruột trong đặc, khả năng là còn bọc thứ gì đó chứ không phải là rỗng không, có thể là một thứ vô cùng nặng. Nặng như vậy chẳng lẽ là dụng cụ sắt rất lớn của Phật giáo, dùng để trấn yêu?

Tôi miên man suy nghĩ, nhưng cũng biết là làm thế cũng không thể nghĩ ra được một nguyên nhân hợp lý, tất cả mọi chuyện không có một đầu mối nào dẫn dắt, bao nhiêu cân nhắc cũng là vô dụng thôi.

Vốn định xem mấy hoa văn trên người tượng sắt kia nhưng rỉ nhiều tới mức nhìn không ra, căn bản là không thể quan sát tổng thể được. Những nơi khác có nhìn mòn mắt cũng không ra chút manh mối nào. Bàn Mã từng nói khối sắt này rất nhiều, lẽ nào nơi đây không phải chỉ có một tượng sắt?

Nhưng bốn phía trống không, chẳng thấy gì cả, vật lớn như thế này không thể nào nằm ở dưới đống đổ nát kia mà tôi lại không thấy được. Đội khảo cổ mang những khối sắt kia đi, vậy chúng được vớt lên từ nơi nào?

Chẳng lẽ trong mỗi thôn trại người Dao đều có chứa những khối tượng sắt giống như vậy, phân bố rải rác trong khắp các làng? Hay là nó còn được giấu ở những chỗ khác trong nhà?

Nhớ tới tầm hình kia, bên cạnh bình phong còn có một hành lang, tôi điều chỉnh vị trí của mình một chút, phát hiện hành lang trong hình kia tại đây lại là cửa sau của hậu đường.

Thông thường trong nhà cổ, đằng sau cánh cửa này chắc chắn là một lối đi vào gian chính, nhưng trong này chỉ có duy nhất một tòa nhà cổ, cho nên sau cánh cửa này là bên ngoài, mà ngoài kia chính là đường đá của thôn, không thể nào là hành lang được.

Nhưng trong trí nhớ tôi, giữa bức ảnh chụp kia có một khung cửa sổ cùng với khung cửa nơi này giống nhau như đúc, không nghi ngờ gì nữa, bức ảnh kia chính xác là chụp nơi này. Làm sau lại có nhẫm lẫn như vậy? Chẳng lẽ lúc bấm máy nơi này có hành lang, nhưng sau lại bị phá hủy?

Quan niệm về thời gian trong đầu tôi bắt đầu hỗn loạn, xem ra lúc bức ảnh kia được chụp và khi mà cổ trại này chìm trong nước đều là vấn đề cần cân nhắc lại.

Bơi tới gần, cửa khắc hoa hoàn toàn không có dấu hiệu mục nát, phát hiện ra bề ngoài của nó đường làm mô phỏng như gỗ, nhưng thật ra làm bằng sắt. Lại dùng đèn pin soi thử, nhất thời sững sờ, không thấy đường đá bên ngoài, sau cánh cửa kia là một hành lang thật.

Hành lang không dẫn thẳng mà nghiêng xuống dưới, thông xuống sâu trong lòng đất, cảnh tượng hai bên giống y như trong bức ảnh.

Tôi khẳng định chắc chắn được bức ảnh kia chụp lại nơi này, trong lòng chợt động, thầm nghĩ không thể nào, nếu cấu tạo như vậy thì cửa sau hậu đường lối với hành lang, hành lang đi thông xuống lòng đất, chẳng lẽ tòa nhà cổ này thực chất cũng có khu nhà sau, nhưng không biết khu vực đó là hậu viện hay được xây ngầm dưới đất?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 38
Phần 66 Hoàng Thiên Tứ nói xong, trong tay xuất hiện mười khối tinh thạch bằng năng lượng đặc thù sáng óng ánh, sau đó giao cho mười người. Lục Thiếu Du tiếp nhận Phong Thần thạch, bên trên có năng lượng không kém chấn động, tài liệu luyện chế ra thứ này trong lúc nhất thời Lục Thiếu Du cũng không nhìn ra được. Khu vực săn bắn mới thực sự được coi là Vạn Thế đối quyết, cả Thượng Thanh đại thiên thế giới đều nhìn vào. Mười người các ngươi đại biểu cho Vô Sắc trung thiên thế giới. Trong ba năm các ngươi phải ở trong khu vực săn bắn này, bên trong có vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 14
Phần 66 Một hồi lâu sau, thân thể Lục Vô Song run lên, hai tay ôm chặt Lục Thiếu Du. Cơ thể bắt đầu co quắp lại. Hành động này giống như kích thích Lục Thiếu Du, khiến cho động tác hắn nhanh hơn. Một mảnh xuân sắc ngập tràn. Bỗng dưng thân thể mềm mại của Lục Vô Song run lên, một cỗ nhiệt lưu từ trong cơ thể Lục Vô Song tuôn ra khiến cho toàn thân Lục Thiếu Du tê dại, tâm thần rung động, cảm giác vui sướng tràn ngập. Cỗ nhiệt lưu tuôn ra, đồng thời bắn vào trong cơ thể Lục Vô Song. Mãi một lúc lâu sau phong vân mới dừng lại, trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 9
Phần 66 Cát Bối Hân cũng không tốt hơn chút nào, nàng cùng Bạch Vũ Tích giống nhau liền muốn ngã xuống. Lăng Tiếu trong lòng đau xót, vội vàng đem hai nàng đều ôm vào trong lòng. Tiếp theo hắn đem hai nàng dựa vào thân cây đặt xuống, ôn nhu lau đi nước mắt trên mặt cho các nàng, sau đó lại đút cho các nàng hai khỏa chữa thương đan dược cao cấp. Sau đó hắn mới nhẹ nhàng thở dài nói: Có phải cảm thấy ta đối với các ngươi quá dữ tợn hay không? Bạch Vũ Tích từ bên cạnh khoát tay nói: Thiếu gia, ngươi không sai, là chúng ta sai rồi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng