Đào tạo dâm nữ


Update Phần 115

Phần 107

Trong gian phòng tắm nghi ngút khói mờ mờ ảo ảo. Một thân hình diễm lệ thong thả đưa tay vuốt tóc, xoa người ẩn hiện sau lớp kính mờ. Khi thì nàng khom lưng, khi thì duỗi chân, khi thì ngồi xổm xuống… tỉ mỉ kỳ cọ. Có lẽ rất thoải mái nên nàng ngâm nga một bài hát nhí nhảnh của trẻ con.

Hết gần cả tiếng đồng hồ, nàng mới từ tốn vặn khóa cửa mở ra. Trên thân quấn một khăn tắm trắng mịn lộ hẳn bờ vai thon thả. Gót chân sen vừa đặt ra ngoài một bước:

– Ư… Trần Phong… Cậu bỏ tôi xuống!

Trình Ngưng vừa mới xong việc, tắm rửa thư giãn một hồi. Trần Phong ôm nàng bế về giường:

– Đợi chị lâu quá rồi!

Trực tiếp đè lên thân thể vừa tắm thơm phức, Phong cũng chẳng e ngại hai tay nàng dụng lực chống cự, hắn cứ thế hôn lên hai đỉnh vú đỏ thắm rung rinh rồi dụi mặt vào đó:

– Em nhớ chị!

Một hồi mây mưa, Trình Ngưng co như con tôm, bị ôm trong lòng người thanh niên nhỏ tuổi hơn cô. Thấy hắn lim dim ngủ, Trình Ngưng thử hỏi khẽ:

– Cậu nói câu gì với người kia vậy?

Ôm lấy bờ vai trần của nàng, Phong vuốt vuốt:

– Trung úy cũng tò mò ư?
– Chẳng lẽ đó là người ba cậu gài vào?
– Không!
– Vậy thì là sao?
– Bé ngoan. Ngủ đi thôi! Chuyện này trẻ con không nên biết!
– Trần! Phong!
– Hửm?
– Nói đi. Rốt cuộc là gì? Cô ta là ai?
– Khò khò…

Trình Ngưng dở khóc dở cười. Cuối cùng vẫn không cạy được miệng hắn ta! Cô chìm vào giấc ngủ say, khóe môi khẽ cười trong giấc mơ về tuổi thơ xưa, loanh quanh hai chữ Bé ngoan ngọt ngào!

Trước cửa căn tin ngập tràn nắng sớm ấm áp, người con trai chống tay lên tường, áp sát một nụ hôn ngọt ngào. Chưa kịp hiểu cảm giác của nụ hôn, khung cảnh xung quanh bỗng chốc biến thành một bãi đầm lầy tối đen, hôi hám. Bốn mắt nhìn nhau, người con trai kia lau vết bùn trên má… Lại một nụ hôn như có như không…

– Chúng ta chỉ là đồng đội!

A!

Vũ Thanh Tâm bật dậy. Nhìn quanh thì vẫn là các đồng đội đang ngủ bên cạnh. Chỉ một vị trí là trống vắng! Lại một đêm nữa hắn không trở về!

Vũ Thanh Tâm co gối, ngồi lặng lẽ ở góc giường. Những giấc mơ xa xưa không còn nữa! Chẳng biết từ bao giờ đã không phải sợ hãi trốn chạy ngay cả trong cơn mơ. Nhưng đổi lại, cảm giác trống vắng hụt hẫng kia, cứ ngày một lớn dần. Đã tự nhủ với lòng rằng từ bỏ, nhưng trái tim đã bao giờ nghe theo lý trí? Càng ép lòng mình, con tim càng vùng vẫy. Càng xa cách lại càng muốn gần hơn một chút rồi lại một chút…

– Chúng ta chỉ là… đồng đội!

Trời đã lờ mờ sáng, Vũ Thanh Tâm đứng dậy, rót ly nước xối vào cổ họng cháy khô. Đôi mắt vô tình đảo qua balo của Trần Phong nằm một góc. Trái tim lại nhức nhối một lần nữa đập loạn. Không biết phép thuật nào thúc đẩy, để rồi, cô tò mò mở cái balo kia ra.

– Một quyển sổ và vài bộ quần áo. Ừ còn gì khác được chứ? Sao có thể có thứ gì liên quan đến mình?

Lại một sự vô tình thêm nữa, cuốn sổ được lật mở…

Vũ Thanh Tâm thoáng liếc qua rồi kinh hô:

– A?

Đây là một tấm ảnh vuông nhỏ bằng bàn tay, chụp từ máy ảnh lấy ngay. Đó chính là Vũ Thanh Tâm đứng trên ban công của một tòa nhà cao tầng. Đang nhìn xuống dưới…

Vũ Thanh Tâm chợt nhớ đến ngày hôm đó. Cô lần theo dấu vết của một kẻ đột nhập, lục lọi đồ đạc của Trần Phong… Hắn dẫn cô đến đây… Tại sao Trần Phong lại có tấm ảnh này?

Đang mông lung nghĩ ngợi, bên tai vang lên tiếng tèm nhèm ngái ngủ:

– Ơ? Đây là đâu?

Vũ Thanh Tâm giật mình, nhưng cũng không cáu gì, chỉ kể lại cho Hoàng Bá Vương nghe về ngày hôm đó. Hắn gật gù:

– Ờm, vậy là cái hôm bị ám sát đó hả?
– Ám sát? Ám sát gì cơ?
– Ầy, não chưa hoạt động nên lỡ miệng rồi! – Hoàng Bá Vương dụi dụi mắt.
– Nói mau! – Vũ Thanh Tâm trợn mắt truy vấn. Cô linh cảm mình sẽ hiểu được tại sao người kia lại đột nhiên cư xử kỳ lạ với mình. Không thể bỏ qua được!
– À thì, hôm đó tình cờ gặp Trần Phong đi bộ lang thang nên chở hắn về nhà. Ai dè đi ngang qua chỗ này, thì bị tỉa một viên đạn! Hắn đẩy tôi tránh được viên đạn đó nên cả hai cùng thoát chết!
– Đường về nhà Trần Phong?
– Ừ.
– Hôm đó… có phải là ngày trước khi tôi ốm bệnh đó không?
– Ừm… Trước ngày thi luôn! Chắc hai ba hôm sau là đến ngày thi cái môn vũng lầy đó đó!

Nhớ lại nụ cười nhếch mép của hắn khi hỏi mình đã từng ra ngoài hay chưa… Vũ Thanh Tâm vỡ lẽ, như hiểu ra điều gì đó. Cho nên…

– Hắn… hiểu lầm rồi!

Vũ Thanh Tâm lao ra ngoài, mặc cho quần áo mong manh. Cô chỉ một lòng muốn đem sự thực này giãi bày cho người kia hiểu. Trái tim đập liên hồi, một hy vọng mong manh đang nhen nhóm trong lồng ngực. Như vô thức, Vũ Thanh Tâm chạy một mạch đến trước cửa phòng Trình Ngưng…

Cánh tay giơ lên gõ cửa chợt khựng lại. Cô biết, nhất định là Trần Phong đang ở trong này! Nhưng… Cô không có dũng khí gõ cánh cửa kia… Đợi trong gió lạnh hồi lâu, rốt cuộc người cần đợi cũng đi ra. Vũ Thanh Tâm nắm tấm ảnh trong tay, lao đến trước mặt Trần Phong:

– Cậu… hiểu lầm tôi rồi!

Nhìn khuôn mặt tái nhợt vì lạnh Trần Phong nheo mày:

– Sao lại đứng ở đây?

Vũ Thanh Tâm lắc đầu, chỉ tiếp tục nói chuyện kia:

– Nhất định là có sự hiểu lầm, tôi không liên quan đến vụ ám sát cậu! Tôi đến đó là vì…
– Tôi biết!
– Hả?
– Dựa vào mối quan hệ của cậu và Hoàng Bá Vương, nhất định cậu sẽ không bắn cậu ta!

Vũ Thanh Tâm mở to mắt:

– Cậu biết nhưng vẫn… A? Tôi và Hoàng Bá Vương không phải mối quan hệ nam nữ! Chúng tôi là…
– Ừ!
– Cậu… tin?
– Ừ! Chúng ta là đồng đội mà!

Trần Phong cười cười rồi quay đi. Bước chân vững chãi tiêu xái, chỉ hơi khựng lại khi nghe câu nói nhỏ vang lên bên tai:

– Vậy sự thực thì là cậu… không thích tôi!

Trời hôm nay lạnh thật đấy. Toàn thân Vũ Thanh Tâm như rơi vào hầm băng, nhìn người kia rời khỏi. Chút hy vọng nhen nhúm ngay lập tức bị bóp nát vô tình! Cả người như chẳng còn sức lực, Vũ Thanh Tâm ngã xuống…

– Sao phải khổ thế?
– Huhu… tôi… tôi thích cậu ấy rất nhiều…

Hoàng Bá Vương choàng cái áo lên người cô gái, nhẹ ôm trong lòng. Nghe tiếng khóc oà đáng thương, nhìn về hướng Trần Phong rời đi, trong lòng dường như đã quyết định một điều gì đó.

Sau ngã rẽ, Trần Phong dừng lại, lắng tai nghe. Trong cơn gió vù vù, tiếng lòng của một cô gái làm hắn khó thở.

– Xin lỗi…

Trình Ngưng là bị cuốn vào cuộc phân tranh. Trần Phong không nỡ nhìn cô bị cơn bão vùi dập nàng nên lựa chọn kéo cô về phía mình. Dù cho cách thức có cực đoan thì vẫn là bảo vệ cô ấy! Còn đối với Vũ Thanh Tâm, chỉ là một cô gái khốn khổ vô tội. Tốt nhất hãy tránh xa tâm bão nguy hiểm này ra!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Thông tin truyện
Tên truyện Đào tạo dâm nữ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 09/04/2024 05:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thằng đểu và con đĩ
Đến chiều hai đứa dẫn nhau xuống biển. Em trong bộ bikini màu cam nổi bật. Vòng eo thon của em với cặp mông căng tròn hút mọi ánh nhìn bất cứ đâu em đi qua. Vòng 3 của em là thứ tôi thích nhất. Thỉnh thoảng tôi còn lấy làm gối nữa chứ. Hai đứa vùng vẫy trong làn nước trong xanh của biển. Em thích thú như trẻ con vậy. Nhìn em gợi cảm trong bộ đồ 2 mảnh, thú tính nổi lên. Tôi đẩy phao em ra xa, tôi nghịch ngợm cơ thể em. Em nằm trên phao mặc kệ tôi làm gì thì làm. Tôi liền thò tay vào ngực em xoa nhẹ làm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện teen
Tán gái Mỹ
Trưa chiều hôm đó chúng tôi lại bổn cũ soạn lại, chạy ra bar ăn rồi uống một chút. Chúng tôi cười đùa, nói chuyện vui vẻ với nhau, với cả những người ngồi cạnh ở quầy bar. Em hào hứng kể lại câu chuyện gõ cửa nhà người lạ cho mấy vị khách, người thì cười, người thì cho rằng chẳng có gì phải lo, người thì bảo hai đứa tôi cũng gan dạ ghê... Có một đoạn em nói gì tôi không nhớ nhưng em tự nhận em là nerd mọt sách thật ra cũng đúng. Ông già bartender hỏi vì em là nerd nên quen thằng này à? Nghe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Bố chồng cơ hội và cô con dâu ngây thơ (Update Phần 16) - Tác giả Quốc Thiên
Bị Lão hàng xóm đụ “Ót... á... ưm...” Cặc lão đã đút lút cán vào lồn Quyên. Không... ưm... mau rút ra... Quyên rên rỉ la lên, nàng không ngờ chỉ một chút không chú ý mà lồn nàng đã bị con cặc của bác Phú đẩy ngập vào trong... Nhưng đã đút vào thì làm sao có thế rút ra, lão ghì chặt Quyên xuống giường mà ngâm cặc trong lồn nàng. Sướng quá, lồn con bót quá Quyên ơi. Ưm... ư... đừng... ưm. Quyên rên lên khi lão Phú bắt đầu nhấp nhẹ. Sướng quá, lồn con ấm quá... hờ hờ... Lão Phú bắt đầu nhấp hông cho cặc lão ra vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng