Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Phần 15

“Đối với ta đổ đấu luôn mang đến một linh cảm vô cùng mãnh liệt, con bé họa lại tòa nhà như vậy, ta chỉ cần liếc mắt là biết ngay điểm nào không hợp lý, tạo hình thì cổ quái, nhìn qua cũng thấy không chút thoải mái, cảm giác có một luồng tà khí tỏa ra.”

Lão bà bà nói, “ta nghĩ con bé bị công việc làm cho tẩu hỏa nhập ma rồi, nên muốn tìm một thời điểm hợp lý để nói chuyện với nó, lúc ngồi xuống tâm sự, ta liền cảm giác nó không bình thường, nhất là cái tâm trạng của nó, vô cùng lạ. Cảm giác đó rất khó hình dung. Lúc trò chuyện, con bé có vẻ căng thẳng, hơn nữa cũng không thực tập trung. Sau này khi ta miêu tả lại biểu hiện của nó cho người khác nghe, có một bằng hữu đã kết luận, câu nói của người đó khiến cho bản thân ta cũng cảm thấy có phần giống:”Có vẻ như trong phòng con phu nhân có giấu một người, mà cô ấy lại không muốn để bà phát hiện ra. “.” Lão bà bà nhấp một ngụm trà.

Cái cách miêu tả này vô cùng kỳ quái, thử hình dung một người có tính tình lập dị, lúc nào cũng căng thẳng, lo lắng, lại luôn mất tập trung, nhưng cũng thấy miêu tả này lại rất cụ thể.

“Chẳng lẽ cô ấy đã đem giấu bạn trai mình trong phòng?” Ý nghĩ này tôi phải cố lắm mới nhịn lại không để nó vuột khỏi miệng. Vào thời điểm ấy Hoắc lão bà là mẹ của một thiếu nữ mới lớn, như những bà mẹ khác, thấy con gái mình bỗng nhiên lại thay đổi thì tất nhiên phải quan tâm lo lắng. Tôi có thể hiểu được tâm trạng của ba ta lúc đó.

“Đại viện của nhà ta đâu phải nơi người thường có thể đột nhập vào được, con bé giấu người trong phòng mà ta lại không phát hiện ra, hơn nữa lúc nó ra khỏi nhà, ta còn vào vài lần, bên trong có người hay không ta biết rõ hơn ai hết. Ta đã rất lo lắng, vì thế liền phái người theo dõi con bé, muốn xem con bé vì cái gì lại thay đổi thành như vậy, nhưng sau khi nó rời nhà hôm ấy, không còn quay trở về nữa, biệt tích cho tới giờ.”

“Cô ấy mất tích sao?”

Lão bà bà thở dài một hơi, tiếp tục nói: “Vì tìm nó mà ta đã phải người của mình đi điều tra, nhưng khi bắt tay vào việc, ta phát hiện ra hạng mục khảo cổ năm đó vô cùng khó hiểu, không giống như những hoạt động khảo cổ thông thường. Thông qua các mối liên hệ mà ta nhận ra con gái mình dường như chưa từng tồn tại trên đời này, đột nhiên biến mất không để lại chút dấu vết, ta đã dốc bao tâm huyết để tim kiếm nhưng thu lại chỉ là con số không tròn trĩnh. Ta trước sau vẫn chẳng biết con gái mình đã gặp phải chuyện gì trong chuyến đi Quảng Tây năm đó.”

Bà bà dừng lời, sau đó lại nói: “Nhiều năm trời trôi qua, bản vẽ này, là ta nhờ người quen thu thập lại, tới nay đã có được bảy bản, suốt hai mươi năm ròng rã. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay ta chỉ có một tâm nguyện duy nhất là từ bàn vẽ này tìm được vị trí ngôi cổ lâu kia, xem xem con bé rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì.”

Nhìn biểu cảm trên gương mặt Hoắc lão bà, tôi lập tức nhớ tới chú Ba, linh cảm trong lòng càng lúc càng mãnh liệt, trực giác nói cho tôi biết có mối hiên hệ nào đó ở đây. Tư duy trong đầu lại bắt trở lên hỗn độn, nhưng không phải hồ đồ, mà là đột nhiên có bao nhiêu sự kiện xảy ra khiến bản thân không suy nghĩ hết được.

“Nói ra những giằn vặt khổ tâm trong lòng thực tình đã trở thành thói quen của ta, ta chỉ muốn trước khi tấm thân này hóa thành xương trắng sẽ biết được đáp án, rằng con bé đã chết thôi cũng được hay giờ nó ra sao rồi cũng được, ta chỉ muốn biết một chút kết quả, nếu không, ta chẳng thể nào nhắm mắt xuôi tay nổi.”

Bà bà nói, “vì thế, những sự việc này không liên quan gì tới chuyện tiền bạc, tiểu tử nhà ngươi có hiểu không?”

Tôi theo bản năng gật đầu, bà bà liền nâng tay ra hiệu tôi đi ra ngoài: “Ngươi có thể mang bằng hữu của mình đi được rồi, với tư cách là bạn của ông nội ngươi, ta muốn khuyên ngươi một câu, trong khoảng thời gian này, tốt nhất ngươi nên ra nước ngoài đi. Cũng xin ngươi nói chuyện phải biết giữ lời, cho người của ngươi để lại bản vẽ Phong Cách Lôi lại cho ta.”

Tôi gật đầu, căn bản là không nghĩ sẽ rời đi, bỗng nhiên lại nhận thấy bản thân có nhiều vấn đề muốn bà bà giải đáp, đương nhiên trước mắt phải nghiệm chứng suy luận của mình trước đã. Vì thế lại hỏi:

“Bà bà, nơi mà bọn họ phát hiện tòa cổ lâu kia có phải ở Ba Nãi Quảng Tây không?”

Lão bà bà nhìn tôi, mặt bỗng biến sắc:

“Ngươi đã nghe ai nói qua hạng mục đó rồi ư?”

“Thực tế là cháu mới từ Quảng Tây kia trở về”. Tôi nói, “khi ở đó, cháu đã gặp phải vài chuyện rất kỳ quái. Có thể liên quan tới đội khảo cổ, hơn nữa còn tìm thấy một tòa cổ lâu.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 12
Hạ Tưởng biết rằng không thể nói lung tung. Trần Phong mời rượu, chén cuối cùng là vì đường công danh của hắn. Sự việc quan trọng, hắn thân là người có liên quan, nói nhiều, có vẻ không chín chắn, nói ít, có vẻ không nghiêm túc lắm, liền nghĩ một lúc, mới nghiêm túc nói: Thị trưởng Trần mượn hoa dâng phật. Rượu, vốn dĩ cũng chính là rượu của Bí thư Phạm. Nói rất hay. Trần Phong khẽ đập bàn một cái khen ngợi. Lời nói của Hạ Tưởng quả thực rất khéo léo. Ý nghĩa chính là vốn dĩ là người một nhà. Nếu đã là người một nhà, rượu là rượu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 5
Đã lâu không tới thăm ban Quan hệ xã hội, Dương Thần bước vào văn phòng, đã bị một đám chị em phụ nữ màu sắc sặc sỡ vây quanh, cảm giác hương phấn son ập vào mũi, làm Dương Thần rất hoài niệm hương vị này. Tiểu Dương, làm giám đốc vênh váo phải không? Lâu như vậy không đến thăm chị em chúng tôi? Một chị gái trong Ban quan hệ xã hội nói. Dương Thần ngượng ngùng cười: Không phải mới vừa hết năm sao, mọi người cũng khá vội, tôi chỉ có thể tưởng niệm đến các vị mỹ nữ. Ngọt quá, nghe nói tìm một nữ thư ký giống như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 14
Diệp Vân Phong vốn định để bọn người Độc Ưng tham mưu, bây giờ phát sinh việc này hắn cũng nói ra. Mà Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng Lãnh Xà nghe “Không gian chi thạch” thì con mắt sáng ngời. Chuyện tốt, ở bên ngoài ngây ngốc vài năm, không có chuyện gì có thể giúp thiếu gia, bây giờ thiếu gia cần không gian chi thạch, trên tay của chúng ta có không ít! Thần sắc Độc Ưng tốt hơn một chút. Diệp Vân Phong lạ lùng nhìn Độc Ưng nói: Trên tay các ngươi có không gian chi thạch? Không gian chi thạch dị thường hãn hữu, cũng đặc biệt quý trọng, Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng