Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 7

Sau khi Văn Cẩm bị Chú Ba đánh thuốc mê tỉnh lại đầu óc cảm thấy trống rỗng, bọn họ lại bất ngờ biết mình đã bị đem tới trại an dưỡng Cách Nhĩ Mộc. Nghe tới đó tôi cảm thấy rất mơ hồ, chuyện này tương đối vô lý, chắc có người thừa lúc bọn họ hôn mê liền bắt cóc nhốt vào đó.

Theo như Văn Cẩm phỏng đoán thì, bọn họ vừa bị đánh thuốc mê thì Chú Ba tới cứu, sau đó chú muốn giải thích một chút tình hình rồi tìm cách giải quyết cho ổn thỏa, nhưng Văn Cẩm lại không hề tỉnh lại, chắc sau khi hôn mê lại có thêm biến cố mới.

“Ngô Tam Tỉnh có ở cùng chỗ với dì không?”

Văn Cẩm lắc đầu, tôi lại hỏi tiếp: “Thật kỳ quái, rốt cuộc thì ai đã bắt cóc mọi người vậy?”

“Là”nó”. Văn Cẩm thở dài buồn bã nói.

Tôi vẫn chưa hết hoài nghi liền hỏi: “Nó rốt cuộc là cái gì?”

Văn Cẩm không đáp, chỉ uổng một ngụm nước sau đó lắc đầu chậm rãi đáp: “Dì không biết phải hình dung như thế nào, nó là vô tình trong lúc nghiên cứu sự việc phát hiện ra, biết giải thích thế nào đây, có thể nói nó là một thế lực bí ẩn.”

“Thế lực bí ẩn?” Tôi nhíu mày.

“Sau khi tỉnh lại, dì và mọi người liền ngồi lại suy luận một lượt từ đầu tới cuối sự tình ngay bên trong gian phòng tối tăm đó, nhưng có rất nhiều uẩn khúc mà chúng ta không thể dùng năng lực của bản thân để lý giải. Cuối cùng mọi người phát hiện trong lần đi xuống đảy biển đó, ở nhiều hoàn cảnh chúng ta phát hiện thiếu mất một người.” Văn Cẩm nghiêng đầu hất tóc ra đằng sau, “nói cách khác thì chuyện này nếu không xảy ra thì rõ ràng bọn ta trước sau khuyết mất một vị trí. Nhưng chuyện này đã xảy ra nên xem như là có một người luôn ẩn thân để lấp vào những lỗ hổng đó. Hơn nữa, dì càng nghiên cứu thì càng phát hiện, người này chắc chắn có tồn tại, nhưng cho tới tận bây giờ hắn cũng không hề xuất đầu lộ diện. Quả thực giống như là không khí, hắn chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của bọn ta vậy.”

Văn Cẩm nghiêm mặt nói: “Chúng ta gọi người này là”nó”, ngoại trừ Cầu Đức Khảo, Giải Liên Hoàn cùng với những người có mặt ở trong này ra còn có một thế lực nữa, cũng nhúng tay vào chuyện này. Thế lực này ẩn mình rất kỹ, cảm giác như không hề xuất hiện, nhưng chính nó lại tác động rất lớn tới toàn bộ tiến trình, chính điều này khiến cho dì vô cùng lo sợ.”

Tôi nghe mà lạnh cả người, liền quay ra hỏi: “Dì có thể ví dụ cho cháu một chút được không?”

Văn Cẩm nói: “Cầu Đức Khảo có thể giải mã được mảnh sách lụa chiến quốc kia sao? Ông ta chỉ là một người nước ngoài mà có khả năng tháo gỡ được một bí ẩn phức tạp tới như vậy ư? Hơn nữa ông ta làm cách nào biết dưới đáy biển kia có cổ mộ tồn tại được? Nếu không ai nói cho ông ta tin tức đó thì chắc chắn ông ta sẽ không đến trung quốc, không hợp tác với Chú Ba của cháu, cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ nghĩ tới cái mục tiêu mà chẳng một ai hiểu ông ta định làm gì. Đây là một lỗ hổng không thể nào lý giải, thêm vào đó…”

Văn Cẩm ngồi thẳng dậy ưỡn ngực gạt hết tóc sang một bên, để tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt trái xoan của cô ấy: “Tất cả bọn ta đều như có năng lực không bị lão hóa dù cho là bao nhiêu năm qua đi. Dì và mọi người vẫn không già hơn so với trước.” Tư thế Văn Cẩm ngồi rất đẹp, tôi bất giác ngây người ra nhìn, cô ấy lập tức lại xõa tóc ra, lắc lắc đầu nói: “Trong lúc dì và mọi người bị hôn mê, chắc chắn đã có người thí nghiệm gì đó lên người bọn ta.”

Tôi nói: “Nhưng chuyện đó cũng đâu có xấu, trẻ mãi không già là điều mà biết bao người ao ước.”

Văn Cẩm buồn bã lắc đầu: “Ao ước ư? Cháu có nhớ tới mình đã gặp cái gì trong tầng hầm ở Cách Nhĩ Mộc không?”

Trong lòng tôi nghĩ sao mình có thể quên được chứ, lập tức gật đầu lia lịa.

“Đó chính là hình dạng cuối cùng của bọn ta.” Văn Cẩm nói, “người mà cháu nhìn thấy đó chính là hoắc linh.”

Tôi giật mình trợn mắt: “Cái gì? Quái vật kia là Hoắc Linh?” Toàn thân tôi nổi đầy da gà.

“Đây…”

“Loại thuốc lúi kéo tuổi xuân này có tác dụng phụ.” Cô ấy nhìn về phía tôi rồi vươn tay ra, bảo tôi ngửi một chút, tôi ghé mũi thử thì nhận ra mùi này rất quen thuộc, là mùi của cấm bà. “Đến một thời điểm nhất định, bọn ta sẽ bắt đầu biến đổi, trên người dì giờ cũng đã bắt đầu phát sinh rồi. Không còn lâu nữa cũng sẽ giống như yêu quái mà cháu đã nhìn thấy đó.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 9
Phần 7 Thủ đoạn cao tay của Lưu Phong khiến lão Hoàng đế không thể nghĩ ra, trong khoảng thời gian ngắn, Trần Hoàng hậu đã mềm lòng. Mị lực nam nhân cường đại của Lưu Phong khiến nàng mê mẩn. Nói đến Trần Hoàng hậu cũng là đáng thương. Sau mười mấy năm ẩn náu tiến cung chờ thời xưng Hậu, thật vất vả đến khi Mã hoàng hậu qua đời mới ngồi lên ngai vàng Hoàng hậu. Tay cầm phượng ấn lại vừa vặn gặp lúc lão Hoàng đế bất lực nên cô đơn lạnh lẽo một đoạn thời gian dài. Sau này tuy rằng lão Hoàng đế dưới tác dụng của đan dược khôi phục hùng phong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 9
Phần 7 Tu luyện cái rắm gì thế này! Tâm tình kích động không có cách nào bình tĩnh trở lại! Hiện giờ tu vi của hắn mới là Thanh Liên lục phẩm, vốn mỗi ngày luyện hóa tám viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, hiện tại đột nhiên nhảy đến mỗi ngày luyện hóa mười viên, nói cách khác tốc độ tu luyện của mình đã đạt đến Thanh Liên bát phẩm, điều này sao có thể? Miêu Nghị hoàn toàn không thể tin được, hoài nghi mình đang nằm mơ. ‘Bốp’, hắn tàn nhẫn tát mình một cái, đau điếng! Đau cũng rất thoải mái! Bởi vì chứng minh không phải ta đang nằm mơ, ‘bốp’, lại tàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 13
Phần 7 Hàn Lập nghe vậy, bèn dụng thần niệm chuyển từ thú qua xe dò xét, gật gật đầu, cũng không nói gì thêm. Tất cả đều lên xe. Người đánh xe là một gã khổng lồ thân hình cao hai truợng, đầu trọc lóc bóng lưỡng, tuy chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng thân thể trần trụi giống như được đúc từ tinh cương, sát khí bức người. Trong tay đại hán này cầm một cây bạch sắc trường tiên, hắn khoắng roi lên không trung, nhất thời một tiếng tiêm minh chói tai phá không phát ra. Mấy em giao long đang lười biếng nằm chảy thây dưới đất, lập tức linh động hẳn lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng