Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 9

Tôi vội lao ra chặn Bàn Tử lại, tính nhìn qua Văn Cẩm xem ý cô ấy thế nào. Cùng lúc đó có một vài thủ hạ từ bên bể chứa nước lại đu từ trên dây xuống, Văn Cẩm phải đứng quan sát hắn ta nên không chú ý tới hành động của Bàn Tử vừa rồi.

Tôi liền hỏi tên thủ hạ kia: “Anh xuống đây làm gì? Sao không ở trên kia chăm sóc Chú Ba tôi?”

Hắn nhếch miệng cười đểu: “Tam Gia đã có người lo ở trên kia rồi, tôi muốn xuống xem có gì có thể hỗ trợ mọi người không.”

Tôi nhìn vẻ mặt hắn cảm giác có gì đó không ổn, mấy tên khốn này trước sau gì vẫn chỉ là một đám ô hợp, bọn họ hành động bừa bãi thấy có nguy hiểm thì bỏ chạy còn khi nào thấy có lợi cho mình liền thì giằng lấy bằng mọi giá. Biểu cảm trên mặt hắn nhìn rất đáng khinh.

Ngay tiếp đó lại thêm ba người nữa trèo xuống, bốn người đó nhìn vòng quanh mộ thất, ánh mắt tóe lửa tham vọng. Chú Ba trước khi đi đã lừa gạt bọn họ, nói đây là một đấu lớn, nhưng thực chất thì từ lúc đi vào nơi này tới giờ chỉ toàn thấy nguy hiểm rình rập, người chết không ít, bản thân ai lấy đều sợ phát run phát rế. Vừa nghe thấy có mùi mộ thất là tất cả bao nhiêu sợ hãi đều tiêu tan, tuy tất cả đều là người mới nhưng đã bước vào nghề trộm mộ tặc thì trước sau gì vẫn là trộm mộ tặc. Luôn có một lòng tham vô đáy với cổ mộ. Văn Cẩm thấy tình hình như vậy cũng không thấy thoải mái, cô ấy nhìn tôi nói nhỏ: “Chúng ta đi thôi, mấy người này đều là hạng du thủ du thực, đối với Chú Ba của cháu chỉ nghe theo ngoài mặt thôi, cái chính của bọn chúng chỉ là tài vật trong này. Trong tay chúng có vũ khí, giờ mà lại lất lọng thì rất phiền toái. Chí bằng cứ để chúng theo, tới chỗ nào nguy hiểm thì để chúng đi trước thám thình, không cần phải bận tâm làm gì.”

Tôi cũng nghĩ vậy, Chú Ba hiện giờ đã trọng thương mà chú cũng là người duy nhất có uy hiếp đám ô hợp này nhưng hiện tại thì không làm thế được. Tôi chỉ là Tiểu Tam Gia, bọn họ không hề có chút tôn trọng gì đối với tôi, thậm chí còn dám đem tôi ra làm trò cười. Tôi hoàn toàn không thể làm gì được bọn họ trong hoàn cảnh này, ngẫm lại thì trước kia khi còn ở Trường Sa thủ hạ ai cũng dính lấy nghe theo Chú Ba không cãi lấy nửa lời.

Trong lòng bỗng cảm thấy hơi buồn, ngược lại giờ chúng ta đã bị chúng khống chế, tôi cảm thấy như những người này sẽ làm hỏng đại sự.

Bàn Tử rất nhạy cảm nên đã hiểu ra suy nghĩ của tôi, vội giục chúng tôi khẩn trương lên, hắn nắm chặt súng săn trong tay nháy mắt với mọi người. Ý là bảo chúng tôi đi nhanh để thoát khỏi bọn họ.

Từ lúc đi đến đây gặp nhiều nguy hiểm như vậy nhưng tới cuối cùng mới nhận ta nguy hiểm lớn nhất lại đến từ chính người của mình, đây giống như là một trò cười vậy. Hơn nữa những người này nếu chỉ bất tài thôi thì còn đỡ, nhỡ mà họ còn có tâm địa đen tốt, thậm chí còn có thể hại chết chúng tôi thì đối với bọn họ trên đời chẳng có gì là đáng coi trọng cả. Bao nhiêu đạo nghĩ, tu tâm tích đức chỉ là viển vông, thực tế luôn phũ phàng với nhân thế.

Chúng tôi không để ý tới những người đó nữa, bắt đầu sờ soạng đi về phía trước. Muộn Du Bình dẫn đường, chỉ vài phút chúng tôi đã đi khỏi đường hầm ra tới một hang động rộng lớn. Cuối đường hầm còn có cầu thang, trên vách đá có thêm lan can để đi xuống.

Đèn pin không thể dùng đủ trong này nên Bàn Tử bắn một quả pháo sáng lấy từ trong ba lô ra. Chú Ba có chuẩn bị vài loại pháo sáng, cái mà Bàn Tử dùng là loại pháo tầm thấp, chuyên dùng để hoạt động trong huyệt động, tần bắn không xa. Hỏa cầu vừa bay lên không xa lập tức nổ tung, toàn bộ hang động được chiếu sáng như ban ngày. Dùng như vậy thì cũng có phần xa xỉ, có điều chúng tôi trước giờ chưa từng được trang bị đầy đủ như vậy. Dù sao cũng đến cuối cuộc hành trình rồi cái gì dùng được thì dùng cho hết đi.

Bàn Tử vứt vỏ đạn đi, chuẩn bị tra thêm quả pháo nữa thì Văn Cẩm giữ hắn lại nói: “Đồ thừa cũng không được dùng phí phạm như vậy, hơn nữa giờ đã đủ sáng, nếu còn bắn nữa sẽ chói mắt không thấy gì, nói không chừng còn bị bỏng giác mạc vì ánh sáng quá mạnh đấy.”

Bàn Tử nghe vậy thì buông tay, gật đầu đồng ý. Chúng tôi đang đứng ở vị trí tối nhất của hang động, sánh sáng dần dịu đi, bốn phía tình hình từ từ trở lên rõ ràng. Đây chắc chắn là nơi sâu nhất trong thành tháp mộc đà này, nhìn kỹ sẽ thấy hang trong lòng đất này không phải tự nhiên hình thành, có rất nhiều dấu hiệu tôn tạo của con người ở đây.

Xem ra nơi này được người ta đào ra, bên trên rất cao không thấy đỉnh, hình dạng của hang động này giống như là khu khán đài của sân vận động từng tầng từng tầng một. Mỗi tầng đều có rất nhiều pho tượng tạo hình như là kỳ quái, nhiều không đếm xuể hết vòng này tới vòng khác không tầng nào là không có.

Những pho tượng đó có màu đen, nhìn từ xa không thấy rõ chi tiết điêu khắc của nó. Tôi cảm thấy chưa từng gặp qua kiểu điêu khắc này, đây lẽ nào là những pho tượng bí mất hoặc là đồ thờ cúng mà chỉ hoàng tộc mới có, người ngoài không được phép nhìn thấy, càng không được phép sử dụng?

Tôi nhớ tới tàng thi các ở vân đỉnh thiên cung, cảm giác tương đồng khó ta, bỗng tôi nghĩ những pho tượng này không phải làm bằng đá mà là những th thể người đã qua xử lý cho không bị phân hủy rồi đặt vào đây. Nơi này có thể là một động chứa xác của hoàng tộc, đị vị của họ quyết định việc được mai táng như thế nào.

Pháo sáng rơi xuống càng lúc càng thấp, xung quanh vẫn còn nguyên những dấu vết công nhân từng hoạt động, tôi quan sát thấy có một vòng tròn đá dưới đất, trên mặt chúng được đặt những điêu khắc rất kỳ lạ, lớn nhỏ không giống nhau, hết thảy đều được làm bằng đồng thau. Nhìn bốn vách tường đá, không thấy còn cửa nào để đi tiếp nữa, xem ra nơi này là cuối cuộc hành trình rồi, mọi bí mật có thể được tháo gỡ ngay tại đây.

Bàn Tử nhìn chán mắt cũng không biết nơi này cao bao nhiêu, kinh ngạc không thốt lên lời. Tộc Tây Vương Mẫu không được gọi là hang động chi vương thì phí lắm, đâu đâu cũng hang hốc, lại còn moi móc xuống tận dưới chân hoàng thành như vậy, mục đích của họ là gì vậy chứ?’

Văn Cẩm nói: “Nơi này có thể là thành địa Tây Lương Nữ Quốc, hoàng tộc Tây Vương Mẫu đã tiến hành những hoạt động bí mật tại nơi này, có thể là cử hành một nghi lễ thần bí, hoặc là tu luyện một trường phái tôn giáo nào đó.”

Bàn Tử nói: “Thế quái nào, con mẹ nó chứ, trong cái thánh địa rách nát này sao, thật khiến người ta thất vọng mà. Hoàng tộc tây vương mẫu đúng là thiếu mắt thẩm mỹ, mấy dụng cụ bằng đồng kia là cái gì, còn có tượng đá để dàn hàng ngang… Trời, Tiểu Ngôi lại xem tượng đá kia điêu khắc cái gì vậy?”

Bàn Tử bất cợt cả kinh, tôi bị hắn dọa cho hoảng sợ, lúc này pháo sáng đã rơi xuống đất vẫn còn cháy nhưng phạm vị đã không thể chiếu tới chỗ mà Bàn Tử chỉ. Tôi dùng đèn pin soi qua, nhìn kỹ một chút bất giác giật mình. Pho tượng trên vách đá kia không phải bằng đá mà nó là một cái áo ngọc!

Tôi không kiềm chế được liền hít một ngụm khí lạnh, trong trí nhớ của tôi về lần đi thất tinh lỗ vương cung thì những xác chết mặc áo ngọc kia lũ lượt tràn lên tấn công như thủy chiều. Muộn Du Bình bên cạnh cũng bị kích động, tôi nhìn qua thấy hai đầu mày hắn cau lại.

Quả nhiên là những nơi này có liên hệ với nhau, nơi nào cũng chứa rất nhiều áo ngọc, chẳng lẽ bên trong đó cũng là những cái xác sống sao?

Bàn Tử gan lớn, lập tức bám vào vách tường trèo lên cầu thang, tôi sợ hắn manh động liền giữ lấy tay rồi nói đừng nóng vội, trước hãy đi xuống tầng dưới cùng xem có gì nguy hiểm không đã.

Chúng tôi lấy hết can đảm bắt đầu từ trên bậc đá đi xuống, đến tầng cuối cùng Bàn Tử nhanh chân leo lên trên xem một khối áo ngọc. Dùng đèn pin soi vào liền thấy thi thể bên trong hoàn toàn đã hóa thành xác khô. Vì khe hở bé tẹo nên nhìn không thể rõ ràng từng chi tiết được, soi qua từng khối thấy bên trong áo ngọc đều có một thi thể.

“Xem ra đại tỉ nói đúng rồi, bọn họ dùng nơi này làm địa điểm tu tiên đây mà.” Bàn Tử nói, “Con mẹ nó chứ, cái nơi khô cằn chó ăn đá gà ăn sỏi này chính là tiên cảnh tây vương mẫu trong thần thoại trung quốc ta đấy hử, thất vọng quá đi.”

“Có điều lạ là áo ngọc ở đây và trong lỗ vương cung có chỗ không giống nhau,” tôi nói, “áo ngọc trong lỗ vương cung bên trong thi thể vẫn còn sống, còn tại đây chỉ có toàn thây khô.”

“Bởi vì thời gian đã làm cho chúng hóa thành như vậy, hang động này được xây dựng trong thời điểm Tây Lương nữ quốc phát triển cường thịnh, tính ra cũng cách đây năm nghìn năm, trải qua thời gian dài như vậy thì không thể không khô héo đi. Hơn nữa nơi này cũng rất ẩm thấp nên càng nhanh bị phong hóa.”

Bàn Tử lấy tay vuốt ve màu đen bên ngoài áo ngọc, Muộn Du Bình tóm lấy tay hắn bảo phải cẩn thận, tôi nói: “Thứ này nếu không động vào thì không vấn đề, Tiểu Ca lúc trước không phải đã nói rồi sao, nếu như không vì thời gian quá dài thì những xác sống này thoát được ra khỏi áo ngọc sẽ phiền toái vô cùng.”

Bàn Tử buồn bực nói: “Tôi chỉ sờ cho đỡ nhớ thôi mà.”

Tôi bảo anh đừng có khỏi bệnh liền quên đau như thế, thầm nghĩ có nói cũng vô dụng thôi thì không thèm để ý nữa. Văn Cẩm bên kia bỗng chú ý cái gì đó, thấy cô ấy tiến tới chỗ đặt mấy đồ thanh đồng.

Tôi chạy theo, lúc đó mới cảm thấy vô cùng kinh ngạc, dụng cụ thanh đồng kia vô cùng lớn từ phía dưới nhìn lên còn cao hơn cả người tôi, hơn nữa tạo hình rất ký lạ, không thể gọi ra là cái gì. Có điều là mỗi dụng cụ thanh động đều có tác dụng riêng của nó, tôi nhìn thấy trên bề mặt có dấu vết người ta sử dụng nó. Chắc chắn những đồ thanh đồng này không được đặt ở đây để trang trí. Nếu động này được hoàng tộc Tây Vương Mẫu sử dụng để tu huyện đạo giáo thì mấy thứ này cũng sẽ có liên quan tới những nghi thức cổ xưa đó.

Bên cạnh chợt nghe Văn Cẩm lầm bẩm: “Trời, đây là phòng luyện đang của Tây Vương Mẫu, nó thật sứ có tồn tại sao!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 32
Phần 9 Thân thể khổng lồ của Tiểu Long cũng được thu hồi, thân ảnh xuất hiện bên người Lục Thiếu Du. Giờ phút này không trung bắt đầu yên tĩnh trở lại, gió nổi mây phun, mây đen tán đi, không gian khôi phục ánh sáng. Trong nội thành Thiên Kiếm thành, sơn mạch bao la khi trước lúc này trở thành một sơn mạch trọc, ngọn núi bị phá hủy, phàm là nơi Thái Cổ U Minh Viêm đi qua, vạn vật bị phá hủy, chỉ còn lại mặt đất bị tàn phát. Kiến trúc mênh mông, bao la trong Thiên Kiếm môn lúc này đã hóa thành tro tàn, chó gà không tha. Trăm vạn đệ tử...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Phần 9 Tôi bảo với Tuyền béo và Yến Tử, trong căn hầm này chỉ có cái bếp lò là giấu được đồ, ngoài ra tôi gần như vẫn còn nhớ đã từng đọc trong Thập lục tự âm dương phong thủy bí thuật một đoạn ghi chép cũng khá tương tự. Trong cuốn tàn thư ấy có nhắc đến thuyết “Âm dương trạch”, Âm trạch là chỉ mộ địa, chuẩn bị cho người chết, còn Dương trạch là nhà ở của người sống. Trong phong thủy có phép “toản linh tương trạch”, hay còn gọi là thuật “bát trạch minh kính”, hai gian nhà hoàn toàn đối xứng trong căn hầm này, rất có khả năng chính là trận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 9
Phần 9 Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, ánh mắt của Nam Cực lão tổ lại có vẻ đắc ý, tựa hồ như tìm được cảm giác thỏa mãn, đứng lên, giơ cánh tay về phía mọi người, cười nói: Ta có khách quý, cao minh đủ cả, chỉ tổ chức yến tiệc thế này, chắc chắn không thể hiện được kính ý, cho nên có trò giúp vui! Dứt lời tay áo vung lên, bông tuyết chồng chất trên bàn băng phía trước lập tức bay múa, rải rác tán loạn, làm cho người ta có một loại mỹ cảm, để đồ vật giấu mình ở dưới từ từ lộ dạng. Mọi người định thần nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng