Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Phần 45

Mãi cho đến khi cái bóng đen kia hoàn toàn biến mất, tôi mới ý thức được thứ này đã thật sự đi rồi. Tôi cùng Bàn Tử nhìn nhau, lập tức thật cẩn thận tiếp tục đi về phía trước, hướng qua đích đến của chúng tôi mà leo lên. Lúc này căn bản là không dám nghỉ ngơi, nửa giờ sau, chúng tôi rốt cục cũng leo tới mặt trên của tảng đá, nhảy lên, tôi và Bàn Tử cũng đã quá mệt liền lật người nằm bất động. Đứng lên, tôi liền phát hiện đây là một bãi đá vô cùng gồ ghề.

Giữa bãi đá có một cái thang đá thông lên phía trên, đi lên, tôi liền phát hiện bên trên cửa thông đạo đã bị đóng kín bằng một cái cửa đồng, đẩy một chút, đồng môn vẫn không hề nhúc nhích. Bàn Tử nói có thể là kéo, hai người chúng tôi bắt đầu túm vào hoa văn dốc sức kéo, dường như ngay cả móng tay cũng bị móc gãy vậy mà cánh cửa vẫn không có phản ứng gì.

Trong lúc chúng tôi đang xoay sở ở đồng môn, trong bóng tối bắt đầu truyền đến âm thanh rơi xuống của cái gì đó, cái bóng quái vật lớn treo ngược của ở trên đỉnh lại tiến về phía chúng tôi càng lúc càng gần, tốc độ lúc này hết sức nhanh.

Bàn Tử nhắc nhở tôi nói: “Đồng hồ có chức năng báo thức, mau điều chình đồng hồ cho nó kêu lên, cho nó đuổi theo đồng hồ báo thức.”

Tôi lúc này mới nhớ ra còn có chiêu này, vội vàng lấy đồng hồ ra điều chỉnh sang chế độ báo thức, sau đó hung hăng quăng ra ngoài, tiếng rơi xuống thưa thớt lập tức chuyển hướng. Tuy rằng đồng hồ đeo tay rất nhẹ, nhưng tôi ném vẫn không được xa.

Lúc ấy giữa ánh đèn, có một con mật lạc đà thật lớn vểnh mặt lên nóc nhà từ trước mặt chúng tôi đi qua, con mật lạc đà này thật sự rất lớn, hay chính xác hơn nó là một con kim cương, làn da màu xanh biếc trên người nó dưới ánh sáng đèn pin lóe lên ánh phỉ thúy sáng bóng. Nói vậy nó chính là tổ tiên của người tộc Dao trong thần thoại được Sáng Thế thần tạo ra, là vị thần của cuồng bạo cùng hủy diệt, vậy mà lại bị nhốt ở chỗ này làm công nhân quét dọn. Có lẽ chúng tôi chính là một trò chơi hiếm thấy trong mấy ngàn năm qua có thể làm thú vui cho nó.

Mật lạc đà thoáng chốc đã dừng lại, liền vươn ra cái tay dài hiếm thấy, hướng vào trong lưu sa dò xét vị trí của chiếc đồng hồ đeo tay, dường như hết sức nghi hoặc lại vừa rất có hứng thú. Cát vàng rất nhanh bắt đầu vùi lấp chiếc đồng hồ, đến một chút âm thanh cũng nghe không được.

Bụng tôi thầm than không xong, chỉ thấy con mật lạc đà kia nghe xong nửa ngày, bỗng nhiên quay đầu chuyển hướng về phía chúng tôi.

Trên mặt nó hoàn toàn không có ngũ quan, y như một bức tượng người đá kỳ quái. Tiếp theo, nó hướng về vị trí của chúng tôi trên bãi đá chậm rãi tiến lại gần. Lúc này tôi mới thấy được, trên mặt nó gần như đã bị đập nát, tất cả đều là dấu vết của đạn để lại.

Chúng tôi lẳng lặng áp sát vào bãi đá, con mật lạc đà thật lớn treo ở ngay bên trên chúng tôi. Nó hình đã biết chúng tôi đang ở gần đây, nhưng chỉ là không thể khẳng định chúng tôi hiện tại đang ở vị trí nào, bởi vậy chỉ lẳng lặng treo ở đàng kia.

Tôi sợ nhất chính là Bàn Tử đánh rắm, hắn căng thẳng sẽ hay phạm phải loại lệch lạc này, cũng may Bàn Tử lần này kinh nghiệm hơn rất nhiều. Loại cảm giác này rất, mẹ nó, quá quỷ dị đi, trong lòng tôi đang cuồng loạn, tôi cảm giác chính vì tiếng tim đập của tôi, nên con mật lạc đà nọ mới có thể bồi hồi không đi.

Tôi không dám hít sâu điều chỉnh lại trạng thái của mình, chỉ có thể chậm rãi cố gắng nén hô hấp của mình xuống, nhưng mà dưới tình huống như vậy quá là khó khăn đi. Tôi làm cho nhịp tim của mình bình tĩnh trở lại, hình như phải mất ba giờ. Cuối cùng thì cũng không phải công lao của mình chính, là bởi vì liên tục duy trì trạng thái như vậy quá lâu, thân thể tôi không chịu được, lúc này ý thức bắt đầu mơ hồ, nhịp tim mới bắt đầu bình tĩnh trở lại.

Tôi miên man suy nghĩ, tâm nói làm sao bây giờ? Nếu thứ này vẫn một mực treo trên kia, thì chúng tôi cũng không biết tiếp theo nên làm cái gì. Không làm được chúng tôi sẽ biến thành hai cụ thây khô, hoàn toàn là tự mình đem mình đi bức chết.

Tôi biết với tính cách Bàn Tử, tuyệt đối sẽ không bó tay chịu chết, đến khi chạm mức cực hạn, hắn nhất định sẽ buông tay đánh liều một trận. Nhưng trên thực tế, bất luận là làm chuyện gì, đều chỉ là đang lựa chọn chết theo kiểu nào mà thôi.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lòng trong lòng tôi tính toán trên người mình còn có cái gì hữu dụng, sau khi quăng đi có thể liên tục phát ra âm thanh.

Tôi đem tất cả những thứ có trên người đều ở trong đầu điểm qua một lần, bỗng nhiên liền nhớ tới di động của Tiểu Hoa.

Tôi chậm rãi đưa tay vào túi áo của mình mò mẫm – điện thoại di động vẫn còn đây. Tôi mừng thầm trong lòng, tim lại bắt đầu đập nhanh hơn. Chậm rãi, tôi liền lấy điện thoại ra.

“Tốt, hy vọng còn có điện, Thượng Đế phù hộ còn có điện!” Tôi thầm cầu nguyện, từ từ mở điện thoại ra.

Không nghĩ tới vừa mở ra, pin từ lâu đã chạm đáy – di động liền phát ra một tiếng trong treo cảnh cáo lượng điện không đủ.

Tôi cả người đều kinh ngạc. Âm thanh này lúc bình thường nghe hoàn toàn không lớn, thế mà hôm nay nghe thấy đúng là cứ như nghe thấy tiếng sấm. Gần như cùng lúc đó, tôi liền thấy trên đỉnh đầu một người xanh biếc thật lớn lập tức rũ xuống dưới, đầu ở ngay bên cạnh đầu tôi, nhiều nhất cũng chỉ cách có một ngón tay khoảng cách.

Nó không ngừng chuyển động đầu, hình như là đang tìm tòi vừa rồi thứ gì đã phát ra âm thanh. Tôi nhìn thấy làn da lục sắc kia không ngừng hoạt động, quả thực là có thể phản xạ ra nét mặt của tôi.

Tôi không biết tôi là lấy cái dạng thần kinh gì, có thể tại đây trong vòng vài giây, đem di động của Tiểu Hoa vội vàng nhìn kĩ tìm đến trang bìa truyền phát tin, mỗi lần ấn một cái nút, cái di dộng chết tiệt này lại phát ra một âm thanh rất nhỏ vang lên, tôi bấm chừng sáu cái. Thứ kia liền áp sát ót của tôi trèo đi qua, đi tới bên cạnh tôi, lúc này, tôi rốt cục đem trang tần số truyền phát tin trang bấm hiện lên, sau đó vung mạnh cánh tay liền đem di động quăng ra ngoài.

Di động phát ra âm thanh, thoáng cái đã bay xuống bãi đá. Đúng lúc đó, mật lạc đà bắt đầu tấn công, tốc độ của nó cực nhanh vút lên treo đi qua bên kia, tôi ở ngay bên cạnh đầu nó, lập tức bị đẩy ngã, cả người bị tông bay ra ngoài, té một cái lộn cổ đâm thẳng vào trong lưu sa.

Thoáng chốc tôi liền bắt đầu bị trầm xuống, đến khi tôi đạp đứng lên, chính là nhìn thấy cơ hồ trong nháy mắt thứ đó liền đem di động của Tiểu Hoa tiêu diệt, nó đưa cánh tay dài thật lớn vung vài cái vào sa hố.

Cũng không biết có đem di động Tiểu Hoa đập nát hay không, chỉ biết là di động cùng đồng hồ nhất định là kết cục giống nhau. Bốn phía lại không có âm thanh, chỉ thấy mật lạc đà chậm rãi cuộn thân mình to lớn trên đỉnh, tôi cũng không dám thở mạnh, mặc cho chính mình từ từ nhập vào lưu sa hố.

Tôi thành công đem thứ này dẫn ra khỏi bãi đá, hiện tại liền nhìn qua Bàn Tử, tôi đang chuẩn bị thở ra, lập tức lại phát hiện có cái gì không đúng… bên dưới hạt cát có vật gì!

Trên người tôi có nhiều chỗ, đồng loạt cảm thấy đau nhói, giống như là đang bị sâu cắn.

Thạch tằm, tôi thầm mắng. Quả nhiên Bàn Tử nói đúng, tôi ở bên trong lưu sa, đối với chúng nó mà nói cũng chẳng khác nào vật chết, chúng lại là loại trùng ăn thịt, khẳng định sẽ quay lại ăn tôi.

Tôi ở dưới lưu sa, chậm rãi đưa tay đến một chỗ ngứa ngáy, sờ một cái, quả nhiên là sâu, những con trùng này có lớp da giống như lớp vỏ tôm lớn vậy, tôi bắt lấy, sau đó sống chết kéo ra.

Nó có cái kìm gắt gao cắn vào da tôi, tôi dĩ nhiên một mực kéo nó xuống. Tôi tiếp tục dùng sức lôi kéo, liền cảm giác được thịt của tôi lập tức bị cắn ra một lỗ.

Cái loại đau nhức này tựa như kim châm muối xát, nhưng có đau hơn nữa tôi cũng không giống bị sâu gặm, tôi lập tức lại lần mò đi qua bên kia.

Tôi cắn răng kéo nó xuống. Hạt cát bám vào miệng vết thương, càng làm đau nhức thêm trầm trọng hơn. Thế nhưng, ngay sau đó, tôi bỗng nhiên phát hiện trên người tất cả đau đớn đều giảm bớt, cái loại cảm giác bị sâu cắn này cũng nhanh chóng biến mất.

Tiếp theo tôi nhìn thấy bốn phía mặt cát bắt đầu sôi trào, vô số thạch tằm bắt đầu từ trong sa hố chen chúc chui ra, tránh xa tôi.

Động tĩnh này vô cùng lớn, mật lạc đà lập treo trên đỉnh liền bị kinh động, thấy thạch tằm bò nhanh đi ra xa, nó lập tức đuổi đi theo.

Tôi hiểu được, có thể là tác dụng của máu trong cơ thể tôi, cũng không biết là nên kinh ngạc hay là vui vẻ, tôi lập tức quay qua Bàn Tử thở phào nhẹ nhõm, Bàn Tử cũng kinh ngạc nhìn chuyển biến này, ló đầu ra, nắm tay tôi một lần nữa kéo tôi lên bãi đá.

Tôi nhìn vết thương chảy máu ròng ròng, trong lòng không khỏi thầm mắng. Bàn Tử nói: “Mẹ kiếp, còn tiếp tục như vậy nữa, cậu sẽ thành một nửa của Tiểu Ca đó.”

“Đừng nói bậy nữa, có thể đi lên trên không?”

Bàn Tử lắc đầu: “Đồng môn đó rất chắc, dựa vào sức lực chúng ta chắc chắn là mở không ra, nhưng mà, tôi có một cách, chỉ có điều là phải hy sinh cậu một chút.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại có hẹn đi ăn sáng với cô nàng đối tác xinh đẹp tên Anna. Anna là Việt kiều Mỹ, cô là đối tác thân thiết lâu năm của Đại. Lúc đang ngồi ăn, Đại vô tình làm đổ nước lên ngực của Anna. Đại xin lỗi và lấy khăn lau chỗ ngực Anna. Anna...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 45 Miêu Nghị dẫn bọn họ đáp xuống một hòn đảo biển chỉ về phương xa tử khí ngút trời: Đó là nơi gieo trồng tiên quả, có một đại trận bảo vệ. Không có tu vi cảnh giới Thải Liên thì đừng mơ mạnh mẽ xông vào xông ra, không có lệnh bài thì không vào được. Hùng Uy kinh ngạc hỏi: Vậy chúng ta làm sao đi vào? Ngươi có lệnh bài không? Miêu Nghị cười gian: Ta không có lệnh bài nhưng ta có nội ứng ở bên trong! Đám người trốn trên đảo mật mưu đồ một lúc rồi nhanh chóng thay quần áo mang mặt nạ, che giấu khuôn mặt thật...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 17
Phần 45 Cách đó không xa Giang Nam cũng là tim đập thình thịch, Yêu giới truyền thừa rất là khác loại, nhưng mà rất là để cho người động tâm, vạn giới Thế Giới Chủ cùng một chỗ đem đạo huyết của mình để vào bên trong Vạn Thần Hóa Tiên Trì, nếu đem thần huyết đế huyết ở bên trong Vạn Thần Hóa Tiên Trì hấp thu, hoàn toàn chính xác có thể lĩnh ngộ ra vạn giới đại đạo, đạt được Yêu giới Đại Diễn Hoàng Đạo! Đáng tiếc, Tiên cung trấn thủ nghiêm ngặt, chủ trì lễ trưởng thành của Nhậm Tiên Thiên, chỉ sợ Yêu tộc Thần Đế cùng tồn tại Hoàng Đạo Cực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng