Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Phần 15

“Đối với ta đổ đấu luôn mang đến một linh cảm vô cùng mãnh liệt, con bé họa lại tòa nhà như vậy, ta chỉ cần liếc mắt là biết ngay điểm nào không hợp lý, tạo hình thì cổ quái, nhìn qua cũng thấy không chút thoải mái, cảm giác có một luồng tà khí tỏa ra.”

Lão bà bà nói, “ta nghĩ con bé bị công việc làm cho tẩu hỏa nhập ma rồi, nên muốn tìm một thời điểm hợp lý để nói chuyện với nó, lúc ngồi xuống tâm sự, ta liền cảm giác nó không bình thường, nhất là cái tâm trạng của nó, vô cùng lạ. Cảm giác đó rất khó hình dung. Lúc trò chuyện, con bé có vẻ căng thẳng, hơn nữa cũng không thực tập trung. Sau này khi ta miêu tả lại biểu hiện của nó cho người khác nghe, có một bằng hữu đã kết luận, câu nói của người đó khiến cho bản thân ta cũng cảm thấy có phần giống:”Có vẻ như trong phòng con phu nhân có giấu một người, mà cô ấy lại không muốn để bà phát hiện ra. “.” Lão bà bà nhấp một ngụm trà.

Cái cách miêu tả này vô cùng kỳ quái, thử hình dung một người có tính tình lập dị, lúc nào cũng căng thẳng, lo lắng, lại luôn mất tập trung, nhưng cũng thấy miêu tả này lại rất cụ thể.

“Chẳng lẽ cô ấy đã đem giấu bạn trai mình trong phòng?” Ý nghĩ này tôi phải cố lắm mới nhịn lại không để nó vuột khỏi miệng. Vào thời điểm ấy Hoắc lão bà là mẹ của một thiếu nữ mới lớn, như những bà mẹ khác, thấy con gái mình bỗng nhiên lại thay đổi thì tất nhiên phải quan tâm lo lắng. Tôi có thể hiểu được tâm trạng của ba ta lúc đó.

“Đại viện của nhà ta đâu phải nơi người thường có thể đột nhập vào được, con bé giấu người trong phòng mà ta lại không phát hiện ra, hơn nữa lúc nó ra khỏi nhà, ta còn vào vài lần, bên trong có người hay không ta biết rõ hơn ai hết. Ta đã rất lo lắng, vì thế liền phái người theo dõi con bé, muốn xem con bé vì cái gì lại thay đổi thành như vậy, nhưng sau khi nó rời nhà hôm ấy, không còn quay trở về nữa, biệt tích cho tới giờ.”

“Cô ấy mất tích sao?”

Lão bà bà thở dài một hơi, tiếp tục nói: “Vì tìm nó mà ta đã phải người của mình đi điều tra, nhưng khi bắt tay vào việc, ta phát hiện ra hạng mục khảo cổ năm đó vô cùng khó hiểu, không giống như những hoạt động khảo cổ thông thường. Thông qua các mối liên hệ mà ta nhận ra con gái mình dường như chưa từng tồn tại trên đời này, đột nhiên biến mất không để lại chút dấu vết, ta đã dốc bao tâm huyết để tim kiếm nhưng thu lại chỉ là con số không tròn trĩnh. Ta trước sau vẫn chẳng biết con gái mình đã gặp phải chuyện gì trong chuyến đi Quảng Tây năm đó.”

Bà bà dừng lời, sau đó lại nói: “Nhiều năm trời trôi qua, bản vẽ này, là ta nhờ người quen thu thập lại, tới nay đã có được bảy bản, suốt hai mươi năm ròng rã. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay ta chỉ có một tâm nguyện duy nhất là từ bàn vẽ này tìm được vị trí ngôi cổ lâu kia, xem xem con bé rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì.”

Nhìn biểu cảm trên gương mặt Hoắc lão bà, tôi lập tức nhớ tới chú Ba, linh cảm trong lòng càng lúc càng mãnh liệt, trực giác nói cho tôi biết có mối hiên hệ nào đó ở đây. Tư duy trong đầu lại bắt trở lên hỗn độn, nhưng không phải hồ đồ, mà là đột nhiên có bao nhiêu sự kiện xảy ra khiến bản thân không suy nghĩ hết được.

“Nói ra những giằn vặt khổ tâm trong lòng thực tình đã trở thành thói quen của ta, ta chỉ muốn trước khi tấm thân này hóa thành xương trắng sẽ biết được đáp án, rằng con bé đã chết thôi cũng được hay giờ nó ra sao rồi cũng được, ta chỉ muốn biết một chút kết quả, nếu không, ta chẳng thể nào nhắm mắt xuôi tay nổi.”

Bà bà nói, “vì thế, những sự việc này không liên quan gì tới chuyện tiền bạc, tiểu tử nhà ngươi có hiểu không?”

Tôi theo bản năng gật đầu, bà bà liền nâng tay ra hiệu tôi đi ra ngoài: “Ngươi có thể mang bằng hữu của mình đi được rồi, với tư cách là bạn của ông nội ngươi, ta muốn khuyên ngươi một câu, trong khoảng thời gian này, tốt nhất ngươi nên ra nước ngoài đi. Cũng xin ngươi nói chuyện phải biết giữ lời, cho người của ngươi để lại bản vẽ Phong Cách Lôi lại cho ta.”

Tôi gật đầu, căn bản là không nghĩ sẽ rời đi, bỗng nhiên lại nhận thấy bản thân có nhiều vấn đề muốn bà bà giải đáp, đương nhiên trước mắt phải nghiệm chứng suy luận của mình trước đã. Vì thế lại hỏi:

“Bà bà, nơi mà bọn họ phát hiện tòa cổ lâu kia có phải ở Ba Nãi Quảng Tây không?”

Lão bà bà nhìn tôi, mặt bỗng biến sắc:

“Ngươi đã nghe ai nói qua hạng mục đó rồi ư?”

“Thực tế là cháu mới từ Quảng Tây kia trở về”. Tôi nói, “khi ở đó, cháu đã gặp phải vài chuyện rất kỳ quái. Có thể liên quan tới đội khảo cổ, hơn nữa còn tìm thấy một tòa cổ lâu.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 18
Vân Tri Thu: Ngươi nên cẩn thận một chút, ta thì ngươi không cần quan tâm, chẳng lẽ ta còn hại ngươi sao? Giữ liên lạc, phối hợp hành động! Nàng từ đầu đến cuối đều không nói với Miêu Nghị việc thay thế Phong Bắc Trần, muội muội Nguyệt Dao chính là nhược điểm của hắn, hắn sẽ không muốn Nguyệt Dao gặp chút nguy hiểm nào, nếu không bằng thực lực của hắn hôm nay, Mục Phàm Quân không thể ước thúc hắn, một khi nói ra chân tướng, chắc chắn phu quân không đáp ứng. Hiện tại nàng lo lắng chuyện sau khi xảy ra nên giải thích thế nào. Miêu Nghị im lặng, hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 13
Mẹ nó... thật quá “chuyên nghiệp” đấy. Dương Thần không kìm nổi phải chửi mẹ nó, bọn cẩu tử này vì không để cho hai người dễ dàng rời khỏi nên đã xì lốp xe Bentley của Lâm Nhược Khê! Thật không thể biết được tại sao đám người kia lại có thể thần thông quảng đại như vậy, đến cả chiếc xe nào là xe của Lâm Nhược Khê chúng cũng mò ra rõ ràng được. Sau khi Lâm Nhược Khê chú ý tới, cũng không biết nên cười hay khóc, nói nhẹ: Thôi được rồi, anh ngồi xe của anh đi. Vậy còn muốn qua đường à, không sợ có người ngăn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 13
Trên trăm Thần Ma kia lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, Trường Nhạc công tử vung tay áo nói: Các ngươi đi xuống đi, hảo hảo làm chuyện này. Làm tốt, ta sẽ chuyện cũ bỏ qua, làm không xong, các ngươi biết hậu quả. Phía dưới nhiều Thần Ma trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, hiển nhiên cũng là biết hậu quả, vội vàng từng cái từng cái khom người trở lui. Công tử cần gì tức giận? Vũ Hàm tỷ tỷ mặc dù đi, không phải là có chúng ta phụng bồi công tử sao? Mấy tiếng cười khẽ truyền đến, một đám thiếu nữ phân hoa phật liễu mà đến, hoàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng