Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 74

Tôi lấy làm lạ liền qua xem, đẩy chân Bàn Tử ra nhìn, quả nhiên có một phần tàn hương lọt vào những khe hở nhỏ xíu trên mặt đá, hình thành lên rất nhiều nét khắc. Hơn nữa rõ ràng những nét vẽ đó rất mượt mà, không phải là những hoa văn thông thường trên mặt đá.

Tôi làm bản dập nên hiểu nguyên lý của nó là như thế nào, phải dùng một loại bột rất nhỏ để làm nổi lên những đường vân nông trên bề mặt, tượng tự như trong rất nhiều phim gián điệp, người ta dùng bút chì tô lên mặt giấy để lấy những manh mối nhỏ, rõ ràng là có người đã khắc lên mặt trước của cái bàn thờ này, nhưng khắc cái gì mới được.

Tôi trở lên hưng phấn, lập tức đổ hết lư hương xuống, đem tro tàn bên trong phủ đầy mặt đá, rồi lấy tay xoa đều nó ra. Rất nhanh sau đó, mặt và vách đá bắt đầu xuất hiện rất nhiều nét khắc.

“Đây là…” Bàn Tử cũng phát hiện ra cái bất thường.

“Chắc là những nhân công khai thác trước đây đã khắc xuống.” Tôi đáp.

“Thấy chưa, Lôi bí thư thật là hiển linh mà!” Bàn Tử hớn, “hiệu suất quả là cao hơn người phàm chúng ta.”

“Anh đừng nói trước bước không qua như thế.” Nói rồi, tôi dùng tay xoa phẳng những tàn hương kia.

Bàn Tử ngồi xuống giúp một tay, Muộn Du Bình cũng đi tới, chúng tôi bôi tàn hương thành một khi vực lớn. Ngay sau đó, một vùng ký tự xiêu xiêu vẹo vẹo liền hiện ra trước mắt.

Mỗi ký tự to cỡ một quân cờ, toàn bộ đều là chữ phồn thể, khắc rất cẩu thả, có một phần gần như đã mờ không nhìn rõ nữa, nhưng số lượng rất nhiều, lớn bé tất cả tầm ba mươi bốn mươi chữ.

Nhìn những bút tích này, hẳn là do cùng một người khắc.

Ký tự là chữ Hán, nhưng trong đó có vài chữ tôi chưa từng thấy qua, chắc là ngôn ngữ địa phương.

Bàn Tử nghi ngờ nói: “Lẽ nào những công nhân này cũng giống như chúng ta, cùng nhau ngồi thảo luận trên mặt đá này?”

Tôi lắc đầu nói không phải vậy, những ký tự này là ghi cái chuyện khác, rõ ràng là khắc thành đoạn nghiêm chính, có điều là vết khắc quá mức nông, giống như chúng ta dùng cục đá để vẽ lên mặt đất vậy, không dùng công cụ điêu khắc.

Người này là ai, vì mục đích gì lại khắc những ký tự này xuống đây? Không thể nào nghĩ ra được, nhưng hẳn là mấu chốt nằm trong những câu chữ này.

Tôi có nhận ra được là nó được viết dọc, ngoài ra không phát hiện được gì nữa, cẩn thận quan sát từng chữ, sau đó dùng đá khắc lại ở bên cạnh.

Hóa ra là một đoạn văn rất đơn giản:

Lại ngày 7 tháng 11.

Tường phía đông, bên trái bảy thước, có mười sáu.

Tường phía tây, bên trái ba thước có bảy.

Tường phía bắc, bên trái ba thước có mười.

Tường phía nam, bên trái sáu thước có bốn.

Tính toán kỹ lưỡng, trong ba ngày đào ra, trở lại làm việc.

“Đây là… Ghi chép đo đạc khai thác mỏ?” Tôi chần chừ nói.

Nhìn toàn bộ ngữ điệu, hình như đây là một lời nhắn, một quản đốc trước khi rời đi đã nhắc nhở lại những người khác, đồng thời còn dặn một câu: Tính toán kỹ lưỡng. Làm như là cấp trên viết cho cấp dưới vậy.

“Phương hướng ư?” Bàn Tử nhìn xung quanh, “có đúng là ghi lại phân bố ngọc mạch không vậy?”

Tôi lắc đầu, hướng của ngọc mạch được hình thành hoàn toàn theo tự nhiên, không có lấy một quy luật nào cả, chỉ dựa vào một mặt cắt thì không thể xác định được gì cả. “Có mười sáu”, ‘có bẩy’, “có mười”, ‘có bốn’, hình như là một kiểu đánh dấu, hẳn là có cái gì đó ở trên tường.

Nhìn tường phía đông, trên bề mặt không thấy có gì cả, chỉ có vân ngọc và đá tự nhiên từng nếp nứt nẻ, màu ngọc sẫm tới khó hiểu, quả thực giống như mạch máu của đá vậy, căn bản không thể dùng con số “mười sáu” để miêu tả được. Hơn nữa chốt một câu là: Đào ra trong ba ngày, trở lại làm việc, hình nói cái “mười sáu”, ‘bẩy’ kia biểu thị cho thứ gì đó, gây trở ngại cho việc khai thác.

Là cái gì vậy chứ? Chẳng lẽ là những mạch đá cứng không làm gì được? Nhưng những đạch đá cứng bằng chết đó phải nặng tới cả trăm tấn, làm sao có thể trong ba ngày đào ra được?

Chúng tôi cùng đứng lên, đi tới bên trái vách động phía đông, dùng tay đo sáu thước, xem có cái gì ở đó.

Sáu bảy thước sau, vẫn chỉ là mặt đá, ngoài vô số dấu vết mày xanh thẫm ra thì chẳng có gì nữa cả.

Tôi và Bàn Tử đưa mắt nhìn nhau, kỳ thật mặt đá nơi này chúng tôi đã nhìn vô cùng cẩn thận, cho dù có nhìn thêm nữa cũng không ra được thêm gì.

“Người ta viết vậy có thể là nó đã bị đào ra rồi?”

Có thể lắm, nhưng suy nghĩ một lát, tôi lại xuất hiện một ý niệm rất kỳ quái.

Tôi quay lại trước bàn thờ, đem tàn hương trên mặt đất gom lại một đống, bốc vào trong bát hương, sau đó mang nó tới trước vách đá, lấy một nắm bôi lên trên vách tường.

Ban đầu không thấy gì cả, nhưng tới khi bôi được vài vòng, quả nhiên là bề mặt nó xuất hiện một vài đường nét, có vẻ như là hình dáng của vật gì đó.

“A!” Bàn Tử thốt lên kinh ngạc, “sao cậu biết hay thế?”

“Lời nhắn này quá mơ hồ, là sau những thu thập cuối cùng ghi xuống, nhất định cũng lưu lại một vài dấu hiệu trên mặt đá này.” Tôi vừa nói, vừa tiếp tục bôi bôi trát trát.

Rất nhanh sau đó, một hình dạng rất dị thường hiện ra từ nhiều phía trên mặt đá, tôi lấy đèn pin ra soi. Hình dạng vô cùng rõ ràng, giống như là một bản phác thảo, trước dùng những đường thẳng và đường cong để vẽ ra sơ lược hình dạng của vật thể.

Nhưng chúng tôi cũng không thể nhìn được rõ nó trên mặt đá, chỉ thấy nó hình dáng có chút liên hệ với đường nét, như là tùy ý vẻ lên đá để tham khảo khi cắt.

Nhưng ngay cả như vậy, tôi vẫn cảm thấy khắp người rét run lên, những mảnh ghép trong suy nghĩ bắt đầu kết hợp lại với nhau, trong lòng đã hiểu, trong vách đá này chắc chắn có chứa cái gì đó, bằng không người ta đã không khắc chúng lên đây. Bọn họ định đem những thứ đó đào ra, do đó đã phác họa sơ lược lên trên bề mặt này.

Sao không nhìn thấy gì? Chẳng lẽ chúng tôi đã làm sai cách?

Nghĩ một lát, tôi lại hỏi: “Trong các anh ai biết khi người ta đào ngọc có quá trình đặc biệt nào không?”

Bàn Tử lắc đầu nói: “Không phải dùng thuốc nổ sao?”

Muộn Du Bình lại nói: “Trước tiên dùng lửa đốt, sau lại té nước lạnh lên, làm thế đá sẽ tự nhiên nứt ra.”

“Dùng nước té lên? Đi, nhanh đi múc nước lại đây!” Tôi lập tức nói, cũng không biết mình nghĩ ra cái gì, trong lòng xuất hiện một linh cảm cực manh, chạm được tới mấu chốt rồi!

Tôi chạy sang động bên cạnh, cầm đồ lặn vừa cởi ra buộc ống quần lại, sau đó hứng nước vào bên trong, rồi mang nó trở lại hang, cùng Bàn Tử hai người hắt lên trên vách đá.

Cứ như vậy hơi mười lần, đá dính nước càng thêm sẫm màu.

Lui về phía sau nhìn, nước té lên là cho vân ngọc trên đá mờ đi, những bộ phần khác cũng trở lên nhẵn bóng. Hóa ra đá này cũng là ngọc thạch, chỉ có điều nó chứa chất khác nên có thêm những đường vân xanh của ngọc phí thúy này nhìn như là đá thường.

Đồng thời chúng tôi bỗng thấy được, trong vách đá có một bóng đen ẩn hiện.

Là một bóng người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 74 Tu luyện Tử Vong Phong Bạo một đoạn thời gia cũng tiêu hao không nhỏ, khi tiêu hao hầu như không còn Lục Thiếu Du lập tức lĩnh ngộ thuộc tính. Lĩnh ngộ thuộc tính phong càng mạnh vô hình trung sẽ khiến cho việc tu luyện Tử Vong Phong Bạo dễ dàng hơn rất nhiều. Trong con đường dài dằng dặc, Lục Thiếu Du chìm đắm trong việc lĩnh ngộ lại hồn nhiên không để ý rằng, trong lúc lĩnh ngộ thuộc tính thời gian trôi qua rất nhanh. Bằng không lộ trình ba tháng này tịch mịch tới chết. Theo sự lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du nhắm mắt ngưng thần, quanh thân được bao phủ bởi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 27
Phần 71 Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt bụi trong dòng chảy lịch sử rồi! Lăng Tiếu hợp hai làm một, tóc đen bay múa, thần y phần phật, oai hùng lâm thế, như Thương Thiên bá chủ tái hiện, khiến người khó có thể hình dung sự bất phàm của hắn vào lúc này. Lăng Hồng Vũ cùng với Lăng Thái Sơ thấy Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 3
Phần 74 Thiên nhi cắn đôi môi đỏ mọng, cúi đầu nói: Là sư phó bảo chúng ta cố ý luyện ở trước mặt cho động chủ xem. Luyện cho ta xem... là có ý gì? Miêu Nghị không hiểu lại hỏi. Sư phó nói thương pháp chủ nhân là hảo thương pháp... Hai nha đầu không dám lừa gạt hắn, không cần ép hỏi đã lập tức bán đứng Yêu Nhược Tiên, tiết lộ cho hắn biết kế hoạch của lão. Sau khi nghe xong, Miêu Nghị rơi vào trầm mặc, cũng không trách cứ hai nha đầu. Mặc dù Yêu Nhược Tiên manh tâm không thể dò được, nhưng dường như những chủ nhân khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng