Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Phần 47

Chỉ một thoáng mà trong những hốc đá ba mặt vách động trước mắt đã được lấp đầy, vách động biến thành một mặt đá hoàn chỉnh, những thứ trong động lồi ra khớp với bề mặt đá, nhìn qua giống như một phần của bức phù điêu.

Toàn bộ quá trình vô cùng thần tốc, chúng tôi sững sờ nhìn những biến hoa ở bốn phía xung quanh, không thốt lên được lời nào vì trong khoảnh khắc đó, cùng lúc tất cả cửa động đều có ‘thứ đó’ chồi ra, hơn nữa lại lớn như vậy nên trải qua cả quá trình thực chất chỉ thấy vô cùng chấn động.

Tôi thậm chí còn có ảo giác rằng gần như có thứ gì đó từ trong vách đá kia lao ra.

Cầm đèn pin soi thứ vừa chồi ra từ trong hốc liền phát hiện tất cả chúng đều là được điêu khắc khớp mặt vách đá mà thành, từng khối điêu khắc từ trong hốc đá chồi lên cũng không giống nhau, tôi liếc mắt một cái là nhận ra, đó quả thực là mỗi phù điêu kia là một bộ phận.

Sau đó từng bức thoái lui tới cửa động muốn bao quát toạn bộ vách đá, tôi liền hiểu ngay đang có chuyện gì xảy ra. Hóa ra là trên vách động kia hẳn là khắc đầy những phù điêu, nhưng toàn bộ chúng đều bị đập rơi hết, không còn lại một mảnh nào.

Mà những hốc đá kia lại là được đào ra từ mặt phù điêu đó, giống như là ghép lại một đồ hình, nơi này đào ra một khối, nơi kia đào ra một khối, toàn bộ những phần được đào ra thực chất là đều được khắc vào sâu trong vách động này. Sử dụng việc khởi động cơ quan mà chúng bị đẩy từ bên trong ra, miệng hốc bị lấp đầy, phù điêu lúc đó hợp lại thành một đồ hình hoàn chỉnh.

Sắp xếp như vậy thực sự là rất tinh xảo, phù điêu bên trong chắc chắn ẩn chứa một tin tức gì đó, nhưng mấu chốt nhất là phải khôi phục được phần bị giấu đi kia, có như thế mới có thể thấy được.

Nhưng nhìn vách động này tôi lại không nói được gì nữa, toàn bộ những phần quan trọng đều đã bị đập rớt hết bên ngoài thảo nào mà tôi thấy là vách động này gồ ghề tới vậy.

Cái này cũng rất dễ có thể đoán ra được, Tiểu Hoa cùng thủ hạ của hắn đồng thời cùng phán đoán, lập tức cũng không ai còn quan tâm tới con heo kia nữa. Tất cả mọi người đều tập trung hướng lên vách tường, xem phần bị đẩy ra là gì.

Phải cố gắng lắm chúng tôi mới nhận biết được thứ mà khối phù điêu kia tạc lên là không giống nhau, rõ ràng nhất là mấy phiến khắc tay người, nhưng đều là những bàn tay mờ mờ nhỏ bé. Rõ ràng là tay người, có vài đường nét điêu khắc tôi không nhìn rõ được, nhưng có thể thấy chi tiết trên một khối, có thể có một con mắt, vậy khẳng định là một bộ phận trên khuôn mặt, nhưng con mắt kia không phải là mắt người, không biết là biểu thị cho loài nào.

Có cảnh trạm khắc một khuôn mặt, đây hẳn phải là một phù điêu tự sự hoặc một cảnh tượng nào đó. Nghĩ tới đây tôi bỗng nhớ tới những bức ảnh chụp được gửi từ Quảng Tây. Trên mặt phù điêu kia hình như cũng có thứ này, chi tiết có phần tương đồng.

Lập tức tôi định hỏi Tiểu Hoa, đã thấy Tiểu Hoa lấy ra bức ảnh kia để đối chiếu. Vài chi tiết đối chiếu quả nhiên phát hiện không sai, trên bức ảnh chụp ở Quảng Tây kia, trong ba phù điêu bốn phía đồ án, chúng tôi tìm thấy được những đường nét trạm trổ tương đối giống nhau.

Mấy cảnh tay kia giống với tay của những người dân tộc thiểu số từng thấy qua trong ảnh chụp vách động, thêm nữa là mắt của con ‘Hống’ trong ảnh và ánh mắt này cũng hoàn toàn giống nhau.

Xem ra trong ảnh chụp phù điêu trên thạch bích tại Quảng Tây, hẳn là nguyên bản trên vách động nơi này, hai bên hoàn toàn giống nhau.

“Hóa ra là có chuyện như thế.” Tôi thầm nói, phù điêu nơi này tuy răng chỉ có từng khối từng khối, nhưng những nét khắc bên trong kia lại vô cùng cao siêu thành thục. Hơn nữa vết đao thực mượt mà, rõ ràng là một tác phẩm điêu khắc tỉ mỉ. Vừa tôi tôi lại phát hiện bức ảnh chụp phù điêu tại Quảng Tây có vẻ như là do một cao thủ lão làng chế tác, rõ ràng thực có khả năng phù điêu bên Quảng Tây kia thực chất với cùng một bức đối với nơi này.

Có điều là sự sắp xếp này có ý nghĩa gì chứ? Tôi thầm nghĩ nếu như Tiểu Hoa nói, thì phù điêu bên Quảng Tây kia thực ra là một lời gợi ý, vậy gợi ý đó là gì?

Tôi cố gắng nghiền ngẫm, từ ảnh chụp bắt đầu đối chiếu với tứ phía, tưởng sẽ phát hiện ra chỗ nào đó kỳ quái. Nhưng ngắm hồi lâu mà không nghĩ ra được điều gì mang tính gợi ý cả.

Bốn phía xung quanh, nếu tôi đưa lưng về cửa động, vậy là tây tôi đặt bên trái vách động, chính là chỗ con ‘Hống’ kia, nếu phù điêu này không bị phá vỡ, tạo hình con ‘Hống’ kia chắc chắn sẽ vô cùng đồ sộ. Trên vách động trước mặt tôi đây, hẳn sẽ không phải chỉ là một vài người không có tay phải, mà bên phải vách động kia là những chiến binh người thiểu số.

Còn ba lỗ hổng trên ảnh chụp dường như đại biểu cho cửa động sau lưng tôi, trình tự một chút cũng không sai lệch.

Vì đồ hình trong ảnh kia mà tôi có cảm giác những hình vẽ này đều rất đơn giản, tuyệt không có điểm nào phúc tạp. Đây không phải là những điêu khắc quá mức tinh xảo, mà trong những đường nét đơn giản đó lại khó lòng tìm được ra những manh mối đặc biệt.

Vì thế mà tôi dồn lực chú ý tới trên bàn thiết, vừa thấy tôi tức khắc hiểu ra vấn đề.

Bàn thiết này có vô số những hoa văn phức tạp, nhưng có hai hoa văn là lớn nhất, hiện ra trên mặt sắt tạo thành một hình chữ thập, chữ thập này mỗi đỉnh đều có một cái núm nhô ra. Mà người hai vị trí lồi lên đó lại vô cùng lớn.

Bàn thiết trong ảnh chụp thì nó nhô ra ờ vị trí miệng, mà với bàn thiết trước mắt tôi cái núm đó lại nhô ra hướng về phía cửa động. Nếu như những phần lồi ra này biểu thị cho ngón tay mà bàn thiết muốn chỉ về thì có vẻ là chúng sai vị trí rồi.

Tôi gọi Tiểu Hoa tới bàn bạc, hắn cũng nhíu mày, tôi liền nói: “Xem ra đồ án trên bức ảnh là một sơ đồ, nó nói cho chúng ta biết vật ở nơi này được bày trí ra sao, bàn thiết này có thể chuyển động được, nếu đem vị trí bàn thiết và ảnh chụp khớp lại với nhau, thực rất có khả năng là sẽ khởi động cơ quan tiếp theo.”

Tiểu Hoa vuốt bàn thiết rồi nhìn qua ảnh chụp. Cũng cảm thấy rất có lý: “Là thuận kim đồng hồ hay nghịch kim đồng hồ đây?”

“Nói như vậy hẳn là nghịch chiểu kim đồng hồ, nhưng như chúng ta vừa rồi dùng máu heo khởi động cơ quan, phương hướng cơ quan cũng có thể sẽ có biên hóa, muốn phải đẩy mới biết được.” Nói rồi tôi bước tới.

Lúc này đây Tiểu Hoa lại kéo lấy tôi:

“Tốt nhất là đừng chuyển động nó.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 24
Phần 47 “Việc này... Lúc trước trí nhớ thiếp thân còn chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn nên mới ngộ nhận Hư Thiên đỉnh là chìa khóa chân chính. Nhưng thiếp thân có thể cam đoan, nếu dùng chìa khóa này mà thực sự không thể tiến vào Thiên Đỉnh cung thì thiếp thân tuyệt đối không dám yêu cầu tiền bối mạo hiểm xông vào cung. Tuy nhiên, nếu đã có thể tiến vào trong, thiếp thân tin tưởng bảo vật bên trong cung sẽ không làm Hàn tiền bối thất vọng.” Huyết Phách có chút lúng túng, nói. “Lúc trước ngươi đã nói rất nhiều về sự tình Thiên Đỉnh chân nhân năm đó rồi. Động phủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 12
Phần 47 Hàn Lập cười hắc hắc, không nói cái gì nữa, đem thần niệm hướng tới bên trong ngọc giản ở trong tay đảo qua. Nhưng chỉ mới thử xem qua có một chốc, sắc mặt Hàn Lập đại biến. Đầu tiên là biểu hiện ngạc nhiên, hắn lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được, cuối cùng lại trở nên kinh hỉ. Nguyên Anh của Man Hồ Tử chứng kiến một màn này, đầu óc hơi có chút mơ hồ. Bất quá, hắn đích thực không có động tay động chân gì đến khẩu quyết này, nên cũng không có gì phải lo lắng. Sau chừng một tuần hương, lâu hơn so với suy đoán của Man...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 13
Phần 47 Những Thần Chủ Thần Tôn này khom người đứng hầu, không nói một lời, vô cùng túc mục. Ánh mắt của mọi người trong nháy mắt bị những người này hấp dẫn đi qua, về phần Kiến Vũ Thần Tôn mới vừa rồi khí tràng thật lớn thì bị gạt ở một bên. Mau mau cung nghênh Hoang Tổ! Tất cả hội chủ trong Cẩm Tú Thành sắc mặt kịch biến, vội vàng đem Kiến Vũ Thần Tôn ném ở một bên, rối rít đi tới đầu tường. Một Thần Quân vô cùng vĩ ngạn từ Thần Giới Cửu Trọng Thiên giáng lâm, Kiến Vũ Thần Tôn hết thảy quang cùng sắc trở nên ảm đạm, chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng