Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Phần 63

Tôi không biết được mình làm cách nào để trở lại Ba Nãi được. Sau khi chúng tôi về tới bên hồ, được đội ngũ của Cừu Đức Khảo nghĩ cách cứu viện, vài người được phân công lập tức tiến hành cấp cứu cho chúng tôi, tôi được đeo máy thở oxi.

Tôi lúc này đã mệt mỏi vượt mức cơ thể mình có thể chịu được, bọn họ tiêm vào rất nhiều thuốc an thần mới khiến cho cơ thể của tôi được thả lỏng, tất cả cơ bắp của tôi gần như đã tê liệt. Sau một thời gian dài thực hiện quá trình trị liệu rửa phổi và trung hòa độc tính của chất kiềm khí, bọn họ đem một loại chất khí khác hòa vào trong máy thở khí oxi của tôi, hít cái loại chất khí này, không khác gì như hít phải mùi dấm chua là mấy.

Tôi tới nửa đêm mới có thể ngủ được, ngủ khoảng chừng mười mấy tiếng đồng hồ sau mới bị một cảm giác đau đớn châm chích toàn thân làm cho tỉnh lại, phát hiện đội ngũ của Cầu Đức Khảo đang ở đưa chúng tôi rời núi. Tôi lập tức nhớ tới chuyện của Tiểu Hoa, liền nói với bọn họ, nhất định bắt bọn họ cho người đi tìm.

Trong lúc điều trị, tôi cũng không có nhớ được cái gì. Không thể không thừa nhận, sau khi chạy ra khỏi Trương gia cổ lâu là cảm giác mừng như điên hòa cùng với nỗi bi thương khi Phan Tử chết. Thế nhưng, đến khi tôi dừng lại ở đây, nghĩ tới Phan Tử, tôi vẫn một mực nghĩ rằng chuyện đó không phải thật sự.

Ngày hôm sau thì đã tìm ra Tiểu Hoa đang bị hôn mê, bọn họ liền liên hệ với người của Giải Gia, Tiểu Hoa lập tức được đưa đi. Tôi không nhìn thấy Tú Tú, mà đầu của Hoắc Lão Bà cũng không thấy luôn. Tôi không biết tình hình cụ thể ra sao, chỉ nghe người ta nói, Tú Tú đã hoàn toàn suy sụp.

Tôi cũng không rõ Bàn Tử là giải thích như thế nào, những chuyện lúc vào trong này, chúng tôi và nhiều người như vậy đi vào trong, mà lúc trở ra chỉ có một Muộn Du Bình và một cái đầu người đi ra ngoài. Bởi vì… chuyện này mà quan hệ của Hoắc gia và Giải gia cũng phát triển thuận lợi, tôi biết khẳng định sẽ có rất nhiều người hận tôi, nhưng hiện tại tôi không chút khí lực nào mà suy nghĩ mấy việc đó.

Người trong thôn cho chúng tôi lấy rất nhiều thảo dược, ăn vào dường như cũng có chút hiệu quả.

Đại khái là năm ngày sau, tôi đã có thể xuống giường đi lại. Lúc đi ra ngoài phơi nắng, bỗng nhiên gặp được một chuyện làm cho tôi kinh ngạc, tôi nhìn thấy Muộn Du Bình đã mặc quần áo chỉnh tề.

“Anh ấy muốn làm gì vậy?”Tôi hỏi người bên cạnh.

“Anh ta phải rời khỏi đây.”

Rời đi? Anh ta rời khỏi đây để đi đâu chứ? Trong lòng tôi lập tức hoảng sợ, bụng nói lão tử rất là vất vả mới cứu được anh mang ra ngoài, anh còn muốn đi tới chỗ nào nữa?

“Dìu tôi đi qua.” Tôi nói với người bên cạnh. Đối phương nâng tôi lên, tôi đi tới bên cạnh Muộn Du Bình, hỏi anh ta:

“Anh rốt cuộc là muốn làm gì vậy?”

Muộn Du Bình quay lại nhìn tôi, thản nhiên nói: “Đã không còn thời gian nữa, đến lúc kết thúc mọi chuyện rồi.”

“Con mẹ nó, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”Tôi nói.

“Tôi muốn đi hoàn thành một việc cuối cùng.” Muộn Du Bình nói, “Tôi không còn nhiều thời gian nữa.” Anh ấy thu dọn đồ đạc của mình, bỏ vào ba lô.

Tôi nhìn qua người đứng bên cạnh: “Làm sao mà các người mới đó đã cho anh ta đi rồi? Làm thầy thuốc thì cũng không được để cho bệnh nhân mới chữa trị qua loa như thế mà có thể rời đi chứ. Lão đại của các ngươi đâu? Người này biết rất nhiều chuyện đó, mau đem lão đại các ngươi tới đây, nhanh trói anh ta lại rồi dùng nghiêm hình bức cung đi!”

“Anh ta vốn không có trở ngại gì cả, thân thể anh ta so với các người khỏe hơn rất nhiều.” Người ở bên cạnh tôi nói, “Hơn nữa, lão đại của chúng tôi, đã -”

Tôi nhìn người đó, hắn liền thở dài: “Dù sao cũng đã tuổi lớn rồi, lúc ra đi rất nhanh.”

“Cầu Đức Khảo đã lấy được thứ mà ông ta muốn lấy rồi.” Muộn Du Bình cột chặt balô của mình, “Cuối cùng ông ta cũng đã có thể bình thản ra đi.”

“Đó là thứ gì vậy?” Tôi hỏi.

Muộn Du Bình nói: “Hai cái vòng. Con người có lúc sẽ cầu trường sinh, cũng sẽ có lúc theo đuổi cái chết.”

Tôi không hiểu được, Muộn Du Bình cũng không giải thích thêm bất kì cái gì, tôi hét lớn một tiếng: “Bàn Tử anh chết ở đâu rồi hả? Tiểu Ca… con mẹ nó, muốn chạy kìa.”

“Vô dụng thôi, anh ta trước đó đã tới một lần, Bàn Tử kia cũng đã thỏa hiệp rồi.” Người bên cạnh tôi nói.

“Con đường sau này, tôi chỉ có thể đi một mình, các cậu không thể tiếp tục đi cùng tôi được đâu. Quá nguy hiểm, hơn nữa chuyện này và các cậu cũng không có liên quan gì cả.” Muộn Du Bình đeo balô lên liền đi ra ngoài.

Đây là kết cục?

Tôi ngẩn cả người, một cơn nóng giận bỗng nỗi lên, bỗng nhiên tất cả sự mong đợi và lo nghĩ trong lòng cũng hoàn toàn biến mất hết. Tôi xoay người lại, lắc đầu, bụng nói chó má quá mà, yêu mến thế nào mà lại bỏ đi chứ.

Tôi đi trở ngược về, vừa lúc nhìn thấy Bàn Tử từ trong phòng đi ra, anh ấy chắc chắc là nghe được tiếng tôi gọi. Nhìn bộ dạng lặng lẽ của tôi và hai bên không có Tiểu Ca, anh ấy cũng biết đại khái là đã xảy ra chuyện gì. Tôi đi đến bên cạnh anh ta, Bàn Tử vỗ vỗ tôi, an ủi nói: “Hái dưa còn xanh thì sẽ không ngọt, chúng ta dù nói như thế nào thì cũng chỉ là người ngoài cuộc. Chúng ta không có quyền ép Tiểu Ca sống với anh em chúng mình được.”

“Chúng ta như thế nào mà lại là người ngoài cuộc chứ?” Tôi nói, “Nếu ai cũng đều tính là người ngoài cuộc, vậy người nào là người trong cuộc đây? Chẳng lẽ phải nằm vật xuống chết ở bên trong kia mới có thể coi là liên quan sao?”

“Kết cục của cậu, chưa chắc đó cũng là kết cục của Tiểu Ca.” Bàn Tử nói.

Tôi nhìn biểu hiện của Bàn Tử, hình như một chút cũng không cảm thấy thất vọng hay đau khổ gì cả, liền hỏi anh ta: “Có phải Tiểu Ca đã từng nói cái gì với anh phải không?”

Bàn Tử lắc đầu nói: “Ngay cả cậu Tiểu Ca cũng không nói, làm sao có thể nói với tôi được. Chỉ là chúng ta đối với Tiểu Ca cũng coi như hiểu nhau, một khi Tiểu Ca quyết định làm việc gì đó, nhất định là phải có lí do gì đó mới dốc sức làm. Còn lí do là gì thì chúng ta cũng không thể biết được. Cũng sẽ không có cách nào ngăn cản được cậu ấy cả.”

Tôi thở dài, hai người cùng nhau ngồi ở trên sàn ngoài hành lang, nhìn Muộn Du Bình đi lúc càng xa, trong lòng cũng từ từ bình tĩnh lại.

“Anh ấy có còn trở về nữa chứ?” Tôi hỏi.

Bàn Tử nói: “Trước kia lúc cậu ấy đột nhiên biến mất, cậu có lo lắng quá mức như vậy không?”

Tôi lắc đầu: “Vào lúc đó, chúng ta chỉ là phát hiện không nhìn thấy anh ấy, chứ không phải là chia tay như lúc này. Còn bây giờ, là lần đầu tiên anh ấy không cho chúng ta đi cùng anh ấy, tôi cảm thấy chuyện này có phần không giống nhau.”

Bàn Tử nói: “Đâu có cái gì không giống nhau chứ, thì cậu coi như cậu chưa có nhìn thấy cậu ta bỏ đi là được rồi.”

Tôi quay đầu lại hỏi Bàn Tử: “Anh có tính toán gì không?”

Bàn Tử chậc lưỡi một cái: “Tính toán thì có rất nhiều à, một là trở về Bắc Kinh, an ổn sống qua ngày, không biết khách sạn Tân Nguyệt có còn gây khó dễ gì chuyện đó nữa không. Còn nếu không thể quay về, có lẽ trước đó tôi sẽ ở lại trong này vậy, nhìn ngắm cô vợ nhỏ của tôi, dù sao chỗ này phong cảnh đẹp, không khí tốt, con gái cũng rất xinh đẹp, với số tiền gởi ngân hàng của tôi, cũng có thể ở trong này mà làm đại gia được vài năm. Còn cậu thì sao?”

Tôi trầm mặc không nói gì. Tôi không biết, không biết là đã bắt đầu từ lúc nào, một khi tôi dừng lại không tiếp tục truy tìm đáp án của những bí mật quanh mình nữa, thì lúc đó cuộc sống của tôi cũng trở nên không có ý nghĩa gì cả.

Thật sự thì, ban đầu cuộc sống của tôi cũng không có ý nghĩa gì, hay đúng hơn là lúc nào cũng ngẩn người, suy nghĩ tới tiền điện nước tháng sau, rồi sau đó lại tự hỏi cuộc sống của mình là có ý nghĩ gì. Nghĩ tới đây tôi liền cười khổ, cuộc sống của tôi bây giờ lại trở thành cái dạng này, thật sự là không còn lời nào để nói nữa.

“Tôi cũng không biết nữa, tôi phải suy nghĩ lại đã.” Tôi nói với Bàn Tử, “Nhưng mà phải đợi sau khi tất cả mọi chuyện trở lại như bình thường. Với tất cả những bí mật này, có lẽ tôi đã biết được một chút, có rất nhiều chuyện có thể phỏng đoán, tôi cũng sẽ dự đoán ra hết thôi. Tôi cảm thấy, chuyện này rất nhanh sẽ đi tới kết cuộc. Tôi sẽ đợi cho mọi việc chậm rãi bình ổn lại, rồi nhìn thử xem tất cả bí mật này cho tới cuối cùng là cái chuyện chết tiệt gì.”

Đây chính là lời nói thật của tôi, quả thật tôi lúc này đang có một loại dự cảm, chuyện này đã gần đi tới kết thúc rồi. Bàn Tử vỗ vỗ tôi: “Cho dù là nói như thế nào, cậu tốt nhất trước hết đổi trở lại mặt của cậu đi đã.”

Tôi sờ soạng mặt nạ một chút, lại nghĩ tới Phan Tử, liền cảm thấy tất cả nỗi băng khoăng trong lòng chợt chìm xuống, “Tôi sẽ không sao đâu, khuôn mặt này, cuối cùng cũng có chút dùng được.”

Sau khi tôi và Bàn Tử tán gẫu xong, tôi trở về phòng. Tôi nghĩ rằng đây đã là kết thúc rồi. Tất cả mọi chuyện xảy ra ở trong Trương gia cổ lâu, tôi có phần không nhớ rõ, chỉ cảm thấy nó giống như là một chuyện của dĩ vãng vậy, đã đi tới bước này rồi, thì tất cả mọi chuyện chắc cũng đã bình thường trở lại.

Thế nhưng tôi đã hoàn toàn nhầm rồi, tiếp đó lại xảy ra một chuyện, chuyện này tuy rằng không có liên quan gì với chuyện trước đấy, nhưng tôi vẫn phải viết lại nó.

Sau khi Muộn Du Bình đi được ba ngày, thì Vân Thái chết.

Lúc đó tôi mơ hồ nghe thấy được bên ngoài đang hỗn loạn, đứng lên liền nghe một người nói có một cô gái đã chết.

Tôi hoàn toàn không có nghĩ tới đó lại là Vân Thái. Lúc ấy tôi chỉ cảm thấy, làm sao lại có thể xuất hiện người chết được. Với tình hình lúc này mà nói, tất cả mọi chuyện đều đã yên ổn cả rồi. Chúng tôi cũng đi ra hết, vậy thì làm sao vẫn còn có người chết được.

Vân Thái đã chết, là bọn họ phát hiện ra thi thể của cô ấy ở trong dòng suối. Là bị súng bắn chết, viên đạn xuyên qua phổi của cô ấy. Lúc ấy nhất định Vân Thái chưa có chết ngay, mà cố gắng chạy trốn tới chỗ con suối, rồi mới ngã xuống nước.

Mọi người trong thôn đều cho là người của Cầu Đức Khảo làm, bọn họ và người của Cầu Đức Khảo xảy ra xung đột rất gay gắt. Tôi thật sự không phản ứng kịp với chuyện này, trước đó đã có quá nhiều bi thương khiến cho tôi chỉ biết đờ người nhìn thi thể tái nhợt của Vân Thái, không có gì bất kì biểu hiện gì.

Tôi biết là ai làm chuyện này, là Quỷ Nhân Ảnh, là cái kẻ có bả vai bị lõm xuống đó. Bỗng nhiên tôi nhớ tới lúc trước tôi từ trên lầu hai nhà A Quý nhìn thấy Quỷ Nhân Ảnh.

Tên Quỷ Nhân Ảnh kia, ngay từ đầu hắn đã đi theo dõi chúng tôi, là vì ai mà hắn lại mở cánh cửa trên lầu hai ra chứ?

Vào lúc này tôi cũng không thể nào đi hỏi A Quý được, nhưng mà tôi biết, ngoại trừ lão Bàn Mã, nhất định Quỷ Nhân Ảnh kia và A Quý cũng có liên hệ với nhau, có lẽ A Quý cũng không biết hắn là loại người nào, thế nhưng khẳng định cũng vì lợi ích mà qua lại với hắn.

Có thể, Vân Thái chính là người mà A Quý phái đi liên lạc với tên Quỷ Nhân Ảnh kia. Vân Thái đối với chúng tôi thực sự cũng không có hứng thú gì, cô ấy chỉ là giả vờ ngây thơ rồi trà trộn vào trong chúng tôi, có lẽ chính là để thăm dò thông tin rồi báo lại cho Quỷ Nhân Ảnh.

Hôm nay, vì Quỷ Nhân Ảnh kia muốn xóa đi rất nhiều chuyện, mà Vân Thái lại biết quá nhiều, nên mới bị hắn ta giết chết. Tôi nghĩ, nếu tôi lại đi tới cái sơn động kia, khẳng định không có khả năng gặp lại hắn ta nữa.

Tôi nghĩ rằng tất cả đối với tôi cũng không có ý nghĩ gì quá lớn. Vì sao còn có người vẫn sẽ tiếp tục sát hại một sinh mệnh đáng yêu như vậy chứ?

Khi Bàn Tử đẩy bọn họ ra, tôi tự mình lùi ra một bước, tôi thực sự không thể nhìn người bạn hữu của mình đau khổ được. Tai bất chợt nghe được một tiếng hét đau thương vang vọng trong khe núi, đó là tiếng Bàn Tử gào lên: “Ai? Là ai làm!”

Anh ấy bị bất ngờ đầu óc lúc này đã hoàn toàn không thể ý thức được chuyện gì nữa, tôi thật sự không hề nghĩ là mọi chuyện sẽ như vậy. Tôi ngồi xuống một góc không dậy nổi nữa, cảm thấy mệt mỏi, thực sự quá mệt mỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 3
Phần 63 Nghe Dương Thần hỏi, Mạc Thiện Ny quay mặt đi, dường như không muốn nói. Nếu như em cảm thấy chuyện gì đó làm em mất mặt, làm em tổn thương, có thể nói với anh. Dương Thần nghiêm nghị nói: Nếu như em đồng ý, anh có thể làm những chuyện mất mặt vì em, em sẽ không phải chịu bất cứ một tổn thương nào cả. Vẻ mặt Mạc Thiện Ny có phần buồn bã, dường như không nghe được những điều Dương Thần vừa nói. Dương Thần thấy lòng mình trùng xuống, cười chua xót: Xem ra chỉ là tự anh thấy tốt, cũng phải, lòng tự tôn của em lớn như vậy, làm sao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hai cha con bí mật loạn luân - Tác giả The Kid
Trong đêm tân hôn, hai vợ chồng Cường và Thủy chịch nhau. Cường cảm thấy hạnh phúc khi cưới được một người vợ xinh đẹp như Thủy. Cường chịch vợ bằng tất cả tình yêu anh dành cho vợ. Những tư thế làm tình nổi tiếng nhất đều được Cường sử dụng trong cuộc ái ân này. Từ kiểu truyền thống đến kiểu doggy, cưỡi ngựa và nhiều kiểu khác nữa. Thủy cảm thấy sướng với những khoái cảm chồng mình mang lại. Cuộc ái ân kết thúc khi Cường phóng thật nhiều tinh trùng vào âm đạo Thủy. Một thời gian sau Thủy có bầu, cô sinh ra một bé gái. Hai vợ chồng rất vui mừng vì đã...
Phân loại: Truyện nonSEX
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng